cam de chuong56 toi 61

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
được khỏe cho lắm . Đầu tiên là về tốc độ , tiếp đó là công kích chỉ có duy nhất một cách đơn giản . Chiến tranh cự thú chỉ biết công kích những kẻ trước mặt mà thôi .

Diệp Âm Trúc kinh ngạc nói :

- Chỉ có như vậy thì tại sao họ lại có thể đạt đến cấp bậc thần thú ?

Tử mỉm cười , đáp :

- Nếu ngươi thực sự nhìn thấy chiến tranh cự thú , ngươi sẽ không có nghi vấn này . Lực phòng ngự của họ ngay cả ta cũng cảm thấy kinh khủng , đó là bất tử chiến thần , cho dù có là một tử tinh bỉ mông muốn giết chết một chiến tranh cự thú phải không ngừng công kích trong một tháng , may ra mới có thể hủy diệt họ . Cấm chú đối với chiến tranh cự thú mà nói chả là cái gì cả , tuyệt đối không thể xuyên qua lực phòng ngự của bọn họ . Do có thể ngăn cản mọi lực công kích mà bọn họ trở thành thập cấp thần thú . Ngươi thử nghĩ lại xem , quân đội có thể linh hoạt tránh né một chiến tranh cự thú lao đến nhưng thành thị thì sao , đó chỉ là những vật chết . Chỉ cần một chiến tranh cự thú lao vào , mọi lực phòng ngự của tòa thành đó coi như là không có rồi .

Nghe Tử giới thiệu về chiến tranh cự thú như vậy , trong lòng Diệp Âm Trúc không khỏi nảy sinh hứng thú :

- Vậy hai loại thập cấp thần thú còn lại thì sao ? Bọn họ có năng lực gì ?

Tử nói :

- Sơn lĩnh cự nhân còn được gọi là thạch cự nhân hoặc độc nhãn cự nhân . Da của bọn họ cứng như là kim cương , hoàn toàn miễn dịch với mọi loại ma pháp , kể cả tinh thần ma pháp , vì thế còn được gọi là sát thủ ma pháp . Như cầm khúc của ngươi , cho dù cường đại đến mức nào cũng không sinh ra ảnh hưởng đối với bọn họ . Mà lực phòng ngự vật lý của bọn họ mặc dù không kinh khủng như chiến tranh cự thú nhưng cũng đủ để khiến người ta khiếp sợ . Mỗi một sơn lĩnh cự nhân đều cao hơn năm mươi thước , vì thể khuyết điểm của bọn họ cũng giống như chiến tranh cự thú , có điều nhanh hơn một chút thôi . Nếu nói tại Long Khi Nỗ Tư đại lục có chung cực trọng trang bộ binh thì không thể nghi ngờ gì nữa , chính là sơn lĩnh cự nhân . Lực lượng của bọn họ cũng cực kỳ kinh khủng , có thể dễ dàng hạ gục cả bốn hoàng kim bỉ mông vây công . Hơn nữa bọn họ còn có một loại công kích đặc thù , tên là Lôi đình chi nhãn , có thể trong nháy mắt phát ra một đạo sét đánh từ con mắt , không một người nào có thể chạy trốn được . Nhược điểm của sơn lĩnh cự nhân ở ngay con mắt duy nhất của bọn họ . Phải dùng lực công kích vật lý cường đại trực tiếp công kích thì mới có thể hạ được bọn họ . Bất quá với thực lực của bọn họ , việc bảo vệ mắt mình cực kỳ cẩn thận . Đồ đằng tổ tiên của Lôi thần bộ lạc chính là sơn lĩnh cự nhân , bọn họ trực tiếp gọi sơn lĩnh cự nhân là lôi thần . Cho nên nếu ta có thể thuyết phục được sơn lĩnh cự nhân , đầu tiên có thể giải quyết được vấn đề về Lôi thần bộ lạc , mà chiến tranh cự thú cũng là đồ đằng của Chiến thần bộ lạc . Bây giờ ngươi đã hiểu tại sao ta lại hy vọng có được hai chủng loại thần thú này không ?

