#9: H. Cậu chủ Namjoon.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gia đình Tb vốn không hẳn là khá giả, nhưng cũng không phải dạng khó khăn, thế nhưng vì một lần tin tưởng bạn bè mà bố của TB bị lừa. Toàn bộ tài sản bị đem đi thế chấp, cả ngôi nhà đang ở cũng bị ngân hàng tịch thu.

Hôm nay là ngày mà bọn giang hồ đòi nợ lại đến nhà. Thế nhưng kì lạ thay chúng không giống mọi lần hùng hỗ đập phá, bặm trợn một hai đòi đem cả nhà cô treo lên. Ngược lại đều rất nghiêm túc ngồi đợi TB đi học về.

Tên đàn em 1: Cô Kim TB , mời cô đi theo chúng tôi.

TB: Tại sao tôi lại phải đi theo mấy người chứ.

Tên đàn em 2: Cậu chủ của chúng tôi muốn cho cô cơ hội trả nợ, nếu cô chịu về làm việc cho cậu chủ, thì số nợ còn lại sẽ được xóa hết.

TB: Các người nói thật.

Tên đàn em 1: Cô không tin , tôi có thể gọi cậu chủ xác minh.

TB: Vậy ông gọi đi.

Tên đàn em lấy điện thoại bấm gọi rồi đưa đến tay TB, đầu bên kia một giọng nam trầm bắt máy.

Namjoon: Tôi nghe!

TB: Chào ông, tôi là Kim TB con gái của ông Kim người đã vay tiền của các ông.

Namjoon: Vậy ah, chắc người của tôi cũng đã nói chuyện với em rồi chứ.?!

TB: Vậy chuyện tôi chỉ cần về làm việc cho ông thì nợ của ba tôi sẽ được xóa.

Namjoon : Đúng vậy!

TB: Ông không lừa tôi đó chứ.

Namjoon : Sao tôi lại phải lừa em , tôi đang cần một người giúp việc chăm chỉ . Tôi thấy em khá hợp đấy, thế nào em có muốn công việc này ko!

TB: Được , chỉ cần ông giữ lời, tôi sẽ đến chổ ông làm.

Namjoon : Tốt , vậy từ hôm nay em hãy chuyển đến nhà tôi để làm việc , số nợ còn lại của ba em tôi sẽ viết một bản cam kết. Em yên tâm đi chưa!

Tb: Tôi hiểu rồi, chào ông!

Namjoon : Ah khoan , sẵn đây tôi vẫn còn rất trẻ đừng gọi tôi là Ông nghe cứng nhắc lắm, thế nhé, chào em !

TB sau khi nghe xong cuộc điện thoại thì quay ra nói chuyện với 2 tên đàn em.

Tên đàn em 1: vậy giờ chúng ta đi được rồi chứ.

Tb: Tôi phải xếp đồ đạc đem theo nữa, hai người đợi đó đi.

Tên đàn em 2: Không cần đâu, cậu chủ đã cho người lo những thứ đó cho cô rồi, về sau nếu coi cần thêm gì thì chúng tôi sẽ thay cô đi lấy.

TB: Nhưng... Tôi...!

Chưa kịp nói hết câu, TB đã bị hai tên này nhanh như chớp kéo ra ngoài cho thẳng vào xe hơi đem đi.

Ngồi trong xe TB liên tục cảm thấy khó hiểu, việc tên chủ nhân của bọn ng này có phải bị làm sao không?! Lúc thì đòi nợ đến mức muốn bức chết gia đình cô, lúc lại dễ dàng xóa nợ chỉ cần cô về làm giúp việc cho hắn. Nghề giúp việc dạo này có giá, hay đầu óc tên này ko bình thường, hay hắn còn âm mưu gì. Nhưng giờ đã lỡ phóng lao rồi, cô cũng không thể ngồi yên nhìn ba mình phải đối mặt với nợ nần khánh kiệt, ba cô cả đời vất vả vì chị em cô, hôm nay coi như báo hiếu với ông ấy cũng tốt.

Vu vơ suy nghĩ, TB không biết mình đã đến nơi từ lúc nào, nhìn ra ngôi nhà nguy nga từ bên trong xe hơi, TB không tin được vào mắt mình vì sự lộng lẫy của nó.

TB: Người nhà giàu thật là biết hưởng thụ, căn nhà này có khác lâu đài là bao chứ.

