Chương 28: Tình động chợt đến, thuận theo bản năng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 28: Tình động chợt đến, thuận theo bản năng

Trên một góc máy bay tối tăm, khi mọi người đều say giấc nồng, những nữ tiếp viên thỉnh thoảng đi qua đi lại kiểm tra xem hành khách có nhu cầu gì hay không. Tiếng bước chân phát ra thật nhẹ nhàng. Ở khoang trong cùng kia, vẫn có người nhịp nhàng đều đặn quấn quýt lẫn nhau không phát ra một tiếng động.

Kim Tae Hyung ôm mông JJ dán về phía mình, hàm răng cùng đầu lưỡi thì liếm láp sau cổ cô. JJ cố gắng lắm mới không để bản thân rên rỉ. Dưới sự tiến công của người đàn ông này, xương mu của cả hai dán chặt vào nhau. Hai hòn ngọc cự long không ngừng va chạm phát ra tiếng 'bạch bạch bạch' thật nhỏ đánh vào trên mông cô.

Móng tay JJ để lại từng vết cào sau lưng anh, đồng thời nghênh đón sự nhịp nhàng bên dưới của côn thịt. Cũng không biết đã trôi qua bao nhiêu thời gian, JJ cao trào không chỉ một hai lần, Kim Tae Hyung rốt cuộc phun một dòng tinh dịch sau cú dập hông dồn dập, bắn sâu vào trong nhụy hoa.

Hai người ôm nhau hưởng thụ dư vị cao trào.

Bàn tay xấu xa kia vẫn chưa đã thèm vuốt ve bờ mông vểnh. Anh thì thầm bên tai cô:

"Quần lót dơ rồi, đừng mặc nữa."

JJ nhìn chăm chú người đàn ông này trong bóng tối. Nương theo một tia sáng nhỏ ngoài hành lang, cô có thể nhìn rõ ngũ quan tuấn mỹ cùng nụ cười ác ma của anh.

Cô tức giận nắm côn thịt còn chưa xìu xuống, vuốt ve quy đầu khiến Kim Tae Hyung suýt thì kêu lên, anh chỉ nghe cô gằn giọng nói:

"Anh biến thái vừa thôi. Đồ đạc tất cả đều để trong vali, anh bảo em lấy gì mặc?"

Côn thịt lớn sau một lần phun trào thì lập tức đã bị kích thích dưới bàn tay mềm mại của cô. JJ vòng quanh đầu khấc, rồi nắm cán vuốt ve lên xuống. Kim Tae Hyung thở hổn hển đầy gợi cảm, anh cúi thấp nhìn thì phát hiện cô đã hạ đầu vươn lưỡi liếm côn thịt anh.

Hàm răng ngọc nhẹ nhàng cọ sát đường gân xanh hiện trên thân cán, lưỡi đảo qua đầu khấc, sau đó ngậm hết quy đầu vào miệng, hung hăng gặm cắn như muốn trả thù.

Kim Tae Hyung còn đang đắm chìm trong việc được JJ khẩu giao, đột nhiên không kịp phòng bị thì cả người đã run lên, quy đầu nở rộ, một dòng trắng đục chẳng mấy chốc lao ra, bắn vào trong miệng của JJ.

"Không có thì đừng mặc, sẽ không ai phát hiện đâu, cố chịu về đến khách sạn là được rồi."

Anh vội lấy khăn giấy lau miệng cô, sau đó kéo cô vào lòng, vừa ôm vừa hôn, nói. Tay vẫn không quên sờ xuống mông cô, vuốt ve xoa nắn đầy thỏa mãn.

JJ liếc Kim Tae Hyung một cái, đẩy anh ra, cúi người nhặt áo ngực mặc vào rồi mới tròng váy maxi lên. Cô toan sờ soạng tìm quần lót của mình thì đã bị một bàn tay nhanh hơn nhặt nó lên từ dưới đất sau đó tự động nhét vào túi quần anh ta.

"Biến thái vừa!"

Kim Tae Hyung nghe cô mắng, cũng không tức giận hay xấu hổ, nở một nụ cười đắc ý, lên tiếng:

"Anh sẽ giặt nó giúp em, không cần cảm ơn anh đâu."

"Yah!"

