Chương 25: Tao nhã cầu yêu - nam chính thật sự rất đặc biệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 25: Tao nhã cầu yêu - nam chính thật sự rất đặc biệt

P/s: Nay còn sớm nên viết 2 chương luôn, mọi người chú ý coi chừng đọc sót chương nha ^^

Trên đường đưa JJ trở về, phát hiện cô trầm mặc hoặc nói chính xác hơn là ngẩn người nhìn ngoài cửa sổ, Park Ji Min không khỏi nhíu mày:

"Những lời ban nãy của anh khiến em cảm thấy bối rối sao?"

Mặt mày anh có hơi ủ rũ, ngữ khí lại tràn ngập mất mát. Biểu lộ rõ như thế khiến JJ có muốn làm bộ không biết cũng không được. Cô đột nhiên nói thẳng:

"Tại sao anh lại thích em?"

Tựa hồ không nghĩ tới cô lại hỏi như vậy, Park Ji Min nhướn mày, tay cầm tay lái khẽ dừng một chút, sau đó tiếp tục lái xe, nhưng vẫn không quên đáp:

"Thích một người còn cần lý do à? Anh chính là thích em thì làm sao chứ? Jung Kook có thể, Tae Hyung có thể, tại sao anh lại không thể?"

Phát giác giọng nói Park Ji Min dần dần có xu hướng không kìm chế được, JJ nhíu mày, bất đắc dĩ nói:

"Em không hề nói anh không thể, anh bình tĩnh lại đi."

Park Ji Min thở dài một hơi, rầu rĩ đáp:

"Anh xin lỗi, không hiểu sao ban nãy anh lại không kìm chế được."

Chỉ vì thái độ quá mức lãnh đạm của cô đã kích thích anh, khiến anh trở nên không giống chính mình.

"Có lẽ anh vội vàng quá rồi."

JJ nhịn không được quay đầu nhìn Park Ji Min, trùng hợp đụng trúng đôi mắt đen sâu thẳm đang liếc nhìn mình, cô ho nhẹ một cái, bình tĩnh đáp:

"Không sao cả. Em hiểu."

Đột nhiên anh bật cười một tiếng:

"Em hiểu điều gì? Nếu em hiểu, vậy em có thể đối xử với anh giống như với hai người kia không? Đừng luôn lãnh đạm với anh như vậy, sẽ khiến anh hiểu lầm là em ghét anh."

JJ nhíu mày:

"Anh biết quan hệ giữa em và hai người họ là gì phải không? Vậy mà anh còn nói muốn em đối xử với anh giống như vậy? Park Ji Min, anh rõ mình đang nói cái gì không thế?"

Cô không nghĩ cô hiểu đúng lời mà anh nói.

Quan hệ giữa cô với Jeon Jung Kook, Kim Tae Hyung là gì?

Là bạn tình!

Park Ji Min không giống hai người họ. JJ không cho rằng anh chấp nhận những chuyện như thế xảy ra.

Chiếc xe đang chạy bỗng dừng lại ở một đoạn đường vắng vẻ. Biểu tình trên mặt Park Ji Min không hề thay đổi, ánh mắt anh tĩnh lặng, chợt nở nụ cười:

"Anh biết. Anh càng rõ ràng hơn về nguyện vọng của mình, nó còn tham vọng nhiều hơn thế, nhưng anh biết em sẽ không đồng ý. Vi thế anh đã nghĩ rất nhiều, anh không mơ tưởng em sẽ chấp nhận anh ngay lập tức, anh có thể bắt đầu từ vị trí thấp nhất."

JJ nhíu mày, bất đắc dĩ muốn khuyên giải anh, nhưng vào lúc này Park Ji Min đột nhiên tiến sát đến bên môi cô, đặt một nụ hôn cực kỳ qua loa liền rời khỏi, ngón tay chậm rãi vuốt ve mái tóc cô, thản nhiên nói:

"Anh muốn làm tình với em. Không quan hệ trách nhiệm, cũng không đòi hỏi em phải trả giá tình cảm thật lòng với anh. Em đồng ý không?"

Cô kinh ngạc nhìn anh, không hiểu sao nhìn thấy anh phóng thấp thái độ và tự tôn tới mức này, trái tim lạnh lùng vô tình kia hiếm thấy có một chút động đậy.

Đây chính là hào quang của nam chính sao?

