[H] 32. Thủ đoạn của Kỷ Thâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tinh dịch chảy ra từ trong cơ thể, chơi lồn bằng ngón tay

---

Lúc đến lớp, Kỷ Thâm vô tình nhìn về phía cánh tay của Kha Ninh. Nơi đó có một vệt đỏ rất mới, bị lộ ra khi ống tay áo của Kha Ninh trượt xuống. Hẳn là dấu vết do bị người ta ghìm chặt mà để lại, nhìn thôi cũng thấy nhuốm vẻ nhục dục.

Nhưng kết quả này đây cũng hẳn là đã có sự 'kiềm chế' ở bên trong. Làn da của Kha Ninh vừa trắng trẻo vừa non nớt, dùng sức một chút thôi cũng để lại dấu, điểm này Kỷ Thâm đã có cơ hội trải nghiệm qua rồi.

Anh lại gần nhìn cậu. Cổ chân của Kha Ninh bị chế phục che khuất nên không thể biết được trên đó còn có dấu vết đáng ngờ nào khác hay không.

Tối hôm qua. Kha Ninh đã làm tình với Hoắc Trạch Hạo.

Kỷ Thâm lạnh lùng nghĩ suy, áp chế lệ khí dưới đáy lòng.

Đúng là thiếu dạy dỗ mà. 

Kha Ninh vừa quay đầu lại đã đối diện với ánh mắt sâu không thấy đáy của Kỷ Thâm, cậu nhìn theo hướng tầm mắt  anh lập tức trông thấy cánh tay đang lộ ra dưới lớp áo của mình.

Cậu hoảng hốt kéo ống tay áo lên, rồi nhìn Kỷ Thâm đầy sợ hãi. 

Kha Ninh nhỏ giọng cầu xin, "Cậu đừng nói với Giải Du được không?" Kỷ Thâm bất giác nhớ lại, người đẹp lẳng lơ ong bướm trước mặt anh đây cũng có một chân mờ ám với Giải Du, thậm chí là người mà Giải Du đã nhận định sẽ trở thành mợ tương lai của Kỷ Thâm anh nữa chứ.

Quả thật Kha Ninh có một khuôn mặt rất hợp lòng người. Ánh mắt cậu trông vừa thấp thỏm vừa cực kỳ vô tội, lông mi run rẩy trong bất an, dù cho là ai nhìn thấy cũng sẽ phải mềm lòng. Nhưng chân tướng thật sự ẩn đằng sau khuôn mặt ngây thơ đó là cậu lẳng lơ ngoại tình, thậm chí là ngoại tình không chỉ với một người thôi đâu.

Kỷ Thâm cười nhạt. Giải Du, Hoắc Trạch Hạo, thậm chí ngay cả chính bản thân mình cũng đã từng lên giường với em.

Nhưng trên mặt anh chỉ biểu hiện ra vẻ bất đắc dĩ. Anh thở dài rồi dịu dàng nhìn Kha Ninh, hỏi một câu tựa như  đang chứng thực suy nghĩ, "Cậu với Hoắc Trạch Hạo, làm?"

Kha Ninh gật đầu đầy ngượng ngùng.

"Gã quá thô bạo, không biết suy xét cảm nhận của cậu gì cả. Nếu là tớ....." Kỷ Thâm nhíu mày, dường như ý thức được mình đã lỡ lời nên dừng câu nói ở đó. Có điều, anh vẫn không ngừng lên án cái hành vi thô bạo của Hoắc Trạch Hạo, "Ý của tớ là, sao gã ta có thể nhẫn tâm đối xử với cậu như vậy chứ."

"Cứ cho là cậu không thích Giải Du thì cũng đâu cần phải dây dưa không rõ với Hoắc Trạch Hạo cơ chứ. Nhất định sau này cậu sẽ còn gặp được những người khác tốt hơn nữa mà."

Anh không hề che giấu sự thương tiếc trong giọng nói của mình, hệt như một người bạn thân thiết đang quan tâm chăm sóc cho Kha Ninh. 

Úi chà, nếu không phải lần đó bị Kỷ Thâm cưỡng gian trong lúc mê mang rồi tỉnh dậy khắp người cậu vẫn còn đầy dấu vết tình dục bạo lực còn sót lại, thì suýt chút nữa Kha Ninh cậu đã thực sự tin mấy lời ma quỷ của Kỷ Thâm rồi đấy nhé.