"Suỵt, nhỏ tiếng thôi. Em muốn bị nghe thấy hả?"

"Biến thái!"

"Ngoan, ngủ chút đi, còn mấy tiếng nữa là tới nơi rồi."

Dứt lời liền kéo cô nằm thẳng lên ghế, một tay ôm lấy cô, tay còn lại kéo chăn lên đắp kín cả hai người.

JJ bất đắc dĩ, khẽ nhéo hông Kim Tae Hyung một cái, đành nhắm mắt ngủ.

Tốn sức lực cả buổi cũng khiến cô mệt mỏi rồi.

----------------

Sáng hôm sau, máy bay hạ cánh tại sân bay quốc tế Khalid, Riyadh. Các thành viên BTS sớm xuất hiện ở phòng chờ chuẩn bị check in nhập cảnh. Bên ngoài có sẵn một đội cảnh sát, bảo vệ, và hàng trăm fan hâm mộ Ả Rập tới đón.

JJ cùng các chị đồng nghiệp đẩy hành lý đi ra theo lối sau. Xung quanh có quá nhiều người khiến cô không được tự nhiên.

Một chị đồng nghiệp thấy mặt cô tái nhợt liền lo lắng hỏi:

"Em không sao chứ? Mặt em tái quá đó."

Cô miễn cưỡng nở một nụ cười:

"Dạ không có gì đâu ạ, chắc em bị say máy bay nên thế, về khách sạn nghỉ một lát sẽ khỏe lại thôi."

"Vậy được rồi, em đẩy xe này đi, còn lại giao cho mấy anh quản lý làm. Em ra xe buýt lẹ đi. Có mang thuốc chống say không để chị đưa?"

"Em mang đầy đủ ạ, cảm ơn chị."

Được sự quan tâm lo lắng tận tình của mấy chị trong đội, JJ cười nhẹ đẩy hành lý ra xe trước. Nếu như có người tinh mắt sẽ phát hiện dáng đi của cô không được tự nhiên.

Vì hỗ trợ và chăm sóc cho nhân viên, Big Hit thuê hẳn mấy chiếc xe buýt lớn đầy tiện nghi chỉ dành cho thành viên công ty. JJ sau khi đặt hành lý vào hầm xe dưới sự trợ giúp của chú tài xế, liền nhanh chóng khoác chặt áo khoác dài, nhẹ nhàng bước từng bước nhỏ lên xe buýt, tìm một góc yên tĩnh ngồi xuống.

Trong lòng thầm mắng tên Kim Tae Hyung chết tiệt kia, hại cô không dám bước đi quá lộ liễu.

Anh ta nói cô không cần mặc quần lót là nói thật chứ không hề nói chơi. Giờ quần cô vẫn đang nằm trong túi quần anh ta.

Cái tên biến thái chết tiệt này.

Hại cô trống trơn bên dưới, vừa xấu hổ vừa thẹn thùng. Đi cũng không dám đi nhanh, bước cũng không dám bước mạnh, vì làn váy rất mỏng, cô sợ một cơn gió thổi qua sẽ bị lộ ra mất.

Cũng may mà khi lên máy bay vì phòng ngừa nhiệt độ lạnh, JJ còn mang theo một chiếc áo khoác dài màu nâu sáng để đắp. Lúc này nó đã hoàn toàn phát huy công dụng, bằng không chỉ mặc một cái váy là cô không dám bước ra ngoài gặp người.

Đã vậy tới địa phận mà cô ám ảnh nhất, xung quanh toàn những người đàn ông cao lớn mặc quần áo Ả Rập truyền thống, tuy biết mình nghĩ nhiều nhưng cả người của JJ cũng căng chặc lên, thần kinh tràn ngập cảnh giác nhìn xung quanh như sợ sẽ bị hãm hại một lần nữa vậy.

Ả Rập. Thật là làm lòng người bất an.

Các thành viên BTS đã sớm đi xe riêng về khách sạn trước. JJ còn phải đợi công ty kiểm tra đầy đủ sĩ số nhân viên rồi mới lên xe đồng loạt khởi hành về khách sạn sau. Vì thế khi nhận được tin nhắn của Kim Tae Hyung, JJ đều làm lơ.