Chẳng trách Joo Jin lại mê người đàn ông này tới vậy. Cho dù là chính JJ ở một phút chốc cũng không cách nào bình thản dùng thái độ lãnh đạm với anh.

Bởi vì ban nãy cô thậm chí cũng sinh ra chút dục vọng muốn ngủ nam chính cơ mà.

Trước giờ JJ không phải là người thích lằng nhằng làm bộ. Cô luôn sống với tiêu chí thành thật với cảm xúc của mình, thích là thích, ghét là ghét, muốn chơi bời 419 thì chơi, vì thế cô thừa nhận, cô không ghét Park Ji Min. Cô muốn làm tình với anh.

Sạch sẽ dứt khoát không chút dối trá hay làm ra vẻ.

Park Ji Min phát hiện thái độ của cô thay đổi, nụ cười mỉm kia vô cùng xinh đẹp hướng về phía anh, âm giọng thanh lãnh nhàn nhạt nhưng mang theo một chút gợi cảm đưa tình đáp lại:

"Em đồng ý!"

Park Ji Min nghe được tiếng hoa khai vang lên trong tâm trí mình. Dù đây không phải một lời hứa hẹn tình yêu, thề non hẹn biển hay đồng ý làm bạn gái anh. Nhưng Park Ji Min lại vẫn lâm vào sung sướng điên cuồng, tuy nó chỉ là lời đáp lại cho việc cô có chịu lên giường với anh không hay thôi.

Lần đầu tiên một vấn đề dung tục lại có thể trở nên cao lớn hoa mỹ như vậy. Thật sự là buồn cười.

"Được, anh hiểu rồi."

JJ phát hiện anh đổi đầu xe quay lại con đường cũ, cô kinh ngạc hỏi:

"Anh đi đâu vậy?"

Park Ji Min chỉ liếc cô một cái, sau đó tập trung nhìn về phía trước, khóe môi nhếch lên một nụ cười:

"Về nhà anh."

-------------

Kim Nam Joon ngồi ở phòng sinh hoạt chung, kinh ngạc khi nghe quản lý nói Park Ji Min đã về nhà mà không trở lại công ty.

"Em ấy uống say rồi hay sao? Hình như Jiminie lái xe một mình, có ổn không vậy? Chúng ta có cần qua đó không?"

Kim Se Jin xua tay đáp:

"Ji Min nói em ấy không uống rượu, giờ đã lái xe về căn nhà ở Seocho."

Jung Ho Seok thấy hơi lạ, nghi hoặc hỏi:

"Về nhà? Bình thường chỗ đó không thấy nó ở nhiều, đa số toàn ở ký túc xá. Sao hôm nay lại đột nhiên muốn về nhà ngủ?"

Kim Se Jin lắc đầu đáp:

"Anh không rõ, nghe em ấy bảo thì do chỗ tụ họp bạn bè gần đó nên về Seocho luôn."

Mà ở một góc, Jeon Jung Kook không để tâm mọi người nói chuyện, cậu đang bận cầm di động bấm bấm, thỉnh thoảng còn nhíu mày tỏ vẻ không vui. Kim Tae Hyung ngồi bên cạnh hơi liếc mắt một cái, có gì mà không rõ nữa?

Vì thế anh thản nhiên nhếch môi liếc nhìn cậu em út, nhỏ giọng nói:

"Cô ấy sẽ không trả lời đâu."

Lông mày Jeon Jung Kook hung hăng nhíu lại, bất mãn trừng ông anh mình một cái:

"Anh thì biết cái gì chứ?"

Kim Tae Hyung cười nhạt:

"Phải rồi, anh mày không biết gì cả, nhưng anh mày hiểu rõ người phụ nữ kia vô tình tới mức nào. Cao hứng thì trả lời, mất hứng thì làm lơ. Cho dù em có nhắn cả trăm tin cổ cũng không thèm trả lời đâu. Tỉnh ngộ đi, đừng phí tiền điện thoại nữa."

Jeon Jung Kook trầm mặc, nhưng tay vẫn ngoan cố nhắn tin. Nhìn ánh mắt ngập tràn cười nhạo của Kim Tae Hyung khiến cậu bất mãn và không cam tâm.

Thật sự ghét chết cái dáng vẻ tự cho là đúng của anh ta.

Bầu không khí u ám và căng thẳng của hai người thậm chí không thể che giấu được những thành viên khác. Min Yoon Gi lười biếng nhìn qua hai thằng em ngốc đang trừng mắt lẫn nhau, nhàn nhạt lên tiếng:

"Hai đứa bay lại cãi nhau à?"

