Chương 115: Thân thể mỹ nhân làm từ nước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 115: Thân thể mỹ nhân làm từ nước

(P/s: Cảnh báo năng lượng nhẹ ⚠️⚠️⚠️)

-----------

Vừa bước vào căn phòng bên cạnh, JJ đã bị giam cầm chặt chẽ trong không gian nhỏ hẹp. Cô giương mắt nhìn thấy biểu tình nhàn nhạt lại tựa như đang khắc chế điều gì đó của Min Yoon Gi, cảm nhận rõ hơi thở nóng bỏng dừng trên da thịt trần trụi nơi cổ của mình. Dưới khoảng cách thân mật thế này JJ cũng không dám nhúc nhích lung tung.

"Em thật là bản lĩnh đấy nhỉ, tới anh Jin mà cũng không thoát khỏi."

JJ chớp chớp mắt, cũng không làm đáp lại, nếu Min Yoon Gi đã rõ ràng vậy cô có bạo biện cũng không có gì dùng. Anh lại mơn trớn khuôn mặt cô, âm giọng nhẹ nhàng như nhung lại mang theo chút cảm giác mát lạnh:

"Anh ấy có biết em và anh là loại quan hệ này không?"

JJ trầm mặc không nói, Min Yoon Gi cười khẽ, kéo cằm cô lên, lông mày nhướng nhẹ, có chút ngạo mạn bất cần:

"Em không nói à? Hay là với em, dù gì thì anh cũng chỉ là một trong những kẻ theo đuổi em lén lút, không xứng đáng được công khai?"

Hệ thống đúng lúc này vang lên: [Cảnh báo! Cảnh báo! Đối tượng Min Yoon Gi đang có xu hướng hắc hóa, xin ký chủ hãy mau chóng tìm giải pháp khắc phục.]

Biểu tình trên mặt JJ như muốn nứt ra.

Hắc hóa?

Không đùa với cô chứ?

Còn có chiêu này?

Nhưng JJ có thể khẳng định, bản thân mình không muốn biết tình trạng khi Min Yoon Gi rơi vào hắc hóa sẽ như thế nào, một chữ thôi : NGUY HIỂM.

Vì thế cô vội vàng bình phục tâm tình như sóng gầm biển cuộn của mình, nét mặt hoàn toàn gãi đúng chỗ ngứa thể hiện được sự u sầu rầu rĩ làm người thấy mà thương:

"Anh nghĩ em muốn như vậy sao?"

Cô lẩm bẩm, sau đó đôi mắt ửng đỏ, một giọt trong suốt lập lòe trong hốc mắt nhưng lại ngưng đọng không hề chảy xuống:

"Rõ ràng đây không phải điều em muốn nó xảy ra, em không muốn gây tổn thương cho bất kỳ ai. Nhưng tại sao mọi thứ lại trở nên như vậy...em không biết...em thực sự không biết nên làm thế nào cả."

Thấy cô khổ sở tự trách như vậy, sự âm u trong lòng Min Yoon Gi như bị phá tan, không khí chung quanh bỗng nhẹ nhàng lên, anh đau lòng ôm chặt cô, an ủi nói:

"Anh không trách em, đều do mọi người không thể kìm chế được trái tim mình, đây có thể trách ai chứ? Anh xin lỗi, anh không nên hùng hổ chất vấn em như vậy."

Không khí bỗng nhiên nhẹ nhàng lên, giống âm u bị ánh mặt trời phá tan, JJ âm thầm nhẹ nhõm một hơi, nhưng chưa kịp để cô buông đề phòng, Min Yoon Gi lại nhàn nhạt phả một hơi vào bên tai cô:

"Nhưng anh vẫn thấy không thoải mái."

Anh buông lỏng cô ra, gằn giọng:

"Anh muốn em chịu trách nhiệm với anh, đêm nay!"

JJ mở to hai mắt, sắc mặt thay đổi, sau đó làm bộ ngượng ngùng đấm vào lồng ngực anh:

"Anh nói cái gì vậy. Thật không đứng đắn!"

