92. (H+, 4some) Bạn cùng lớp - Mie - MinTaeKook (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mie nhíu mày nhăn tráng trong khi Jimin đem lưỡi vào sâu trong khoan miệng tham lam càng quét. Tận đáy lòng Mie trước đó đã cố muốn mín chặt môi lại, nhưng thần trí như bị thôi miên, trước mắt mù mịt choáng váng dần mất ý thức đi vì bị cướp oxi. Mà Park Jimin trông thấy Mie như vậy liền có chút buồn cười, anh rời môi cô rồi lại nhanh chóng chuyển đến hôn lên mi mắt .

Jimin: Bao nhiêu lâu rồi , em vẫn không biết cách hôn cho đúng, không chịu thở bằng mũi. Chẵng lẽ chạy đến Úc rồi vẫn không tìm được đàn ông dạy em hôn môi, hay là vì vẫn còn nhớ anh đây hả!?

Mie dưới lời chất vấn nữa đùa nữa dọ ý này của Jimin mà phảng phất cảm giác tự ái, tay nhỏ cuộn lại thành đấm phủ xuống ngực Jimin mấy cái liền.

Mie: Tôi có tìm được người để hôn không cũng chẵng nhờ anh quan tâm, còn ko bỏ tôi ra !

Jimin lại chẵng hề để tâm đến con mèo nhỏ trước mặt đang lúc xù lông, tiếp tục kéo cả gương mặt Mie lại, chực chỉ tiếp tục hôn môi lần nữa. Cả người Mie đổ xuống tựa hẳn vào vòm ngực của anh, cảm nhận như mình chính là bị biến thành con thuyền giấy bị Park Jimin như con sóng lớn đánh ụp rồi cuốn đi. Trong căn buồng vệ sinh chưa đến 2m vuông không khí ngột ngạt nóng bức càng bị tăng thêm kích thích vì âm thanh bóng nước liên tục phát ra trong miệng của hai người.

Jimin trong lúc Mie đang đấn mất đi kiểm soát, dần đưa tay vuốt ve dọc theo bên hông của cô. Bàn tay lớn xoa xoa theo đường cong từ hông lên eo rồi đi đến trước ngực mà nắn nót tỉ mĩ khắc hoạ hai khoả ngọc tròn trịa. Cùng lúc Mie lạc vào mơ màng cũng là lúc Jimin luồn tay qua sau lưng cô, động tác chuẩn xác thuần thục, nghe tách một tiếng, áo ngực đã nhanh chóng unblock bung ra. Mie thất kinh một trận, vội đưa tay đẫy người Jimin , nào ngờ càng tạo thuận lợi cho anh kéo theo đà lôi tuột được "giáp bảo hộ hiệu mực khô" (au: Đây là cách tôi gọi áo vếu khi muốn nói chuyện trong sáng và lịch sự với đám bạn của tôi khi có phụ huynh xung quanh) ra bên ngoài, đồng thời hai bên vai áo váy cũng bị tuột xuống tới ngang eo.

Mie sau trận hôn kịch lệt, lại bị phơi bày bánh bao, sắc mặt chuyển hẳn thành đỏ hồng, hai tay bấu lấy váy áo cố che chắn lại thân thể, điệu dámg nom còn kích thích thị giác người ta hơn bất cứ thứ gì.

Khoé mắt Jimin sáng lên, giống như dã thú gặp được con mồi, đột nhiên lao đến ngậm lấy nụ hồng đỏ tươi đang run rẩy trước ngực Mie. Lúc vừa bị đầu lưỡi chạm vào, Mie còn run bắn lên một chút , sau lại cũng chính vì cái lưỡi quái ác này mà rơi vào cơn động tình, khó chịu vặn vẹo thân thể, tiếp theo còn chủ động hơi ưỡn ngực lên để anh mút lấy. Jimin lúc thì mút nhè nhẹ, lúc lại cố nuốt lấy cả nhuỵ hoa lẫn thịt hoa to tròn, lúc lại liếm tròn xung quanh, cảm giác như đây là thứ thứ cực phẩm ngon lành ăn không biết chán.

Tay còn lại của anh cũng ko yên phận mà chạm vào nơi mẫn cảm trong quần lót, sờ đến vùng u cốc khiến Mie co rúm thân mình. Ngón tay bên ngoài quần lót nhỏ cào cào , lại thi thoảng ấn nhẹ vào giữa hai cánh hoa dưới lớp vải mỏng. Đột nhiên nhiên Jimin kéo hẳn phần vải ren sang một bên, một ngón tay trực tiếp rà lên phần thịt mềm mại nhô cao bên ngoài cửa động. Mie nấc lên một tiếng, cái lạnh cùng cảm giác dị thường làm cô thu về chút ý chí còn sót lại, tay run run giữ lấy cổ tay Jimin mong đẫy anh ra khỏi nơi kia.