Tên đàn em: Mau vào nhà đi, cậu chủ đang chờ cô đó.

TB: Được thôi.

Tb đi theo tên đàn em vào trong nhà, tại sảnh lớn hắn giao cô lại cho một người quản gia.

Tên đàn em: Quản gia đây là Kim TB người giúp việc cậu chủ mới nhận, ông mau cho cô ấy đi sắp xếp chổ ở, rồi đưa đi gặp cậu chủ ngay nhé.

Quản gia: Cô Kim TB , cô đi theo tôi.

Quản gia lại dẫn TB đi theo đến khu vực phòng ở dành cho người làm, căn phòng mà TB được sắp xếp xem ra không hề tồi, nhà giàu có đúng là khác biệt đến phòng của giúp việc cũng lớn mấy lần phòng riêng của cô ở nhà. Thế nên người ta mới nói "Chó nhà giàu còn sướng hơn con cái nhà nghèo." đúng là không sai.

Quản gia: Cô thay quần áo đi rồi theo tôi đi gặp cậu chủ, cậu ấy đã chờ cô nữa ngày rồi đấy.

Tb: Chú quản gia ơi. Cháu có thể hỏi chú vài câu được không ah.

Quản gia: Cô cứ hỏi đi.

Tb: Cậu chủ của các vị tại sao lại muốn cháu làm giúp việc ở đây, trong khi từ lúc bước vào nhà nãy giờ, cháu nhìn thấy đâu đâu cũng có rất nhiều người làm kia mà. ?!

Quản gia: Điều này cô nên gặp cậu chủ mà hỏi, đối với sự sắp xếp của chủ nhân , người làm chúng tôi đều chỉ tuân theo chứ không bao giờ hỏi lý do, nên tôi không biết được.

Tb: Thật kì lạ...

Quản gia: Cô mau nhanh lên đi, cậu chủ ghét nhất là chờ đợi, nếu cậu ấy nỗi giận sẽ không hay đâu.

TB: Vậy sao, được rồi chú ra ngoài đi, cháu thay đồ xong ngay đây ah.

----------------

Sau khi thay xong trang phục, Tb lại theo quản gia đi đến phòng của Namjoon. Anh đang ngồi tại bàn làm việc quay lưng lại với cửa ra vào.

Quản gia gõ cửa : Thưa cậu chủ, Tb đã đến rồi ah.

Namjoon : Cho một mình Tb vào đây!

Quản gia: Vâng!

Nói rồi quản gia đẫy TB vào phòng và nhẹ nhàn đóng cửa lại. Lúc này TB bối rối lẫn tò mò, cố lén nhìn xem người chủ kia mặt mũi ra sao, không ngờ lại bị phát hiện.

Namjoon : Em là đang có thắc mắc gì muốn hỏi sao?! Giấy cam kết xóa nợ ở trên bàn,em cứ tự nhiên đến đây lấy.

Tb: Tôi... tò mò, tại sao lại dễ dàng xóa nợ cho gia đình tôi như vậy!

Lúc này Namjoon mới từ từ quay người lại, nhưng một phần vì ánh sáng trong phòng khá yếu mà không thể từ xa nhìn thấy rõ gương mặt được.

Namjoon : Tôi đã nói rồi, tôi đang cần một người giúp việc chăm chỉ.

TB: Chẵng phải anh đã có rất nhiều người làm rồi sao, a nói thật đi, anh có điều kiện gì?! Tôi không tin anh đễ dàng đưa bản cam kết xóa nợ cho tôi như vậy.

Namjoon: Chà, em thật là thông minh, tôi thấy thích em hơn rồi đó. Muốn làm việc cho tôi tất nhiên sẽ phải có điều kiện rồi, nếu được thì 9 giờ đến phòng tôi lại nhé. Tôi sẽ đưa cho em hợp đồng làm việc và các điều khoản chi tiết.

Tb: Tôi nói trước nếu anh bắt tôi làm việc xấu,hay hại người tôi sẽ không bao giờ đồng ý.

Namjoon: Ha ha, em có thể yên tâm về chuyện đó, bây giờ thì em ra ngoài được rồi.

Tb: Được , vậy tôi không quấy rầy anh nữa, tôi đi làm việc.