Diệp Âm Trúc gật đầu , nói :

- Vậy bài danh cuối cùng Kim giáp cấm trùng thì sao ? Chủng loại đó có thực lực gì cường đại ?

Tử đáp :

- Kim giáp cấm trùng là đồ đằng của Sở la môn bộ lạc , so với chiến tranh cự thú và sơn lĩnh cự nhân lại hoàn toàn trái ngược . Năng lực của họ không phải ở lực phòng ngự , mặc dù thân thể dài chừng mười thước lại có thêm một tầng huyễn lệ kim sắc giáp trụ bao phủ nhưng lực phòng ngự của họ lại cực kỳ yếu . Hơn nữa tốc độ so với chiến tranh cự thú còn muốn chậm hơn . Một khi phát động cường đại công kích tấn công bọn họ , có thể dễ dàng hủy diệt bọn họ , nhưng ngàn lần không nên coi thường kim giáp cấm trùng . Nếu tại chiến tranh có thể vận dụng hợp lý năng lực của họ thì lực sát thương so với chiến tranh cự thú và sơn lĩnh cự nhân còn muốn kinh khủng hơn . Năng lực duy nhất của kim giáp cấm trùng chính là phóng ra nguyên tố đạn . Đó là một loại hỗn hợp giữa đấu khí cùng ma pháp nguyên tố , một loại công kích vô cùng đặc thù , khi chạm đến mục tiêu sẽ nổ mạnh . Loại công kích đó không thuộc về bất kỳ một hệ ma pháp nguyên tố nào , cho dù là sơn lĩnh cự nhân cũng không thể hoàn toàn miễn dịch . Nhưng một chích kim giáp cấm trùng phải trải qua mười ngày hấp thu nguyên tố bên ngoại giới mới có thể thuấn phát ra ba phát nguyên tố đạn . Ngoài thực lực cường hãn thì nguyên tố đạn còn có thể truy tung theo địch thủ , phạm vi bao trùm vượt qua ba mươi dặm . Nếu tính một cách chính xác , uy lực mỗi một viên nguyên tố đạn đều tương đương với một nửa cấm chú , nhưng phạm vi bao trùm lại gấp hai lần cấm chú . Ngươi còn nhớ lần trước cấm chú của ngân long và hắc long không ? Phạm vi bao trùm của nguyên tố đạn so với lần đó không sai biệt nhiều lắm , chỉ có điều uy lực kém hơn mà thôi . Bởi vì do chính đấu khí cùng ma pháp của mình dung hợp nên tạo ra một tính chất đặc thù , không một loại vật phẩm phòng ngự kháng ma hay kháng vật nào có thể chịu đựng nổi . Đáng tiếc là trong khi chiến đấu với Long tộc tổ tiên ta cũng không dám dễ dàng đưa kim giáp cấm trùng ra chiến đấu bởi một khi họ xuất hiện sẽ trở thành mục tiêu cho toàn bộ long tộc công kích .

Nghe Tử nói xong , Diệp Âm Trúc không khỏi nhịn được đảo hấp một ngụm lương khí . Phạm vi công kích hơn ba mươi thước , đối với một cường giả có lẽ không đủ đả kích nhưng đối mặt với quân đột thì tuyệt đối là huyết tẩy a ! Lại còn có thể thuấn phát ba phát nữa chứ , không hổ danh là thập cấp ma thú , mặc dù lực phòng ngự hơi thấp nhưng bù lại lực công kích quả thực biến thái . Lúc này ngay cả Diệp Âm Trúc cũng có chút mong chờ đi tìm ba chủng loại thần thú , đối với thực lực kinh khủng của chúng không cách nào có thể hình dung ra được

- Tử , vậy ngươi biết bọn họ ở nơi nào không ?

