8- Cái ôm đầu đời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi được chị Soo Ah dẫn đi ăn tối sau đó về căn hộ của anh Woohyun.

Soo Ah: Phòng anh Woohyun ở bên đây, còn 2 phòng kia em chọn phòng nào cũng được.

Ju Na: Thôi, không cần đâu, em ở khách sạn được rồi.

Soo Ah: Khách sạn gì chứ. Ở đây có nhà có phòng không ở, đi thuê khách sạn làm gì cho phí tiền.
Đây là ý của anh Woohyun, chị cũng tán thành nên em cứ thoải mái ở lại đi.

Ju Na: Nae.

Đến tối thì anh Woohyun về.

Woohyun: Xin lỗi, anh về muộn. Hai người đã ăn gì chưa?

Soo Ah: Tụi em ăn rồi.

Woohyun: Ju Na, tạm thời em cứ ở lại đây, khi nào tìm được phòng, ổn định mọi thứ rồi hẵng dọn đi.

Ju Na: Em cảm ơn anh.

Woohyun: Khách sáo gì chứ, có phải ai xa lạ gì đâu.

Ju Na: Nhưng buổi tối ngủ, em khóa cửa được không ạ?

Cả 2: ( nhướn mày đầy vẻ kinh ngạc)

Ju Na: Em không phải không tin tưởng anh, chỉ là...đó là thói quen của em, ngay cả đối với ba và anh trai ở nhà cũng vậy.

Woohyun: Được rồi, em cứ khóa cửa lại đi.

Ju Na: Em xin lỗi.

Woohyun: Xin lỗi gì chứ. Em biết giữ mình như vậy là tốt.

Soo Ah: Giờ thì yên tâm rồi, chị còn sợ em quyến rũ chồng chưa cưới của chị đó.

Ju Na: Ah!? Em...

Soo Ah: Chị chỉ đùa thôi.

Woohyun: Em đừng chọc em ấy nữa. Cũng muộn rồi, để anh đưa em về.
Ju Na, em đi máy bay chắc cũng mệt rồi, tắm rửa nghỉ ngơi sớm đi.

Soo Ah: Gặp lại em sau nha.

Ju Na: Nae, tạm biệt chị.

____________________

Ngày hôm sau, tôi đi tìm kiếm chỗ để mở cửa tiệm. Đi lòng vòng cả ngày cuối cùng cũng chấm được 2 chỗ.

Ju Na: Oppa.

Yoseob: Sao tự nhiên hôm nay lại gọi cho anh vậy?

Ju Na: Bây giờ anh rảnh không? Mình gặp nhau được chứ?

Yoseob: Gặp nhau...em đang ở Hàn Quốc sao?

Tôi cầm theo cà phê, đặc sản của quê nhà do mẹ tôi rang đến điểm hẹn. Tới nơi đã thấy anh Yoseob ngồi đợi.

Yoseob: Ju Na~. Anh nhớ em quá à. Sao đến mà không nói anh biết?

Tôi bị anh Yoseop bất ngờ ôm, cứ đứng vậy như bị hóa đá, anh ấy phải lay gọi mấy lần tôi mới hồi tỉnh.

Yoseob: Chỉ là ôm thôi mà, em làm gì mà phản ứng mạnh dữ vậy?

Ju Na: Đây là lần đầu tiên em ôm người khác giới.

Yoseob: Em bớt giỡn đi.

Ju Na: Em nói thật mà. Trước giờ ngoài trẻ con ra thì em chưa bao giờ ôm ai cả. Ngay cả mẹ, em cũng chỉ lần đầu ôm trước khi sang đây thôi.

Yoseob: Em nói thật?

Ju Na: Nae. À! Còn cái này, đây là cà phê do mẹ em rang. Ở quê em chả có gì để làm quà cả.

Yoseob: Ừkm. Nghe mùi thơm quá! Cảm ơn em.
Mà em sang đây khi nào vậy?

Ju Na: Em mới đáp chuyến bay chiều qua.

Yoseob: Lần này em ở lại bao lâu?

Ju Na: 3 năm ạ?
Lần này em không phải đi chơi mà là mở tiệm may. Anh Woohyun đã bảo lãnh cho em ở lại đây 3 năm.

Yoseob: Thật vậy sao. Vậy việc mở cửa tiệm sao rồi?

Ju Na: Em đã tìm được 2 chỗ nhưng không biết phải chọn chỗ nào cả.

Yoseob: Có vấn đề gì sao?

Ju Na: 1 chỗ thì bà chủ cho thuê, giá cũng vừa phải nhưng cửa tiệm khá nhỏ lại ở trong hẻm ( hẻm ở đây là đoạn đường rẽ ra khỏi đường lớn, ít người qua lại, không phải là những con hẻm nhỏ hẹp như ở Việt Nam).
Còn chỗ còn lại thì diện tích lớn hơn, còn nằm ở đường lớn( mặt tiền)...

Yoseob: Vậy chọn chỗ đó đi.

Ju Na: Nhưng ông chủ muốn bán đứt cửa tiệm chứ không cho thuê.
Nếu mua thì phải cần rất nhiều tiền, rồi còn phải sắm sửa nhiều thứ, hơn nữa em cũng chỉ làm ở đây 3 năm thôi.

Yoseob: Sau này bán lại là được mà. Còn tiền thiếu bao nhiêu cứ nói anh.

Ju Na: Anh cho em mượn sao?

Yoseob: Em gặp khó khăn anh sao có thể làm ngơ được chứ.

Ju Na: Em cảm ơn anh.
__________
Woohyun: Chuyện cửa tiệm sao rồi?

Ju Na: Em đã hẹn ông chủ rồi, ngày mai sẽ đến bàn việc mua cửa tiệm.

Woohyun: Mua luôn sao?

Ju Na: Ông chủ muốn dọn đi nơi khác nên muốn bán đứt cửa tiệm.

Woohyun: Mua lại như vậy sẽ cần rất nhiều tiền đó.

Ju Na: Anh Yoseob nói cho em mượn tiền rồi.

Woohyun: Em gặp hyung ấy rồi sao?

Ju Na: Nae.
Nhưng ngày mai anh có rảnh không? Em không rành về mấy chuyện mua bán thế này nên muốn nhờ anh đi cùng.

Woohyun: Ừkm. Mai anh sẽ đi cùng em, anh cũng không yên tâm để em đi một mình.

Ngày hôm sau, chúng tôi đi gặp chủ tiệm. Bởi tôi không phải người ở đây nên sẽ rắc rối trong việc làm giấy tờ nên tôi để anh Woohyun đứng tên cửa tiệm luôn.
Xong xuôi thủ tục, tôi bắt tay vào việc sửa sang lại cửa tiệm, mua sắm máy móc, bàn ghế rồi nhiều thứ khác.
Nhờ anh Gikwang giúp đỡ nên tôi đã có được mối cung cấp vải chỉ rất tốt. Ông chủ cũ cũng giới thiệu cho tôi chỗ để thuê phòng trọ, là một căn phòng hơn 12m2, cách cửa tiệm 15 phút đi bộ.

Woohyun: Em cứ ở lại đây cũng được mà, đỡ tốn tiền thuê phòng trọ.

Ju Na: Ở đây vậy em thấy ngại quá. Hơn nữa, từ đây đến cửa tiệm rất xa, thật sự rất bất tiện.

Woohyun: Thôi được rồi. Nhưng anh vẫn phải đến xem chỗ ở của em.

Ju Na: Nae~.^_^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net