#11 Anh trai Yoongi.(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Min Tb được gia đình Min Yoongi nhận nuôi từ năm 4 tuổi, đến nay cũng được tròn 12 năm. Do mẹ của Yoongi rất thích con gái, nhưng chỉ sinh được 1 cậu con trai duy nhất. Thế nên bà đã đến cô nhi viện nhận nuôi Tb, đồng thời cũng để có người làm bạn với cậu con trai trầm tính của mình.

Khi đó Yoongi đã được 10 tuổi, ngoài đi học và piano anh hoàn toàn không có bất kì người bạn nào cũng như muốn làm việc gì khác. Ngày TB được đưa về nhà, anh cũng chẵng bận tâm đến cô, chỉ nghe theo lời mẹ dẫn cô đi xem phòng chung của hai người. Sau này khi lớn hơn một chút thái đọ lanh nhat có phần giãm đi, nhưng cũng chẵng khi nào anh nói chuyện với cô quá 3 câu.

Thế nhưng TB từ nhỏ lại rất thích quấn lấy chân người anh trai này, khi anh học bài cô cũng giả vờ đem truyện tranh ra ngồi bên canh anh, giả vờ chă chú học cùng. Khi anh chơi đàn, cô cũng kéo ghế ngồi bên chăm chú nghe.

Dần mọi thứ thay đỗi khi TB lên 15 tuổi, cô không còn là một cô nhóc tì mũm mĩm suốt ngày ôm gấu bông chạy theo anh trai của mình nữa. Cô bắt đầu cao lên một chút, gương mặt bầu bỉnh dần thay bằng những đường nét xinh đẹp, cơ thể cũng thay đổi thành hình dáng một thiếu nữ ngọt ngào thanh tú. Cô được mẹ chăm chút cho từng tí, nuôi con gái chính là chờ đến lúc nó trỗ mã để tha hồ thụ hưởng thành quả. Đến năm nay 18 tuổi rồi , con gái của mẹ cũng đã hoàn toàn trở thành thiếu nữ xinh đẹp ngoài cả mong đợi.

Mẹ càng cưng yêu Tb bao nhiêu , anh lại càng lạnh nhạt với cô bấy nhiêu, có phải anh ghét cô vì nghĩ cô tranh mất yêu thương của mẹanh không... Nếu thế thật, thì anh đúng là tên nhỏ nhen ích kỷ, ganh tị với cả em gái mình. Điều này làm Tb tốn biết bao nhiêu chất xám để suy luận, nhưng cuối cùng lại không tìm được nguyên nhân. Đôi lúc TB phát hiện anh cứ nhìn cô chằm chằm, khi lại thấy anh tỏ thái độ khó chịu khi cô chủ động muốn ngồi bên cạnh nghe anh chơi nhạc như lúc nhỏ. Anh vài lần còn đòi ra ngoài ở riêng nữa kìa nhưng lần nào mẹ và ba cũng phản đối.

Hôm nay ba mẹ quyết định đưa cả nhà đi du lịch đến đảo Jeju nhân kỷ niệm ngày cưới của hai người, TB thì thích thú ra mặt, còn anh trai cô- Yoongi-một mực không muốn đi. Cuối cùng phải bắt ép, nài nĩ lắm anh mới chịu tham gia chuyến đi này. Suốt từ buổi sáng đến chiều ngày đầu đến đảo anh chỉ ở trong phòng không chịu đi chơi đâu cả, chỉ ôm khư khư cuốn sách không rời. TB và anh được ba mẹ cho ở chung phòng khách sạn, là phòng đôi, 2 giường lớn, còn có cửa lớn nhìn ra phía biển, khung cảnh bình minh mở mắt thức dậy là có thể thấy ngay.

Tb và ba mẹ đi chơi một ngày đã đời, đến chiều chập choạng mới chịu trở về khách sạn. Vừa mở cửa bước vào phòng TB đã thấy ngay cảnh tượng diễm lệ ngây ngất.