Tử thở dài một tiếng , cười khổ nói :

- Nếu ta đã biết cũng không phải phiền phức như bây giờ . Ta thậm chí còn không chắc lắm là bọn họ còn tồn tại từ thời thượng cổ đến nay hay không nữa . Phải biết rằng trong cuộc chiến tranh hủy diệt , bọn họ phải chịu thương vong nặng nề , mặc dù số lượng không phải duy nhất như tử tinh bỉ mông chúng ta nhưng cũng không vượt qua con số một ngàn . Ta biết được sự tồn tại của bọn họ là do phần ký ức của tổ tiên lưu trong trí nhớ , nhưng cũng không chỉ rõ bọn họ ở địa phương nào . Tại sâu trong cực bắc hoang nguyên có những cường đại ma thú sinh tồn , ngay cả thú nhân cũng không dám dễ dàng đi tới , bây giờ chỉ có thể hy vọng vu vơ là có thể tìm được bọn họ thôi . Bất quá tam đại bộ lạc đối với đồ đằng của bọn họ cũng không ngừng tìm kiếm mà qua nhiều năm như vậy vẫn chưa có chút dấu vết nào . Xem ra chỉ có thể trông cậy vào vận khí thôi , nếu có thể có được một người trong số bọn họ đối với ta là một sự trợ giúp vô cùng lớn rồi .

Cầm Đế

Tác giả : Đường Gia Tam Thiểu

Chương 58 :Hợp tấu (phần 2)

Dịch giả : tepga+ngocnd321

Biên dịch + Biên tập : windmaster

Nguồn : 4vn.eu

Tô Lạp lắc đầu, nói :

- Ta chưa có tính toán gì, hẳn là sẽ không rời Mễ Lan thành. Ta đã không có gia đình, cứ đi loạn khắp nơi chỉ tổ lãng phí lộ phí, không bằng cứ ở lại chỗ này. Môi trường của học viện lại rất tốt, hơn nữa cũng rất thích hợp để tu luyện. Còn ngươi? Có tính toán gì không ? Về nhà à ?

Diệp Âm Trúc lắc đầu, nói :

- Năm nay sợ rằng ta không thể về nhà được. Ta đã đáp ứng một bằng hữu sẽ cùng hắn xuất ngoại lịch lãm, tìm kiếm một số thứ .

Tô Lạp sắc mặt hơi đổi :

- Là Hải Dương sao ?

-A ?

Lần này đến phiên Diệp Âm Trúc kinh ngạc :

- Sao ngươi lại nghĩ là nàng nhỉ ? Đương nhiên là không phải rồi.

Tô Lạp cười nhạt :

- Ngươi không cần phải giấu . Ngày hôm qua , sau khi ngươi và nàng nói chuyện riêng với nhau , lúc trở về bộ dáng rất thất thần, sợ rằng Hải Dương và ngươi đã nói gì đó rồi.

Mặt Diệp Âm Trúc ửng đỏ :

- Chúng ta là hảo huynh đệ, ta cũng không cần phải giấu diếm ngươi. Dung mạo của Hải Dương đã khôi phục rồi. Nàng nói với ta, nàng sau này chỉ đem dung nhan của nàng cho mình ta xem, còn nói sẽ chờ ta .

Sắc mặt Tô Lạp tựa hồ trở nên càng thêm khó coi, miễn cưỡng lộ vẻ tươi cười, nói :

- Vậy cần phải chúc mừng ngươi rồi. Hải Dương là cháu gái của Tây Đa Phu Nguyên soái, bản thân lại là thần âm sư xuất sắc của Thần Âm hệ . Nàng đã khôi phục dung mạo, sợ rằng sẽ không kém so với Hương Loan học tả. Mọi mặt đều rất hợp với ngươi đó !

Diệp Âm Trúc cười khổ nói :

- Tô Lạp , ngươi nói như vậy ta nghe có chút không được tự nhiên . Ta còn chưa tới mười bảy tuổi a ! Bây giờ lo lắng việc này đúng là quá sớm. Nhưng thật ra , ta cũng không biết bây giờ nên làm gì mới tốt nữa . Thôi , việc này nói sau đi. Có lẽ, Hải Dương học tả chỉ cảm kích ta đã khôi phục lại dung mạo cho nàng nên nhất thời xúc động mà thôi. Bất quá, lần này ta phải đi quả thật không quan hệ gì đến Hải Dương cả .

