Chương 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người bình tĩnh đã , mình tìm nơi nào ít người rồi nói chuyện đi ở lại đây bất tiện _ V thở dài thườn thượt

Cả nhóm cùng bác sĩ kéo nhau ra công viên sau bệnh viện vì đang là buổi trưa nên ở đây vắng người , mọi người dừng chân tại 1 hàng ghế đá rồi ngồi xuống

Được rồi em nói đi _ Jin nói

Haizz _ V thở dài cậu nhìn về 1 khoảng không vô định , không khí yên lặng nghe rõ cả tiếng gió thổi xào xạc

Trước ngày đi du lịch Anh đám maknae chúng em đã thức đêm để chơi bịt mắt , lúc đến phiên Hye Ri cô ấy bị Jungkook lừa cho đi ra ngoài , đợi mãi 1 lúc không thấy cô ấy quay lại chúng em đi tìm thì bắt gặp hình ảnh Hye Ri đang nằm ngủ trên giường nhưng cái điều khiến bọn em rùng mình là cô ấy tỏ ra những động tác như kiểu đang có ai ngồi bên cạnh giường vậy , hôm sau cả đám không ai dám nhắc tới cái chuyện đó nữa _ V buồn thiu khi nhắc lại truyện cũ

Taehyung nói đúng đó đêm hôm đó em , Jungkook còn có cả Ji Mi đều có mặt , ai cũng hoảng sợ nhưng lại tự an ủi bản thân là do Hye Ri bị mộng du nên từ đó không ai nhắc lại chuyện này nên càng lúc chuyện đó càng bị phai mờ , chỉ mời gần đây Hye Ri lại nói thấy bóng ai đó trong phòng nên tụi em sinh ra nghi hoặc nên đã đến đây nhờ bác sĩ Trần _ Jimin nói

Sao lại có triệu chứng bệnh kì lạ như vậy chứ , có cách nào để chữa bệnh này không _ Jin hỏi

Có thì có nhưng không dễ dàng , tôi sẽ kê đơn cho mọi người 1 loại thuốc có thể làm mất đi ảo giác của người kia trong khoảng thời gian 2 đến 3 tiếng , sau 3 tiếng sẽ mất đi hiệu lực của nó , 1 ngày chỉ được uống 1 viên không được dùng quá liều , tình trạng này không thể ngay lập tức mà chữa được chỉ có thể khống chế ảo giác từ từ , cơ hội may mắn thì có thể chữa khỏi căn bệnh ảo giác đó còn nếu không thì suốt đời cô ấy phải sống trong ảo giác , lí do phát sinh bệnh này là vì cơ thể cô ấy yếu và sợ hãi với bệnh viện _ Bác sĩ Trần trả lời thắc mắc cho các anh

Điều đáng gở gì đang xảy ra với K-Pop thế này _ RapMon ngửa mặt lên trời hận không thể nuốt hết mọi sự xấu số vào trong bụng

Thôi mọi người cứ về nhà mà tịnh dưỡng cho cô bé đi , tốt nhất là cần phải có người ở cạnh ít nhiều thì cũng phải 20/24 _ Bác sĩ nói xong liền đứng dậy quay gót bỏ đi

Các anh nghe lời khuyên của vị bác sĩ mọi người trở về phòng với tâm trạng buồn rầu lòng rối như tơ vò

" Cạch " _ Cửa phòng bệnh mở ra các anh bước vào

Mọi người đi đâu vậy ạ _ Ha Jin hỏi

Tụi tôi đi theo bác sĩ để lấy thuốc _ Jimin nói rồi giơ túi thuốc lên

Vậy Hye Ri có phải ở bệnh viện nữa không _ Hae Gi lo lắng hỏi tay xoa nhẹ mái tóc bồng bềnh của Hye Ri chỉ có điều đôi mắt của cô vẫn khép kín không hề có dấu hiệu sẽ tỉnh dậy

Bác sĩ nói cô ấy không cần ở bệnh viện nữa nhưng phải có người ở cạnh ít nhất là 20/24 _ Suga nói

Để.....để làm gì _ Sooyoon ngạc nhiên hỏi

Các cô chỉ cần làm theo lời bác sĩ và chúng tôi thôi là được _ Jungkook nheo mày nhìn

Tụi tôi có thể làm tất cả chỉ cần con bé không bị sao là tụi tôi yên tâm rồi _ Eun Ji trìu mến nhìn cô em leader