Hốc mắt của Kha Ninh đỏ lên, nước mắt trực trào như sắp rơi ra, giờ phút này cậu tựa con non tìm được một người có thể khiến bản thân tin tưởng, không nhịn được oán giận, "Bọn họ đối xử với tớ không tốt..."

Bọn họ? Kỷ Thâm híp mắt, ra vẻ quan tâm hỏi han, "Ngoài Giải Du và Hoắc Trạch Hạo ra, cậu còn có người khác nữa ư?"

Kha Ninh cắn môi, ra chiều do dự.

Rốt cuộc có nên tiếp tục dây dưa với Kỷ Thâm không đây. Đám quý tộc kia cứ như âm hồn không tan mà quấn lấy cậu, làm cậu mệt mỏi gần chết, trốn còn không kịp. Nếu giờ lại lòi ra thêm một tên Kỷ Thâm, không phải sẽ càng mệt mỏi hơn sao?  

Nhưng nghĩ kỹ lại thì, nếu Kỷ Thâm đã biết hết tất cả mà vẫn còn chủ động đưa tới tận cửa, vậy thì sao cậu lại không thuận nước đẩy thuyền lợi dụng anh ta chứ nhỉ? Dù sao Kỷ Thâm cũng chính là con mồi mà cậu đã tỉ mỉ lựa chọn cơ mà.

"C-còn có Tân Tả....." Đôi môi đỏ thắm của Kha Ninh hơi ngập ngừng, giọng nói nhỏ đến nỗi gần như không thể nghe thấy.

Nụ cười của Kỷ Thâm lại càng dịu dàng hơn nữa.

Tân Tả, con trai cưng của chủ tịch nghị viện Đế quốc. Người thừa kế Tân gia - gia tộc quyền thế một tay che trời vậy mà cũng bị cậu lừa lên giường.

Kha Ninh đúng là có bản lĩnh thật đấy. Mấy kẻ này, tùy ý điểm tên của một người trong đó ra thôi cũng không ai dám cả gan chọc tới, mà Kha Ninh thì hay rồi, cậu, một lần chọc cả ba.

Mà không, thậm chí cậu ta còn trêu chọc luôn cả anh cơ mà.

"Nhiều như vậy à." Kỷ Thâm nhìn cậu. Vòng eo Kha Ninh gầy đến nỗi anh chỉ cần dùng một tay thôi xem chừng cũng có thể bẻ nó gãy làm đôi, vậy mà cũng có gan dám dụ dỗ nhiều thằng đến thế.

Anh cân nhắc lựa lời, "Giải Du quản thúc cậu nghiêm khắc như vậy, nếu như y phạt cậu, cậu chịu nổi sao?"

Hai người không hẹn mà cùng nhớ đến chuyện lần trước xảy ra ở Kỷ gia, Kha Ninh bị y làm nhục trên giường, khóc không thành tiếng. Giải Du không chỉ gắn viên điện cực trên đầu vú và âm vật của cậu, mà ngay cả miệng tử cung lẫn bên trong tử cung yếu ớt y đều gắn hết. Điện giật đến nỗi Kha Ninh gần như giãy giụa mà chết trên giường. Cơ thể cậu không có lúc nào là thôi bị dòng điện sắc bén khống chế, ngoại trừ cao trào liên tục gần như phát điên ra, cơ thể dường như chẳng còn lại cảm giác nào khác, y hệt một món đồ chơi mặc cho người ta đùa giỡn.

Kha Ninh rùng mình, ánh mắt càng thêm đáng thương. Cậu nhỏ nhẹ thương lượng với Kỷ Thâm, "Cho nên cậu đừng nói với Giải Du được không?"

Kỷ Thâm nhìn cậu một cách thâm trầm, rõ ràng khoảng cách hiện tại của hai người rất 'đứng đắn', nhưng không hiểu sao lại cho ra một loại cảm giác suồng sả không tên. Anh nghiêm túc nhìn Kha Ninh, giọng điệu bất đắc dĩ, "Nếu chúng mình đã là bạn bè, thì đương nhiên tớ hy vọng cậu có thể sống tốt. Nhưng nhìn qua thì thấy cậu cũng không muốn tiếp tục dây dưa với bọn họ, một khi đã như vậy rồi thì sao lại không dứt khoát chia tay với bọn họ đi chứ?"

Kha Ninh mất mát thốt lên, "Tớ cũng muốn lắm chứ..."