Sắc mặt Tô Lạp thoáng hoãn hòa vài phần , nói :

- Mặc dù ta và Hải Dương tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng ta vẫn nhìn ra được nàng không phải loại nữ hài tử dễ dàng xúc động . Mặc dù bề ngoài lạnh như băng nhưng tính cách phi thường cứng cỏi . Thế nào ? Chẳng lẽ ngươi không thích nàng sao ? Hay là ngươi nghĩ nàng sẽ không hợp với ngươi ?

Diệp Âm Trúc đáp :

- Chúng ta không nói về vấn đề này nữa đươc không? Kỳ thật, ta cũng không biết có cảm giác gì đối với Hải Dương nữa. Có lẽ chờ đến khi tuổi ta lớn hơn một chút mới có thể hiểu được việc này. Đợi đến khi kết thúc năm học này, ta sẽ lập tức xuất phát. Tô Lạp, ngươi nếu không định rời học viện, vậy thì đi cùng ta nhé .

Tô Lạp như vừa đột nhiên hiểu được cái gì đó, trong mắt quang mang chợt lóe :

- Ngươi nói bằng hữu, có phải nói tới người đã thiết lập khế ước gì đó với ngươi hay không ?

Diệp Âm Trúc gật đầu, mỉm cười nói :

- Đúng vậy! Ngươi cũng đã gặp hắn rồi. Chúng ta lần này định tới sâu trong cực bắc hoang nguyên để lịch lãm. Ngươi cũng cùng đi nhé, mọi người sẽ cùng chiếu cố cho nhau, lịch lãm nhiều hơn cũng làm thực lực chúng ta tăng lên.

Tô Lạp kinh ngạc nói :

- Các ngươi muốn đi sâu vào trong cực bắc hoang nguyên sao ? Nghe nói nơi đó ngay cả thú nhân cũng không dám dễ dàng đi đến . Vùng băng tuyết đó có không ít cường đại ma thú , là một trong những cầm địa trên đại lục , các ngươi không sợ nguy hiểm à ?

Diệp Âm Trúc cười nói :

- Cho nên ta mới muốn tìm thêm mấy vị bằng hữu cùng đi . A ! Ngươi là một người , ngoài ra còn có Mã Lương và Thường Hạo nữa , như thế chắc là đủ rồi . Yên tâm đi , cho dù có nguy hiểm thế nào đi chăng nữa ta vẫn có thể đảm bảo sự an toàn của mọi người . Tử mặc dù tương đương với thất cấp ma thú nhưng là Tử Tinh bỉ mông , uy thế của hắn khiến cho cả cửu cấp ma thú cũng phải run sợ . Huống chi còn có hai hoàng kim bỉ mông cửu cấp , một tổ đội như vậy , trừ phi gặp phải thập cấp cường giả trong truyền thuyết , nếu không ma thú bình thường căn bản không cách nào đem đến cho chúng ta phiền toái gì . Hơn nữa chúng ta còn có truyền tống thủy tinh , chỉ cần bản thân đạt đến trạng thái sung sức thì lúc nào cũng có thể thiết lập truyền tống trận trở về .

Tô Lạp nghe nói thế cười rất tươi , sắc mặt trở nên hòa hoãn rất nhiều :

- Được rồi , ta sẽ đi cùng ngươi , bất quá ngươi không gọi Hải Dương đi cung sao ?

Diệp Âm Trúc do dự một chút mới nói :

- Quên việc đó đi , dù sao nơi đó cũng tương đối nguy hiểm , mà Hải Dương chỉ là một thần âm sư bình thường .

Kỳ thật điều hắn cố kỵ chính là thân phận của Hải Dương . Diệp Âm Trúc đã biết được sự tình liên quan đến Đông long đế quốc , tâm sự của hắn so với trước đây nặng nề hơn rất nhiều , hắn không còn là một thiếu niên đan thuần vô ưu vô lo như trước đây nữa .