"Anh nghiêm túc, không đùa!"

"Không được, anh Jin vẫn ở ngoài đó."

Dứt lời liền chui xuống cánh tay anh bỏ ra ngoài, ngồi xuống ghế sô pha trong phòng anh.

"Mặc kệ anh ấy, cứ coi như không có sự tồn tại của anh ấy là được."

Min Yoon Gi cười lạnh nói.

Nghe xem, đây là ngôn ngữ mà loài người có thể nói ra sao? Dáng vẻ ngạo mạn ngứa đòn này của anh ấy khiến JJ cảm thấy nghẹn họng trân trối. Lần đầu tiên thấy người 'cầu yêu' lại bộc tuệch và trắng trợn như thế, hoàn toàn không thèm làm ra vẻ, quả là một dòng nước trong.

"Em thích chơi trên sô pha à? Cũng được, anh không ngại."

Ngữ khí thường thường như đang thương lượng 'tối nay ăn gì' không chút ngượng ngùng nào.

"Không được là không được."

JJ bịt tai nhắm mắt không muốn đồng ý.

Sao anh ấy có thể vô liêm sỉ thế cơ chứ?

Đây thực sự là Min đại thần ngạo mạn lạnh lùng vô tình trong truyền thuyết đây sao?

Đột ngột Min Yoon Gi bỗng dựa sát vào người cô, JJ còn chưa kịp phản ứng đã bị đẩy xuống sô pha, anh đè trên người cô, khuôn mặt bình tĩnh vô ba gần sát trong gang tấc khiến JJ không nói được lời nào. Mà hành động kế tiếp của anh lại khiến cô kinh ngạc ngây người, chỉ thấy anh hơi thấp đầu, cọ cọ cần cổ của cô.

Động tác này thật giống một con mèo đang làm nũng cầu chủ nhân cưng nựng. JJ bất giác mềm lòng, bàn tay luồn qua mái tóc đen dày của anh, thở dài một tiếng, cắn môi đáp:

"Thật là hết cách với anh."

Cô duỗi tay sờ soạng mái tóc Min Yoon Gi vài cái, cảm giác thật gây nghiện, đang chuẩn bị thu hồi thì bị anh ấy nắm chặt.

Hai người đối diện với nhau, JJ cảm giác khuôn mặt mình đều nhanh bị Min Yoon Gi nhìn xuyên qua. Một tay khác của anh lướt qua tóc mái cô, trực tiếp sờ lên vầng trán, tới mi mắt, bàn tay che trên đôi mắt cô, cảm nhận mạch máu dưới mí mắt đang nhảy lên nhẹ nhàng.

"Anh Yoon Gi...?"

JJ khó hiểu dò hỏi, sau đó phát hiện Min Yoon Gi thả lỏng tay ra. Không đợi cô chần chừ, Min Yoon Gi bắt đầu cởi áo trên, từng cúc áo bị gỡ bỏ, phát hiện cô gái dưới thân mình vẫn nhìn chằm chằm nửa người trên lỏa lồ của mình mà không chút phản ứng nào, bất giác cười khẽ.

Nụ cười hở lợi như bừng sáng cả khung hình, JJ bị hấp dẫn, không dám kinh động cảnh đẹp ý vui trước mắt.

Ai nói cô không thích ngắm nhìn mỹ nam? Sự vật xinh đẹp mấy ai mà không thích cơ chứ?

Tuy Min Yoon Gi không rõ JJ đang suy nghĩ cái gì nhưng từ phản ứng của cô cũng hiểu ra tám-chín phần, anh đang phân vân không biết nên tử hình cô tại chỗ hay là trêu chọc cô rồi mới ăn vào bụng.

Cô giống một đóa hoa kịch độc chỉ đứng ở một nơi cũng đã tản ra lực hấp dẫn vô tận khiến người khát khao rồi lại đắm chìm không một lối thoát.

