Az-zahr (*)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Cô ta đẹp, nhưng các anh sẽ chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện kéo cô ta lên giường." Derizi nhấp một ngụm rượu và nhận xét về công chúa Elenor như vậy khi chàng ngồi cùng vài người bạn của mình ở quán của mụ Quisara. "Công chúa Elenor khinh bỉ mọi thứ trong tầm mắt."

"Vậy còn cô thứ hai?" Ai đó hỏi khi cả đám đang cười khùng khục.

"Công chúa Nasya à?" Chàng vờ suy nghĩ một lúc, cố ra vẻ nặn lại trí nhớ của mình. "Cô ta mờ nhạt, nom rũ rượi như một cái cây sau bão vậy. Gã nào kết hôn với cô ta rồi sẽ sớm thành kẻ góa vợ."

Nghe vậy, mọi người đều im lặng nhìn Derizi với đôi chút e ngại. Nếu chẳng may những lời này đến tai nhà vua, thì chắc chắn là chàng sẽ bị chặt đầu ngay tức thì. Tuy nhiên, chàng không có vẻ để tâm lắm, chàng tiếp tục gọi thêm bia để thiết đãi mọi người một cách đầy hào phóng, như thói quen vốn có. Bầu không khi đương chùng xuống thoắt cái lại nhộn nhạo. Người ta nhanh chóng quên đi những hiếu kỳ về những vị khác hoàng tộc vừa đến, thay vào đó, họ háo hức dõi mắt về phía cái bục gỗ tạm bợ đặt giữa quán rượu hơn. Mụ Quisara đã leo lên đó và đám nhạc công đã bắt đầu căn chỉnh lại dây đàn, đấy là dấu hiệu báo cho họ hay, các vũ nữ xinh đẹp sắp bắt đầu nhảy múa. Derizi nhấc vại bia lên, chàng nốc ừng ực, ánh mắt ghen tuông nhìn Soifi qua vành cốc. Nàng vừa bước ra theo lời giới thiệu của mụ chủ quán. Và như mọi lần, vừa thấy nàng thì đám khách khứa đã hò reo điên cuồng. Những gã đàn ông, bao gồm cả lũ đực rựa ngồi cùng bạn với chàng, đều nhìn nàng hau háu đầy thèm thuồng. Còn khi nàng bắt đầu nhảy múa, mỗi cái lắc hông đều có thể gợi ra đủ lời trêu ghẹo thô thiển. Derizi cáu tiết vì phải nghe và nhìn bọn đàn ông làm đủ trò khiếm nhã với Soifi, nhưng đáng buồn là chàng không thể bắt chúng dừng lại. Soifi là con ở mà mụ Quisara đã mua về, nàng là một thứ tài sản không hơn không kém. Chủ của nàng cho phép khách của mụ thô lỗ với nàng, nhiễm nhiên, chẳng có gì lạ lùng hay sai trái cả. Điều duy nhất chàng nghĩ mình giúp đỡ nàng được, đó là ngồi ở đây và đảm bảo rằng sẽ không có gã đàn ông nào suồng sã quá giới hạn.

"Tôi có thể ngồi ở đây được chứ?" Khi Derizi đang nhấm nháp vại bia của chàng, đột nhiên có người kéo chiếc ghế vừa bị bỏ trống cạnh chàng ra rồi cất lời hỏi han lịch thiệp như vậy.

Chàng thanh niên không trả lời, chỉ nhún vai một cái. Ở quán rượu này thì cần quái gì lề thói, nếu ai đó bước vào và thấy còn ghế trống thì cứ vậy mà ngồi thôi, chàng muốn nói với gã mới đến như vậy nhưng lại quá lười biếng để diễn đạt thành lời. Giờ chàng đang bức bối tới độ chẳng có hứng thú chuyện trò. Thế nhưng, cái gã khách mới đến thì tựa hồ không hiểu được điều đó. Sau khi yên vị và nhã nhặn yêu cầu một vại bia, gã bằng đầu vài câu gợi chuyện với chàng. Dẫu gã lắm lời, song có vẻ gã không giống những kẻ khác. Câu chuyện của gã khá sạch sẽ, không hăm dọa đổ máu, không bình phẩm về ngực hay đùi phụ nữ hoặc khoe khoang chuyện giường chiếu bạo liệt. Gã chỉ hỏi han đôi điều liên quan đến lễ hội cùng buổi đấu thương vào ngày mai.