-------------------------------------
9 giờ tối, Tb gõ cửa phòng của Namjoon một lần nữa nhưng không ai trả lời . TB phát hiện anh không khóa cửa, thế là cô đành đánh liều bước vào. Trong phòng ánh sáng không nhiều cho lắm, thấy cánh cửa phòng tắm lại thoảng ra một tầng sương mờ đặc, cô tiến đến gõ cửa thử.

Tb: Cậu chủ anh có ở bên trong không?!

Namjoon : Ai vậy?!

Tb: Là tôi Kim TB. Tôi đến để lấy hợp đồng mà anh nói, nếu anh bận rồi thì lát nữa tôi sẽ quay lại.

Namjoon : Không cần, em cứ ở đây đi.

Tb: Vậy tôi sẽ đợi ở bên ngoài.

Namjoon : Khoan đã, tôi quên khăn tắm, em đến tủ lấy một cái mang vào đây.

TB: Vâng.

Tb đến tủ quần áo lấy một chiếc khăn bông lớn đem đến trước cửa phòng tắm.

Tb: Tôi để ở thềm cửa, anh tắm xong thì tự lấy nhé.

Namjoon : Tôi đã nói em mang vào đây, em không nghe rõ ah?!

TB: Tôi...

Namjoon: Nhanh lên đi, em chậm chạp quá đấy.

Anh ta nghĩ gì mà lại bảo cô đem khăn vào trong đó chứ, chẵng phải anh ta đang tắm, vậy không phải là trần như nhộng sao. Bấm bụng không suy nghĩ linh tinh, TB đành nhắm mắt mở cửa rồi đi giật lùi từng bước ngược vào phòng tắm, tay cầm khăn đưa về phía sau lưng mình.

Namjoon nhìn thấy vẻ lúng ta lúng túng này của Tb , cảm thấy rất buồn cười.

Namjoon : Em đang làm gì vậy TB?!

Tb: Tôi không nên nhìn anh lúc anh đang tắm, thế nên anh mau lấy khăn đi.

Namjoon : Vậy ra em ngại ah, haha... Được nhìn thấy cơ thể của tôi là cả vinh dự của em đó TB.

Tb: Tôi không cần vinh dự đó đâu,anh may cầm lấy khăn đi.

Namjoon : Tôi đang ở trong bồn tắm, em lùi lại nữa đi.

Tb: lùi lại một bước- Được chưa?!

Namjoon : Vẫn chưa tới, lùi nữa đi. - nỡ nụ cười nham hiểm.

Tb: Lùi thêm bước nữa- Vậy được chưa.

Namjoon : Vẫn còn xa lắm, em lùi thêm bốn bước nữa mới được.

Thế là Tb vừa lùi bước vừa lẫm bẩm đếm.

Tb: Một bước - hai bước - ba... Ahhh...

Tb lùi tới bước thứ 3 thì bất ngờ mất đà vì chạm chân đúng thành bồn tắm ngã ra phía sau, ùm một cái rơi xuống gọn trong bồn ... Tất nhiên là ngồi luôn trên người cái tên gian xảo Namjoon.

Tb: Ah.. Ướt hết người tôi rồi, sao anh lại lừa tôi, rõ ràng nói 4 bước...

Namjoon: Ha ha... Do em bước rộng quá đó chứ đâu phải do tôi.

Tb vùng vẫy trong làn nước định đứng dậy không ngờ lại khiến cho người anh em của ai đó... Biểu tình....!!!!

Namjoon giữ lấy eo Tb lại ngăn cho cô không được cựa quậy nữa.

Namjoon : Em ngồi yên đi. Ahhh !!!

Tb: Điên sao, người tôi ướt hết rồi đây này... Anh bỏ tôi ra.

Một làn hơi nóng bức truyền đến sau gáy Tb làm cô rùng mình.

Namjoon : Nếu đã ướt rồi vậy tôi tắm cho em. !!!

Tb: Không, tôi không cần anh tắm dùm, bỏ... Ứm..!!!

Môi Tb bất ngờ bị Namjoon kéo đến khóa chặt. Vì hành động bất ngờ này Tb bị đứng hình đến một lúc sau mới kịp nhận thức được việc mình bị cưỡng hôn, vội dùng hết sức lực mà đẫy Namjoon ra.

