All Ending

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ending 1:"Vẫn Mãi Là Bí Ẩn"
(Khi đọc đến khúc có (*)trong phần mở đầu,bạn sẽ thấy là có 2 lựa chọn
A. lấy đồng xu(good ending)
B. ko lấy đồng xu(ending 1)
Nếu trường hợp này chúng ta chọn B thì)
Ửm?!À đồng xu yêu quý của tôi,món quà sinh nhật của mẹ tôi.....Tôi bâng khuâng ko biết có nên bỏ vào không
"Thôi,để ở nhà đi lỡ cầm theo mắc công nó mất"
(Sau đó sẽ làm thay đổi cốt truyện của chap 2 là khiến cho nhân vật chính ngủ đc,ko mắc tè và tỉnh dậy bình thường ko chứng kiến cảnh cậu nhóc đang ngồi khóc;chap 3 thì ko có gì mới bị thay đổi cho đến khi kết thúc xuất hiện và khi đó bạn chỉ nghe đc câu nói của bản thân)
Skill R của tôi đã khiến tên Duy Anh bầm đập.
Tôi:"Này tôi có chuyện muốn nói"
Tôi quay sang thì tên quái vật đó đã ko còn đó nữa khiến tôi khá day dứt trong lòng ko biết các bạn của tôi có ổn ko cho đến khi nghe tiếng "Phạch,phạch,phạch",trực thăng tới rồi.
Anh cứu hộ thả dây xuống kéo tôi lên
Tôi ngạc nhiên hỏi:"ủa,các bạn em đâu rồi hả anh?"
Cứu hộ:"chúng tôi nhận đc cuộc gọi cứu hộ của phụ huynh các em tới đón trở về,chúng tôi đã đi vòng khắp các khu vực này tìm kiếm những người còn mất tích,nhưng em là người chúng tôi duy nhất chúng tôi may mắn tìm thấy"
Và sau hôm đó,tin tức về các cậu ấy vẫn chưa đc tìm thấy,tôi phải ở đồn để cung cấp thông tin cho cảnh sát và cho tới 3 năm sau,bí ẩn vẫn là bí ẩn.....
================================
Ending 2:"Xin lỗi"
(Khi đọc tới khúc có (**) trong chap 4,bạn sẽ thấy là có 2 lựa chọn
A. Né(ending 2)
B. Ko Né(good ending)
Nếu trong trường hợp này chúng ta chọn A thì)
Sau lưng tôi bỗng cảm thấy một luồng sát khí lạ thường,khiến tôi lạnh xương sống hơn bao giờ hết,tay chân tôi tê cóng ko thể cử động đc
"Né đi,mau lên Thành Vinh!!!!!"
Trong phút chốc,tôi cố gắng nhấc người,lăn về phía trước,Duy Anh đã thất bại trong việc đâm tôi.Bỗng chân tôi trượt ra đằng sau thật mạnh,tôi đã bỏ quên tính cẩn thận của chính mình trong phút chốc đó,tay tôi cố gắng vịn lấy ngọn tháp nhưng ko đc,tôi phải chấp nhận rằng là tôi đã rơi xuống...
Cơ thể tôi chìm đần vào mặt nước,nó bắt đầu bốc hơi ra theo thời gian,tôi ngước mặt lên nhìn trời,xin lỗi vì đã ko cố gắng học bơi,xin lỗi vì đã bỏ tất cả ở lại,xin lỗi vì hai dòng nước mắt cứ tuông ra,xin lỗi và xin lỗi......
================================
Ending 3:"Hấp Hối"
(Khi đọc tới khúc có (**) trong chap 4,bạn sẽ thấy là có 2 lựa chọn
A. Né(ending 2)
B. Ko né(good ending)
Nếu trong trường hợp bạn ko chọn lựa chọn nào trong 1 phút thì sẽ dẫn đến ending 3)
Sau lưng tôi bỗng cảm thấy một luồng sát khí lạ thường,khiến tôi lạnh xương sống hơn bao giờ hết,tay chân tôi tê cóng ko thể cử động đc
"Né đi,mau lên Thành Vinh!!!!!"
........Đã đc một hồi mà tôi vẫn hoang mang ko biết có chuyện gì xảy ra ở sau lưng mình.
Duy Anh:"welcome to my new world"

"Xoẹttt"
Tôi giục xuống,máu đã tràn ra trên miệng,thở hấp hối,hai mắt lim dim,xung quanh tôi ngày càng mờ dần
"Tại...s..ao...hhả..Duy...Anh?"
Duy Anh:"Tại vì cậu là một cậu bé ngoan,Vinh ạ"
Rồi tôi khép dần mắt lại,cánh tay đang nắm chặt của tôi buông lỏng ra,tôi bắt đầu thấy đầu óc nhẹ nhỏm như ko còn nghĩ đc gì nữa........
Quái vật?:"Ngươi đúng là tên khốn nạn,ngươi đã làm một chuyện rất kinh khủng với bạn ngươi đó ngươi biết ko!"
Duy Anh:"ta đã muốn như vậy từ lâu rồi,một tên quái vật như ngươi thì làm sao hiểu đc,à còn nữa ngươi đã giết những người bạn của ta thì ta có lời khen cho ngươi đấy,nhưng mà khi nãy ngươi đã cản trở ta và ta muốn là kẻ sẽ tự tay giết chúng vậy nên chết đi đồ khốn!!!!!!"
"Xoẹttttt"
================================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net