Chương 69: Ác hữu ác báo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm đã khuya, bên trong phòng bệnh hai người ôm nhau gắn bó, hai người có cùng suy nghĩ đều muốn thời gian ngừng lại để cho các nàng hưởng thụ hơi ấm lẫn nhau. .

"Li có đau không, khi em thấy Li vết thương chằng chịt được đẩy vào em rất sợ, nếu có chuyện gì em biết làm thế nào" Chaeyoung nhớ lại trong lòng không thôi xót xa cùng sợ hãi.

"Đau, cả người đều đau" Lisa dáng vẻ thống khổ kêu rên.

"Nơi nào đau? Để em gọi bác sĩ vào?" Chaeyoung hỏi.

"Chỉ cần bác sĩ là em tôi liền hết đau". Nói xong vị cảnh sát nào đó cười hì hì trực tiếp cong cái miệng hướng lên mặt Chaeyoung.

Ám chỉ rõ ràng như thế làm bác sĩ Park bắt đầu đỏ mặt. Lisa thấy giai nhân như vậy liền mở rộng vòng tay, không ngờ vừa động tay đã đau đến tan nát cõi lòng, đổ mồ hôi lạnh.

"Li xem, không cẩn thận như vậy."

"A, có trách thì trách bác sĩ Park mê người, đau một chút có là gì. Lại nói chúng ta cũng coi như quen nhau một năm, thân mật hơn nửa năm, hơn nữa em bị ăn tôi đến no bụng, em vì sao cứ thẹn thùng"

"Thật ghét Li". Bác sĩ Park e thẹn nhẹ nhàng đánh vào ngực người nào đó một cái.

"A, người ta đang bị thương, em còn đánh, đây là muốn mưu sát chồng sao?"

"Li chơi xấu... A..." Lời còn chưa nói hết miệng đã bị môi của ai đó che lại.

Trong không khí nhất thời tràn ngập khí tức tình lữ, hai người hai đôi môi dính sát cùng nhau, không ngừng dây dưa tới lui, hồi lâu vẫn chưa có ý buông tha đối phương.

"Chaeyoung, tôi không có gì đáng ngại, em mau mau đi làm đi, bị người ta biết em trốn trong phòng bệnh còn lười biếng câu dẫn bệnh nhân thì không tốt đâu nha". Mãi đến tận khi hôn không thở nổi Manoban cảnh quan mới chính nghĩa khuyên bác sĩ Park trở về công việc của mình.

"Không muốn, em muốn ở đây, thật vất vả mới được gặp mặt Li còn đuổi em đi, Li đành lòng sao?" Bác sĩ Park biểu thị thái độ bất mãn.

"Đương nhiên ngàn vạn lần không muốn, nhưng tôi sợ ảnh hưởng công tác của em! Em là bác sĩ cấp cao phải làm gương cho cấp dưới, ngoan nào"

Manoban cảnh quan tìm mọi cách khuyên nhủ nên bác sĩ Park không thể không thỏa hiệp, trước khi đi không quên hôn cô một cái thật sâu, bất quá người nào đó trong lòng đang rạo rực thì bị dứt ra.

"Chaeyoung..." Lisa cau mày một mặt oan ức nhìn nàng.

"Manoban cảnh quan cẩn thận dưỡng thương, em ngày mai lại đến". Chaeyoung hướng về phía cô nghịch ngợm nháy mắt.

Lisa còn chìm đắm bên trong ngọt ngào đột nhiên nghĩ đến một chuyện, cô cầm lấy điện thoại di động bên cạnh gọi cho Won Gi: "Tôi nhờ anh theo dõi Kang Minjun, hiện bên kia tình huống thế nào?"

"Madam, hắn từ cảnh cục đi ra thì đến quán bar, vẫn còn uống rượu trong đó chưa thấy đi ra, cũng không thấy về công ty Lợi Phong. Tôi ở bên ngoài giám sát xem ra hắn chưa có hành động gì khả nghi, lẽ nào hắn dễ dàng bỏ qua hay sao?"

"Đừng quên hồ ly là loài gian manh, tôi lúc trở về bị người phục kích, hoài nghi là hắn làm."

"Madam, cô không sao chứ?"