Ăn điểm tâm xong , hai người phân biệt hai hướng đi tới học hệ của mình . Đối với sự biến hóa tâm tình hôm nay của Tô Lạp , Âm Trúc cảm thấy rất kỳ quái , tại sao cứ nhắc tới Hải Dương là sắc mặt hắn lại trở nên khó coi như vậy nhỉ ? Vừa đi , Âm Trúc vừa hồi tưởng lại thần thái trước đây của Tô Lạp , trong lòng tràn đầy sự nghi hoặc .

Đột nhiên , hắn đứng khựng lại , sắc mặt khẽ biến :

"Chẳng lẽ là Tô Lạp thích Hải Dương học tả sao ? Do sợ ta đoạt mất người yêu nên thần thái của hắn mới trở nên cô đơn như vậy. Đúng rồi , nhất định là như vậy rồi . Tô Lạp , ngươi thật là khờ , nếu ngươi đã thích Hải Dương học tả thì tại sao không nói ra . Không được , tối nay mình nhất định phải tìm hắn nói chuyện cho rõ ràng".

Trong đầu Diệp Âm Trúc , ngoại trừ nguyên nhân này ra , hắn không thể nghĩ nổi một vấn đề nào khác có thể giải thích cho thái độ kỳ quái của Tô Lạp

Cứ nghĩ mãi về vấn đề này , Diệp Âm Trúc đã đi tới phòng học của thần âm hệ lúc nào không hay . Vừa bước qua cửa , hắn kinh ngạc phát hiện bên trong phòng học trống rỗng , không có lấy nổi một người . Sợ mình vào nhầm phòng , hắn vỗ vỗ lấy trán , tự nhủ : " Thật sự là hồ đồ , mọi người không phải đang luyện tập diễn tấu sao , như thế nào mà lại không có trong phòng học đây ? " . Vừa nghĩ , hắn vừa rời khỏi đỉnh lâu .

Đỉnh lâu thân âm hệ có rất nhiều phòng học chuyên dùng để huấn luyện đệ tử , các phòng học này lớn nhỏ bất đồng , phòng lớn dùng vào việc luyện hợp tấu , còn phòng nhỏ thì dành cho đệ tử luyện độc tấu . Với tài lực siêu việt thuộc loại nhất đẳng trên đại lục của thần âm hệ , cho dù mỗi đệ tử thần âm hệ muốn độc tấu một mình cũng có đủ số phòng . Phải biết rằng mỗi phòng này đều được thiết lập một ma pháp trận cách âm , phải có loại ma tinh thạch đặc thù mới có thể cầm cự lâu dài . Như vậy số tiền đầu tư vào phải là một con số khổng lồ . Trong khi các đệ tử của các học hệ khác còn phải khổ cực luyện tập ngoài trời thì các đệ tử của thần âm hệ ung dung ngồi trong phòng luyện độc tấu , " mưa không đến mặt , nắng không đến đầu".

Vào khoảng thời gian này , hầu hết các đệ tử của thần âm hệ đều đang ngồi trong lớp học lý luận . Diệp Âm Trúc thấy cửa của phòng diễn tấu lớn nhất không có khóa , bên trong có mấy nữ tử ngồi nói chuyện . Những người này toàn là người quen của Diệp Âm Trúc cả , đó chính là những bạn học cùng khóa với hắn : Tuyết Linh , Lam Hi , Hải Dương và Hương Loan .

Nhìn thấy Hải Dương, Diệp Âm Trúc không khỏi có chút xấu hổ. Nhưng đã tới, hắn không thể lập tức xoay người đi. Chỉ là có chút không biết thế nào đối mặt Hải Dương mà thôi. Tận lực làm cho biểu hiện chính mình tự nhiên một chút, đi vào

-Các ngươi đều ở đây à.Đang thương lượng chuyện gì vậy?

