nỗi sầu trên lối cũ [caprhy]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiều nay ta về trên lối cũ vắng bóng người chàng lính anh dũng người chỉ là anh lính của tiểu đội nhỏ của quốc gia nhưng lại là cả 1 tượng đài trong lòng ta

Tôi : nguyễn quang anh
Em : hoàng đức duy

Cứ như vậy mỗi năm cứ vào ngày này tôi lại thế bước đi chậm rãi trên đường quê lối cũ nơi đây từng chất chứa bao kỉ niệm đẹp nơi từng có 1 mảnh tình ngây ngô dại khờ

Nhưng cái chuyện tình ấy lại có dấu chấm hết vào cái ngày em chọn vì nước chứ không vì ta

Bước đến trước ngôi nhà cũ nó vẫn đc cô em hàng xóm lâu lâu qua lau dọn vài lần

: quang anh hả nay lại về thăm anh duy hả anh

: ừ anh về thăm đức duy

Không biết do tâm trạng nhưng sao hôm nay khung cảnh mọi thứ buồn khó tả cành mai vàng héo úa sơ sát , gió đông tàn nắng xuân chưa sang tôi nghe được bên thềm nhà ai bảo vợ chồng son trăm năm hạnh phúc giọt lệ buồn nước mắt tôi rơi tôi nhớ em ôi chao tả nỗi

: đất nước thái bình em sẽ cùng anh hai ta nên duyên kết nghĩa vợ chồng

: đến lúc đó rồi bỏ tui đi à

: hoàng đức duy này hứa 1 đời 1 kiếp chỉ yêu mình nguyễn quang anh thoi

: đất nước thái bình rồi thì giờ em ở đâu về đây với ta đi

Bỗng tôi nghe được âm thanh vang lên
" người ơi người chớ quên câu thề... " phim à sao lại bật đúng nhạc như vậy chứ nhưng anh bây giờ ko thể dừng đc hình ảnh đức duy trong đầu mình được đúng rồi tâm trí tôi chỉ có em

Tôi dù muốn dù không vẫn vào thắp cho em 1 nến nhang

Mười năm rồi vẫn vậy ngôi nhà này vẫn thế vẫn mang rất nhiều nỗi nhớ mỗi lần đến đây tâm trí tôi nặng trĩu có lẽ là do cái đầu nhỏ nhưng lại chứa cả 1 hình bóng người thương

Tôi chạnh lòng nhớ những ngày xưa năm đó có 2 bàn tay trắng thô sơ nhưng lại chọn đan vào nhau bước đi trên con đường mèn lối nhỏ bao câu ước hẹn vẫn còn ở đó nhưng người thì không tuy mộc mạc tuy đơn sơ nhưng lại dốc hết yêu thương nhưng giờ đây còn gì hả em một màu trắng tang phủ lê thê 

Nhớ cái khoảng khắc lãnh đạo cho mọi người nhận xác người thân nhưng em đâu mọi người nói có một vài người vẫn không thấy xác tôi nhưng sụp đổ trước câu nói đó rồi hóa điên loạn đi tìm xác em rồi tôi thấy bóng hình đó người con trai đó nhưng em mất rồi tôi gào lên ôm em giữa chiến trận giữa biển lửa tôi muốn dùng hơi ấm của mình sưởi ấm cho em bên cạnh tôi em đừng giả vờ ngủ nữa nhé xin em 1 lần thôi mở mắt ra và nói tên anh đi

Từng chi tiết về lần đó tôi nhớ rõ và nỗi nhớ em cũng vậy dù 10 năm 20 năm hay 30 năm thì nỗi nhớ ấy vẫn chỉ có hơn và hơn nữa chứ ko thể phai đi duyên kết con đò nhưng tiếc thay con đò xưa lỗi nhịp đưa em về nơi chốn linh thiêng bỏ mặc tôi nơi bến cản đứng đợi chờ bóng hình người cũ đi khắp nẻo tìm dáng người em bóng dáng tiền kiếp năm xưa em chọn đứng lên quyết đổi mạng với quân giặc xâm lược phút sinh tử mong em nhớ đến tôi bóng hình nhỏ ngày đêm nhớ em

Bước ra sau nhà nơi yên nghỉ của em hàng lệ buồn bất giác cứ rơi " em ơi bên kia thế giới em có khỏe không " mắt tôi buồn khóc thay mưa từng kĩ niệm cũ cứ lọt qua tâm trí nhớ ngày trước em từng nói rằng

: đợi em về 1 lần vì nước 1 đời vì anh

: tôi đợi em đợi em 10 năm rồi sao em chưa về hay em thất hứa tìm chốn yên nghỉ rồi

: nay anh về với đức duy rồi đây anh về lau chùi lại nhà cho em ko biết bên kia em có ổn không ? Anh kể em nghe nhé hôm trước anh đọc lại lá thư cuối em nhờ trưởng đoàn gửi anh đấy anh đọc rồi bất giác khóc chẳng hiểu sao lúc đấy tim anh quặng lên đau từng hồi có lẽ vì nhớ em

Tôi nhìn vào bức chân dung em chàng trai từng vì tôi mà trốn ba trốn mẹ lén qua ngủ với tôi rồi bị đánh cho bồm đầu chàng trai từng vì tôi mà bán đôi dép yêu thích mua cho tôi vài miếng bánh và chàng trai không vì tôi mà đứng lên chống giặc ngoại xâm

Em đổ máu vì yên bình đất nước tôi đổ lệ vì tan vỡ của tình mình

Ngày trời xuân người người nhà nhà vui vẻ xum họp ấy vậy cứ những ngày gần xuân thì lòng tôi lại bất giác u sầu

Chiều nay ta về trên lối cũ nhớ người nhớ cả trời chiều ngày xưa quang anh yêu mãi đức duy âm dương chia cách đôi mình chia ly lối xưa lạc lối mê mãi chút đoạn tình sầu vươn mãi trong tim

Người thì cũng đã mất nhưng tình vẫn ko phai em ơi tôi về hẹn em lần khác tôi lại ghé qua

Nhìn lại ngôi nhà cũ 1 lần chỉ ngấm nhìn chẳng thể quay ngược thời gian sao em đi để lại cho ngàn nỗi nhớ ,nhớ mối tình nhớ bóng người thương giọt lệ tràn khóe mắt cay cay bỗng vài chiếc lá rơi nhẹ lên vai như thiên nhiên đang nhẹ nhàng vỗ về nỗi nhớ em

Chiều nay tôi về trên lối cũ con đường nhỏ vắng bóng em



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#rvss3
Ẩn QC