Một tiếng sau, cô mới cùng tất cả mọi người về tới nơi ở mới.

Đây là khách sạn mà JJ sẽ ở trong hai ngày. Nó rất lớn và được bảo mật an toàn.

'Em đang ở đâu? Về tới khách sạn chưa?' –from Park Ji Min.

JJ nhướn mày, bắt đầu bấm điện thoại:

'Em đang nhận thẻ phòng ở sảnh. Có chuyện gì không ạ?'

'Anh thấy em rồi, em quay đầu lại, nhìn về phía khu nghỉ giành cho khách VIP đi.'

JJ theo bản năng tìm kiếm xung quanh, lập tức thấy được bóng hình quen thuộc ngồi trên ghế sô pha đỏ, người nọ đang nhìn về phía mình. Anh đội một chiếc nón lưỡi trai đen che khuất, mỉm cười như có như không.

"Điên rồi!"

Cô chửi thầm một tiếng, quay người lại chờ đến lượt mình nhận thẻ, cô biết Park Ji Min sẽ không dám công khai ở nơi đông người tới gần cô.

'Anh làm gì ở đây vậy? Không về phòng nghỉ đi?'

'Vừa xuống máy bay cảm giác không khí rất ngợp, anh để các thành viên về phòng trước. Vả lại anh muốn chờ em nha.'

'Đợi em làm gì? Em chưa muốn bị người khác đàm tiếu đâu. Mời siêu sao nhanh chóng về phòng mình, đừng đi lung tung nữa.'

Vừa nhắn tin với Park Ji Min, vừa lúc cũng đến lượt cô nhận thẻ. JJ nhanh chóng cầm lấy rồi kéo vali rời khỏi nơi này. Một nhân viên thang máy thấy cô bước đến liền mỉm cười hỗ trợ đẩy hành lý vào trong, sau đó bấm hộ nút thang máy.

JJ mỉm cười gật đầu đáp lại, đồng thời liếc về phía sảnh ngoài, đồng tử cô bỗng co giãn đáng sợ, nhìn người đàn ông đang bước về phía thang máy, JJ hơi kinh hãi bấm nút đóng lại.

"Chờ một chút!"

Nhân viên thấy có người kêu, biết là có khách muốn dùng thang máy, vì thế cậu ta nhanh chóng bấm nút ngừng, JJ bất đắc dĩ thấy Park Ji Min cười híp mắt bước vào trong.

"Anh điên rồi à? Muốn bị phát hiện sao?"

Cô tức giận trừng Park Ji Min một cái. Sau khi thấy cửa thang máy đóng lại hoàn toàn cô mới dám dùng giọng điệu không e dè gì với Park Ji Min.

Đột nhiên một bàn tay bỗng kéo cô lại. JJ chưa kịp phản ứng đã ngã về sau, lọt vào lồng ngực rộng lớn ấm áp nhưng cũng quen thuộc kia. Cô muốn giãy giụa nhưng lại bị cánh tay anh chế trụ.

"Anh...ưm..."

Cô theo bản năng ngẩng đầu muốn mắng thì đã bị một bóng hình cúi xuống. Bờ môi lạnh lẽo dán lên môi cô, hương vị quen thuộc lập tức bao trùm cả người JJ. Cô vươn tay đẩy đối phương ra nhưng hoàn toàn vô tác dụng. JJ nhẹ nhàng rên lên, đầu lưỡi kia không hề khách khí thăm dò khiến cô không có chút cơ hội để tránh né.

JJ vẫn luôn nghĩ Park Ji Min rất biết khắc chế, không hành xử xúc động như Jeon Jung Kook, nhưng không, cô đã lầm to rồi. Anh ta hoàn toàn có thể tiếp xúc thân mật với cô ở bất kỳ đâu.

Cả người mặc một chiếc áo thun trắng cùng quần tây đen trông cực kỳ lịch thiệp nhưng Park Ji Min lại hành động không hề ưu nhã như vẻ bề ngoài. Anh gắt gao ôm cô gái vào lòng, làm ra hành động lớn mật thế này thật ra ban đầu Park Ji Min cũng hơi hối hận nhưng nghĩ đến JJ bị Kim Tae Hyung bá chiếm trên máy bay, anh lại ghen ghét phát điên.

