Chương 98: Một phát không thể vãn hồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 98: Một phát không thể vãn hồi

Người nọ vừa mở cửa, bị giận dữ làm mê đầu, sải chân bước đến đẩy Kim Seok Jin ra, một quyền nện lên mặt của anh.

Hiển nhiên Kim Seok Jin cũng chưa kịp phản ứng lại, có chút ngây người. Anh vuốt khóe miệng hơi rướm máu của mình, đôi mắt gục xuống, hoảng loạn né tránh cặp mắt sắc bén của cậu em:

"Ho Seok à...anh...anh..."

Jung Ho Seok quả thật giận điên người, con ngươi đen láy thâm trầm như biển, lời nói lại lạnh băng:

"Kim Seok Jin, anh nghĩ anh đang làm cái quái gì vậy? Anh không thấy ghê tởm và hèn hạ sao?"

Ở phía sau, Kim Nam Joon và Min Yoon Gi bị âm thanh ồn ào trong phòng nghỉ đánh thức, vội tỉnh táo lại, hai mặt nhìn nhau, nhanh chóng đi vào.

Thấy một màn này, trong mắt hai người có suy nghĩ khác nhau.

Nhưng có gì mà không rõ nữa?

Kim Nam Joon vội ngăn Jung Ho Seok đang muốn nắm cổ áo Kim Seok Jin tẩn một trận:

"Ho Seok, dừng tay lại, mọi người đều là anh em trong nhà, có gì từ từ nói."

Min Yoon Gi xoa huyệt thái dương đau nhức, nhắc nhở:

"Đây không phải nhà mình, xung đột sẽ không có lợi cho chúng ta đâu. Em qua chăm sóc JJ đi, đừng để con bé cảm lạnh."

Đôi con ngươi lạnh băng của Jung Ho Seok nhìn Kim Seok Jin, âm giọng không có chút cảm tình nào:

"Kim Seok Jin, nếu như đã có bạn gái thì đừng làm mấy hành vi xấu xa này, đừng khiến em phải khinh thường anh."

Kim Seok Jin gục đầu xuống, đôi bàn tay nắm chặt thành đấm, âm trầm cất tiếng, trong không gian nhỏ hẹp yên tĩnh lại phá lệ rõ ràng:

"Em dựa vào cái gì?"

Không phải bạn trai, không phải chồng, chẳng là gì của JJ nhưng lại lên mặt cảnh cáo anh.

Dựa vào cái gì chứ?

Thân thể Jung Ho Seok hơi cương.

Đúng vậy, dựa vào điều gì?

Dựa vào tình yêu của anh!

Anh thích cô, từ ban đầu né tránh rồi tò mò, tò mò vì sao cô gái này lại có năng lực khiến đám em anh đều si mê điên cuồng như vậy, tò mò cô rốt cuộc có ma lực gì?

Cũng không biết được, một người đàn ông một khi bắt đầu tò mò về một người phụ nữ, đó cũng là thời điểm bi kịch bắt đầu.

Từ có cảm tình, hơi rung động, cho đến thích, rồi đến yêu.

Đến hiện tại, chỉ cần nhìn cô, tim anh như muốn nhũn ra, anh muốn cho cô mọi thứ tốt nhất trên đời này, đồng thời che chở yêu thương cô.

Cho dù thứ tình cảm này vĩnh viễn không thể lộ ra ngoài sáng, Jung Ho Seok cũng sẽ luôn yên lặng ở bên cạnh bảo vệ cô.

Jung Ho Seok không trả lời câu hỏi của Kim Seok Jin, chỉ hơi nhếch môi, đôi mắt sắc bén lại lạnh lùng:

"Anh chỉ cần biết, anh không thể!"

Sau đó mặc cho mọi người đều trầm mặc yên lặng, khom lưng bế JJ lên, anh không dám dùng lực quá lớn sợ làm đau cô.

Hai người rời khỏi căn phòng nhỏ hẹp đó.

Nơi này chỉ còn lại ba người, Min Yoon Gi ẩn ý nhìn Kim Seok Jin một chút, mới lười biếng nói:

"Nếu đều tỉnh rượu rồi thì ra giúp đỡ khiêng mấy thằng ranh con kia về nhà đi."

