Chương 107: Giải khóa đối tượng thứ 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 107: Giải khóa đối tượng thứ 5

Không khí phòng thay đồ chậm rãi lên men, Kim Seok Jin nhìn khuôn mặt nhỏ tinh xảo xinh đẹp, rốt cuộc không thể nhịn được, chủ động phá công, xoay người đè JJ ấn ở trên tường, ôm cô đồng thời khóa chặt cửa bên cạnh.

"Oppa...!!!"

Kim Seok Jin dùng ngón tay cái cọ cọ môi JJ, sau đó cúi đầu hôn lên môi cô.

Mềm mại, ngọt ngào...

Hương vị mê người vô cùng.

Rõ ràng Kim Seok Jin đã không còn sức chống cự trước cô gái này.

Đôi mắt JJ long lanh mờ sương, thậm chí từng cử chỉ, biểu cảm của cô đều giống một thứ quyến rũ dụ dỗ phá hủy sự kiềm nén và khống chế của bản thân anh.

Kim Seok Jin hơi dùng sức mút mạnh một cái khiến JJ kêu đau:

"A...ưm...đau..."

Tiếp đó, anh đã không tâm tình vô nghĩa với cô gái này nữa. Tay nhấc làn váy JJ lên, kéo quần lót bên trong xuống, hoa huyệt cùng quần lót kéo ra một sợi bạch dịch, có chút ướt, quần lót trượt xuống đầu gối khiến sợi dâm mĩ ấy bị tách ra, Kim Seok Jin bỗng cười nhẹ một tiếng:

"Em gấp gáp tới vậy sao? Hôn một cái đã chịu không được?"

JJ cảm thấy xấu hổ, đầu gối hơi rụt lại, trong lòng thầm hận hệ thống xấu xa cải tạo cơ thể Joo Jin quá mức mẫn cảm, đây là sinh lý không cách nào khống chế được. Cô thấp giọng giữ chặt anh:

"Anh...anh muốn làm ở đây?"

Kim Seok Jin kéo cằm cô lên, nhếch môi hỏi:

"Thế nào? Hối hận? Tiếc là không còn kịp rồi."

Dứt lời liền áp JJ lại sau tường, lưng đối mặt với anh, Kim Seok Jin kéo khóa quần, cự long rốt cuộc không thể nhịn được phá lồng mà ra, tay giữ chặt eo nhỏ, từ sau xỏ xuyên qua hoa huyệt cô.

"A..."

Đôi tay JJ đỡ vách tường, mông bị kéo lên, thừa nhận sự va chạm của người đàn ông phía sau.

"Kẹp thật chặt...ngoan, thả lỏng một chút..."

Kim Seok Jin bị kẹp đến chảy mồ hôi lạnh, một tay anh ôm eo cô, tay còn lại vòng qua làn váy, chuyển tới phía trước xoa bóp âm hạch, giúp cô bớt căng chặt.

Âm đế bị xoa dần cương lên đỏ thẫm.

"A...đừng...đừng sờ..."

Nơi mẫn cảm mềm mại gặp phải ngón tay thon dài còn có vết chai, khiến JJ nhịn không được ưỡn ngực, hai chân theo bản năng kẹp chặt. Ngược lại làm Kim Seok Jin càng thêm khó chịu.

"Ngoan, thả lỏng...em sẽ kẹp gãy anh đó."

"A...em...quá lớn...a..."

Vừa tê vừa ngứa, hoa huyệt trướng đau còn có một tia vui sướng khiến JJ càng mất lý trí.

"Suỵt...nhỏ giọng thôi... không sợ người khác phát hiện à?"

Kim Seok Jin dùng một tay ôm eo cô, tay còn lại vẫn trêu chọc âm hạch sưng đỏ róc rách đầy nước kia.

"A...ư...a..."

Sự sung sướng cuồn cuộn kích thích hoa huyệt vừa căng trướng vừa thoải mái, khiêu khích mỗi tế bào thần kinh trên người JJ. Miệng cô nhịn không được mà ê a nức nở vài tiếng.

