Chương 106: Xuân Cung đồ sống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 106: Xuân Cung đồ sống

"Oppa, anh ở trước mặt bác gái đã nói xấu em điều gì vậy? Thật không có lương tâm."

JJ vừa thu dọn quần áo vào túi xách, vừa oán giận làu bàu. Cô vẫn không quên được ánh mắt đầy hài hước của bà Kim Seung Hee ban nãy. Cả người đều cảm thấy không được tự nhiên.

Ánh mắt kia tựa như mẹ chồng xem nàng dâu càng lúc càng vừa lòng.

Ông trời, cô chưa quên mình còn một mẹ chồng họ Park ở Busan, nếu đến thêm một người nữa, JJ thật muốn khóc thét.

Người lớn tuổi quả nhiên đều thích chơi trò ghép đôi.

Kim Seok Jin nhìn khuôn mặt nhỏ xinh đẹp chu môi càu nhàu trông vô cùng đáng yêu kia, không nhịn được bật cười nhéo má cô:

"Ai bảo là nói xấu? Anh không nói gì cả, thật oan cho anh mà. Rõ ràng bởi vì JJ quá ngoan ngoãn đáng yêu, là kiểu mẫu được các trưởng bối thích nha."

Đôi mắt anh chuyển động, mặt mày giãn ra, nghịch ngợm trêu chọc trợ lý nhỏ, trong con ngươi đen láy tràn đầy bóng dáng cô.

JJ giả vờ không phát giác mà nghiêng đầu né tránh, làm bộ bĩu môi trách móc:

"Oppa, anh không thể như vậy, em đã nói với anh rất nhiều lần, đừng động tay động chân với khác phái, sẽ khiến người khác hiểu lầm. Em không muốn bị chị Hyun Joo liệt vào danh sách tình địch đâu."

Mặc dù là cô đã sớm bị kéo vào sổ đen của người ta rồi.

Dứt lời, JJ giương mắt nhìn Kim Seok Jin, biểu tình trên mặt anh lại có chút không tập trung.

"Oppa!"

JJ thử nhẹ giọng kêu một tiếng.

Mà Kim Seok Jin lúc này thế nào? Thật ra thì lời của cô anh chưa nghe lọt một chữ nào. Anh vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cái miệng nhỏ không ngừng lải nhải kia, thầm nghĩ nếu hôn lên đôi môi mềm mại ấy sẽ có cảm giác như thế nào?

Trong lòng suy nghĩ nhưng thực tế anh cũng hoàn toàn vâng theo trái tim mình, đột nhiên kéo sau gáy cô, chạm vào môi anh đào mê người ấy.

JJ chưa kịp kinh hô thành tiếng thì đã bị Kim Seok Jin chặn miệng lại.

Mềm mại, ngọt ngào, có mùi hương của quả táo, có lẽ là bởi vì vị của son dưỡng môi chăng? Thậm chí còn hơi ướt át.

Đây là suy nghĩ đầu tiên của anh. Trước nay luôn chỉ âm thầm mơ ước lại không dám lộ ra ngoài sáng, sợ người khác phát hiện tư tâm của mình, tạo thành nhiều vấn đề thị phi không đáng có.

Kim Seok Jin luôn cật lực che giấu thứ cảm xúc này, bởi vì sinh ra hảo cảm mông lung mà phiền não không thôi.

Vì muốn di tình biệt luyến nên mới tìm một người khác thay thế, chứng minh rằng chính mình không hề thích cô gái này nhiều đến vậy, tất cả đều do sự hấp dẫn của nam và nữ, đặc biệt là một nữ tính xinh đẹp như JJ, anh cho rằng cánh đàn ông bị cô thu hút là chuyện thường tình. Chờ cảm xúc mông lung này qua đi, chính mình sẽ trở lại như bình thường.