Tb: Ỏ... Ôi... Ahhh...!!( tự dịch nha mấy boạn)

Chẵng để tâm đến mấy từ ú ớ cũng như mấy cái cú đấm mèo quào của TB, Namjoon vẫn ngấu nghiến chiếm lấy đôi môi nhỏ sắp muốn sưng lên vì lực mút quá mạnh. ( Au: tôi miêu tả nghe dị quá nhỉ) Lại luồn cái lưỡi nóng bỏng vào trong khoan miệng TB mà càn quét, bao nhiêu vị ngọt, bao nhiêu không khí trong phổi chắc là sắp bị anh rút hết sạch luôn rồi.

Không thể chịu nỗi nữa, Tb đành liều mạng cắn phập một cái trúng lưỡi Namjoon, tuy không phải đến độ chảy máu, nhưng cũng đau lắm đấy, có thế anh mới chịu buông tha cho cái đôi môi đáng thương của cô.

Buông được nhau ra, cả gương mặt ngây ngốc đỏ ửng cả lên của Tb hiện ra trước mắt Namjoon thật là câu dẫn chết người. Cảm giác đau nơi đầu lưỡi cũng chẵng còn là gì khi được nhìn thấy đôi bờ ngực căng đầy ẩn hiện dưới lớp áo sơ mi trắng bị nước làm cho ướt sũng.

Tb nhắm mắt thở hổn hển, mong lấy lại sức,lúc mở mắt ra thì mới phát hiện được gương mặt người con trai trước mặt đang đắm đuối nhìn mình. Hai má đỏ lên vì ngượng,Tb lấy tay che ngực lại rồi quay mặt đi.

Mà khoan hình như anh ta rất đẹp trai đấy - TB nghĩ thầm - không ngờ mình lại có một cậu chủ đẹp đến vậy, cơ thể có vẻ cũng thuộc loại ưu chứ ko đùa.- sùy sùy nghĩ gì vậy TB , anh ta vừa nãy cưỡng hôn mày đấy, ở đó mà nam luyến ... Lo mà thoát thân đi, ngồi ỳ ở đây có mà chết chắc. Nghĩ thế nên Tb vội trấn tỉnh lại, toan bỏ chạy thì.... Lại bị hai cánh tay lớn ôm lấy hết cơ thể cô gom lại trong lòng mình.

Namjoon : Em gây chuyện xong định bỏ chạy sao?!

Tb: Tôi... Tôi gây chuyện gì chứ, rõ ràng là anh... !

Lại bị cái hơi thở nóng bức tập tích từ phía sau gáy, lần này là Tb đang ở trong cả gọng kìm, vành tai, vai , cổ đều bị anh đem ra ăn không sót. Hai bàn tay Namjoon cũng không yên mà luồn vào dưới lớp áo ướt sũng tìm tới da thịt Tb vuốt ve mơn trớn.

Cả cơ thể Tb dần cảm thấy nhột nhạt khó chịu vô cùng. Mỗi khi cái lưỡi yêu nghiệt kia chạm đến từng thớ da thịt của cô, ở đó lại nỗi lên một trận rùng mình tê dại. Anh khiến cô không kềm chế được mà cựa quậy không thôi. Vô tình lại để người anh em của anh được dịp cọ sát với cái mông mịn màn, tình thế thật khiến người ta căng thẳng.

Cảm nhận được có thứ kì lạ đang căng nóng , cứ cọ vào giữ lưng và mông của mình, Tb sợ đến xanh mặt không dám cục cựa gì thêm.

Namjoon cười khoái chí khi từ từ đã kích thích được con thỏ nhỏ trong lòng, nhưng trêu TB một chút trước đã , anh chẵng vội ăn cô sớm đâu.

Namjoon : Sao không nhúc nhích nữa đi, em đang sợ gì ah.

Tb: Phía dưới...của anh...!

Namjoon luồn tay lên cao, bất ngờ bóp mạnh hai quả đào lớn của Tb làm cô giật bắn người.

Tb: Á hh..!!

Namjoon : Phía dưới của tôi ... Thế nào... !!! - Lại bóp mạnh thêm một chút, phía dưới lại cọ mạnh vào một cái nữa.

Tb: Anh... Bỏ tôi ra đi.. ?!! Ưm.. Tôi khó chịu..!?!

Namjoon : Hả!!! Em khó chịu ở đâu?!
- Tay lại xấu xa day day hai hạt đậu nhỏ của Tb.