"Không có!"

Jeon Jung Kook và Kim Tae Hyung đồng loạt trả lời.

Min Yoon Gi âm thầm xoa cằm gật đầu:

"Vậy đúng là cãi nhau rồi."

"Hyung!!!"

"Rãnh rỗi không có chuyện làm thì đi tập sáng tác nhạc đi, bớt làm mấy chuyện vớ va vớ vẩn."

Bỏ lại một câu đầy lạnh nhạt, Min Yoon Gi ôm gối ôm Shooky trở về studio riêng của mình tiếp tục làm nhạc. Sang đầu năm sau BTS sắp phát hành album mới, ca khúc vẫn nên chuẩn bị từ sớm thì hay hơn. Anh nhớ có mấy đoạn melody khá hay, phải nhanh chóng bắt tay thực hiện. Còn cả mixtape kế tiếp của anh nữa.

A, quá nhiều công việc bận rộn. Làm gì có thời gian rãnh ngồi coi hai nít ranh cãi lộn?

------------

Căn hộ cao cấp của Park Ji Min tọa lạc tại Banpo-dong, quận Seocho. Ngày thường anh rất ít khi về nơi này, ban đầu mua nó chỉ vì có ý định đầu tư. Mắt nhìn của anh quả thực không tệ lắm.

Park Ji Min mua nó với giá 4 tỷ won nhưng tới hiện tại đã tăng lên 4,8 tỷ. Vì căn nhà nằm trong dự án tái thiết kế của Seoul nên tương lai nhất định sẽ còn tăng giá nhiều nữa.

Thông qua việc này, rất nhiều người đều cảm thán và hâm mộ mắt nhìn bất động sản của anh.

Dẫn JJ về nhà mình, hệ thống điện cảm ứng tự động điều chỉnh ánh sáng, chẳng mấy chốc căn phòng tối tăm liền tràn ngập màu sắc nhu hòa. Cô cảm thán dạo một vòng, trong lòng âm thầm hâm mộ. Cũng quyết tâm về sau phải mua được một nơi như thế này.

Có nhà trong tay mới không cần sầu. Chung cư hiện tại của cô quá xuống cấp, lại không an toàn. Có lẽ JJ nên tích tiền từ bây giờ, tương lai nhất định sẽ mua được một căn nhà tốt hơn.

"Em thông cảm nhé, vì bình thường anh cũng ít ngủ ở đây nên trong nhà không chuẩn bị nhiều loại nước. Chỉ có nước lọc thôi, em uống đỡ đi."

JJ nhận lấy ly nước từ trong tay Park Ji Min, cũng không bắt bẻ, cười mỉm nói:

"Không sao ạ, uống nước lọc cũng được, em không cầu kỳ đâu."

Cô ngẩng đầu nhìn Park Ji Min, tròng mắt anh đen láy tràn ngập tình tố không thể khống chế được.

Đột nhiên JJ hơi hối hận vì đã đồng ý lời thỉnh cầu của Park Ji Min.

Người đàn ông này không giống Jeon Jung Kook và Kim Tae Hyung. Anh ta có đầy đủ tố chất của một nam chính, đẹp trai, giàu có, chung tình, yêu tha thiết người con gái của mình. Một khi dây dưa với anh ta, liệu cô có thể thản nhiên thoát thân như cách mà cô đối xử với hai người kia không?

Khẽ rũ mi mắt, cầm ly nước uống một ngụm, JJ không quá chắc chắn.

Có cảm giác như đang lao vào hố lửa.

Thất thần suy nghĩ, không phát hiện ly nước trên tay suýt thì tràn ra ngoài. Park Ji Min nhanh chóng duỗi tay nắm chặt tay cô không để nước chảy ra, nhẹ nhàng nói:

"Em nghĩ gì vậy? Cẩn thận một chút."

Nguyên chủ Joo Jin trước kia hoàn toàn bị bề ngoài của người đàn ông này mê hoặc, đối với anh chính là nhất kiến chung tình, trái tim đập loạn xạ. Cô ấy không chỉ hạ thấp bản thân lấy lòng người ta mà còn dùng hết thảy thủ đoạn quấn quýt anh, vâng vâng dạ dạ, nói gì nghe nấy, khiến người khinh thường.

