Ngoại truyện 5: Trịnh Liệt gặp Paul Khải Ân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật ra Mộng Dục tôi viết ban đầu không giống như tất cả những gì các bạn đang đọc cho tới tận bây giờ.

Ngay chương 1, tôi định cho mở đầu là một cô gái chạy hì hục vì suýt nữa là trễ giờ tàu điện ngầm, sau đó mồ hôi nhễ nhại rồi bị XXX trong toilet ở trên tàu luôn.

Nhưng đột nhiên thấy cẩu huyết quá nên tôi xoá khúc đầu, chỉ chừa lại khúc ân ân ái ái của đoạn "hai người cuồng nhiệt hôn môi..." ấy.

Vậy là từ đó hình thành một cốt truyện hoàn toàn khác của Lâm Vĩnh Túc và Trịnh Liệt, đó là nữ9 tự mình tìm đến hoan lạc.

***

Đến chương 67, thật ra cốt truyện ở đây cũng khác hẳn, nhưng nếu viết theo ý định ban đầu thì Mộng Dục sẽ còn kéo dài, rất dài (tầm 140 chương) lận, mà hồi đó tôi lười, vì ngày nào cũng phải ra chương nên tôi cố gắng chèo lái cốt truyện đi theo hướng khác, nhanh hơn và mau kết hơn. Vì vậy ngay cả mối quan hệ giữa Trịnh Liệt và Paul Khải Ân cũng thay đổi để không bị quá gò bó.

Còn sau đây là chương 67 của ý tưởng truyện lúc ban đầu.

***************

Chương 67: Trịnh Liệt gặp Paul Khải Ân

Hai tay Lâm Vĩnh Túc vươn ra ôm lấy cổ của Paul Khải Ân. Cánh môi nở nụ cười: "Paul hoàng tử, ngài thật xấu." Sau đó, cô đánh nhẹ lên lồng ngực rắn chắc của Paul Khải Ân.

Vừa định nói thêm, lập tức cổ tay cô đã bị bắt lấy, sau đó dùng một lực kéo mạnh dậy.

Lâm Vĩnh Túc vì chưa kịp định thần, cộng với chiếc quần mắc ngang hai chân mà loạng choạng muốn ngã. Lại được một lồng ngực rắn chắc cùng chiếc áo sơ mi trắng thẳng tắp và mùi mồ hôi đầy nam tính.

Điều đó chứng tỏ là hắn đã rất vội vàng chạy đến đây.

Trong lòng Lâm Vĩnh Túc có chút gì đó nảy sinh. Nhưng là còn chưa kịp nhận ra thứ nảy sinh đó là gì thì lại có một lực đạo khác nắm lấy cổ tay cô, kéo về hướng ngược lại.

Lâm Vĩnh Túc mở lớn mắt nhìn.

Là Paul Khải Ân?!

Nhưng là...

"Trịnh thiếu gia. Anh cũng thật to gan. Dám tự ý vào cung điện của bổn hoàng tử, lại còn dám động vào người phụ nữ của ta..."

"Ai nói đây là người phụ nữ của hoàng tử ngài vậy?" Paul Khải Ân còn chưa nói xong đã bị Trịnh Liệt cắt ngang. "Tôi chỉ đơn giản là tới đưa người phụ nữ của mình trở về thôi."

Ánh mắt Trịnh Liệt cao ngạo, hắn nâng cằm, đôi mắt đen sẫm mà sâu thẳm nhìn thẳng vào Paul Khải Ân. Lực đạo trên tay càng tăng, siết chặt lấy cánh tay nhỏ nhắn của Lâm Vĩnh Túc, khiến cho làn da trắng nõn trong phút chốc nổi ửng đỏ.

Lâm Vĩnh Túc cắn răng cố chịu đau, cô khẽ nhếch miệng.

Rốt cuộc bọn họ bị làm sao vậy? Có thù oán gì cũng đừng lôi cô vào chứ?

Nhìn xuống chiếc quần còn đang dở dang giữa hai chân, Lâm Vĩnh Túc khẽ thở dài. Muốn rút tay ra khỏi Trịnh Liệt để kéo quần lên, lại bị hắn mạnh mẽ giữ chặt lấy không buông.

Ánh mắt Trịnh Liệt vẫn như cũ nhìn thẳng vào Paul Khải Ân. Phát hiện Paul Khải Ân cũng đang nhìn mình, chỉ là khoé miệng anh ta có điểm ngạo mạn nhếch lên vẻ tràn đầy chế giễu.

Nụ cười này...

Khiến hắn căm ghét.

Chính là nụ cười này...

Trịnh Liệt hơi hơi mím môi, bàn tay lại siết chặt hơn một chút.

Lâm vĩnh Túc nghiến răng kêu đau: "Buông tôi ra. Đau!"

Trịnh Liệt không quan tâm tới câu lên án của Lâm Vĩnh Túc, hắn đơn giản là bị cảm xúc khống chế. Lồng ngực hắn dồn dập đập.

Hắn không nói gì mà kéo mạnh Lâm Vĩnh Túc về phía mình, giật cô ra khỏi tay của Paul Khải Ân.

Sau đó cúi người xuống bế bổng cô lên, rồi xoay người bước ra hướng cửa.

Nhưng là còn chưa kịp đi ra tới cửa, bước chân Trịnh Liệt đã bị ngăn lại bởi một tốp người mặc quân phục Hoàng gia.

"Nếu đủ khả năng thì cứ rời khỏi đây." Paul Khải Ân ở phía sau truyền tới. Âm thanh băng lãnh mà ngạo nghễ tuyên bố.

"Tránh hết ra." Trịnh Liệt nghiến răng, giọng nói rít ra từ kẽ răng. Từ trên thân hắn toả ra hàn khí, áp bách vô cùng mãnh liệt khiến cho vệ sĩ Hoàng gia trong phút chốc có điểm run rẩy.

Lâm Vĩnh Túc khẽ liếc mắt, thấy được sự tức giận cùng căm hận hiện lên trong mắt Trịnh Liệt. Không chỉ có Trịnh Liệt, sự hận thù nó còn in sâu cả trong ánh mắt của Paul Khải Ân....

Tóm tắt cho phần sau:  Thật ra ý định của Na là hai ổng hận nhau, sau đó Lâm Vĩnh Túc muốn trả thù nên khiêu khích Trịnh Liệt, rồi Trịnh Liệt tức giận đẩy ngã Lâm Vĩnh Túc, Lâm Vĩnh Túc bị sẩy thai nhưng Trịnh Liệt không biết, rồi còn cả Paul đem lòng yêu Lâm Vĩnh Túc và tranh giành cô với Trịnh Liệt nữa.
Đương nhiên, kết HE của LVT+TL rồi. Định sẽ cho một Paul si tình và làm một nam phụ say lòng người cơ. ✌🏻✌🏻✌🏻✌🏻

Nhưng mà dù gì thì Mộng Dục cũng đã kết thúc, dù là với một cốt truyện chả hề giống với dự tính ban đầu. 😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net