"Không có chuyện gì, bị thương ngoài da. Để ngừa vạn nhất anh giúp tôi tiếp tục theo dõi hắn, có động tĩnh gì liền báo cáo"

Lúc này trong quán rượu Kang Minjun đã uống vô số kể, hắn hy vọng có thể nhất túy giải tiêu sầu. Trong lúc đó có mấy người nhận ra hắn con trai của người giàu nhất nơi này nên muốn cùng hắn kết bạn, còn nhiệt tình mời hắn sang phòng riêng chơi, lén lút thả vào rượu của hắn hai viên thuốc lắc, chỉ chốc lát sau hắn liền HIGH, bắt đầu khua tay múa chân.

Sau đó Kang Minjun loạng choạng đứng lên nói cần vào nhà vệ sinh. Mới ra đến ngay cửa nhà vệ sinh nữ thì thấy một cô em tựa hồ say rượu đang ngồi xổm bên cạnh cửa, hai mắt Kang Minjun tỏa sáng nuốt nước miếng.

Từ khi hắn nói với cha rằng mình và Park Chaeyoung kết hôn tới nay, vì để ông tin nên hắn đã tu thân dưỡng tính, vốn nghĩ kế hoạch chu toàn có thể ủng mỹ nhân trong ngực, ai ngờ kế hoạch hoàn toàn phá vỡ.

Hiện ở trước mặt có một mỹ nhân say túy lúy, đối với một nam nhân rất lâu không chạm qua nữ nhân mà nói lực hấp dẫn đó tương đối lớn, rất nhanh hắn liền nổi lên phản ứng sinh lý.

Nhìn xuống bốn phía không ai, Kang Minjun ôm lấy nữ tử gọi người phục vụ đưa cho họ một xấp tiền mặt bảo họ mở cửa gian phòng gần đó. Kang Minjun không thể chờ đợi được nữa ôm cô gái kia ném lên giường, cũng bắt đầu cởi quần áo đối phương.

Cô gái trong lúc mơ màng có chút tỉnh lại nhìn thấy trên người mình là một nam tử xa lạ lập tức bắt đầu phản kháng gọi cứu mạng.

Kang Minjun thấy vậy dùng tay bóp miệng của nàng: "Mỹ nữ, đừng gọi, ta là ai nàng có biết không? Cha ta người giàu nhất ở đây, ta bây giờ để ý nàng, nàng chỉ cần thỏa mãn ta, muốn cái gì ta đều cho nàng, bé ngoan!"

Nói xong hắn không để ý nàng giãy dụa bắt đầu hôn môi và thân thể nàng, nữ tử trước sau cũng không có sức chống lại sức mạnh nam nhân, huống chi một con thú đang đánh mất tính người.

Nàng khóc lóc hô cứu mạng, lại bị hắn tát vài bạt tai, người phía dưới càng chống cự hắn nhưng càng hưng phấn, cuối cùng cô gái gào to dưới sự cưỡng bức của hắn, hắn tựa như phát điên không ngừng giữ lấy nàng.

Sau khi xong việc hắn mặc quần áo tử tế ném một xấp tiền trên giường như không có chuyện gì xảy ra rồi ra ngoài. Cô gái ngồi ở đó không ngừng gào khóc, sau đó run rẩy cầm lấy y phục bị xé rách mặc vào, liền như vậy tóc tai ngổn ngang, quần áo xốc xếch đi ra ngoài cửa.

Bạn bè của nàng không gặp nàng cũng tìm đến điên lên. Lúc này nhìn thấy nàng vô cùng chật vật từ một gian phòng đi ra, hơn nữa trên mặt có vết thương, bọn họ rất là lo lắng hỏi nàng chuyện gì xảy ra, lại thấy ánh mắt nàng ắt đờ đẫn, cái gì cũng không chịu nói.

Khi bọn họ đỡ nàng tới cửa lớn chuẩn bị về nhà, nàng nhìn thấy gã đê tiện vừa cường bạo mình, tựa như phát điên trực tiếp xông tới bắt đầu dùng tay không ngừng mà đánh hắn: "Tao muốn kiện mày tội cường gian"

"Tiểu thư, cô là ai, tôi không quen biết cô, cô đừng oan uổng người tốt"

Bên này hai người đánh nhau gây một trận xôn xao, ở trong xe Won Gi cũng nhìn thấy tình hình này, cảm giác không thích hợp nên trực tiếp xuống xe hướng về bọn họ đi đến.

"Tiểu thư, chào ngài, tôi là cảnh sát, có nhu cầu gì cần hỗ trợ sao?" Won Gi hướng về nàng đưa ra thẻ cảnh sát.