Nhưng ông trời như muốn trêu đùa anh, hết lần này đến lần khác làm anh và cô có càng nhiều tiếp xúc, thứ hảo cảm mông lung ấy ngày nào bỗng mọc rễ nãy mầm, sinh sôi nảy nở bồng bột, chờ anh ý thức được đã không còn kịp nữa rồi.

Hằng đêm nghĩ đến dáng vẻ cô, thậm chí biến thái đến độ giấu quần lót mà cô để quên ở phòng mình. Sinh ra lòng ghen ghét khi thấy cô và những người khác thân mật.

Nếu hôm nay mẹ anh không nhắc nhở, có lẽ Kim Seok Jin vẫn còn hoang mang rối loạn, như một con rùa rúc đầu trong mai không dám đối mặt tình cảm của chính mình.

Quả nhiên, môi cô so với trong tưởng tượng của anh càng thêm mềm mại. Giờ phút này Kim Seok Jin hiểu được, thì ra cảm giác đó mỹ diệu vô cùng. Nó khơi gợi dục vọng tận sâu trong nội tâm anh, khiến anh muốn ngừng mà ngừng không được.

Chờ đến khi JJ bị Kim Seok Jin buông ra, cô đã thở hổn hển, khuôn mặt nhỏ tinh xảo giống đóa phù dung nở rộ, đôi mắt đen gợn sóng dập dờn, tựa như muốn hút linh hồn của người khác vào trong.

Hai chân Kim Seok Jin cọ xát đùi cô, nơi đó phồng lên một thứ vẫn luôn vận sức chờ tấn công.

"Oppa...không thể..."

JJ hơi dùng sức chống đẩy người đàn ông trước mặt mình. Nhỏ giọng cảnh cáo.

"JJ...anh..."

Kim Seok Jin nhân bầu không khí mờ ám tốt đẹp này muốn tranh thủ thổ lộ tâm ý thì bên ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập cùng tiếng nói nhỏ của nam và nữ chọc anh càng không vui. Kim Seok Jin nhíu mày, đang tính lên tiếng thì JJ ở bên cạnh giống như bị dọa sợ, vội vàng kéo anh vào phòng thay quần áo ở phía sau, sau đó kéo cửa lại.

Kim Seok Jin muốn nhắc cô rằng đây là phòng nghỉ của anh, ai đến thì đuổi đi là được? Sao phải hoảng loạn giống làm chuyện xấu vậy chứ?

Nhưng trốn cũng đã trốn rồi, Kim Seok Jin đành chiều theo ý JJ, cảm thấy cũng không tệ lắm, dù sao có thể tăng tiến tình cảm của bọn họ.

Mà khi JJ vừa kéo cửa nhỏ lại, trong lòng thầm than mình quýnh cái gì, cũng không làm gì sai sao lại phải trốn, hơn nữa đây là phòng của Kim Seok Jin cơ mà.

Bây giờ ra ngoài chỉ càng thêm khó xử và xấu hổ. Quả nhiên bên ngoài phòng nghỉ cũng bị đẩy ra. Một cặp nam nữ kéo nhau vào trong.

JJ kéo chút khe hở, âm thầm quan sát, phát hiện đó là một đôi nam nữ cực kỳ xa lạ, cô khó hiểu hỏi:

"Hai người này là ai? Người quen của anh à?"

Bạn bè? Thân thích?

Kim Seok Jin cũng bị hai người này xuất hiện chọc ngơ ngác:

"Anh không biết? Anh không quen họ."

Sau đó hai người nhìn nhau, đều có chung một suy đoán.

Chẳng lẽ là đi nhầm phòng?

Quả nhiên, đáp án chẳng mấy chốc liền công bố.

Người đàn ông mặc âu phục trắng, áo đuôi tôm, đầu vuốt keo bóng nhãy, có chút anh tuấn. Người phụ nữ thì mặc váy ren hồng nhạt, đầu tóc uốn xoăn quấn ở sau đầu, dáng người liễu yếu đào tơ, dung mạo xuất thủy phù dung, giống một đóa hoa sen tinh khiết.

