Chap 1:Chạy!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Khítttt*- xe đạp
Tôi:"Cuối cùng cũng đã tới trường,ngôi trường thơm tho yêu dấu của tôi đây rồi"
Bác bảo vệ đến đưa vé xe rồi bảo:"Mày xạo quá con ơi,trường yêu dấu sao ko ở trường học mà chứ leo rào trốn đi net là sao"
Tôi:"Thôi bác đừng nói cho bố cháu biết nhé"-Nói rồi tôi đi vào sân trường điểm danh.

Thầy:"Thôi giờ thầy xin điểm danh nha...à thầy đi vệ sinh một chút,đừng có đi đâu nhé"
Giám hiệu:"Nhanh lên thầy xe sắp đi rồi"
Tôi nhặt đc 1 tờ giấy điểm danh của thầy làm rơi....


10 phút sau
Thầy:"Lâm Quang Khải?"
"Có"
Thầy:"Ngô Tấn Tài"
"Quỷ sứ hà...ngồi ở đây 10 phút nãy giờ rồi ko coá mắt à!"
Thầy:"Lê Văn Đạt?"
"Chào bé ơ lộn chào thầy"
Thầy:"Ủa sao vắng thế này"
Cả lớp*ở trên xe*
Thầy:......
Tôi phải công nhận rằng thật sự ngày hôm đó vui thật(bởi vì có Trân Anh...bồ tôi đó ^^),chúng tôi cùng nhau hát hò,đùa giỡn trên xe,tuy vậy thỉnh thoảng tôi vẫn thấy khó thở như có chuyện gì xấu sắp xảy ra vậy.Địa điểm chính của chúng tôi đây rồi,khu cắm trại Sunny.

"Wow"- các bạn tôi reo lên sung sướng vì nơi đây rất rộng rãi,mát mẻ,trong lành và đầy ấp thiên nhiên.
Tôi cầm chiếc camera đi quay khắp cả khu rừng,miệng thì cứ lẩm bẩm,chắc là cái video này up lên sẽ đc 10 triệu like he he.Tôi đi đến cái giếng nọ,xoè đồng xu ra và cười:"nước trong hồ này lấp lánh duới ánh mặt trời toả sáng trên đồng xu này thật đẹp mắt",bỗng tôi sơ ý làm rơi đồng xu xuống mặt nước,tôi khá tiếc,cũng thôi kệ :))
Ăn trưa rồi ăn tối sao mà nhanh thế,bụng đã no thì đã 8 giờ rồi.Tôi và các đồng chí ngồi trên khúc gỗ già,đốn một ngọn sáng,tựu tập như đánh trận.

Trọng Khang đứng lên xung phong kể 1 câu truyện cà khịa cho mọi người:
"Hê hê hê hê hê hế hế......."

Thế Tùng:"ê!cái đéo gì thế kia!!"
Trọng Khang:"Thằng Tùng,để tao kể chuyện cái coi!!"
Thầy:"Chạy!!!"
Lúc đó tôi và mọi người chứ hoảng hốt chạy lẹ,chạy mãi chạy,còn thành niên Khang thì đứng đó ngáo ngơ ko biết trăng trời gì,cho đến khi bóng che mất Khang thì con quái vật...Đuổi theo chúng tôi!!
"Mọi người chạy mau lên!nhanh lên!Nó muốn giết chúng ta!!"
Chạy càng xa ngọn lửa,khung cảnh xung quanh chúng tôi càng tối đen như mực,chúng tôi mở mắt mà cứ như là đang nhắm mắt,hên là thầy tôi có cầm sẵn 1 cái đèn pin nên chúng tôi yên tâm bước chân theo thầy.Chạy một hồi thì bỗng nhiên ko thấy con quái vật đó đâu nữa
Tôi:"Hay quá rồi,về thôi ae"
*Lộp bộp,lộp bộp*
Thầy:"Hình như trời mưa rồi thầy ko muốn các bạn bị ốm đâu ta nên tìm chỗ nào trú đi"
"Á đau quá!"- Trân Anh la lên
Duy Anh:"Hình như đó là...mưa axit thầy ạ...."
Thầy:"Hả?!Thôi đúng rồi,TÌM CHỖ TRÚ NGAY...thầy ko muốn các em phải chết đâu!!!!!
Cả đám lật đật chạy thì thấy phía kia có ánh sáng,thì ra đó là một cái hang,thầy liền đắt chúng tôi vào trú.
Tấn Bách*run sợ*:vậy là Khang đã bị ăn thịt rồi sao😨
Thầy:.....cứ cầu nguyện cho em ấy ik
Tôi*cầm băng cá nhân đến chỗ Trân Anh* an ủi:"ko sao đâu cậu đừng sợ,có tớ ở đây,nè cậu đau ở đau nào?"
Thế Tùng:"Thôi ngủ đi,ngày mai ta còn nhiều việc lắm"
Thế rồi chúng tôi lăn ra ngủ như chết~~
                          To the continued

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net