"Ông cũng tham gia sao?" Chàng nhìn gã và hỏi với giọng ngờ vực, trông gã quá "quý tộc" để dự vào trò chơi cục mịch ấy. Mà có lẽ là gã cũng chẳng hợp ngồi trong quán rượu này.

"Tôi... nói thế nào nhỉ, tôi quan tâm đến nó, anh biết đấy." Gã nhấp một ngụm bia. "Người ta đồn đại là đức vua của chúng ta đang muốn kiếm cho công chúa Nasya một tấm chồng."

Derizi à lên một tiếng. Chàng nhìn gã đang ngồi trước mặt và đánh giá thêm lần nữa. Gã quá lớn tuổi so với công chúa Nasya, bỗng dưng chàng thấy thương hại cho cái toan tính hão huyền của gã với hoàng tộc. Tuy nhiên, một cách ý tứ, chàng không thốt ra lời nào quá khiếm nhã. Có điều, gã kia thì lại đủ tinh tế để đọc được những gì chàng đang nghĩ trong đầu. Gã cười hềnh hệch rồi nói cho chàng hay là chàng đang nhầm lẫn nghiêm trọng. Gã chẳng có mưu cầu gì với công chúa Nasya cả, và qua cái cách gã ậm ờ thi Deziri lại bắt đầu tin rằng chàng đang ngồi cạnh một con bạc. Ở Masian này, trò đen đỏ lúc nào cũng được khuyến khích, từ quý tộc cho đến thường dân đều quen thuộc với nó. Đến đây thì chợt trong đầu chàng nảy ra một ý tưởng hay ho.

"Nếu ông muốn đặt cược, ông bạn thân mến, tại sao ông không đặt cược cho tôi nhỉ?" Chàng ghé sát gã và nghiêm túc đề nghị."

"Anh cũng định tham gia cuộc đấu thương ngày mai?" Người đàn ông nhíu mày ra chiều quan tâm.

"Tất nhiên."

"Thôi được." Sau một hồi suy nghĩ, gã lạ mặt gật gù. "Tôi cược anh sẽ thua hiệp sĩ Musa Norden xứ Franxe."

"Không đời nào. Ông ta sẽ không tham gia cuộc đấu." Chàng quả quyết.

"Ba ngàn đồng vàng, ông ta sẽ tham gia." Gã nghiêng đầu.