Vậy mấy cô đi làm thủ tục xuất viện cho Hye Ri đi cứ để cô ấy ở đây tụi tôi trông cho _ J-Hope nói

Được _ Sae An thở dài rồi kéo các cô chị đi luôn

Căn phòng trở nên ảm đạm và yên ắng nghe rõ cả tiếng gió thổi qua cửa sổ làm mấy cái rèm cửa cứ bay phất phơ

Hye Ri đột nhiên mở mắt ra cố tiếp nhận mọi thứ xung quanh cô quơ tay vài cái liền đụng chúng khuôn mặt mịn màng của Sooyoon

Đừng cử động em vừa tỉnh dậy phải nghỉ ngơi cho khỏe vào _ Sooyoon cười hiền nhìn đứa em

Mọi người đâu hết rồi Unnie _ Hye Ri nhẹ giọng nói

Mọi người đang ở bên cạnh em đấy thôi _ Sooyoon nói

Có ai đâu ạ _ Hye Ri ngơ ngác nhìn quanh căn phòng

Có chứ nhiều lắm chỉ là em không thể thấy ai thôi _ Sooyoon cười đểu đôi mắt sắc lạnh nhìn cô em

Không.....cô.....cô là ai......KHÔNG _ Hye Ri hét lên đầy sợ hãi

Hye Ri tỉnh lại.....tỉnh lại _ Jin dùng tay vỗ nhẹ vào má cô

Làm sao để gọi cô ấy dậy _ V lay lay người Hye Ri

Mọi người tránh ra _ Jungkook cầm ly nước đi đến cạnh giường rồi hất vài giọt nước vào mặt cô

Khẽ nheo nheo mắt Hye Ri tỉnh dậy nhìn mọi người xung quanh cô thở phào nhẹ nhõm mồ hôi ướt đẫm trên trán

Em.....vừa rồi bị sao vậy _ Rapmon lanh trí hỏi khéo để không khiến cho cô bị sợ

Em.....Sooyoon unnie đâu rồi ạ _ Hye Ri ngó trước ngó sau

Sooyoon đi làm thủ tục xuất viện cho em rồi , cách đây 20 PHÚT trước _ Jimin trả lời cậu cố tình nhấn mạnh " 20 phút " vì cậu biết Hye Ri vừa trải qua việc gì

Em.....em vừa thấy Unnie ngồi đây mà sao có thể _ Hye Ri cúi gằm mặt xuống nhìn bàn tay đang đan xen vào nhau

Chắc tại em bị ngủ mơ thôi _ V an ủi tay khẽ vuốt nhẹ sống lưng Hye Ri anh đưa ly nước cho cô để cô uống giảm bớt đi mối lo trong lòng

" Cạch " _ Cửa phòng mở ra Ji Mi chẳng biết từ đâu xuất hiện

Ơ.....Ji Mi sao em lại ở đây có phải lại bị ốm rồi không , để Eun Ji unnie mà biết được em không giữ sức khỏe cho cơ thể chắc chắn unnie sẽ la em cho mà xem _ Hye Ri nở nụ cười tươi nhìn về phía cánh cửa đôi mắt híp lại

Khụ.....khụ Hye Ri a.....Ji Mi không có ở đây _ Jungkook giả vờ ho khan vài tiếng rồi nhắc khéo cô

Cái.....Ji Mi vừa đứng đây mà _ Hye Ri mở mắt to hết cỡ nhìn về phía cánh cửa đúng như lời các anh nói ngay cả 1 cái bóng cũng không hề có

Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy hả _ Hye Ri tức giận hét lên cô thật sự cần lời giải thích tại sao mọi điều kì lạ cứ luôn xảy ra xung quanh cô

Em bình tĩnh đi trước tiên cứ lo tịnh dưỡng sức khỏe cho tốt sau này tụi tôi sẽ giải thích cho em sau _ Suga lạnh lùng nói

Vâng _ Hye Ri cũng không phải người nhiều chuyện cô cũng nghĩ lời Suga nói là đúng trước hết cứ lo tịnh dưỡng bệnh sau này muốn biết cái gì cũng được

------------
BẮT ĐẦU....... _ Tiếng staff vang lên

Please fly with me
Let the dreams fly away
fly away......fly away......fly away

Thanh âm bạc hà của Ji Mi vang lên nghe ấm tai hơn khi cô nói chuyện , giọng hát truyền cảm tiếp thêm sức lực và ý chí cho tổ đạo diễn và các anh chị staff