JJ vừa nhìn một chút liền cảm thán.

Thật là một đóa bạch liên hoa thanh cao thuần khiết. Nhưng đáng tiếc là hành vi lúc này của cô ta lại không cao khiết đến vậy.

Chỉ thấy cô ta bị người đàn ông ôm vào lòng, miệng mút hôn cuồng nhiệt. Người đàn ông liên tục hôn xuống cổ, mút mát vành tai, tay lại hành kiểm xấu chui vào dưới váy xoa nắn làm loạn khiến người phụ nữ kêu rên không ngừng.

"Cửa...cửa đóng chưa?"

"Đừng lo, anh khóa chốt cửa rồi, không ai vào được."

Người phụ nữ còn có lo lắng nói:

"Chúng ta...làm vậy không đúng...Ah Ryong còn ở bên ngoài..."

Người đàn ông hôn lên ngực cô, dây kéo phía sau bị mở ra một đoạn:

"Có gì không đúng? Dù sao không thể cho em một hôn lễ anh thật xin lỗi em. Anh không yêu cô ta, sẽ nhanh chóng ly hôn, kiên nhẫn chờ một thời gian nữa được không? Min Jung?"

Mà ở trong phòng thay đồ phía sau, JJ chứng kiến một màn này, thật là cạn lời, nhịn không được thấp giọng mắng một tiếng:

"Hay cho đôi cẩu nam nữ, vô liêm sỉ."

Kim Seok Jin hơi nhướn mày, tuy không rõ hai người này là như thế nào nhưng thông qua đối thoại cũng có thể đoán được một hai, có điều cũng chẳng liên quan đến anh, Kim Seok Jin sẽ không cho bình luận, thái độ của JJ chọc anh bật cười một cái, xoa đầu cô, cảm thấy đáng yêu vô cùng.

"Dù sao cũng không phải lừa em, em so đo làm cái gì?"

JJ bĩu môi:

"Bây giờ em mới nhớ ra, ban nãy em thấy cô gái này ở ngoài sảnh rồi. Bọn họ là người của hôn lễ bên cạnh. Người đó là chú rể, cô gái kia là phù dâu, còn là bạn thân của cô dâu. Ở trước mắt chính thất dám làm ra hành vi đê tiện này, không khỏi cũng quá thiếu đạo đức."

Cho nên có thể giải thích thông vì sao hai người này đi nhầm phòng. Chắc là vì hai phòng nghỉ đều sát cạnh nhau, lại có bố cục y hệt, mà nhân lúc không ai chú ý, đôi cẩu nam nữ này vì gấp gáp lén lút tư tình nên không chú ý đây chẳng phải phòng mình.

"Được rồi, đừng quản bọn họ."

Kim Seok Jin xoa đầu cô, buồn cười nói. Tuy rằng anh cũng không đồng tình hành vi cặn bã của người đàn ông kia nhưng dù sao anh cũng không quen biết bọn họ, chẳng qua là bèo nước với nhau. Anh không ra ngoài vạch mặt đã xem như tốt tính lắm rồi.

Dù sao xét ở tình hình anh cũng là thành viên BTS, nếu xuất hiện ngay từ đầu cũng không có gì, vấn đề là anh và trợ lý nhỏ đều trốn ở trong phòng thay quần áo, lúc này nhảy ra ngoài cắt ngang đối phương, chỉ sợ bọn họ phải nghĩ bậy.

"A...ưm...Min Ki a...anh thật tuyệt quá...nhanh lên...mạnh hơn nữa..."

Trong lúc hai người nhỏ giọng đối thoại, ngoài phòng, cặp đôi kia đang đánh đến lửa nóng. Người phụ nữ tên Min Jung bị người đàn ông đâm đến dục tiên dục tử, anh ta thậm chí còn đánh vào mông cô, không ngừng mắng:

"Dâm phụ...bị chồng của bạn thân làm...có phải rất thích ý không...hả?"