"Cảnh sát chào ngài, người này vừa cưỡng bức tôi, tôi muốn tố cáo hắn". Nói xong nước mắt không ngừng bắt đầu rơi xuống.

Kang Minjun thì lại xem như không có gì: "Tôi xem cô là muốn lừa gạt tiền của tôi, muốn bao nhiêu, lão tử cho cô!"

Won Gi vừa nhìn cô gái kia không giống nói dối, cũng biết con người Kang Minjun thế nào nên lập tức hỏi nàng: "Cô đừng khóc, cô trước tiên kể cho tôi chuyện cụ thể"

Khi nàng đem chuyện đã xảy ra kể lại, những người bên cạnh đều thay nàng bất bình cũng biểu thị thái độ đồng cảm, tất cả mũi nhọn đang chỉa vào gã đê tiện đầy mùi rượu.

"Kang tiên sinh, tôi mang vị tiểu thư này đi bệnh viện nghiệm thương và tỉ mỉ kiểm tra, chờ kết quả liền biết đó là gì"

Kang Minjun vừa nghe liền hoản, kéo cô gái sang một bên: "Cô muốn bao nhiêu tiền ta cho cô, chúng ta giải quyết riêng."

"Tao không thèm thứ tiền dơ bẩn của mày, tao nhất định sẽ làm cho mày ngồi tù, tao sẽ không để mày yên thân"

Kang Minjun có bao nhiêu rượu giờ phút này cũng phải tỉnh, hắn gọi luật sư. Won Gi ở bên cạnh chờ hắn nói chuyện điện thoại xong tiến lên nói rằng: "Kang tiên sinh, phiền phức ngài theo tôi hợp tác, cùng bệnh viện một chuyến"

Kết quả kiểm tra của bệnh viện rất nhanh liền có, chứng thực trong cơ thể cô gái có tinh trùng của Kang Minjun, nói cách khác cô gái này không có nói dối, nàng cũng đồng ý ra tòa làm chứng.

Đi mưa có ngày ướt giày, thiện ác cuối cùng cũng có báo ứng, hiện tại bằng chứng như núi, Kang Minjun muốn chạy trốn cũng không trốn được, thêm vào vụ án hắn tham ô công quỹ có lẽ khó thoát được ngục tù.

Sáng hôm sau cảnh sát chính thức khởi tố Kang Minjun tội cưỡng hiếp. Hắn từ trong nhà bước ra liền bị truyền thông vây quanh hỏi cái này, hỏi cái kia. Toàn bộ hành trình Kang Minjun mặt tối sầm không trả lời. Cho dù hắn không nói lời nào, nhưng tội ác của hắn cũng đã phơi bày ra ánh sáng.

Tạp chí cùng ngày xuất bản cái tin tức kinh người này, trên tiêu đề mạnh mẽ lên án Kang Minjun, từng việc xấu của hắn cũng được phanh phui, quả thực tội lỗi chồng chất, bởi vậy hắn từ một người trên đỉnh núi cao, trở thành tội nhân để mọi người thóa mạ.

Kang lão tiên sinh ở bệnh viện biết được tin tức này tức thiếu chút nữa bệnh tim lại phát tác, ông liền gọi luật sư đến chỉnh sửa bản di chúc.

Vốn nghĩ con trai của mình dưới sự cai quản của ông có thể thay đổi tính nết, lại không nghĩ hắn hoàn toàn ngược lại, đến cuối cùng vẫn là bản tính khó dời. Ông bây giờ tình nguyện đem toàn bộ tài sản của mình cống hiến cho các tổ chức từ thiện cũng sẽ không lưu một đồng lại cho đứa con bất hiếu.

Khi Chaeyoung mang tin này nói cho Lisa, cô kích động quên luôn chân mình đang bị thương mà muốn nhảy lên: "Gã này không biết điều, chính mình tạo nghiệt, ngu lại càng ngu, thực sự là hả hê lòng người! Chaeyoung, xem ra rất nhanh cha của tôi sẽ không có chuyện gì"

"Cái gì mà cha Li?"

"Cha của em không phải là cha của tôi hay sao?"

"Li đừng quên Li còn chưa qua ải của mẹ?"

"A, mẹ vợ có lẽ cần phải bỏ không ít công sức! Nên làm thế nào cho phải đây? Chẳng lẽ bảo tôi đi chuyển giới bà mới chấp nhận sao! Trời xanh ơi..."

"..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net