Bên cạnh rèm cửa trắng hướng ra biển, Yoongi vận sơmi trắng, đang ngã người ngủ trên ghế tựa . . Gió biển thổi lay tấm rèm cửa trắng, ánh nắng hoàng hôn phủ một bên gương mặt tuấn tú đang ngủ say. Cảnh người hòa hợp vô cùng thanh thuần, tinh tế như tranh vẻ.

Tb nhìn cảnh tượng trước mắt đến ngây ngốc, một lúc sau liền rón rén bước lại bên chổ anh trai mình. Cô ngồi xuống cạnh Yoongi, hai tay để trên tay vịn ghế, say mê ngắm nhìn từng đường nét trên gương mặt anh. Lâu rồi cô không được nhìn anh lâu và gần đến như vậy, lần nào cũng chưa nói được vài câu đã bị anh xua đi chỗ khác, không thì anh cứ cố tình lướt qua cô thật nhanh dù cả hai sống chung một nhà.

Nhìn anh ở cự ly gần như thế này khiến tim tb đập loạn xạ cả lên, sao anh lại có thể đẹp đến vậy, làn da này, đôi môi này đến Tb là con gái nhìn vào còn vô cùng ghen tị. Thảo nào mẹ nói lúc có thai anh luôn mong là con gái, đúng thực anh mà là con gái nhất định sẽ khuynh nước khuynh thành rồi.

Lúc ngủ Yoongi trông rất bình ổn, hơi thở điều hòa, thần thái giảm đến 8 phần khó gần chịu như lúc thức. Tb thật muốn được chạm vào gương mặt anh thử một cái, nhân cơ hội anh ngủ say thế này cô liền nghịch ngợm điểm một ngón tay lên gò má Yoongi. Da quả là rất mềm, cảm giác chạm vào thực thích. Lại tinh nghịch di ngón tay dọc theo sống mũi rồi dừng lại ở đỉnh môi Yoongi, bỗng trên má cô chợt nóng lên một cỗ kì lạ. Trong lòng như có một giọng nói vang tới dụ dỗ cô tiến tới hôn lên hai cánh môi mềm mại của kẻ đang ngủ say kia.

Thế lý trí kịp thức lại đúng lúc, Tb vội rút ngón tay đang điểm trên môi Yoongi lại. Cô ngĩ mình thật không bình thường gì cả , sao lại ngĩ đến việc hôn môi anh trai mình chứ. Thế rồi cô cứ ngồi yên lặng ngắm anh rất lâu, không biết từ lúc nào mà chính mình cũng thiếp đi.

Sau một giấc ngủ ngon, Tb khoan khoái vươn vai ngồi dậy thì đã thấy mình đang nằm trên giường trong phòng rồi. Kì lạ thật rõ ràng lúc chiều cô về phòng thì thấy Yoongi ngủ gục ngoài ban công, sau đó cô ngắm anh một hồi cũng ngủ theo luôn, sao giờ lại nằm trên giường được. Lẽ nào lúc ngủ cô mộng du tự mình leo lên giường ngủ nhỉ.

Đang nhăn nhó cố nhớ lại thì Yoongi đẩy cửa phòng bước vào.

YOONGI : Dậy rồi ah, ba mẹ gọi em ra ăn tối kìa.

Tb: Anh hai khi nãy em ngủ quên anh bế em vào nhà ah?!

Yoongi: Không có, em tự đi vào phòng đó. Chứ anh không có thừa sức đâu mà bế một con heo như em.

TB: Anh hai nói vậy là ám chỉ em béo?!

Yoongi: Nếu thấy mình béo thì ko cần ăn tối nữa đâu, anh đi trương đây.

Thế là Yoongi quay ra đi thẳng một mạch, để lại Tb hậm hực ra mặt. Anh hai đáng ghét, dám nói cô béo như heo.

------------
Ba mẹ đã đặt một bàn ăn lãng mạng dành cho gia đình được bố trí gần bờ biển. Hôm nay là cuối tuần nên khách du lịch khá đông, xung quanh bãi biển còn có những nhóm lữa trại và các tiết mục biểu diễn cho khách vừa ngồi ăn tối vừa xem.