Anh dẫn đầu bước ra ngoài.

Kim Nam Joon vỗ vai Kim Seok Jin, khuyên bảo nói:

"Anh, về nhà xử lý miệng vết thương đi. Thế này không được đâu. Ho Seok cũng thật là, ra tay quá nặng."

Chợt, Kim Seok Jin bỗng bật cười, ngửa đầu cười một trận khiến Kim Nam Joon sửng sốt, nhưng trong nụ cười đó lại tràn đầy chua xót cùng khổ sở, còn có một tia bất đắc dĩ:

"Nó đánh đúng lắm. Quả thật nên đánh cho anh tỉnh, bằng không anh..."

Sẽ không nhận rõ vị trí của mình.

Nhìn anh mình như thế này, Kim Nam Joon quả thật không đành lòng, thở dài nói:

"Thật ra nếu như anh thích JJ, cũng không phải không có khả năng..."

"Không được. Anh không thể, anh đã có bạn gái... anh..."

Kim Seok Jin lớn tiếng phản bác, sau đó lại gục đầu xuống, che đi ánh mắt ngập tràn ray rứt và hỗn loạn.

Kim Nam Joon lắc đầu một câu:

"Tội gì phải thế?"

Nếu như yêu một người lại thống khổ như vậy, Kim Nam Joon thà rằng mình không bao giờ yêu.

Anh không thể làm như Kim Seok Jin, vì tình yêu khiến bản thân trở nên chật vật.

---------

Ôm JJ ra xe, Jung Ho Seok ngồi vào ghế bên cạnh, lục lọi trong túi xách một vỉ thuốc giải rượu, tay mở miệng cô gái đang nằm ở ghế bên cạnh, nhét một viên thuốc vào, sau đó vặn chai nước khoáng uống một ngụm, độ nước vào miệng cô.

"Ưm..."

"Khụ khụ..."

JJ bị sặc, theo bản năng ho thành tiếng, Jung Ho Seok lấy giấy xoa cho cô, vẻ mặt âm trầm không nói lời nào, sau đó khởi động xe rời đi.

Bởi vì nhà hàng này nằm ở ngoại ô nên đường xá khá vắng vẻ, Jung Ho Seok lái cả tiếng đồng hồ mới ra khỏi vùng ngoại thành. Đột nhiên anh chuyển tay lái, không vào thành phố mà ngược lại dừng xe ở gần một con sông.

Nhìn bên kia cầu đèn đuốc sáng trưng, xe cộ nườm nượp. Xa xa là những tòa cao ốc chọc trời lấp lánh ánh đèn của một thành phố sống về đêm.

Anh quay đầu, phát hiện cô gái bên cạnh khẽ nhíu mày, đôi mắt lờ mờ nửa tỉnh nửa mê, liền kéo cô qua ôm lên đùi mình.

Bị lay động mạnh như vậy khiến JJ có đôi chút tỉnh táo, có lẽ thuốc giải rượu đã có tác dụng, cô không còn quá đau đầu hay chếnh choáng như ban nãy, nhỏ giọng mở miệng:

"Đây là đâu vậy? Chúng ta đã về Seoul sao?"

Không gian xe khá rộng, dáng người cô nhỏ gầy trực tiếp ngồi trên đùi anh, đầu hơi ngưỡng, mắt mở ra, liền thấy một khuôn mặt anh tuấn quen thuộc nhưng sắc mặt lại kém cỏi vô cùng.

Đôi mắt ngăm đen nhìn chằm chằm vào cô, sau đó hơi cúi đầu hôn lên môi cô, trầm thấp hỏi:

"Tỉnh rượu chưa? Chúng ta không về Seoul, anh đưa em đi ngắm cảnh đêm, được không?"

"Ngắm cảnh sao? Được nha...yah...Jung Ho Seok...anh đang làm gì?"

Không phải nói ngắm cảnh đêm ư? Vì sao anh ấy lại mò tay vào váy cô?

Trên người JJ vẫn là chiếc váy dài lúc sáng, JJ có sở thích mặc những bộ váy và đầm maxi hoặc bohemian thanh lịch uyển chuyển, không thích mặc quần jean gò bó, do đó trong tủ áo nhiều nhất chính là váy.