Lý trí duy nhất trong đầu Kim Seok Jin đã hoàn toàn bị tinh trùng cắn sạch. Tay kéo cằm cô qua hôn, nhỏ giọng dỗ dành:

"Bảo bối, em nhịn một chút, anh chịu không nổi rồi..."

Tình dục bị dồn ép, đôi mắt anh nhiễm hồng.

Eo hông đung đưa, côn thịt có sự bôi trơn của dâm thủy càng ngày càng nhiều mà ra vào dễ dàng, từ ban đầu hơn thốn đến thoải mái dễ chịu, có lẽ do quá mức kịch liệt khiến hai người quên nơi này là nơi nào, mất khống chế rên lên:

"A...thật sướng..."

Vách ngăn mỏng manh không thể ngăn được tiếng thở dốc dồn dập và nặng nề truyền đến bên ngoài.

Lần đầu nếm thử cảm giác làm tình ở nơi không phải trong nhà, Kim Seok Jin cảm thấy thật quá kích thích.

Ở phòng nghỉ khách sạn, bên ngoài có nhiều người như vậy, còn có người nhà của Kim Seok Jin. Hai người họ lại lén lút sau lưng bao người yêu đương vụng trộm.

Hiện tại Kim Seok Jin đã hoàn toàn buông kháng cự, phơi bày hết thảy tình yêu và dục vọng đối với JJ. Anh cúi đầu hôn sau gáy cô, lại gặm cắn vành tai, không ngừng mút hôn chọc cô càng thêm rên rỉ:

"Anh thích em...JJ...anh thích em...thích muốn chết đi được..."

"Hức...anh...em...mới không thèm...thích anh..."

Kim Seok Jin nhếch môi, lại cắm côn thịt sâu một cái, thổi hơi vào lỗ tai cô, trêu chọc:

"Có thật là không thích không? Rõ ràng anh làm em sướng thế này mà."

"A...Kim Seok Jin...anh đáng ghét..."

Bị đâm đến dục tiên dục tử, JJ kêu lên. Hai người hoàn toàn quên đi việc vẫn còn ở phòng chờ, chỉ lo cuồng hoan trong bữa tiệc dục vọng, thậm chí còn cảm thấy kích thích vì nơi xa lạ này.

Tuy đây là lần đầu Kim Seok Jin làm tình với JJ nhưng quả là gừng càng già càng cay, sức bền của anh cũng không tệ chút nào.

"A...Jin...oppa...em...không chịu được...a...."

Dưới sự cọ xát không ngừng của Kim Seok Jin, JJ mềm nhũn hết người, dưới một cú thúc mạnh của anh, cô hoàn toàn lên đến cao triều.

JJ rơi vào tình dục phóng túng bản thân, phối hợp với đối phương chơi trò chơi kích thích này. Tình đến càng nùng, JJ quay đầu lại hôn môi anh, nước bọt thậm chí còn không kịp ngăn chặn chảy xuống cằm hai người.

Kim Seok Jin mút đầu lưỡi cô vang lên tiếng động, hơi thở hổn hển:

"Em ra rồi....thật không ngoan..."

"A...em...không khống chế được...đều tại anh..."

Chân mềm đến độ sắp không đứng nổi.

Côn thịt Kim Seok Jin vẫn chôn sâu trong hoa huyệt cô, tay còn lại ôm eo nhỏ tinh tế:

"Anh vẫn còn chưa ra..."

Tầm mắt rũ xuống, dừng ở phía sau lưng của JJ, tuy bị váy che lại nhưng vẫn không giấu được đường cong tuyệt đẹp. Nếu như cởi quần áo, nhất định là một phong cảnh mỹ lệ vô vàn.

Trong lòng sinh tà ác, đôi mắt trở nên sắc bén đỏ đậm, eo càng thúc mạnh về trước khiến người ngọc trong lòng phát ra vài tiếng nức nở.

Anh không hề buông tha, tay đỡ eo cô, mông thúc mạnh, côn thịt ra ra vào vào ướt đẫm, miệng cô thở dốc rên rỉ ê a không ngừng.

Rốt cuộc thọc mấy chục cái nữa, Kim Seok Jin đã đến đỉnh điểm, anh kêu to một tiếng, tinh dịch phun đầy huyệt nhỏ.