Vừa nhìn thấy Diệp Âm Trúc , gương mặt của Hải Dương bỗng dưng ửng đỏ , cho dù trên mặt nàng có khăn che nhưng những người khác đều có thể nhận ra , chỉ mỉm cười không nói . Hương Loan đương nhiên cũng biết đêm qua hai người bọn họ đã phát sinh sự tình bí ẩn gì , che miệng cười thầm .

Vẫn là Tuyết Linh trả lời câu hỏi của Diệp Âm Trúc , gương mặt nàng lúc nào cũng mang theo vẻ tươi cười rạng rỡ :

- Chúng ta còn có thể thương lượng về cái gì , đương nhiên là vấn đề hợp tấu lần trước ngươi nói . Kỳ thật chúng ta vẫn chưa thể dung nhập tâm tình vào nhạc khúc trong lần tu luyện trước . Hải Dương học tả đề nghị mọi người tự về tu luyện " thiện nữ u hồn " khúc , đến nay người nào cũng đã thành công , chỉ là không biết tại sao khi hợp tấu vẫn xuất hiện nan đề . Âm tiết không cách nào phối hợp được ăn ý , khiến hiệu quả không gia tăng mà còn suy giảm , hình như mọi người sinh ra chế ước với nhau hay sao ấy . Chúng ta nghĩ mãi mà không thể giải thích nổi vấn đề đau đầu này , vừa hay ngươi đến , mau nghĩ biện pháp đi .

Nghe Tuyết Linh nói , sự xấu hổ trong lòng Diệp Âm Trúc tiêu tan đi rất nhiều . Hăn suy nghĩ một chút rồi nói :

- Thẳng thắn mà nói , ta cũng không có biện pháp nào thích hợp để giải quyết vấn đề này . Chi bằng chúng ta hãy thử hợp tấu lại một lần nữa xem sao , sau đó chúng ta có thể rút ra kết luận .

Lam Hi gật gật đầu , nói :

-Hảo !

Đương nhiên Hải Dương và Hương Loan cũng không phản đối .

Phòng diễn tấu này so với một lễ đường nhỏ giống nhau , đủ để dung nạp trăm người . Tứ nữ phân biệt ngồi xuống các vị trí khác nhau trên mặt đất , nhạc khí của Lam Hi vẫn là trương ngọc cầm , của Hải Dương là cổ tranh , của Hương Loan là một long đầu tỳ bà có vẻ lâu đời , của Tuyết Linh là ngọc tiêu .

Trong nhạc khúc hợp tấu , đều có một người hoặc một loại nhạc khí làm chủ đạo , hợp tấu dĩ nhiên cũng phải phân biệt ngôi thứ . Với sự tín nhiệm của mọi người , đương nhiên vị trí trọng yếu này thuộc về Diệp Âm Trúc rồi .

Quang mang chợt lóe , Hải Nguyệt Thanh Huy cầm lặng lẽ xuất hiện trước mặt Diệp Âm Trúc . Ánh mắt của tứ nữ đồng thời tập trung vào người hắn . Các nàng đều phát hiện khi gặp các nàng , Âm Trúc còn có chút xấu hổ , ngượng ngùng nhưng khi hai tay hắn vừa tiếp xúc với cổ cầm , khí chất trên người hắn đột nhiên biến hóa , ánh mắt trở nên chuyên chú , sự cao quý ưu nhã vô hình bộc lộ , hai tay nhẹ nhàng vuốt ve cầm huyền , mỗi một động tác đều rất nhu hòa cùng mỹ cảm , phảng phất cổ cầm là một bộ phận trên người hắn , động tác của hắn như đang âu yếm tình nhân của mình . Trong tâm sanh của tứ nữ không khỏi sinh ra cảm xúc , không hổ là luyện cầm mười sáu năm a ! Cảm tình đối với nhạc khí của hắn so với các nàng quả thực là cao hơn rất nhiều , các nàng không thể so sánh được với hắn .

- Mọi người chuẩn bị đi !