Anh đặt cằm lên đầu cô, không ngừng vuốt ve sợi tóc, JJ mềm như bông bị anh ôm vào lòng không chút lực phản kháng, và cô cũng không có ý định phản kháng.

"Anh Yoon Gi."

Cô nhẹ nhàng kêu, giọng ám ách khàn khàn gợi cảm vang lên trên đầu cô:

"Đừng động đậy."

Sau đó anh nỉ non một câu:

"Thật muốn ăn em."

JJ nghe xong, toàn thân tê dại như có dòng điện chui vào trong ngực.

Ánh sáng trong mắt Min Yoon Gi trở nên tối sầm, trong quần không biết từ lúc nào đã có một bàn tay chui vào sờ soạng bờ mông mềm mại khiến JJ nhẹ rên lên, lại sợ âm giọng quá lớn khiến Kim Seok Jin ở bên ngoài nghe được.

Min Yoon Gi không quan tâm, tiếp tục động tác trên tay của mình, cằm chuyển sang bên mặt cô, môi nhẹ nhàng cắn một cái, ngậm lấy vành tai đỏ hồng kia.

"Đừng mà..."

Âm thanh của cô hơi hổn hển, trái tim nảy lên thình thịch trong lòng ngực. Tại căn phòng riêng của Min Yoon Gi, chỉ có anh và cô, môi chạm môi, tóc mai chạm tóc mai, âm giọng đứt quãng, khiến lòng người miên man bất định cỡ nào.

Min Yoon Gi cười khẽ, tất cả những gì anh làm đều có mục đích của nó, Min Yoon Gi trước giờ chưa từng bắn tên không đích, cho nên anh càng không quan tâm sự tồn tại của Kim Seok Jin, thậm chí còn có một chút âm u muốn Kim Seok Jin chứng kiến tất cả.

Hiện tại JJ ngã vào lòng anh, con mồi rơi bẫy, vịt đã nấu chín tuyệt không thể làm nó bay đi được.

Môi mỏng vuốt ve vành tai của mỹ nhân, chuyển đến môi anh đào mềm ngọt, Min Yoon Gi ôm chặt vòng eo cô, hôn dọc môi trên đến môi dưới, JJ khó nhịn nhấc đầu, môi anh lập tức nhân cơ hội thâm nhập đến xương quai xanh tinh xảo.

JJ bị anh hôn đến mất phương hướng, chỉ có thể mặc anh bài bố.

Hai người vừa hôn vừa cởi quần áo, Min Yoon Gi kéo tay cô đặt lên đỉnh đầu, cổ tay bị cố định trên sô pha, anh lại cúi đầu tiếp tục dây dưa môi răng với cô.

Đầu lưỡi vươn ra, quấy rối thưởng thức hương thơm trong miệng cô, quấn lấy lưỡi đinh hương khiến nó không thể yên bình. Mặt mày JJ đỏ hồng, bộ ngực phập phồng, thở hổn hển, cơ thể lại mềm như bông, có đôi chút dáng vẻ cô gái nhỏ làm nũng.

Khi anh rời khỏi môi cô, một sợi chỉ bạc vắt ngang giữa hai người, kéo dài rồi mới chịu đứt gãy. Dâm mỹ khiến người không cách nào nhìn thẳng.

Min Yoon Gi kéo quần cô xuống, nửa người dưới JJ chợt thấy lạnh, theo bản năng kẹp chặt hai chân, hoa viên thần bí bị quần lót nhỏ bao bọc, đầu gối anh thâm nhập giữa hai chân cô, ngăn trở cô muốn trốn tránh.

Anh đẩy cao áo lên, vòng eo lộ ra ngoài, một đôi thỏ con nhảy ra ngoài, va vào tầm mắt anh. Giờ khắc này Min Yoon Gi mới phát hiện mình thèm khát cơ thể này tới trình độ nào.