Người cô run rẩy áp vào vách tường, nếu phía sau không có Kim Seok Jin đỡ ắt hẳn đã ngã xuống đất.

Cùng lúc đó hệ thống vang lên tin tức nhắc nhở:

[Ting! Mở khóa đối tượng thứ 5: Kim Seok Jin!]

[Ting! Kim Seok Jin – Thanh tình cảm: 86% ; Thanh tinh dịch: 8%]

Tuy JJ cảm thấy Kim Seok Jin có vẻ còn chưa thỏa mãn, mà cô cũng muốn bòn rút thêm tinh dịch của anh, tiếc là cô lại lực bất tòng tâm.

Kim Seok Jin hôn môi JJ đầy thương tiếc, tình yêu trong mắt sắp tràn ra ngoài, đặc biệt là sau khi hai người họ làm tình.

----------

Xuất phát từ nhiều lý do, Kim Seok Jin cũng không được nước lấn tới, anh kéo quần lót cô lên, bế cô ra ngoài phòng.

"Anh...em muốn rửa sạch một chút...đưa em vào phòng tắm đi."

Bên dưới dính nhớp làm JJ có chút khó chịu. Kim Seok Jin mỉm cười hôn trán cô, sau đó ngoan ngoãn bế cô vào phòng tắm trong phòng nghỉ. Cũng may là mỗi phòng đều có một phòng tắm nhỏ, JJ có thể giải quyết nhu cầu của mình.

"Anh ra ngoài gọi một chút đồ ăn cho em nhé!"

Kim Seok Jin đặt JJ xuống thành bồn tắm, hơi thấp người quan sát nét mặt cô. Anh nhìn sắc mặt JJ đầy mệt mỏi, thầm trách mình quá thô bạo không kiêng nể gì, sợ cô không chống đỡ được, lập tức đề nghị.

JJ gật đầu một cái, sau đó nhanh chóng đuổi Kim Seok Jin ra khỏi phòng tắm.

Tuy bị đuổi ra nhưng Kim Seok Jin cũng không giận, môi anh hơi mỉm cười, mở cửa đi ra ngoài tìm quản lý khách sạn đặt món ăn.

Ở bên trong, JJ thở phào một cái, lập tức vội vội vàng vàng rửa sạch bên dưới một chút, xong xuôi đâu đó mới kéo cửa đi ra. Cô tìm đồ đạc của mình dọn vào trong túi. Hệ thống cảm thấy khó hiểu hỏi:

[Ký chủ, cô làm gì vậy? Không chờ Kim Seok Jin trở về sao?]

JJ bĩu môi nói:

"Bây giờ đi mới là lẽ phải. Tôi sẽ không chờ anh ấy đâu. Đàn ông ấy mà, nên lạnh nhạt một chút, bằng không sẽ không biết trân trọng, với người do dự không chừng như Kim Seok Jin, hiện tại còn chưa giải quyết dứt khoát đối tượng xem mắt kia, tôi không cần phải ân cần với anh ấy."

Cho nên JJ quyết định giả vờ xa cách.

Ăn được một lần là tưởng cô dễ dàng bị chinh phục vậy sao?

Không có cửa đâu.

Cô vẫn nhớ lần trước anh ấy lạnh nhạt với mình, JJ thù rất dai, hiện tại mới là lúc tính sổ.

[Nếu vậy sao ban nãy ký chủ còn đồng ý Kim Seok Jin?]

"Vì giải khóa chứ sao! Tốt nhất là nên nắm được lượng tình cảm của đối phương như vậy mới dễ làm việc."

Kim Seok Jin là người có tam quan rất chính thống. Từ nhỏ được dạy dỗ, nhân phẩm đạo đức không nói chơi. Một người như vậy, vốn tiếp thu tình yêu là một chồng một vợ, cho nên anh ấy mới kháng cự việc có tình cảm với JJ. Kim Seok Jin không muốn cùng những người khác chia sẻ người mình yêu, việc trái lẽ thường như thế sao anh có thể chấp nhận được?

