Chap 22 : Quá khứ không thể nào quên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

12 năm trước ...
- Phong ơi , Phong ơi ! Anh nhìn nè - Tiếng nói ríu rít của trẻ con vang lên pha lẫn 1 chút vui vẻ . Cô bé chạy nhanh tới chỗ xích đu , nơi có 1 cậu bé đang ngồi nhìn mọi thứ xung quanh cậu . Cô bé khoảng 3 , 4 tuổi mặc chiếc đầm màu hồng phấn chạy lại bên cậu . Khuôn mặt vì chạy nhanh mà đỏ ửng lên .
- Anh nhìn nè , có đẹp hay không ? - Cô bé xòe tay ra cho người ngồi trên xích đu xem .
- Ừm , đẹp lắm ! Nhưng em sẽ đẹp hơn khi mang nó . - Cậu bé vừa nói vừa lấy vòng hoa đặt lên trên đầu cô bé .
Cô bé tươi cười nhìn người con trai trước mặt rồi giơ tay ôm lấy cậu . Khuôn mặt trắng hồng vùi vào trong lòng cậu .
- Phong ơi , ước mơ sau này của anh là gì ?
- Ước mơ sao ?  Anh nghĩ sau này anh sẽ là người kế thừa công ty của papa . Em thì sao ? - Cậu bé suy nghĩ 1 lúc rồi nhẹ nhàng nói ra câu trả lời .
- Em hở ? Sau này em muốn trở thành cô dâu của anh cơ ! - Cô bé đó ngước đôi mắt long lanh lên nhìn người con trai trước mặt . Cậu bé không nói gì , chỉ nhẹ nhàng xoa đầu cô bé và mỉm cười ...
Năm 8 tuổi ....
- Phong ơi ! Giáng sinh vui vẻ . - Cô bé chìa món quà trên tay mình ra cho cậu bé trước mặt .
Cậu bé đó nhận lấy và mỉm cười nói cảm ơn . Rồi cả 2 cùng nắm tay nhau chạy ra sau vườn và chơi đùa ở đó . Tiếng cười nói trong trẻo vang lên khắp cả khu vườn , cả 2 bày ra rất nhiều trò chơi . Khi thì chạy nhảy , khi thì trốn tìm , chơi đến khi mệt rồi thì cả 2 mới ngồi trên xích đu để nghỉ ngơi .
- Mama nói sau này khi em lớn , pama sẽ cho em làm cô dâu của anh . Có thật không ạ ? - Cô bé ngước mắt lên nhìn cậu bé với sự tò mò .
- Ừm , anh cũng nghe pama nói . Chuyện này cứ để người lớn lo đi , anh và em thì hãy cứ là những đứa trẻ vô lo vô nghĩ . - Cậu bé nhẹ xoa đầu cô bé rồi nói ...
Năm 12 tuổi ...
- Papa đặt vé rồi , sáng mai con sẽ bay qua bên đó . Papa cũng đã đăng kí trường cho con rồi vậy nên qua đó con cứ yên tâm , mọi chuyện papa đã lo xong xuôi hết rồi . 2 tháng sau papa và mama sẽ qua đó sống cùng con . - Papa cô bé nhìn đứa con gái duy nhất đang ngồi trước mặt . Mọi tình yêu thương ông đều dồn hết vào đứa con độc nhất của mình . Vì con gái mà ông có thể làm mọi chuyện .
- Hix ... con không muốn đi đâu hết , con chỉ muốn ở lại đây thôi . - Cô bé khóc thút thít , năn nỉ papa đang ngồi trước mặt mình .
- Con gái ngoan , môi trường bên đó sẽ tốt cho sự phát triển của con . Nghe lời papa , qua bên đó học cho tốt để xứng đáng khi đứng cạnh Phong có được hay không ? - Papa cô bé dịu dàng dỗ dành cô con gái cưng hay mít ướt của mình .
Sáng hôm sau ...
- Anh Phong hứa với em là nhất định anh phải chờ em trở về nhé ! - Cô bé nhào vào ôm người con trai đứng trước mặt , 2 mắt vì khóc quá nhiều nà sưng hết lên .
- Ừm anh hứa . Xem em kìa , mắt thế nào lại sưng hết lên rồi , nhìn chẳng đẹp gì hết ! - Người con trai đó vì không muốn cô bé phải khóc nên đành phải làm cho cô bé đó cười
- Thôi em đi đi , tới giờ máy bay cất cánh rồi .
Cô bé nhẹ gật đầu và nắm chặt vali trong tay , nhìn người con trai đó lần cuối như khắc cốt ghi tâm rồi nhẹ xoay người cất bước đi ...
                     ......o0o......
Người con trai đó chính là Nhật Phong của hiện tại bây giờ . Còn cô bé đó chính là Nguyễn Ngọc Nhi , 16 tuổi . Là con gái độc nhất của tập đoàn Sky chuyên về các chuỗi trung tâm thương mại . Là thanh mai của Nhật Phong . Khi Ngọc Nhi 8 tuổi và Nhật Phong 9 tuổi thì gia đình 2 bên đã cho cả 2 đính ước với nhau nhưng lại có 1 điều kiện . Nếu như 1 trong 2 người có tình cảm với người khác hoặc có người quan trọng trong lòng thì chuyện đính ước sẽ được hủy bỏ . Ngọc Nhi trở về lần này cũng là vì lời hứa đính ước vào 8 năm trước ...
Theo mọi người chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo ? Liệu Ngọc Hân và Nhật Phong có còn là 1 couple hay sẽ là 1 mối tình tay ba ? Mọi người cùng chờ xem nha ...
End chap 22

~ Chewry ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net