Ngụ ý chính là, tôi có nói chia tay rồi nhưng mà mấy thằng đó cứ khước từ mãi ấy chứ.  

Bọn họ, thậm chí ngay cả bản thân mình, đều bị Kha Ninh dụ dỗ hết. 

Một đám vậy mà chẳng nhìn ra điều gì khác thường, nhưng đặt cạnh nhau lập tức khiến chân tướng hiện ra rõ ràng.

Kỷ Thâm nghĩ, hay thật, cậu đúng là lợi dụng người ta xong lập tức muốn đá bỏ đây mà. 

-

Kỷ Thâm ra khỏi lớp rồi đến lúc vào học lại mới vội vã trở về, thậm chí suýt nữa còn đi trễ, khác một trời một vực với tác phong nghiêm túc lúc bình thường của anh.

"Cho cậu." Kha Ninh nhìn anh đầy khó hiểu.

"Thuốc thoa tan bầm, thoa ở đâu cũng được." Kỷ Thâm nhìn Kha Ninh, đáy mắt hiện lên sự mệt mỏi khó mà phát hiện.

Vốn dĩ Kỷ Thâm lớn lên vô cùng xinh đẹp, lại pha chút thanh cao lạnh nhạt ở bên ngoài. Hơn nữa gia thế hiển hách khiến anh như trăng sáng trên mây — nhìn có vẻ sẽ dịu dàng với tất cả mọi người nhưng trên thực tế lại là kẻ 'người sống chớ gần'. 

Vậy mà giờ phút này đây, anh tuân thủ nghiêm ngặt, giữ tròn bổn phận của một người bạn, thậm chí còn 'tủi thân' đưa cho người mình yêu cái loại thuốc này. Quả thật giây phút hiện tại trông Kỷ Thâm cực kỳ 'mỏng manh yếu đuối'. 

Kha Ninh sực tỉnh, đỏ mặt ngay tức khắc.

Hoắc Trạch Hạo không có làm cho cậu bị thương, nhưng quả thật gã khiến cậu eo đau, chân đau nên tư thế đi đường có hơi quái dị. Cậu cho rằng mình đã che giấu rất tốt, nhưng cuối cùng vẫn bị Kỷ Thâm luôn quan tâm cậu từng chút một phát hiện ra.

"Cảm ơn." Cậu nhỏ giọng nói cảm ơn, nhận lấy thuốc từ trên tay anh, chờ giữa trưa về phòng rồi lại thoa.

"Đừng khách sáo với tớ như vậy." Giọng điệu Kỷ Thâm lộ vẻ lạnh nhạt, có lẽ là anh còn đang tiêu hóa cảm xúc của bản thân.

-

Tiết thể năng vốn dĩ được sắp vào buổi chiều lại đột nhiên bị dời thành buổi sáng. Gần sát giờ học mọi người gần như đều đã tập hợp đầy đủ trong thao trường, nhưng anh lại không thấy bóng dáng của Kha Ninh đâu.

Kỷ Thâm híp mắt, Kha Ninh đang mời mọc anh ư? Tuy rằng không biết cậu lại đang bày ra kế gì, nhưng sao anh có thể nỡ lòng từ chối đây.

Kỷ Thâm chào HLV rồi chạy đến phòng thay đồ, quả nhiên trong dãy có một cánh cửa vẫn còn đang đóng lại.

Kỷ Thâm đi đến, nhẹ nhàng gõ cánh cửa ấy, "Còn chưa thay xong à?"

"Xong ngay đây mà.....!" Bên trong truyền ra giọng nói hoảng loạn của Kha Ninh, cùng với tiếng động hỗn loạn do quần áo cọ xát mang lại.

Kỷ Thâm thở dài, "Cậu muốn mọi người chạy hết đến đây để tìm cậu đúng không? Mở cửa, tớ giúp cậu."

Kha Ninh vội vàng mặc quần áo nên ngay cả quần cũng chưa mặc xong hoàn toàn. Cậu nhìn Kỷ Thâm đầy hoảng hốt lo sợ, giống như một đứa nhỏ đang làm chuyện xấu mà lại bị người lớn bắt quả tang tại trận.

Kỷ Thâm vừa vào trong phòng lập tức khóa cửa lại.

"Sao cậu lại tới đây?" Kha Ninh không dám nhìn anh.

"Gần vào học rồi lại không thấy bóng dáng của cậu đâu nên tớ đoán hẳn là cậu đang thoa thuốc."