Trong tình yêu một khi phóng thấp thái độ cho đối phương, nhận lại chỉ toàn bi kịch. Cuối cùng không những hai bàn tay trắng, bị xuyên qua khuôn mặt thật, lộ sự xấu xí trước mặt mọi người, sự kiêu căng và ngang ngược không thể che giấu, khiến Park Ji Min càng lúc càng chán ghét cô.

Nghĩ đến đây, khóe môi JJ nhịn không được lộ một nụ cười tự giễu. Thật là thời tiết thay đổi liên tục, thành bại chỉ ở có thông minh và thủ đoạn hay không mà thôi.

Joo Jin thua vì quá ngu xuẩn và nông cạn.

JJ thắng lại chẳng tốn chút sức lực nào.

"Em đang nghĩ gì mà cười vậy?"

Giọng nói trong trẻo vang lên bên tai, cô nhướn mày, nhìn Park Ji Min, hôm nay anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, cổ áo tùy ý không cài hai nút, yết hầu lộ rõ, trông vô cùng gợi cảm.

Khí chất sang quý mang theo chút tùy tiện tự do, dáng người không phải cao nhất nhưng hình thể vừa vặn cân đối, cơ bắp căng chặt không một tia thịt thừa, xương quai xanh tinh xảo nhưng cơ ngực cũng no đủ không kém cạnh.

Thật là vũ khí hình người di động.

Anh tiến dần đến bên người cô, bờ môi sát cạnh vành tai trắng nõn:

"Anh không thể biết sao?"

JJ liếc anh một cái, quyến rũ phun ra một câu:

"Không thể nha!"

Tiếp đó mọi chuyện diễn ra thuận lý thành chương, cứ vậy mà thành.

Tại phòng khách, Park Ji Min và JJ quần áo xốc xếch không chỉnh, anh bế cô lên trực tiếp ngồi trên đùi mình, tình đến đã nùng, không cần nhiều lời vô nghĩa, cô liền nắm lấy côn thịt đã sớm cương cứng kia vuốt ve lên xuống khiến anh thở hắt liên tục, sau đó dưới ánh mắt đầy ôn nhu và mê luyến ấy, đưa côn thịt to lớn đẩy vào huyệt nhỏ ướt đẫm. Trong nháy mắt cả hai thở dài đầy thoải mái.

Bờ mông bắt đầu di chuyển, Park Ji Min giữ chặt mông cô rút ra thọc vào, thỉnh thoảng vuốt ve nó, không ngừng cắm côn thịt, thân thể cả hai va chạm nhau phát ra tiếng vang vô cùng lớn.

JJ bị cắm đến sung sướng, tay nắm lấy bả vai anh, rên rỉ liên tục. Park Ji Min xoa mông cô khiến cô càng thêm thoải mái, JJ cúi đầu nhìn chằm chằm huyệt nhỏ hồng hào đang nuốt lấy côn thịt lớn của anh. Hình ảnh này thật sự quá kích thích.

Hiện tại JJ vẫn còn mặc áo, áo sơ mi cọ sát khiến cô hơi bất tiện. Park Ji Min thấy vậy lập tức cởi bung áo cô ra, lộ áo ngực đen quyến rũ, anh liếm môi, cởi khóa áo phía sau, trong nháy mắt bầu ngực trắng nõn to tròn nhảy ra ngoài thu hút sự chú ý của anh. Đôi mắt Park Ji Min tối sầm lại.

Anh nhịn không được, cúi đầu há miệng ngậm lấy đầu vú săn cứng kia. Anh dùng sức mút nhũ tiêm, khiến nó càng thêm cứng rắn, quầng vú sưng to một vòng, bên trên dính đầy nước miếng của anh.

JJ bị mút đến thoải mái, giữ chặt đầu Park Ji Min, trầm mê nhìn anh hút liếm ngực mình.

Bên dưới thì bị côn thịt cắm, tiếng 'bạch bạch bạch' vang lên, khoái cảm lấp đầy thật sự quá sung sướng, cô thoải mái đến mức đầu óc muốn bùng nổ. Miệng rên rỉ không dừng:

"A...a...a..."

Tiếng va chạm hỗn hợp tiếng rên rỉ, cô kêu đến mức khiến lỗ tai anh tê dại, huyệt nhỏ bên dưới vẫn luôn bị côn thịt lớn tiến vào, mông vểnh bị bàn tay anh xoa nắn như đang nhào nặn cục bột. Huyệt nhỏ chảy ra không ít mật dịch, trực tiếp nhiễu xuống dưới gốc côn thịt, bụng anh dính đầy chất lỏng.