Anh ta đâm nhanh và mạnh hơn, tiếng phập phập phập va chạm giữa thân thể vang lên rõ ràng, còn xen lẫn tiếng nước, âm thanh rên rỉ yêu kiều của cô gái cùng tiếng cọ xát khiến trong phòng tràn ngập hương vị ái tình.

"Nói nhỏ thôi...sợ người khác không nghe thấy anh làm em à?"

"A...nơi này...sẽ không có người...nhanh lên...sâu hơn đi...a...a...a..."

Chậc chậc chậc!

JJ tặc lưỡi nhìn lén một màn này, không nghĩ lại được xem phim 18 cấm sống động như vậy.

Thông qua khe cửa, JJ có thể thấy rõ người đàn ông kia đã cởi quần, chọc côn thịt vào nơi đó của người phụ nữ. Cô ta bị đè ở trên bàn, hai đùi dang rộng đặt trên vai người đàn ông. Nơi giao hoan lẫn nhau lộ ra rõ rệt trước mắt cô.

Người phụ nữ bị côn thịt căng đầy, lông đen dính bạch dịch, mông đong đưa, tay giữ chặt áo sơ mi của anh ta. Giữa chân hai người chảy ra dâm thủy bị chọc sinh bọt biển.

Tình hình chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, nhưng nhìn côn thịt của người đàn ông kia, JJ liền bĩu môi.

Thật ngắn nha, không thô không dài, hoàn toàn không cách nào so được với mấy người đàn ông bên cạnh cô. JJ không biết người phụ nữ kia là sướng thật hay giả vờ sướng nữa.

Hiện tại trong bụng JJ tràn ngập ác ý suy đoán hai người họ.

Đúng lúc này, đôi mắt bị một bàn tay che lại. Phía sau bị áp sát một cơ thể cực nóng, âm giọng trầm thấp khàn khàn của Kim Seok Jin vang lên bên tai cô vô cùng rõ ràng:

"Ô uế như vậy em còn nhìn? Không sợ bẩn mắt sao?"

Phát hiện JJ xem đến mùi ngon, nghĩ đến cô nhìn thân thể người đàn ông khác, trong lòng Kim Seok Jin bỗng phát hỏa, lại nảy sinh lòng ghen ghét muốn đá bay hai người kia ra khỏi nơi này, tránh làm dơ đôi mắt và lỗ tai trợ lý nhỏ nhà anh.

"Yah, oppa...buông tay..."

Có phim hay xem miễn phí, nào có đạo lý không nhìn?

"A...a...nhanh lên...nơi đó...mạnh vào..."

"Đồ dâm đãng...làm chết em...cắm chết em...a..."

Nam nữ dùng ngôn ngữ dâm đãng khiến Kim Seok Jin vốn quen lời hay lẽ phải có chút không thói quen, vành tai đỏ lên, cơ thể lại phát sinh phản ứng vô cùng thành thật.

Anh quả nhiên cương cứng!

JJ mẫn cảm phát giác biến hóa trên người Kim Seok Jin bởi vì thứ kia của anh đều đã cọ tới mông cô. Cô hơi nhếch môi, cảm thấy thời cơ này đến quá đúng lúc. Có lẽ tranh thủ giải khóa được Kim Seok Jin trong hôm nay.

Nhưng ngoài mặt JJ lại tỏ ra mất tự nhiên, cả người run lên một cái, làn da đỏ như đóa mân côi chọc Kim Seok Jin bật lửa hừng hực, hận không thể nuốt cô vào bụng.

Có điều sắm vai chính nhân quân tử lâu lắm rồi, bây giờ một giây hóa sói anh cũng có chút không xuống tay được. Vốn dĩ muốn thổ lộ với cô, bày tỏ tâm ý các thứ nhưng đôi cẩu nam nữ kia vừa xuất hiện lại phá nát kế hoạch của anh.

Hiện tại tỏ tình đơn thuần liền bị tô đẫm màu sắc dục vọng.