Tb: Xin.. Anh... Đừng là..m vậy....!!!

Namjoon : Em to gan lắm mà, dám cắn tôi... Đây là tôi đang phạt em, biết chưa.!?

Tb: Không đúng... Là anh... Hô..n tô..i..!!!

Namjoon : Thì đã sao, tôi là chủ nhân của em, cả cơ thể này của em là của tôi Tb ah!

Không để cho Tb có cơ hội trả lời lại, Namjoon nhanh chóng xoay mặt Tb về phía sau,lại say sưa chiếm lấy môi cô một lần nữa. Anh cứ thế mút lấy môi cô, luồn cái lưỡi tinh ranh vào trong khoang miệng tìm kiếm ngọt ngào hòa quyện cùng cô. Rồi từ tốn đưa môi trượt một đường dài, kéo theo vệt nước trơn ướt xuống cái cổ trắng ngần quyến rũ. Xương quai xanh cũng bị anh gian ác để lại bao nhiêu vệt đỏ tím chủ quyền.

Dường như Tb chẵng còn đủ sức chống cự, khi mà cả cơ thể lẫn lý trí của cô đều bị Namjoon điều khiển. Anh kéo cô quay lại hẳn đối diện mình, gương mặt phũ một tầng hồng ngây ngất của Tb làm anh hài lòng vô cùng.

Namjoon : Nhìn tôi cho kĩ. Tôi chính là chủ nhân của em, Kim Namjoon. Còn em Tb từ giờ phút này, em chính là nô lệ của tôi.

Tb: Na.m..jo..on..!!

Namjoon : Đúng rồi...hãy rên rĩ tên tôi đêm nay, tôi sẽ thưởng cho em. Ha ha!!!

Anh xé toàn bộ trang phục đã ướt sũng của Tb vứt qua một bên, rồi bế bỗng TB lên bước ra khõi phòng tắm.

Đem Tb đặt trên giường lớn, ánh sáng mờ ảo của đèn ngủ phủ lấy đường cong mê hoặc của cô khiến Namjoon khó lòng kềm chế thêm được nữa. Anh liền kéo hai tay đang cố che chắn cơ thể của Tb đưa qua khõi đầu cô rồi gìm chặt xuống giường.

Namjoon : Tb em đẹp lắm, lần đầu nhìn thấy em , tôi đã muốn chiếm lấy em cho riêng tôi rồi !

Tb: An..h đị..nh là..m.. Gì...!!!

Namjoon : Em thử đoán xem..!!

Anh áp chặt thân thể cường tráng của mình lên người Tb, miệng lại tiến đến 1 bên ngực tròn tham lam day mút lấy hạt đậu đỏ hồng.

Tb: Đ..ừng...!! Na..m..jo..on..!!

Namjoon : Phải rồi ,em phải rên rĩ tên tôi như thế...!!

Luồn bàn tay còn lại trượt theo da thịt mềm mại của Tb, anh tiến tới nơi hai cánh hoa nhỏ bên dưới thám hiểm. Tb bị anh làm cho mê muội, không hề né tránh mà ngược lại có phần đồng thuận. Tiếng rên ậm ừ trong cuống họng Tb phát ra đều đều theo nhịp điệu của lưỡi và bàn tay ma quái của Namjoon.

Thích thú ra mặt , anh buông hai bàn tay bị khóa chặt của Tb ra, rồi vuốt ve mơn trớn khắp thân thể non nớt đang dần lạc vào khoái cảm.

Namjoon : Em bắt đầu thích rồi chứ Tb.

Tb: Tôi khó chịu... Anh...Ah..hh..!!

Namjoon : ha, xem chổ này của em ướt lắm rồi đấy, em có chịu nỗi nữa không hả... .?

Ngón tay anh không biết từ khi nào đã xoáy vào bên trong u cốc của Tb, kéo ra một mảng ướt át.

Tb: Namjoon...!!!

Namjoon : Để dành sức cho món chính đi TB.

Cảm giác bức rức khó hiểu lúc này như vây chặt hệ thần kinh của Tb, đầu óc cô xoay vòng với ý muốn thoát ra khỏi căn phòng này, nhưng cơ thể lại không còn do mình kiểm soát nỗi nữa.
-------+-----------------
Tạm xong ep 1... Tại 3148 từ rồi mấy bạn trẻ ah.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net