#59 (HE) Lucky fangirl- Mina x JungKook

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này là của cô Mina nha!!! Mấy nay au đang bị hờ hững với H quá nên lần này là HE...

Mong cô Mina nhà tôi thích câu chuyện nhẹ nhàn này nha!

Ah hứa tag bà doanphuonganh1997 nên bà đã hài lòng chưa ah!!! Au ngoan nhất sao hoả rồi nhé !!!

Hôm nay Mina là lần đầu được đi fansign của BTS. Các cậu không biết là cô nàng đã dành bao nhiêu thời gian và tâm huyết cũng như công sức để săn cho được tấm vé quý giá này đâu.

Mọi người cũng biết không phải nuốn đến một buổi kí tặng của BTS là dễ dàng gì mà, từ lúc canh mua album, rồi chờ đợi tên mình may mắn nằm trong danh sách được chọn là nó gian nan thế nào. Đã rất nhiều lần hi vọng xong rồi thất vọng vì ko có tên trong chỉ hơn trăm người, Mina đã không ít lần khóc lên khóc xuống.

Thế nên lần này chính là lần may mắn đầu tiên có khi là duy nhất mà cô nàng được đến Fansign thiệt sự đó!

Từ sáng 5h con bé đã không thể ngủ đc chút nào, thức dậy lục đục chuẩn bị, này thì bomb, album, quà cho Cookie của cô này, rồi phải lựa bộ đồ thiệt hợp nhãn một chút nữa nè!!!!

Coi vậy chứ loay hoay sao cũng 8h mới ra khỏi nhà, chết thật còn hơn 1 tiếng nữa là buổi fansign sẽ bắt đầu, không nhanh lên thì ở ngoài luôn chứ ko đùa đâu.

Thế là với tốc độ của một vị thần, Mina bay đến nơi tổ chức với khả năng phi thường, thế nhưng khi xếp hàng vào trong thì mới phát hiện mình đã để quên mất cái vé ở nhà !!!!

(Au: tội nghịp con bé quá đi thôi)

Mina: Em thật sự là có vé, anh cứ tra tên em trong danh sách là sẽ thấy mà!!!

Anh nhân viên: Rất tiếc nhưng đây là quy định rồi , không có vé thì không được vào. Nếu em nói mình có thì về lấy đi, buổi kí tặng chưa bắt đầu đâu, nếu nhanh lên thì còn kịp .

--------------------------------
Vậy là đành chịu vì giờ về nhà rồi quay lại cũng chẵng kịp nữa! Con nhỏ bùn thĩu bùn thiu, ngồi một mình than thân trách phận, tại sao lại có thể ngốc như vậy, đem theo đủ thứ lại không đem theo vé, có phải mình bị đao không !!! Huhuhu- con bé đáng thương quá mấy má ơi!

Nhìn mấy cái người được tham dự fansign mà cõi lòng tan nát.... ai nấy tươi cười rạng rỡ ra về, còn Mina chỉ biết ngồi một góc buồn thiu nhìn buổi kí tặng kết thúc, sau đó là người ta thu dọn địa điểm, baner, standee đều được gỡ xuống... mà nước mắt lưng tròng....

Cuối cùng thì cũng không được dự, buồn quá nên Mina đành lũi thủi lê bước về nhà, trên tay cầm cây bomb mặt mày như đưa đám. Đang đi thì thấy một xe bán bánh đậu đỏ bên đường, mới nhớ ra là mình còn chưa ăn gì sáng giờ, vậy là liền chạy đến chỗ xe bán bánh!

Mina: Chú ơi cho cháu hai cái bánh !

???: Lấy cháu 14 cái.

Bên cạnh có một anh chàng cao lớn, trùm kín mít, vừa gọi bánh cùng lúc, Mina cũng chẵng để ý, lòng dạ rối bời, bao tử gào thét , thời gian đâu mà mình coi người đứng kế mình là ai.

Chú bán hàng: Đây của cháu 2000won ( tương đương khoản 43k tiền Việt đấy)

Mina: Chú chờ cháu tí! - Ơh cái ví tiền của mình...!

Chú bán hàng: Sao rồi không có tiền sao!?

Mina: chú chờ cháu một tí!!! - con bé loay hoay kiếm... cái ví không có... thế là ngồi luôn xuống đất trút hết cả cái túi ra ... và mọi người biết con nhỏ nhìn thấy gì không!??




Vâng chính là cái vé đi fansign .... Oh men!!!! Tui ko tin nỗi mà!!!!

Mina nhìn thấy tấm vé mà nước mắt tuôn rơi!!! Cái chuyện gì vậy, cứ tưởng để quên, ai ngờ nó lại nằm trog túi... thế quái nào lại không tìm thấy!!! Nhưng giờ tìm thấy có ý nghĩa gì nữa... fansign cũng kết thúc luôn rồi còn đâu!!!! Thế là con bé ngồi xỗm trên lề đường khóc bù lu bù loa, chú bán hàng nhìn thấy cảnh này không hiểu gì hết trơn!!!

Chú bán hàng: Cháu ơi , cháu làm sao thế!? Bị móc túi mất ví rồi ah!? ... !!!!

Mina: Hu hu hu !!!! Sao mà cháu lại khỗ thế này , huhuhu!!!!

Chú bán hàng: Thôi thôi đừng khóc, bánh này cho cháu này , không cần trả tiền đâu!!!

Mina: Huhuhuhu!!!! Cháu không lấy bánh của chú đâu!!!! Huhuhuhuhu!!! - xong đứng dậy bỏ đi một nước...

???: Để cháu trả tiền cho em ấy luôn cho!!! Của cháu bao nhiêu ah!

Chú bán hàng : Ah vậy thì 16000won !

Anh chàng kia trả tiền xong thì liền đuổi theo Mina.

???: Em gì ơi!! Bánh của em này!!!

Lúc này Mina mới chịu nhìn kĩ lại người này... dù là đã bịt khẩu trang và đội nón kín mặt nhưng đôi mắt trông quen lắm nha!!!!!

Ráng căng cặp mắt nhoè nhoẹt cả vì khóc, Mina cố gắng định hình xem người này là ai... xong thì 1 2 3 ... mồn dãn ra đến tận cằm... đây là Jeon JungKook của BTS ....

Mina: Ahhhhh!!!!! JUNG.....!!!!!

Jungkook: Suỵt !!!! Nói nhỏ một chút, em định để cả chổ này tắt nghẽn sao!?

Mina: Lắp bắp .... anh ... anh .... thật..... !!!!

Jungkook: Anh biết em định hỏi gì rồi!!! Được rồi! Bánh của em này!? Lần sau ra đưong nhớ cẩn thận túi xách một chút, bọn trộm bây giờ lộng hành lắm! Anh đi trước đây!!

--------------

Trước khi đi Jungkook còn quay lại mĩm cười với Mina một cái... chết chưa còn chưa kịp cảm ơn!!!!

Tối hôm đó trên Tw có một bức ảnh chụp hình cái bánh đậu đỏ.
#JK "Ăn ngon miệng nha bạn Army mít ướt"

-----------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net