Mà bởi vậy đã tiện nghi đám đàn ông quanh cô không ít.

Hôm nay cô mặc một chiếc quần lót ren xuyên thấu hơi mỏng, vì thế ngượng ngùng muốn kéo váy xuống.

Jung Ho Seok nhìn chằm chằm vào cô, đột nhiên anh liền đẩy cô lên ngồi trên tay lái, đùi bị kéo lên cao, hành động này dọa mặt JJ xanh mét:

"Anh...anh làm gì vậy?"

"Làm em!"

Tách chân cô ra, nhìn chằm chằm vào quần lót đen, sau đó anh bỗng vùi đầu vào hạ thể cô, miệng dán trên quần lót, đầu lưỡi trực tiếp liếm lên.

JJ hoàn toàn bị dọa tỉnh cả rượu, không biết tại sao mà người vốn ôn nhu hiền hòa như anh lại đột nhiên hành động táo bạo như vậy, cô muốn đẩy anh ra nhưng không thành, đầu anh vẫn chôn trong đùi cô, liếm lên quần lót.

Lưỡi ướt át liếm từ trên xuống dưới, khiến quần lót cô ướt đẫm một mảnh. Hoa huyệt vốn dĩ đã rất mẫn cảm, nay bị liếm như vậy đã hoàn toàn chảy nước rào rào, tạo thành vết thâm trên quần lót.

JJ không thể chịu nổi, đầu lưỡi của Jung Ho Seok vô cùng lợi hại, kích thích sắc mặt cô đỏ ửng, hormone tăng cao.

Tay bất giác nắm lấy tóc anh, tư thế này làm cô vừa cúi đầu liền thấy được đầu Jung Ho Seok đang liếm lên hoa huyệt cô. Thậm chí anh còn hơi giương mắt nhìn thoáng qua khuôn mặt cô, biểu tình si mê lại động tình.

Anh không vội vã cởi quần lót ra mà chỉ vén sang một bên, lộ hoa huyệt đỏ thẫm, sau đó cúi đầu ngậm huyệt non ướt át. Đầu lưỡi cạy mồng đốc, hút mút huyệt nhỏ non mềm.

Cô cảm thấy đầu óc sắp phát điên, hoàn toàn không nghĩ sẽ bị anh liếm huyệt ở trên xe, lại còn liếm đến phát tình như vậy, JJ sướng đến muốn bùng nổ, não trống rỗng, âm hạch bị mút tràn ra nhiều nước, tất cả đều bị anh mút vào miệng.

JJ không thể kìm chế được nữa, liền nắm tóc anh, âm giọng rên rỉ như con mèo cái động dục:

"A...a...a...anh...liếm...thật thoải mái...a...Ho Seok à...em khó chịu quá...a..."

Jung Ho Seok ôm mông cô, tập tung liếm mút, một lúc sau mới rời khỏi huyệt nhỏ, điều chỉnh ghế dựa hoàn toàn ngã ra sau, anh buông JJ xuống, xoay thân thể hai người lại, làm cô nằm lên ghế, còn anh thì ở mặt trên cởi quần áo, móc côn thịt lớn cương cứng dựng thẳng tắp ra ngoài.

JJ nằm nhìn anh, cả người vẫn còn đắm chìm trong cơn sướng khoái vừa rồi nên không chú ý tới ánh mắt đỏ đậm dục vọng của Jung Ho Seok. Anh đẩy váy cô lên đến hông, lột quần lót JJ, sau đó bẻ hai đùi cô ra đặt bên hông mình, côn thịt cọ trước hoa huyệt, lập tức trượt một đường, cắm vào huyệt nhỏ, căng lớn đường đi, khiến JJ thở dốc một hơi, cảm thấy bị lấp đầy.

"A..."

Hai người đồng thời kêu lên.

Côn thịt đã yên vị trong thân thể cô, Jung Ho Seok cởi áo thun trên người ra, ném tới một bên, cả người trần trụi. JJ đưa mắt đánh giá thân thể trước mặt, bờ hông cứng cáp, cơ bụng lộ rõ, màu da hơi ngăm thật hấp dẫn tròng mắt phái nữ.