Min Yoon Gi nhìn cô chăm chú, anh chợt cười, một người đàn ông bụng dạ đen tối lại là yêu nghiệt như anh không phải dễ chọc, anh chỉ dùng chút sức thì chiếc quần trên đùi cô đã bị cởi ra.

Lúc này áo ngực bao vây cặp thỏ ngọc xinh đẹp cũng bị thô bạo lăn xuống đất, một phong cảnh xinh đẹp phơi bày không chút che giấu nào.

Động tác của anh càng thêm dùng sức, quần lót cũng bị kéo hư, anh híp mắt lại, hưởng thụ cảnh đẹp trước mắt. Thân thể JJ run lên, bầu vú xinh đẹp bị bàn tay anh vây quanh, có chút lạnh, giống tẩm trong đầm băng, cơ thể ấm áp gặp phải thể hàn, cô giật mình một cái, da gà bỗng nổi lên.

"Đừng...đừng mà..."

Cô mềm yếu nằm trên sô pha, Min Yoon Gi không màng cô phản đối, cúi đầu đưa môi mút một ngụm nhỏ xuống núm vú sớm dựng đứng kia. JJ đành phải dùng tay che miệng mình, tay còn lại nắm tóc anh, trong lòng dần cùng Min Yoon Gi trầm luân vào đoạn nhục dục này.

Môi lưỡi anh khiêu khích hột đậu đỏ hồng cương cứng kia, nó đỏ như sung huyết, khiến người thèm nhỏ dãi.

"A...."

Thân thể JJ run rẩy, hai tay run nhẹ.

"Min...Yoon Gi..."

JJ bất chấp liền gọi thẳng họ tên anh. Min Yoon Gi nhếch môi tỏ vẻ hài lòng, một tay khác tìm được hoa viên thần bí khiến lòng người mất hồn kia, nơi đó như động cất giấu bảo vật quý giá, chứa đựng dục vọng câu người của cô.

"Thật dâm đãng."

Anh mờ ám nói, nhìn một vệt nước vươn vấn trước cửa huyệt, ngón tay đưa vào ấn một cái, đôi mắt u ám, âm giọng khàn đục:

"Em làm từ nước à?"

JJ cắn môi dưới, mày đẹp khẽ nhíu, thân thể đòi hỏi càng nhiều khát khao nhưng lý trí còn sót lại một tia cuối cùng làm cô phản kháng.

"Em muốn lắm rồi ư?"

Ngón tay lại ấn dọc hai mép sưng đỏ, bồi hồi không chịu rời đi, một hồ xuân thủy lại chảy ồ ạt ra ngoài.

"A...khó chịu quá..."

Cô rên rỉ, đầu nhỏ nhúc nhích, gần như không thể khắc chế mình.

"Nếu muốn thì hãy cầu xin anh đi."

Min Yoon Gi không hề ngừng lại, cố ý dạo quanh hột đậu đỏ hồng, trêu chọc nó càng chảy nhiều nước.

"Anh Yoon Gi...em muốn..."

Miệng nhỏ phun ra một câu, xuân thủy bên dưới ngày càng nhiều, khiến Min Yoon Gi biết cô đã không thể chờ đợi được nữa.

"Em muốn gì cơ? Anh không rõ, em không nói rõ thì làm sao anh 'đúng bệnh hốt thuốc' chữa trị cho em được chứ?"

Min Yoon Gi cố tình làm mặt lạnh, động tác dừng lại, ác ý đùa bỡn cô, chọc JJ phiền táo lại căm giận không thôi.

Min Yoon Gi đúng là một tên khốn!

"Em muốn anh..."

Cô há miệng thở dốc, bất đắc dĩ thỏa hiệp, hơi thở như lan, khát cầu rõ ràng.

"Muốn anh à?"

Anh cắn vành tai cô, dùng môi ma sát liếm láp khiến nó đỏ rực lên.

