Chương 16.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
phát hiện ra bất cứ thứ gì chứng minh thân phận của hắn.” Lão Vu tiếp tục nói, “Trần thiếu, ngài xem. . . . . .”

Trần Uyên Sam khoanh chân lại, sắc mặt trầm tĩnh nhìn vách tường trắng như tuyết của bệnh viện, con ngươi tối dần, nghe lời nói của đám thuộc hạ, từ đầu đến cuối không hề nói gì.

Lúc này từ trong thang máy một người đàn ông mặc tây trang màu đen bước ra, hắn bước nhanh đi tới bên cạnh Trần Uyên Sam, nhỏ giọng cung kính nói với anh , “Trần thiếu, phòng họp của bệnh viện đã được bố trí xong, mời ngài.”

Trần Uyên Sam gật đầu với hắn một cái, ý bảo đám thuộc hạ rời đi trước.

Trong hành lang lúc này chỉ còn lại nhân viên của bệnh viện, Trần Uyên Sam xoay người lại, cô ngồi bên cạnh với đôi mắt ửng đỏ, mở to đôi mắt mím môi nhìn anh.

Hiện tại bên cạnh không còn người ngoài, cuối cùng cô cũng có thể bộc phát nỗi sợ hãi ở trước mặt anh, mới vừa rồi chỉ cần thiếu chút nữa, thì người nằm ở trong phòng phẫu thuật sẽ là anh.

Anh khẽ thở dài một cái, đưa tay dùng sức ôm cô vào trong ngực, đôi tay vuốt tóc cô, hôn lên vành tai của cô, nhỏ giọng an ủi cô, “Không phải sợ.”

Cô chon người ở trong ngực anh, nghe thấy nhịp tim trầm ổn của anh, sự bình tĩnh của anh, bao bọc lấy cô, làm sự lo sợ trong long cô biến mất.

Cô dùng sức khụt khịt cái mũi, không nói gì, tay dùng sức nắm chặt tay của anh.

“Không có chuyện gì.” Ánh mắt của anh dần dần trở nên dịu dàng, con ngươi rơi xuống, “Không phải lo lắng, có anh ở đây.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net