JJ cũng biết sự bối rối và khúc mắc trong lòng Kim Seok Jin. Vì thế cô không thể dùng phương thức thô bạo với những người khác áp dụng cho người đàn ông này. Tốt nhất là nên kích thích một chút.

Tuy hiện tại Kim Seok Jin đã có dấu hiệu nhả ra, không còn quá mức chấp nhất việc cô và những người khác, nhưng anh ấy chưa hẳn là đã mở lòng đón nhận.

Vả lại vấn đề với Lee Hyun Joo vẫn chưa được giải quyết.

Vì thế sau khi JJ thu dọn xong đồ đạc của mình, lập tức xách giỏ chạy lấy người. Chờ ra khỏi khách sạn, cô mới soạn một tin nhắn gửi cho anh.

'Em cảm thấy hành động ban nãy giữa chúng ta là không đúng lắm. Anh còn có bạn gái, em lại không muốn làm kẻ thứ ba xen vào giữa hai người. Coi như chuyện hôm nay chưa từng xảy ra. Anh quên nó đi nhé!'

Sau đó, cũng không quản Kim Seok Jin đọc được tin nhắn này sẽ có phản ứng thế nào, tắt điện thoại, vô tâm không phổi, tung ta tung tăng rời đi.

[Ký chủ chơi Kim Seok Jin như vậy không sợ sẽ phản tác dụng sao?]

"Không sợ!"

Tóm lại, là cô có nắm chắc.

Tất cả đều bởi vì ỷ lại tình cảm của Kim Seok Jin mà thôi.

86% cũng không phải để làm cảnh.

Đúng lúc này, chuông điện thoại bỗng reo lên, là Jeon Jung Kook!

"Chuyện gì?"

Không kiên nhẫn hỏi, cô đang tính đi mua trà sữa hút một ngụm tăng lượng đường, ban nãy đã phí không ít sức lực, hiện tại cô vẫn còn choáng đây.

"Yah, em ở đâu? Chừng nào thì về? Anh Jin giữ em lại làm gì mà lâu vậy?"

JJ thật muốn trợn mắt xem thường. Đi làm công nào có đạo lý về sớm hơn chủ?

"Anh hỏi làm gì? Em đang về đây, đừng hối!"

"Ở đâu? Anh đón em."

"Không cần, em gọi taxi là được."

"Đứng yên đó đi, anh thấy em rồi!"

Bị câu này của Jeon Jung Kook làm sửng sốt, JJ hoang mang quay đầu nhìn xung quanh, đúng lúc này một chiếc Mercedes Benz GT63S màu đen bóng loáng quen thuộc dừng trước mặt cô.

Đầu dây điện thoại cùng lúc vang lên tiếng nói của đối phương:

"Lên xe!"

JJ liếc chung quanh, phát hiện mọi người đang có xu hướng đổ dồn ánh mắt về phía này, cô cũng không cãi lời, vội vàng mở cửa ngồi vào trong.

Động cơ giòn giã vang lên, chẳng mấy chốc liền rời khỏi khách sạn.

Mà ở phía phòng nghỉ lúc này, Kim Seok Jin ngơ ngác nhìn căn phòng trống trơn không còn một bóng người, trên tay đang bưng một khay thức ăn, có jams bông, xúc xích, salad trứng và sữa tươi.

"JJ?"

Không có ai trả lời. Kim Seok Jin hoang mang muốn đi tìm thì đúng lúc này điện thoại vang lên thông báo tin nhắn. Anh nhìn tên người gửi đến là cô, trong lòng cảm thấy có linh cảm không hay.

Quả nhiên...

Vài giây sau, sắc mặt Kim Seok Jin trở nên âm trầm không tốt.

Anh bấm số gọi cho đối phương nhưng đầu dây bên kia lại vang lên thông báo người nhận khóa máy khiến Kim Seok Jin tức đến nghiến răng nghiến lợi.

"Em được lắm...!"

Chơi anh một vố thế này, mặc quần xong liền trở mặt.

Nhớ đến dáng vẻ đáng thương ban nãy của JJ, Kim Seok Jin liền tức đến nổ phổi.

Cô không đi làm diễn viên quả là uổng phí mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net