JJ khuất nhục cúi đầu, cô biết Min Yoon Gi là cố ý, trong cơn biển tình đầy dục vọng này, anh muốn lôi kéo cô để cả hai cùng bị tra tấn, sau đó cùng nhau rơi xuống vực sâu.

"Chỗ này muốn...?"

Ngón tay xẹt qua đầu vú, nắn bóp đủ loại chơi đùa khiến nó dựng đứng lên, cô cũng theo đó ưỡn ngực, sung sướng trải rộng toàn thân, hơi thở càng gấp gáp hơn.

"Hay nơi này muốn...?"

Ngón tay mò xuống u cốc ướt át kia, khiến JJ vặn vẹo thân thể, khó chịu bắt lấy tay anh như đứa trẻ đòi kẹo.

Một ngón tay anh bỗng nhiên xỏ xuyên qua huyệt động, JJ cứng đờ cả người, sau đó hai ngón lại đi vào, nước chảy ra ồ ạt, khi toàn bộ ngón tay hoàn toàn xâm nhập, JJ đã sướng đến mất đi lý trí.

"A...sướng quá..."

Min Yoon Gi như một con cá lạc đường trong bể, cẩn thận dò đường, xuyên qua vách trong, lây nhiễm sự trơn mềm ướt át của huyệt động.

Hoa huyệt bị dị vật xâm lấn khiến JJ vừa khẩn trương vừa hạnh phúc, hai tay vòng lấy cổ Min Yoon Gi, đầu tựa vai anh, tùy động tác của anh phập phồng trong cơ thể mình.

"A...a...chậm thôi...a..."

Tốc độ bỗng trở nên nhanh hơn phá vỡ sự bình tĩnh, giọng nói của JJ cũng rách nát.

Cô ôm Min Yoon Gi càng chặt, móng tay đâm vào làn da trắng nõn của anh, ngón tay anh chôn trong thân thể cô, tương xứng vô cùng.

"Bây giờ đến lượt nó đi vào."

Min Yoon Gi ám chỉ côn thịt sớm cương cứng bên dưới của mình.

"Bên dưới đã ướt thế này rồi."

Quy đầu dừng ở hột đậu mẫn cảm của cô cọ cọ khắp nơi, JJ biết thân thể mình mẫn cảm, bị anh nói chỉ biết đỏ mặt, cắn chặt răng, hạ thân theo động tác của côn thịt mà di chuyển, hy vọng anh thương xót lấp đầy sự hư không trống rỗng của cô.

Động tác của anh rất chậm, anh đưa quy đầu cọ xát trước cửa, dâm thủy quấn lấy, vừa hút vừa trơn, mỗi một khắc đều cực mất hồn. Min Yoon Gi hoàn toàn quên mất chính mình, bây giờ anh chỉ trầm mê với thân thể của cô gái này, thậm chí là về sau đều giống tên nghiện, không cách nào rời khỏi.

"A..."

Côn thịt chẳng nói chẳng rằng trượt vào hoa huyệt ướt đẫm. JJ rên lên một tiếng, âm cuối kéo dài, trong căn phòng trống vắng lại phá lệ vang vọng. Min Yoon Gi lúc này đã khảm côn thịt vào nhục huyệt mềm mại, như hãm sâu vào vũng lầy, vô pháp kiềm chế.

Được hoa huyệt tẩm bổ đến sung sướng, Min Yoon Gi bắt lấy hai tay cô, hạn chế nó vùng vẫy, môi bao trùm đầu lưỡi đinh hương của cô mà liếm mút, JJ chỉ có thể vừa rên vừa khóc nhẹ, phát ra âm thanh kháng nghị nhưng lại không có biện pháp làm anh dừng lại.

"A...không...em chịu không được..."

Cơ thể JJ vặn vẹo như rắn nước, sự to lớn và mạnh mẽ của dương vật khiến JJ có chút ăn không tiêu. Không nghĩ rằng nhìn Min Yoon Gi bên ngoài gầy yếu nhưng nơi đó lại hùng dũng đến như vậy. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net