*

* *

Derizi Flava đến sân đấu từ rất sớm, cùng với con ngựa Tris. Và dù cả cái thành Hycinth này đều biết chàng là con hoang của đức ông Judas Sudo thì cũng chẳng ngăn được các cô gái dõi mắt theo chàng, họ ném ra những bông hoa thắm sắc nhất để chúc chàng giành được chiến thắng. Khi vầng dương nhô lên từ phía đằng đông, tiếng tù và báo hiệu lễ hội cùng trận đấu thương chính thức bắt đầu. Derizi thúc nhẹ vào bụng con ngựa, nó chậm rãi bước theo đoàn các đấu sĩ vào sân đấu. Đó là một khoảng đất rộng được quây lại bởi những hàng rào gỗ tạm bợ, ngăn cách giữa người xem với người thi đấu. Ở phía bắc, nhà Sudo đã cho dựng lên một cái khán đài rộng, đủ để kê bàn ăn cùng ghế cho những vị khách từ kinh đô cũng như gia đình đức ông Judas có thể ngồi theo dõi trận đấu. Khán đài đặc biệt ấy cao hơn, có phủ vải che và được tính toán để luôn nằm trọn dưới bóng một cái cây đại thụ, bất kể mặt trời di chuyển từ đông sang tây như thế nào đi nữa. Theo phong tục, để chúc cho các đấu sĩ giành thắng lợi, cả nhà vua cùng hai nàng công chúa đều nhặt những cành hồng đỏ rực đã được loại sạch gai mà đám đầy tớ gái dâng lên trên khay bạc. Qua kẽ hở trên mặt nạ, Derizi nhìn thấy nét mặt miễn cưỡng đầy vẻ khó chịu của Eleanor khi ném một bông hồng cho hai kỵ sĩ của trận đấu đầu tiên. Chàng nhếch miệng cười nhạt, có lẽ thứ duy nhất cô ta không thù ghét là bản thân mình. Rồi chàng hướng tầm mắt nhích một chút về phía bên trái, trong góc hơi khuất của khán đài, công chúa Nasya đang mân mê bông hoa trên tay, nàng ta trông như đang trò chuyện khá thân tình với hiệp sĩ Musa Norden. Qủa thực, cuộc cá cược ngày hôm qua ở quán rượu khiến chàng để ý đến người đàn ông đó nhiều hơn. Musa Norden khá kiệm lời, theo trí nhớ của chàng, hầu như từ lúc đặt chân đến Hycinth, ông ta chưa mở miệng lần nào. Tuy nhiên, chàng đấu sĩ cũng không vì cái sự kiệm lời ấy mờ nhạt ấy mà đánh giá thấp hiệp sĩ xứ Franxe. Ngược lại, chàng còn lấy làm dè dặt hơn, vì chàng biết trong phần lớn các trường hợp thì kẻ mờ nhạt luôn là kẻ nguy hiểm. Nếu chàng có thể thắng được Musa, Derizi nghĩ tới vụ cá cược, chàng sẽ có ba nghìn đồng vàng. Số tiền đó đủ để mua được Soifi từ chỗ mụ Quisara và sắp xếp được cuộc sống cho nàng lẫn đứa con trai vừa chào đơi của cả hai. Còn giả như chàng thua, thì đây đúng là một ngày tồi tệ.

Trận đấu đầu tiên diễn ra khá chóng vánh, khi đấu sĩ từ Hycinth nhanh chóng khiến một kẻ quê mùa to xác nào đó ngã văng khỏi yên ngựa với mũi thương đâm trúng đùi trái đối thủ. Derizi sẽ tham gia vào trận đấu thứ ba, bởi vậy mà chàng được đám người hầu dắt ngựa đứng đợi sẵn bên cánh trái của khán đài, gần nơi công chúa Nasya đang ngồi. Con ngựa Tris hục hặc khó chịu vì mùi hoa hồng quá nồng, nó phát ra những tiếng kêu ồn ào và vậy là chàng buộc phải vỗ về, trấn an nó. Hành động ấy có lẽ làm công chúa Nasya hơi phân tâm khỏi trận đấu, nàng quay sang trái để nhìn xem chuyện gì đang diễn ra. Và thật khéo sao, ánh mắt của cả hai lại vô tình chạm nhau. Derizi đã nghĩ rằng nàng công chúa xanh xao kia sẽ thẹn thùng tránh né mình, như cái cách mà đại đa số các thiếu nữ chàng từng gặp vẫn thường thể hiện, nhưng chàng đã lầm. Công chúa Nasya chẳng có vẻ gì là bối rối hay ngượng ngùng khi bị bắt gặp đang lén lút nhìn một chàng trai xa lạ, thậm chí nàng còn mỉm cười thân thiện với chàng rồi sai con hầu đứng gần đó chuyển đến cho chàng vài bông hoa hồng. Hiển nhiên, với một thằng con hoang như Derizi, những bông hoa - thứ đại diện cho tâm hồn lãng mạn cùng kiểu cách của đám quý tộc, chẳng có gì quý giá hay cần phải bận tâm cho lắm. Chàng nhận hoa của công chúa Nasya, gật đầu tỏ ý cám ơn với nàng rồi thẳng tay ném chúng xuống dưới đất trước lúc đẩy tấm mặt nạ xuống che mặt, chuẩn bị bước vào trận đấu của mình.