JJ nhìn anh thẳng lưng, dùng sức cắm côn thịt vào huyệt nhỏ của cô, thịt non bị côn thịt va chạm cọ sát, co bóp thật chặt. Côn thịt Jung Ho Seok quá dài, tư thế này hoàn toàn đi sâu vào tới miệng tử cung.

Cô thoải mái sung sướng muốn quay cuồng, chân mở ra thật lớn, tay quấn lấy bời vai anh, thừa nhận từng cú thúc của Jung Ho Seok. Động tác của anh rất mau, phạch phạch phạch vang lên vang dội trong xe, toàn bộ thân xe cũng lay động theo.

Nếu có người đi ngang nhất định sẽ đoán được người trên xe đang làm gì, tiếc là nơi này ở bờ sông hoang vắng, trời tối mịt không có ánh đèn, bên trong lại là cửa kính một chiều, nên không ai đi ngang, cũng không biết được siêu sao toàn cầu BTS Jung Ho Seok đang cùng trợ lý của mình làm chuyện mờ ám ở đây.

JJ bị cắm sung sướng, nắm chặt anh thét chói tai:

"A...a...anh Ho Seok...thật sướng...sướng quá đi...a...a...anh chậm thôi...chậm thôi mà..."

Jung Ho Seok nhìn cô trợ lý nhỏ nhà mình kêu đến phấn khích như vậy, cúi đầu nhìn nơi giao nhau giữa cả hai, dâm thủy chảy ra không ngừng, phun đầy côn thịt anh, và cũng bởi vì có bạch dịch bôi trơn, Jung Ho Seok mới có thể dễ dàng ra ra vào vào như vậy.

Anh không thỏa mãn, trực tiếp đẩy áo lông cùng áo ngực đen lên, cảm thấy vướng víu nên quyết định cởi hết ném sang bên cạnh. Tay sờ lên vú cô, dùng sức xoa bóp núm vú, móng tay khảy khảy xung quanh, làm cô thoải mái rên rỉ, mặc anh đùa bỡn, huyệt nhỏ bên dưới thì bị đâm chảy nước giàn giụa.

Jung Ho Seok nhéo nhéo mông cô, mặt mày nghiêm túc ban đầu bỗng giãn ra:

"Sao lại nhiều nước như vậy? Thật dâm đãng."

Cô bĩu môi, mắt đỏ chảy chút nước mắt, cắn răng trách:

"Em như vậy là tại ai? Đưa em đến nơi hoang vắng này, anh cũng thật có bản lĩnh."

Cô nói xong, còn cố ý kẹp chặt huyệt nhỏ. Jung Ho Seok bị vách thịt co bóp làm không kịp phòng bị, lập tức bắn tinh.

JJ bị tưới đầy tinh dịch, thoải mái kẹp chặt eo anh, không cho anh rời khỏi, như muốn hút khô không chừa giọt nào.

A...tinh dịch nha, phải tranh thủ thu thập, càng nhiều càng tốt.

[Ting! Jung Ho Seok - Thanh tinh dịch : 10%]

10 %? Cũng quá ít rồi.

Muốn nhích tới 100% phải chờ tới khi nào?

Cho nên lúc này, JJ bỗng ngồi dậy, đưa lưng về phía anh, ngay lúc Jung Ho Seok không rõ cô muốn làm gì, liền thấy JJ quỳ lên ghế, bẻ mông ra, giọng mềm mại có chút ma mị quyến rũ:

"Cắm vào đi, oppa. Em biết anh vẫn chưa thỏa mãn mà."

Cô cứ thế quỳ gối đưa mông về phía anh, lộ hoa huyệt nhỏ chảy đầy tinh dịch lẫn dâm thủy ban nãy, dính dính sền sệt cả ra đệm xe.

Jung Ho Seok nhìn hình ảnh này, miệng khô lưỡi khô, lại không nghĩ cô sẽ chủ động và phóng đãng như vậy, côn thịt vừa bắn xong đã cương cứng lên lần nữa. Anh vỗ bờ mông vểnh kia, âm giọng khàn khàn:

"Yêu tinh, thật chơi em không biết đủ mà."