Mà phản ứng dưới quần anh chứng tỏ anh đang kìm nén đến cỡ nào.

JJ thở dài một cái, thầm mắng Kim Seok Jin do dự thiếu quyết đoán. Cuối cùng vẫn là cô chủ động một chút mới có thịt ăn.

Vì thế cô kéo tay Kim Seok Jin, hơi ngưỡng đầu nhìn người đàn ông phía sau lưng:

"Oppa...nếu anh không nhịn được...vậy cũng đừng nhịn, sẽ có hại cho thân thể..."

Đôi mắt Kim Seok Jin tối sầm lại, hơi thở trở nên dồn dập:

"Em biết em đang nói cái gì không?"

JJ bĩu môi, đôi mắt lại tràn đầy thanh minh thấu triệt:

"Biết, còn không phải have sex sao? Chúng ta đều là người trưởng thành, không cần phải nói tiếng lóng."

Kim Seok Jin bị những lời này khiến vừa tức vừa cười:

"Em cũng thật là thẳng thắn thành khẩn nhỉ."

Không thèm làm bộ, đối với phương diện tình dục luôn rất thành thật. Trong lòng nhịn không được nảy sinh ghen ghét nhéo cằm cô:

"Đối với mấy tên kia...em cũng như vậy sao?"

Đôi mắt cô to tròn nhìn anh, thẳng thắn đáp:

"Dù sao anh cũng biết, em không có gì để giấu giếm. Mọi người đều có dục vọng, chẳng qua cầu một cái sung sướng, làm chi còn so đo với chính mình?"

Sau đó, dưới ánh mắt càng ngày càng sâu thẳm của anh, JJ tựa như không ý thức được nguy hiểm, liên tục liều lĩnh khiêu chiến giới hạn của Kim Seok Jin:

"Tuy là anh có bạn gái, làm thế này không hợp đạo đức nhưng mà giải quyết nhu cầu sinh lý một chút, chắc anh không để ý chứ?"

Kim Seok Jin cười ha hả, phật tính cũng bị cô chọc hắc hóa:

"JJ, người thông minh không nói tiếng lóng, em cũng biết anh thích em có phải không? Không cần giả ngây giả dại. Lee Hyun Joo gì đó căn bản không phải điều anh bận tâm. Anh không thích cô ta, người anh thích là em. Nhưng cái miệng nhỏ này của em thật sự quá đáng ghét rồi."

Nghĩ đến việc cô coi mình như công cụ giải quyết nhu cầu sinh lý, không thèm để ý tình cảm của anh, trái tim Kim Seok Jin đau đến chịu không được. Hận không thể hung hăng cắn nát miệng nhỏ của cô.

Mà bên ngoài kia, đôi nam nữ đã đánh đến cao trào sau đó ôm nhau thở hồng hộc. Một tiếng chuông điện thoại của người đàn ông vang lên dọa đôi nam nữ nhảy dựng, bọn họ nhìn nhau, mau chóng mặc quần áo vào, chỉnh đốn dung nhan, sau đó như không có gì vội vàng rời khỏi nơi này.

Đến tận đây, hai người đó vẫn chưa ý thức được mình đã đi nhầm phòng.

Hơn nữa còn là phòng của siêu sao thế giới.

Tình hình ở trong phòng thay đồ lúc này lại hoàn toàn là một bầu không khí khác. Hai người cũng không vì người bên ngoài rời đi mà có ý di chuyển.

Kim Seok Jin nắm chặt vòng eo nhỏ xinh của JJ, cô hơi ngưỡng đầu, đôi mắt to tròn đen láy đối diện với anh. Một giây kia, Kim Seok Jin hận không thể hung hăng khảm cô gái này vào lòng để thương yêu.

Bầu không khí càng ngày càng kỳ quái, tựa như chạm vào là có thể nổ ngay.

----------

Lee Hyun Joo sau khi rời khỏi khách sạn, cũng không lập tức về bệnh viện. Cô đã đi bộ một đoạn, muốn gió thổi làm tỉnh táo đầu óc hỗn loạn lúc này.