Đối thủ mà Derizi phải đương đầu là một kẻ có vóc dáng nhỏ thó, hắn hung hăng bắt đầu giao đấu ngay khi chàng vừa tiến vào sân. Tris hí lên, rồi nó theo cái siết cương của chàng mà lao về phía trước. Hai ngọn thương va vào nhau tạo ra âm thanh báo hiệu một trận đấu gay cấn. Derizi xoay cán cầm một vòng, chàng chĩa mũi thương hướng vào cổ và sườn đối thủ, song lũ ngựa lại nhanh chóng kéo cả hai ra xa. Lượt giao đấu thứ nhất khiến người xem như bắt đầu theo dõi chăm chú hơn, sau trận đấu thứ nhìn đầy ảm đạm. Lần kết tiếp, Derizi ghì cương, bắt con ngựa Tris quay lại rồi phi lên. Chàng nhanh chóng gạt cây thương hòng đánh ngã kẻ kia, nhưng một lần nữa, đối thủ của chàng lại kịp nghiêng người tránh né. Hắn đáp trả bằng cú thúc mạnh bất ngờ mũi thương vào bụng chàng. Đấy là một đòn được tính điểm vì bột màu bọc mũi binh khí – cái dùng để đánh dấu đòn ăn điểm – đã bám vào phần giáp bụng. Gã hầu đứng quan sát cũng như tính điểm phía bên ngoài thấy vậy liền gõ kẻng. Đám đông hò reo sung sướng. Lần giao đấu thứ ba, ngựa của Derizi xuất phát từ vị trí ban đầu, nó có vẻ bị kích động vì âm thanh ồn ào bất ngờ vàng lên từ bốn phía kia. Còn Derizi, chàng nhận ra là mình có thể tấn công vào phần đùi cũng như cánh tay để đánh ngã hắn xuống dưới đất. Trận đấu bước vào hồi gay cấn nhất, lũ ngựa hí lên ồn ào trong khi hai đấu sĩ trên lưng chúng hăng máu tung đòn và đỡ đòn. Những người xem, dù là dân thường hay các quý tộc ngồi trên khán đài đều thấp thỏm, nín thở theo dõi. Công chúa Nasya cũng không phải ngoại lệ, tay nàng gập hẳn chiếc quạt lại, còn mắt thì không rời khỏi từng cử động họ. Sau cùng, một trong hai đấu sĩ hét lên và văng xuống đất. Gã hầu gõ kẻng liên hồi trong lúc một chức sắc nhỏ đứng dậy tuyên bố người thắng cuộc là Derizi Flava. Đám đông vây xung quanh reo hò, họ ném đầy những hoa là hoa xuống dưới chân con ngựa Tris như để thay lời chúc mừng.

Đương lúc ấy, hiệp sĩ Musa Norden nhẹ nhàng bước ra trước mặt nhà vua. Dưới chiếc mặt nạ giáp sắt, ông ta ngỏ lời xin được thi đấu cùng kẻ vừa thắng trận. Dĩ nhiên, đối với vua Renando cùng gia đình Sudo thì đấy là một lời thỉnh cầu thú vị, họ cũng muốn được tận mắt chứng kiến tài đấu thương của hiệp sĩ xứ Franxe, người được tất thảy các hiệp sĩ của Fleur de Lys kính trọng và ngợi ca tài năng. Phu nhân Rowenda liếc mắt ra hiệu cho Derizi Flava khi chàng được nhà vua triệu kiến để hỏi ý. Cái nhìn của vị phu nhân truyền tải một thông điệp rất rõ rằng chàng ta đừng hòng từ chối so tài với hiệp sĩ Musa Norden. Hoặc nhà ngươi đồng ý, hoặc ta sẽ biến cuộc sống sau này của nhà ngươi thành địa ngục. Và trước sự đe nẹt như vậy, cũng như bị thôi thúc bởi phần thưởng mà vụ cá cược tối hôm trước có thể đem lại, Derizi ngoan ngoãn chấp nhận lời thách đấu.