Khi môi chạm môi sinh ra chút tình ý mơ hồ, Park Ji Min đã không kiềm chế được nữa.

Anh vặn người cô lại, sau đó vòng cô vào lồng ngực mình. Tay nâng niu mặt mày tinh xảo, đôi môi anh thô bạo nghiền ép môi cô, trừng phạt vì cô dám chống cự. Park Ji Min cực kỳ bá đạo dây dưa lưỡi JJ, không tha cự tuyệt.

Gặm, cắn, ma sát, mút, liếm, linh hoạt như rắn, tiến quân thần tốc, cuồn cuộn như sóng gào biển gầm trong khoang miệng cô. Như thể muốn phát tiết hết thảy áp lực đè nặng trong lòng.

Quả nhiên, anh không phải lầm tưởng, càng không ngộ nhận, mà là Park Ji Min anh, toàn tâm toàn ý, thực sự sinh ra tình cảm với cô gái này.

Không đơn thuần chỉ là thích nữa.

Sau khi cùng cô tiếp xúc thân mật, anh đã không cách nào quên được hương vị cô, cơ thể cô, ánh mắt cùng bóng dáng xinh đẹp kia khắc sâu vào tâm trí anh. Thậm chí không tiếc thỏa hiệp với Kim Tae Hyung chỉ vì muốn tranh thủ cho mình một cơ hội đến gần bên cô.

Park Ji Min thực sự thích thảm cô gái này.

Dù nội tâm có chấn động cỡ nào cũng không thể so sánh được cảm giác thỏa mãn khi ôm hôn JJ. Park Ji Min đã rơi vào động tình, anh càng không quản hành vi không nên ở nơi dễ dàng bị phát hiện này, mạnh mẽ ôm cô vào lòng.

Giao triền môi lưỡi với cô mang theo một sự bá đạo mạnh mẽ nhưng lại cũng ấm áp nhu tình, không giống lần đầu mềm nhẹ, mà là tràn ngập cuồng bạo chiếm hữu.

JJ bị hôn đến thở hồng hộc, cơ hồ muốn tắt thở, đôi tay vô lực nắm chặt áo thun Park Ji Min. Muốn tránh mấy lần rồi nhưng vẫn thất bại.

"A...ưm...anh...từ...từ...mau dừng...lại..."

Cô ngưỡng người ra, khó chịu nói:

"Không thở...được..."

Từ khi nào kỹ năng hôn của Park Ji Min lại cải thiện một cách đáng kể như vậy?

Cảm giác cô gái trong lòng mình không vui, Park Ji Min vội vàng nới lỏng tay, sức lực bá đạo kia cũng trở nên ôn hòa.

Bàn tay anh luồn vào áo khoác dài, xoa nhẹ vòng eo nhỏ, thì thầm nói:

"Phạt em cái tội dám làm lơ anh."

JJ bị hôn đến đỏ bừng, không nói lời nào, cũng không tiếp lời Park Ji Min, chỉ lo thở. Park Ji Min nhìn cô, lần thứ hai đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên môi JJ.

Bàn tay vẫn nghịch ngợm bắt đầu sờ xuống bên dưới, vừa chạm tới phần mông, Park Ji Min bỗng cảm thấy khác lạ, sờ mạnh mấy cái, anh lập tức mở to mắt đưa tay chui vào dưới váy cô, trong lòng tức giận ngập trời.

Cô nàng này còn không thèm mặc quần lót, để rông như vậy chạy hết một đường từ trên máy bay về tới đây?

Park Ji Min phát hiện ra điều này, hai mắt đều mang theo lửa, khẽ nuốt một ngụm nước bọt, anh hơi tức giận bóp chặt bờ mông trần truồng một cái, ngữ khí không vui:

"JJ, ban ngày ban mặt không thèm mặc quần lót, muốn tất cả mọi người đều nhìn mông em à? Thích lộ huyệt nhỏ tới vậy sao? Hừ, mới chạm một chút đã ướt rồi, yêu tinh dâm đãng."

JJ không kịp phản ứng thì đã bị Park Ji Min phát hiện, cô hơi xấu hổ vùi đầu vào ngực anh, nhỏ giọng nói:

"Đừng nói nữa, đều tại tên Kim Tae Hyung kia hết."