JJ vẫn luôn bị anh ôm trên người, nhưng đột nhiên lúc này Park Ji Min bỗng bế cô đứng lên, JJ kinh ngạc theo bản năng quặp lấy hông anh. Anh đỡ lấy mông cô vừa đi vừa cắm, huyệt nhỏ dính chặt côn thịt, hành động này quá kích thích. Móng tay JJ bóp chặt cánh tay Park Ji Min tạo ra một dấu đỏ, cô sắp thoải mái chết rồi.

Mỗi lần bước đi cô đều bị cắm đến tận sâu bên trong, chạm tới tử cung, Park Ji Min vẫn luôn bế cô đi trong phòng khách, ngẫu nhiên dừng lại cắm vài cái, thọc đến độ khiến cô nhịn không được móng tay cắm sâu bờ vai anh:

"A...a...a...nhẹ thôi...sâu...quá..."

Cơ thể cô run rẩy, bởi vì bị cắm quá sung sướng, sướng tới mức sống lưng đều nổi da gà.

Park Ji Min thấy cô lâm vào tình dục sung sướng quá độ, lập tức đè cô ở trên vách tường, điều chỉnh tư thế sau đó ẵm cô đặt lên bệ cửa sổ.

Chung cư của anh nằm ở tầng 20, góc độ này không chỉ đối diện tòa nhà bên cạnh mà dưới phố cũng thấy rõ ràng. Làm tình ở chỗ này thật quá kích thích. JJ bị dọa sợ, vội giữ chặt cánh tay anh, lo lắng nói:

"Ji Min, đừng làm ở đây, sẽ bị nhìn thấy..."

Park Ji Min sắp bị cô kẹp chết, ngoài miệng cô gái nhỏ này nói không muốn nhưng huyệt nhỏ lại vẫn cắn chặt côn thịt anh. Thật sự là không muốn sao?

Anh vỗ vỗ mông cô, môi hôn lên bờ môi đỏ mọng một cái, an ủi nói:

"Đừng lo, đây là cửa kính đặc chế, người ngoài nhìn không được, chỉ có bên trong mới nhìn được ra bên ngoài."

Dứt lời liền bắt đầu di chuyển hông, sau lưng cô đối diện không trung trống trơn, phía trước bị cơ thể săn chắc đè ép, bên dưới nuốt một căn côn thịt thật lớn, mật dịch chảy ra không ngừng.

Tuy anh nói không ai nhìn thấy được nhưng JJ vẫn cảm thấy rất kích thích, cảm giác như ở những chung cư xung quanh đều tùy lúc có người đang nhìn, huyệt nhỏ càng kẹp chặt hơn khiến Park Ji Min rên lên một tiếng.

Cơ thể hai người run rẩy, Park Ji Min đẩy hông về trước, tiếng cơ thể va chạm vang lên 'bạch bạch bạch'. Có lẽ do không gian quá rộng khiến JJ cảm thấy hơi kỳ lạ, vì sợ bị người khác phát hiện cô cũng không dám la lớn tuy nơi này cách âm rất tốt, cho nên rất nhanh cô liền tới cao triều.

Mà Park Ji Min vẫn vỗ mông cô, rút ra thọc vào thêm mấy cái nữa cũng bị cô kích thích sắp bắn. Anh nhanh chóng rút côn thịt ra ngoài, tinh dịch chẳng mấy chốc bắn đầy bụng cô, anh thở hổn hển ôm lấy JJ, nói không thành lời:

"Đây chính là cảm giác nghiện sao?"

Park Ji Min nhìn vẻ mặt đỏ bừng của cô, tay vuốt ve mông nhỏ, âm giọng khàn khàn:

"Còn muốn tiếp tục không?"

JJ bị anh phục vụ thực sự quá mức sảng khoái, thoải mái chịu không được, miệng vẫn còn bận thở dốc, nghe anh nói vậy, cô khẽ gật đầu.

Thật đáng ghét nha Park Ji Min, đến cả chuyện này cũng phải lịch sự và quý ông như vậy. Còn hỏi ý kiến cô trước.

Anh mỉm cười hài lòng hôn cô một cái, sau đó ôm cô vào phòng.

Đêm nay sẽ là một đêm dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net