Tiếng tù và báo hiệu cuộc đấu bắt đầu lại một lần nữa vang lên. Cả Derizi lẫn hiệp sĩ Musa đều ngồi vững trên lưng ngựa, họ khẽ cúi đầu chào nhau đầy lịch thiệp, theo đúng cách một cuộc đấu giữa những tay quý tộc nên bắt đầu. Sau đó, dây cương siết chặt, mỗi bên đều thúc nhẹ chân vào bụng ngựa cưỡi để chúng lao về phía đối thủ. Ngay lập tức, hiệp sĩ Musa vung thương chặt chém phần vai cùng bắp tay của đối thủ. Động tác của ông ta nhanh đến mức Derizi không kịp phản công lại, chàng chật vật tránh né những đòn tấn công, vừa cố giữ cho mình ngồi vững khi con ngựa di chuyển. Không giống với các trận đấu trước, đấu sĩ hoặc viện đến sức mạnh thể chất để đâm chém hoặc quơ bừa ngọn thương của mình, thì Musa thể hiện rất rõ kỹ năng tuyệt vời của mình, ông ta khai thác những sơ hở nơi bộ giáp. Mũi thương của hiệp sĩ xứ Franxe luồn vào giữa hai mảnh giáp trước ngực và sau lưng mang đối thủ mặc trên người mà đả thương da thịt bên trong. Cho đến lượt giao đấu thứ hai, Derizi đã ngửi thấy mùi máu tanh xộc ra từ trên người chàng, sườn và bắp tay của chàng đều trúng đòn. Người xem bốn phía bắt đầu bàn tán rôm rả hơn về việc ai thắng ai thua. Còn ở trong trận đấu, Derizi bỏ ngoài tai những lời thì thào hay la hét cổ vũ, và ở đầu bên kia, trên lưng một con ngựa đen tuyền thì hiệp sĩ Musa Norde có vẻ cũng như vậy. Ông ta điều khiển ngựa lao lên phía trước, lần này ông quyết dồn sức để hạ gục gã trai trẻ. Thế rồi Musa Norden đánh thẳng vào lưng đối thủ lúc ngựa của hai bên giao nhau. Derizi may mắn đỡ được đòn tấn công này, song chỉ vừa tránh né được nó thì đòn đánh khác lại dồn dập đến. Thình lình, con ngựa Tris hí lên, nó nhảy dựng và hất luôn người chủ đương ngồi trên lưng nó làm chàng ta ngã văng xuống đất. Musa Norden chỉ đợi có vậy, ông quay ngựa phi đến chỗ Derizi đang lồm cồm bò dậy sau cú ngã, rồi kề thương vào cổ chàng ta. Tức thì tiếng kẻng khua inh ỏi, tất cả những người đến xem đều vỗ tay đầy phấn khích trước kết quả ấy.

"Nhà ngươi thua rồi, Derizi Flava." Hiệp sĩ xứ Franxe dõng dạc và rồi ông cởi bỏ chiếc mặt nạ giáp sắt.

Derizi có thể nhận ra ông ta. Phải, chàng vẫn còn nhớ rất rõ khuôn mặt kẻ đã ngồi cùng mình trong quán rượu rồi đặt ra trò cá cược béo bở kia. Musa Norden chính là gã đàn ông đó. Rồi chàng nhanh chóng đưa mắt nhìn về phía công chúa Nasya đương ngồi trên khán đài. Và tựa hồ là nàng cũng đã bắt gặp cái nhìn chằm chằm đó. Nasya bớt đi phần nào ảo não, nàng nhìn lại Derizi Flava – kẻ đang nằm dưới mũi thương của hiệp sĩ Musa – với một vẻ thách thức. Ngay lúc đó, nàng công chúa quyết định rằng tên chăn ngựa, thằng con hoang mà đức ông Judas Sudo đã nhặt về từ Rusland kia sẽ phải trở thành chồng của mình.

==

(*) Az-zahr: Có nghĩa là con xúc xắc trong tiếng Arab, ngụ ý nói về trò đánh cược may rủi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net