Ghi hình mất 30 phút cuối cùng mọi người cũng hoàn thành xong buổi ghi hình , Ji Mi cúi chào bằng khẩu hiệu của nhóm

Gam-sa-ham-ni-da we are SOLAR _ Ji Mi lễ phép cúi chào rồi đi về

Vừa ra đến ngoài cửa thì chiếc xe của Bang PD-nim đi tới

Annyeong haseyo _ Ji Mi cúi chào

Ji Mi sao cô lại ở đây _ Bang PD-nim ngạc nhiên khi thấy cô

Cháu đến ghi hình nốt mấy buổi nghỉ bệnh _ Ji Mi nói

Đừng khách sáo như vậy cứ gọi ta bằng bố , Bangtan Sonyeondan cũng gọi ta như vậy _ Bang PD-nim cười dịu dàng nói với cô

Vâng thôi cháu không tiện ở lại có gì mai chúng ta gặp lại sau ạ , cháu xin phép _ Ji Mi lạnh lùng nói cô cúi xuống chào theo đúng lễ nghi rồi quay gót bỏ đi chưa kịp để Bang PD-nim nói thêm lời nào

-----------
Tại biệt thự của Ji Mi căn nhà tối đen như mực u ám và lạnh lẽo đến đáng sợ

" Cạch " _ Đẩy cửa bước vào trong căn phòng tối thui Ji Mà thả người xuống ghế

Kevin lấy cho tôi ly nước _ Ji Mi mệt mỏi thở hắt ra

Lời vừa nói ngay lập tức đã có 1 ly cafe đặt ngay ngắn trước mặt cô

Nhâm nhi ly cafe ánh mắt cô nhìn về 1 khoảng không vô định

" Kính coong " _ Tiếng chuông cửa vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Ji Mi , mọi thứ như chết lặng sau cái lườm huýt của cô , Kevin biết điều đi mở cửa

" Cạch " _ Cửa phòng mở ra các anh và bác sĩ Trần bước vào nhà trong sự tối thui

Sao.....nhà tối thế _ J-Hope sợ hãi nép về sau lưng Rapmon

Mọi người đừng sợ tiểu thư thích sống trong bóng tối nên cô ấy dù ở đây nhưng cũng sẽ không bật đèn lên đâu _ Vị bác sĩ nói rồi tiến về phía ghế sofa ngồi xuống đối diện với Ji Mi như 1 thói quen

Tiểu thư chào cô _ Bác sĩ Trần cung kính chào

Bác sĩ Trần ông tới có việc gì gấp sao _ Ji Mi nhướn mày hỏi vì trong màn đêm nên không ai thấy rõ

Ưm......tôi có việc gấp nên mới đến đêm hôm thế này tiểu thư có thể bật đèn lên được không ạ _ Bác sĩ Trần giọng khàn khàn nói

Ji Mi vỗ tay 1 cái đèn tự động bật lên , vì đây là đèn cảm ứng nên khi có người vỗ tay đèn sẽ tự bật nhưng chỉ có chủ nhân của căn nhà mới có thể điều khiển được nó ngoài ra thì không còn ai làm được và người thứ 2 có thể mở được đèn là Kevin vì cậu là cận vệ trung thành với Ji Mi và là 1 người đáng tin tưởng

Mời ngồi _ Ji Mi đảo mắt nhìn các anh rồi chỉ tay về cái ghế sofa

Các anh ngồi xuống rồi bắt đầu vào việc chính

Mọi người đêm hôm tới đây không biết là có chuyện gì quan trọng _ Ji Mi hỏi

Thực ra tôi tới để thông báo với cô 1 chuyện.........._ Vị bác sĩ kể đầu đuôi câu chuyện cho Ji Mi

Cô chỉ im lặng mà không nói gì khiến không khí càng thêm căng thẳng và hồi hộp

Ý cô thế nào _ Jungkook không chờ đợi được liền lên tiếng hỏi

Mọi người cứ về trước đi chuyện này tính sau , 2 ngày nữa công ti có lịch cho BTS và SOLAR đi ghi hình Weekly Idol hôm đó tôi sẽ được trở về nhà đợi khi tôi về thì tính chuyện bệnh tình đó sau _ Ji Mi lạnh lùng nói rồi quay gót bỏ về phòng

Các anh và bác sĩ Trần cũng không muốn làm phiền cô út nghỉ ngơi liền nhanh chóng ra về mọi người đều mang theo 1 tâm trạng hoang mang

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net