"Tớ thấy khó chịu....." Kha Ninh nhỏ giọng nói, "Tớ vốn định buổi trưa về nhà mới thoa, nhưng không ngờ tiết thể năng lại đột ngột dời thành buổi sáng."

"Có cần tớ giúp cậu xin nghỉ hay không?"

"Không, không cần đâu mà."

Trong cái đám quý tộc tiểu thư này không thiếu mấy kẻ tự cho mình có cơ thể cao quý, động một tí là lại đòi xin nghỉ. Cho nên bình thường tiết thể năng giáo viên trông coi cực kì nghiêm khắc, vô cớ xin nghỉ đảm bảo sẽ bị trừ điểm ngay.

Kỷ Thâm nhìn cậu, ra vẻ không tán thành, "Cậu như vậy mà vẫn muốn đi học à? Sợ người khác không phát hiện được cậu bị đàn ông chơi đến nỗi không đi đường nổi ư?"

Anh nói năng cực kì thô thiển, nhưng Kha Ninh lại không có cách nào phản bác.

Kỷ Thâm lấy thuốc mỡ trên tay cậu qua, "Cậu muốn thoa ở đâu?"

"Không cần mà, tớ có thể tự thoa....." Khuôn mặt tuyết trắng của Kha Ninh ửng hồng, thoạt trông càng thêm xinh đẹp.

"Nghe lời!" 

Kha Ninh cắn môi, cuối cùng cam chịu dựa vào ván cửa cởi quần ra. 

Thịt mông trắng nõn chằng chịt dấu tay, thịt đùi múp míp cũng sưng to không chịu nổi, tựa như một quả anh đào chín rục chỉ cần dùng sức chút sức là đã có thể ép ra nước sốt.

Nhìn bằng mắt thường thôi cũng biết là rất đau.

Kỷ Thâm nhíu mày, "Gã đánh cậu tàn nhẫn thế à?" 

Kha Ninh lúng túng, "Gã chê tớ kẹp quá chặt."

Đầu ngón tay dính thuốc mỡ lành lạnh, thoa lên mông thịt sưng đỏ lập tức khiến Kha Ninh đau đến nỗi run rẩy, ngón tay ấn trên mặt tường gồng mạnh đến mức trắng bệch.

Kỷ Thâm bình tĩnh thoa thuốc giúp cậu, "Xong rồi, đi thôi." 

"Còn nữa......." Giọng nói của Kha Ninh thẹn thùng, gần như khóc lên, "Bên trong cũng đau nhưng mà tớ không nhìn tới được....." 

"Muốn tớ giúp cậu ư?"

"C-có được không?"

Đáy mắt Kỷ Thâm tối lại, "Chỉ cần cậu cho phép."

Dù sao thì hai người cũng đã từng lên giường với nhau, rốt cuộc cũng không có ngượng ngùng thừa thãi gì, Kha Ninh ngoan ngoãn mở chân ra.

Ngón tay dính thuốc mỡ vuốt ve môi lồn sung huyết, xoa bóp nhẹ nhàng, tựa như thứ anh đang đùa bỡn trong tay không phải là lồn nhỏ non nớt của Kha Ninh mà chỉ là hai đóa hoa thịt bị thương thôi đó.

Lồn nhỏ dần trở nên ẩm ướt, hai người ăn ý không nói tiếng nào. Kha Ninh thì cắn chặt răng, không dám phát ra một câu rên rỉ. 

Ngón tay càng tiến sâu vào mới phát hiện, ngay cả bên trong miệng tử cung cũng sưng hết cả lên, múp míp ngậm chặt, mềm nhũn, chạm vào một tí cũng run rẩy kịch liệt.

Đi vào càng sâu, miệng tử cung càng như thèm khát mà nhiệt tình mút vào, giống như đang mong chờ một sự đối đãi càng ác liệt hơn nữa.

"Sao lại sưng đến nỗi này vậy chứ?"

Kha Ninh lắc lắc đầu, không muốn trả lời loại câu hỏi này.

Nhưng Kỷ Thâm lại quyết không bỏ qua, "Hử?" Tay anh như đang trừng phạt mà ấn lên cái miệng nhỏ đang sưng to, mang đến một cơn đau nhức tựa như xuyên qua cốt tủy.

Kha Ninh tức khắc sợ hãi không thôi, đành phải ngoan ngoãn trả lời, "Gã chơi xong còn đút vào bên trong suốt đêm, tỉnh dậy mới rút ra ngoài."