Mie: Không... đừng chạm vào đó!!! Ywmm!

Jimin: Anh biết em đang thấy thích rồi mà Mie, dừng dối lòng nữa...!Em xem bản thân đã ướt lắm rồi còn gì!

Mie: Không ... có ... ywmmm!

Mặc cho Mie yếu ớt ngăn cản thì quần lót của cô cũng đã bị cho rơi xuống. Đầu ngón tay lạnh lẽo tiếp xúc với hoa môi ấm nóng, làm Jimin một thân tê dại, cảm nghĩ nếu thay vào là người anh em của mình chắc sẽ còn tuyệt hơn. Cũng không cho Mie kịp phòng ngừa, ngón tay anh đã liền theo trơn trượt đi vào, tiến hành ma sát chặt chẽ!

Mie: Không Jimin... dừng lại được rồi , không thể ở đây...!!! Ahhhh!!

Jimin: Anh rất nhớ mùi vị của em, nhớ những nhất những khi chúng ta làm tình!

Mie: Ahhhhh!!!

Dù rất muốn đẩy Park Jimin ra, nhưng giờ phút nàyMie đã không còn đủ sức chống lại cảm giác đê mê đã hoàn tất được châm mồi, trong hơi thở nghẹn ngào vang lên thanh âm hơi ngập ngừng cùng thở dốc.

Mie: "Chúng ta ... không nên .. ahhh Jimin ."

Jimin phì cười, cúi người mút lấy vành tai nhạy cảm của Mie rồi nhè nhẹ thổi khí, làm cô hoàn toàn lần nữa bị nhấm chìm trong dục vọng.

Jimin: Em sợ cái gì chứ... bọn người ngoài kia không kẻ nào có thể phát hiện được chúng ta đang làm gì đâu!

Mie: Nhưng.... ahhh Jimin ....!!

Ngón tay Jimin càng lúc càng đâm mạnh , kèm theo lực đạo còn có những lời nói dâm mĩ rót vào tai Mie .

Jimin: Anh sẽ làm cho em thật sướng, đừng căng thẳng, thả lỏng một chút, và tận hưởng đi Mie ..!

Mie sắc mặt đỏ chót vì kích tình, hơi thở hiện tại đã vô cùng hổn loạn, mà lúc này thân thể hai người đang dán chặt vào nhau, còn có thể cảm nhận rất rõ giữa đùi mình và Jimin đã nhanh chóng xuất hiện một vật cực nóng. Mie đoán chắc Jimin cũng đã rất khó chịu từ lâu rồi. Trong lòng Mie tự hỏi tại sao bản thân cùng anh ta sau bao nhiêu năm lại đi phát sinh loại chuyện này, còn là trong buổi họp lớp cũ, tại buồng vệ sinh nam... Nếu có người biết được chuyện này có phải sẽ mất mặt đến hết dám về lại quê nhà luôn không!?

Mie còn đang nghĩ, thì Jimin đã kéo khóa quần chính mình mau chóng phơi bày côn thịt gầm thét ra bên ngoài đem đến trước hang động ấm áp nhẹ nhàng ma sát.

Jimin: Ahhhh.... nơi này của em vẫn đẹp và dâm đãng như xưa Mie ah....! Mấy năm qua vẫn chưa có bất kì cô gái nào có thể làm anh thoả mãn được như em !

Vì tiếp xúc da thịt khiến hai người không tự chủ cùng nhau run lên, Jimin đỡ đầu côn thịt cọ sát lên xuống trước hai cánh hoa môi mẫn cảm, sung sướng cảm nhận xuân thủy ướt át mê người từ trong khe suối tuôn ra từng đợt.

Jimin tóm lấy một chân dang Mie kéo cao lên thừa lúc đẩy hông lách vào áp chặt người cô hơn, đỉnh côn thịt ấn ở cửa động có hàng vạn con kiến bò quanh, ngứa ngáy khó chịu vô cùng.

Ai ngờ Jimin vừa ưỡn người toan mạnh mẽ đi vào, thì Mie đã kịp dùng toàn bộ sức lực bình sinh đẫy anh ra . Jimin bất ngờ một chút lùi về phía sau, côn thịt chưa đẫy vào lại bị ép rời đi có chút thất vọng.

Jimin: Em sao thế Mie... !!

Mie: Dừng lại đi... chúng ta không còn như trước nữa đâu.. Cả cảm giác cũng đã không còn như xưa nữa rồi!

---- còn tiếp!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net