Cô cũng không biết Park Ji Min lại giận như vậy, cảm thấy nhân thân mình không được bảo đảm, vì thế nhanh chóng khai ra hành vi đồi bại của Kim Tae Hyung.

"Quả nhiên anh không nên tin tưởng tên xảo quyệt kia."

Thở dài một hơi đầy bất đắc dĩ, trong lòng còn sinh chút buồn bực, Park Ji Min đem tay phóng tới huyệt nhỏ, chạm vào nhụy hoa ấm áp.

Anh cảm thấy mình căn bản chả có chút tự chủ nào, vốn dĩ muốn rời khỏi nhưng lại như bị mê hoặc, nhịn không được sờ soạng một chút. Park Ji Min nuốt một ngụm nước miếng, hai ngón tay bẻ cánh hoa ra, vuốt ve nhụy hoa.

Huyệt nhỏ bị người đàn ông sờ lên, chẳng mấy chốc JJ bỗng thoải mái ngửa đầu rên lên:

"A...Park Ji Min...đừng..."

Park Ji Min thề, anh thật muốn đè cô ra tử hình tại chỗ. Tiếc là thiên không thời, địa không lợi, nhân không hòa.

Nhìn con số báo hiệu từng tầng một nhảy lên chậm rãi. Park Ji Min tính toán thời gian thật nhanh, tranh thủ vài giây phút ít ỏi này trừng phạt cô một chút. Vì thế anh đẩy cô vào sát vách thang máy, tách chân cô ra, ngón tay trực tiếp vói vào trong moi lộng huyệt nhỏ, cọ sát mồng đốc, khiến cô thoải mái thở hắt ra.

Tiếp đó anh tiến sâu vào trong động, hai ngón tay cắm vào. JJ bị chọc tới sảng cả người, ngón tay anh rất đầy đặn, còn có vết chai, hành cô chảy ra thật nhiều.

Hai ngón tay không ngừng rút ra thọc vào huyệt nhỏ, quấy loạn vách trong, phát ra tiếng nước "chậc chậc" rõ ràng trong không gian kín yên ắng này. Không khí mờ ám mà tràn ngập tình dục.

JJ nắm chặt cánh tay Park Ji Min, đôi mắt nhìn thang máy sắp đến, cảm giác sung sướng xen lẫn sợ hãi vì bị bắt gặp khiến tinh thần cô căng thẳng tột độ.

"Nhanh...nhanh lên..."

-----------

'Ting.'

Tiếng thang máy báo hiệu vang lên. Cửa vừa mở, quản lý Kim Se Jin xuất hiện phía trước, thấy Park Ji Min liền lo lắng nói:

"Em đi đâu vậy hả? Có biết bên ngoài không an toàn không thế? Buổi chiều còn có diễn tập đấy, về phòng tắm rửa nghỉ ngơi đi...ơ...JJ? Em nhận phòng rồi phải không? Ở phòng nào thế? Cần anh đưa em đi chứ?"

Kim Se Jin càm ràm một hồi, phát hiện JJ cũng đứng bên cạnh, liền nhanh nhẹn hỏi. Bệnh nghề nghiệp khiến anh luôn làm mọi thứ thật hoàn hảo, bất kể là phụ trách mảng nghệ sĩ hay nhân viên.

"Em biết vị trí ạ, anh đừng lo cho em."

"Ừ, từ bây giờ em sẽ ở chung với đội quản lý. Có điều vì đội quản lý đều là nam nên em được phân một phòng riêng đấy."

Nếu nói đổi sang làm quản lý có gì tiện lợi thì JJ có thể nói đó là cô có thể độc hưởng quyền lợi một mình mà không cần chen chúc với người khác, chỉ bởi vì cô là quản lý nữ duy nhất.

Điều này khiến không ít chị trong đội stylist hâm mộ cô thật lâu.

JJ khẽ gật đầu chào hỏi Kim Se Jin một cái, sau đó quay sang lễ phép khách khí với Park Ji Min, khồng hề để lại chút dấu vết thân mật nào giữa hai người họ ban nãy.

Park Ji Min có thâm ý nhìn bóng lưng cô rời đi, bàn tay đặt trong túi quần vẫn còn dính chút ướt át.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net