Cô đi vào một công viên, tìm một ghế đá ngồi xuống. Sau đó quyết định làm một chuyện.

Cô cần xác nhận một chút.

Vì thế liền rút điện thoại gọi cho một người. Cũng không để Lee Hyun Joo chờ quá lâu, đầu dây bên kia liền tiếp được điện thoại:

"Alo? Xin lỗi, là Hyun Joo-ssi sao?"

"Đúng vậy, chào chị, quản lý Kim. Tôi là Lee Hyun Joo, lần trước đến cùng Seok Jin-oppa."

Người mà Lee Hyun Joo gọi chính là quản lý của trung tâm thương mại VVIP mà cô đã đến hôm đó. Khi kết thúc mua hàng, quản lý đã cho cô một danh thiếp, cũng lưu lại thông tin điện thoại của cô như một khách hàng tiềm năng.

Bởi vì thân là bạn gái Kim Seok Jin, Lee Hyun Joo cũng được hưởng thụ sự lấy lòng của bọn họ.

Lee Hyun Joo không vòng vo, mà là giả vờ hỏi:

"Cũng không có chuyện gì, chỉ là lần trước tôi nhớ anh Jin có mua một chiếc kẹp tóc của hãng Graff Diamonds, anh ấy tặng nó cho bác gái, tôi cảm thấy hơi thích, cô có thể gửi tôi mẫu của nó không?"

Tuy yêu cầu này có chút kỳ lạ, nhưng khách hàng là thượng đế, vả lại đối phương cũng là bạn gái của Kim Seok Jin, chút yêu cầu nhỏ này quản lý Kim hoàn toàn sảng khoái đáp ứng. Vì thế cô bảo Lee Hyun Joo chờ một chút, cô sẽ gửi hình mẫu qua Kakaotalk cho đối phương.

Lee Hyun Joo cảm ơn sau đó kiên nhẫn chờ.

Hiệu suất của quản lý Kim rất nhanh, không quá một phút, một bức hình được gửi đến tin nhắn của Lee Hyun Joo. Cô mở nó ra xem, bỗng bật cười một tiếng, có điều tiếng cười này có chút thê lương.

"Thì ra là thế..."

Cô cười khổ, nhìn bức hình hiện trên màn ảnh. Đó là chiếc kẹp hình công đính đá kim cương, không hề sai một ly một tấc so với chiếc kẹp trên đầu cô gái kia.

Quản lý Kim còn nói, đây là bản giới hạn, tạm thời ở Hàn quốc không có chiếc thứ hai. Cô ấy tưởng Lee Hyun Joo vì thích quá muốn mua nên còn nhắc nhở chờ một thời gian, có thể sẽ có mẫu mới.

Lee Hyun Joo đã không để ý quản lý Kim nhắn gì đó. Lúc này cô thẫn thờ ngồi trên ghế đá ngoài công viên, trong đầu truyền phát tất cả hình ảnh diễn ra từ đầu đến giờ, khóe miệng tuy cười nhưng đã có chút ướt mặn.

Thì ra, chính mình tự cho là đúng lại trở nên buồn cười như vậy.

Sờ sờ trên mặt, ngón tay đã hoàn toàn ướt đẫm.

Khóc?

Khóc có lợi ích gì?

Khóc có thể làm Kim Seok Jin thích cô hơn sao?

A, lần đầu tiên yêu thật sự quá mức đau đớn.

Trước đây đồng nghiệp thường hay nói với cô rằng mối tình đầu thường không có kết quả tốt. Lee Hyun Joo còn cười cho qua, bây giờ mới hoàn toàn cảm nhận được, đau buốt, nhức nhối, thống khổ, khiến lòng dạ cô hoàn toàn quay cuồng.

Lee Hyun Joo bụm mặt nức nở.

Nhưng cô thực sự...thực sự rất thích Kim Seok Jin.

Cô...không muốn buông tay...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net