Thanh âm của Diệp Âm Trúc vang lên khiến tứ nữ tỉnh táo trở lại . Các nàng không hổ là những đệ tử tinh anh của thần âm hệ , tâm tình có thể lập tức chuyên chú vào nhạc khí của mình , chờ đợi Diệp Âm Trúc bắt đầu lĩnh tấu.

Diệp Âm Trúc suy nghĩ ột chút rồi nói :

- Trong các loại nhạc khí , cổ cầm và tiêu là dễ phối hợp với nhau nhất . Như vậy đi , đệ nhất và đệ nhị tiểu tiết của " thiện nữ u hồn khúc" do Tuyết Linh độc tấu , sau đó Lam Hi hãy bắt đầu từ đệ tam tiểu tiết . Từ đệ ngũ tiểu tiết trở đi , Hương Loan học tả và Hải Dương học tả hãy bắt đầu gia nhập .

Tứ nữ đồng thời gật đầu . Hương Loan có chút nghi hoặc hỏi :

- Phương pháp này ta cũng đã nghĩ qua , nhưng hiệu quả không được tốt như ý muốn ! Chủ đạo vẫn là cầm tiêu hợp tấu nhưng khi thanh âm tỳ bà của ta và cổ tranh của Hải Dương gia nhập thì xuất hiện tình huống loạn âm .

Diệp Âm Trúc mỉm cười , đáp :

- Không việc gì , thử lại một lần nữa đi , ta sẽ phụ trách việc điều khiển .

Dưới sự điều hành của Diệp Âm Trúc , Tuyết Linh thụ khởi trường tiêu trên môi , bắt đầu diễn tấu .

Cầm Đế

Tác giả : Đường Gia Tam Thiểu

Chương 58 :Hợp tấu (phần 3)

Dịch giả : ngocnd321

Biên dịch + Biên tập : windmaster

Nguồn : 4vn.eu

Tiêu , đồng nổi danh cùng sáo trúc , một loại nhạc khí chuyên dùng xuy tấu . Với trúc và ngọc là hai nguyên liệu bất đồng ,mặt trước của ngọc tiêu có năm lỗ, mặt sau là một lỗ có tác dụng điều âm , khiến khi thổi âm sắc đạt đến độ hoàn mỹ mà âm lượng đại tăng . Thân tiêu dài một thước tám , âm phát thuần hậu , âm sắc ưu mỹ , bình thường có thể dùng cả vào hợp tấu hay độc tấu . Tuy tiêu là một loại nhạc khí đơn giản , dễ sử dụng nhưng muốn đạt đến trình độ tâm tiêu hợp nhất cũng không phải dễ dàng .

Thanh âm đạm nhã của tiêu âm vang lên trong căn phòng . " Thiện nữ u hồn " khúc từ ngọc tiêu phát ra khác hẳn với cầm tấu , sự tươi cười trên gương mặt Tuyết Linh cũng đã biến mất , kể từ lúc tiêu âm vang lên , tâm tình nàng đã hoàn toàn dung nhập vào trong đó , tinh thần hoàn toàn chuyên chú vào ngọc tiêu . Bởi đây chỉ là luyện tập diễn tấu nên nàng cũng không xuất nhiều tinh thần lực , tinh thần ba động cực kì nhỏ.

Mượt mà , nhu nhã , điềm tĩnh , tiêu âm mang theo vài phần sầu muộn và bi thương , thanh âm cứ da diết quanh quẩn trong căn phòng . Hai tiểu tiết rất nhanh chấm dứt , âm thanh trầm thấp của ngọc vận cầm vang lên , Lam Hi đã bắt đầu gia nhập nhạc khúc .

Sự du nhiên của tiêu âm cùng sự đê trầm của cổ cầm hỗ trợ lẫn nhau , nhất thời khiến cho " thiện nữ u hồn " khúc càng trở nên động thính , tâm tình người nghe hoàn toàn chìm đắm trong nhạc khúc.

Nghe các nàng diễn tấu , Diệp Âm Trúc không khỏi âm thầm tán thưởng . Trong khoảng thời gian mình đi đến

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#teji
Ẩn QC