"Cậu nhìn vậy mà nghe lời thật đấy."

Mấy chữ đơn giản thôi lại làm Kha Ninh không có can đảm nói tiếp nữa. Cậu cảm giác được giọng điệu của Kỷ Thâm càng ngày càng u ám, không hề giống với vẻ bề ngoài 'không thèm để ý' mà anh đang biểu lộ. 

Ngón tay Kỷ Thâm mạnh mẽ cắm xuống, tách mở tử cung, thoa thuốc vào bên trong. Lại không ngờ rằng, giây tiếp theo có một 'dòng nước' ấm nóng chảy xuống dọc theo ngón tay anh, khiến lòng bàn tay của anh bị dòng nước ấy làm cho hoàn toàn ướt đẫm. 

Là nước dâm nhớp nháp xen lẫn với tinh nghịch trắng ngà. Dâm mỹ, dơ bẩn.

Kỷ Thâm híp mắt. 

Anh. Vậy mà. Tận mắt nhìn thấy. Tinh dịch của thằng khác chảy ra từ cơ thể của Kha Ninh. 

Giây tiếp theo, lập tức có một bàn tay mạnh mẽ tát lên miệng lồn. Lực đạo mạnh đến nỗi tạo nên tiếng vọng trong không gian nhỏ hẹp. Thịt lồn non nớt vốn đã sưng đỏ bất kham trong nháy mắt run rẩy mất khống chế, Kha Ninh đau đến nỗi không thể phát ra tiếng nào, chỉ có thể mím chặt khóe môi, âm thầm rơi nước mắt.

"Hức...." Kha Ninh nhìn Kỷ Thâm, rưng rưng nước mắt. Dường như cậu biết được vì sao mình lại bị đánh nên không dám lên tiếng oán giận một câu nào.

Kỷ Thâm cũng không giải thích, ngón tay tiếp tục cứng rắn căng miệng tử cung ra. Tinh dịch ở  bên trong quá lâu nên trở nên sền sệt, thậm chí còn dính lại vào nhau, bị ngón tay của anh moi móc mà chảy xuống từng cụm. 

"Bị bắn nhiều đến vậy à?"

Kha Ninh nào dám mở miệng. Hoắc Trạch Hạo làm xong đã giúp cậu tắm rửa sạch sẽ rồi đó chứ. Nhưng mà tinh dịch gã bắn vào quá sâu trong lúc tắm rửa lại không chảy ra hết. Vốn dĩ nó cũng sẽ chảy sạch sẽ ra ngoài vào ban đêm nhưng rồi lại bị dương vật chặn đường ra kín mít.

Ngón tay thoa thuốc của Kỷ Thâm chẳng dịu dàng gì, thậm chí có thể nói là ngày càng thô bạo. Trông anh chẳng khác gì đang gian dâm miệng tử cung yếu ớt bằng ngón tay của mình.

Kha Ninh ngoan ngoãn dựa vào cánh cửa, nâng mông tùy anh 'xử trí' nên chẳng thể nhìn thấy ánh mắt lạnh băng của anh. 

Ngón tay của Kỷ Thâm như lơ đãng vuốt đến hột le sưng đỏ, khiến Kha Ninh run rẩy kịch liệt. 

Chờ đến lúc anh bắt được Kha Ninh rồi nhất định sẽ đánh dấu chủ quyền, tuyệt đối không để cậu tiếp tục ở bên ngoài lả lơi ong bướm. 

"Cậu bị đối xử như thế này," Kỷ Thâm vuốt ve gò mông cậu, hơi dùng sức ấn lên một cái, Kha Ninh lập tức run lên, "Chịu được ư? Nếu tớ đoán không sai, Giải Du lúc phạt cậu cũng chẳng có chút mềm lòng nào đâu đúng không?"

Kha Ninh rũ mi, giọng điệu quạnh hiu, "Tớ không còn lựa chọn nào khác........"

Kỷ Thâm thở dài một hơi, "Mấy lời kế tiếp của tôi em nên lắng tai nghe. Tôi thừa nhận, tôi đã từng thích em. Nhưng có đạo đức ở giữa ràng buộc khiến tôi không thể nào chấp nhận được việc chia sẻ người mình thích với cậu ruột của mình."

"Cho nên, với tư cách là một người bạn tốt của em. Em có muốn tôi giúp em chia tay với bọn họ hay không, hở?" 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net