Cả nhà bốn người đang ăn uống chú tâm thì một cô gái người nước ngoài mặc trang phục khá mát đến bắt chuyện với Yoongi. Tb không nghe được họ nói gì với nhau, chỉ thấy sau đó cô ấy kéo anh đi theo mất dạng.

Dùng bữa xong ba mẹ liền kéo nhau đến quầy bar nghe nhạc khiêu vũ, thì hai người đang kỉ niệm ngày cưới mà,
Tb cũng không đi theo họ làm gì, phải để ba mẹ riêng tư hâm nóng tình cảm chứ.

Thế là cô đi bộ một mình đi bộ trong khuôn viên khách sạn hít thở không khí buổi đêm trong lành, một bên là tiếng sóng biển rì rào, trên cao là bầu trời sao lấp lánh , còn có hương gió biển hòa với hương hoa nhài trồng trang trí dọc theo đường đi nữa.

Chợt nghe tiếng xào xạc liên tục phát ra từ trong góc khuất phía trước, Tb tò mò lần theo tiếng động lạ đó tìm hiểu.

Trong góc khuất cô nhận ra một đôi nam nữ đang ân ân ái ái cuồng nhiệt như kiểu muốn đốt trụi không khí xung quanh. Hình như còn là người ngoại quốc, hèn chi thoáng quá. Khoan đã cô gái đó chững phải là người khi nãy kéo Yoongi đi theo sao, trong ánh sáng chập choạn cô lại xác nhận thêm một lần nữa hình dáng người con trai đang cùng cô gái kia quấn lấy rất giống Yoongi. Không sai được, người đó mặc bộ đồ y như Yoongi khi nãy. Đúng là anh rồi, ko hiểu sao trong lòng Tb thập phần ghen tị. Thi nãy thấy anh nói chuyện với cô gái kia rất vui vẻ, thái độ lại dịu dàng , đôi mắt thân thiện gấp mấy lần lúc đối diện với đứa em gái của mình. Giờ còn bắt gặp cảnh tượng này, anh thực quá đáng lắm Yoongi.

Tb ôm mặt chạy đi, vừa chạy vừa khóc . Cô đứng trước biển hét lên không ngừng.

Tb: Yoongi, anh nói đi, Tb này đã làm gì sai để anh ghét em chứ ???

Yoongi anh là đồ xấu xa!!!

Em ghét anh Min Yoongi!!!

La đến mệt phờ người, Tb quyệt nước mắt hít một hơi sâu, rồi trở về lại phòng khách sạn vì nghĩ tối nay có lẽ anh sẽ đi với cô gái khia không về.

Đẫy cửa, bước vào phòng thì phát hiện bị khóa trong, vậy không lẽ... Anh đem cô gái kia về phòng rồi sao.

Không được rồi, vậy là cô phải ở ngoài này luôn sao?! Không thể xin đến ở phòng ba mẹ đc, cô ko muốn làm kì đà chen ngang vô giữ hai người đâu, thế là đàng ngồi ngoài cửa luôn chứ sao nữa.

Ngồi một lúc lâu thì cá h cửa Tb tựa lưng ngồi nãy giờ bị đẫy ra.

Yoongi : Em làm gì ngồi thù lù ở đây vậy Tb ?!

Tb: Em sợ làm phiền hai người trong phòng nên...

Yoongi ; Làm phiền ai?! E đang nói gì vậy.

Tb: Không phải anh đưa cô gái đó về phòng sao?! Cửa chốt trong nữa còn gì, em thông minh nên nhìn biết liền.

Yoongi : Biết cái gì?! Làm gì có cô nào trong phòng.

Tb: Cô gái người nước ngoài anh nói chuyện lúc đang dùng cơm tối đó .

YOONGI : nói nhảm quá Tb, em có vào không?!

TB: Chị ta chưa đi ra mà.

Yoongi : Làm gì có ai mà vô với chã ra, em tự vào phòng tìm ng đi.

Thế là Tb chạy một vòng trong phòng tìm người, quả đúng là ko có ai thật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net