Anh bẻ mông cô ra, trực tiếp cắm côn thịt vào trong, tay vòng quanh eo cô, điên cuồng thẳng lưng thọc ra thọc vào, xe bắt đầu lắc lư lần nữa, tư thế này đong đưa còn mạnh hơn ban nãy.

JJ bị anh cắm thọc điên cuồng như vậy, thân thể bị đâm tới trước, cô thậm chí có thể thấy được hai bầu vú mình đang nảy tới nảy lui, cô nắm chặt thành ghế, rên kêu:

"A..a...a...a...Ho Seok...a...a...~"

Tốc độ cắm của Jung Ho Seok ngày càng nhanh, vừa cắm còn vừa đánh mông cô, vang lên tiếng bốp bốp bốp, mông bị đánh hằn một dấu bàn tay.

Tuy bị đánh nhưng JJ lại không thấy đau, ngược lại còn có chút sung sướng, cảm giác như muốn thăng thiên, phía dưới bất giác kẹp chặt lại. Jung Ho Seok thấy cô sướng như vậy, vỗ mông cô hỏi:

"Như thế nào? Anh làm em sướng hơn hay mấy thằng kia làm em sướng hơn?"

Tại sao mấy người này trên giường luôn hỏi cô vấn đề này? Một Jung Ho Seok ngượng ngùng biến đi đâu rồi? Anh ấy từ khi quyết định không giấu diếm tình cảm nữa, liền hoàn toàn thả chính mình tự bay, lời nói cũng không hề kiêng nể.

"Anh...là anh!"

JJ biết lúc nào nên nói những gì, tóm lại cứ khen là được.

Cho nên cô cũng không thấy được, vẻ mặt hài lòng và thỏa mãn của anh khi nghe mấy lời này. Khóe miệng Jung Ho Seok nhếch lên, nắm lấy mông cô di chuyển nhanh chóng. Tiếng thân thể va chạm nhau cũng càng lúc càng lớn.

JJ kêu rên đến khàn cả giọng, Jung Ho Seok cứ ra ra vào vào như vậy tới một lúc lâu, cả hai cùng lên đến cao triều.

Cô thoải mái thõa mãn trực tiếp nằm bò trên ghế, đầu dán ghế dựa, côn thịt Jung Ho Seok vẫn nằm trong hoa huyệt cô, một lúc sau mới chịu rút nó ra, Jung Ho Seok đưa mắt nhìn tinh dịch chảy khỏi huyệt nhỏ đỏ thẫm.

Anh nâng mông cô lên, giúp cô lau sạch mông. Sau đó mặc quần lót lên cho cô, rồi mới buông váy xuống. Jung Ho Seok nói:

"Giờ hơi muộn, em ngủ đi, anh chở em về nhà."

Mặc quần áo lại chỉnh chu, khẽ hôn cô gái bên cạnh một chút, anh mới khởi động xe vào thành phố.

Ngay khi cô lờ mờ chợp mắt, Jung Ho Seok bỗng hỏi một câu:

"JJ, ban nãy em có nhớ gì không?"

Cô hơi hé mắt, khó hiểu hỏi lại:

"Ban nãy? Nhớ? Nhớ chuyện gì ạ?"

Hồi nãy cô quả thật say đến không biết trời trăng mây đất, vừa tỉnh táo lại thì phát hiện mình bị Jung Ho Seok ôm hôn. Hoàn toàn không có ấn tượng mấy chuyện trước đó.

Jung Ho Seok bỗng thở dài, khóe môi nhếch lên nụ cười ôn hòa:

"Không có gì, em ngủ đi!"

"Được, anh nhớ lái xe cẩn thận!"

Sau đó đôi mắt híp lại, lúc này cô hoàn toàn đã ngủ.

Jung Ho Seok nắm chặt tay lái, đôi mắt kiên định nhìn về phía trước. Trong đầu xẹt qua hình ảnh ban nãy, cắn môi nói một câu:

"Kim Seok Jin...anh nghĩ anh đang làm cái gì?"

[Ting! Jung Ho Seok - Thanh tinh dịch : 20%]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net