Peiskos (*) - 16+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bồ câu bay lượn trên bầu trời,

rồi đậu xuống cửa sổ

và chúng bắt đầu nghĩ,

làm sao nuôi em nhỏ?

Kẹo thơm

hay mật ong

hoặc là sữa ngọt ngào.

Hãy cứ đem kẹo thơm

thêm cả mật vàng nữa.

Nấu một ít yến mạch,

hòa vào cùng sữa ngậy.

Bồ câu kêu gù gù

Em nhỏ nằm im ru,

Bồ câu lại tung cánh

Em nhỏ say giấc nồng. (*)

Công chúa Nasya cố gắng dỗ dành hoàng tử nhỏ của nàng bằng một bài hát ru. Nàng không giỏi việc này cho lắm, dù đã là mẹ của ba đứa trẻ, và chỉ vài tháng nữa là bốn đứa. Thế nhưng, Timur – đứa con nàng đang bế trên tay dường như vẫn chưa thấy thỏa mãn, nó vẫn gào lên một cách đầy phiền phức. Nàng ghét nó, vì nó gợi cho nàng nhớ đến Orson. Đôi mắt đang nhìn nàng kia trông giống hệt như tên khốn ấy.

Im lặng nào, Timur. Đừng ré lên như vậy.

Nasya nghiến răng thì thào, nàng quyết định đặt đứa bé xuống cũi gỗ, và thoáng nghĩ đến việc bịt miệng nó lại bằng gối lông vũ. Đã một tuần nay, đứa con đáng nguyền rủa này hành hạ nàng bằng tiếng khóc ồn ào lúc nửa đêm. Nàng thiếu ngủ, mệt mỏi với đứa con đang lớn dần trong bụng, thật khốn khổ nếu phải quan tâm thêm đến nó nữa. Thầy lang đã nói rằng nàng cần nghỉ ngơi nhiều hơn, tránh xa những lo âu phiền muộn – điều hoàn toàn có hại cho hoàng tử, hoặc công chúa, chưa chào đời. Nghĩ đến đây, nàng mím môi nhìn chiếc gối to vừa đủ che kín mặt đứa bé đang quấy khóc trong cũi. Nàng căm ghét nó, giống như nàng căm ghét các anh chị em của nó, nhưng đáng buồn là nàng không thể ném nó cho một mụ nhũ mẫu nào đó vì nhà vua muốn nàng phải tự tay chăm sóc con. Đầu óc nàng bắt đầu tưởng tượng ra cái việc đáng sợ kia, nàng chỉ cần nhặt cái bọc lông vũ mềm mại ấy lên, thảy nó vào mặt đứa bé, rồi đợi thêm một lúc nữa. Tiếng khóc nhức tai của nó sẽ bé dần, bé dần, rồi tắt hẳn. Nàng có thể nói với mọi người rằng mình đã ngủ quên khi tai nạn đau lòng đấy diễn ra. Mọi phiền phức sẽ lâpn tức chấm dứt và nàng sẽ đốt sạch những đồ đạc ngu ngốc trong căn phòng này trước khi trang hoàng nó lại cùng Derizi, cả hai đều đang nóng lòng chào đón đứa con yêu quý. Đấy là một suy nghĩ độc ác, nàng tự nhủ, cố gạt nó ra khỏi đầu. Nhưng cố gắng ấy của nàng yếu ớt đến đáng thương và hoàn toàn lép vế trước ý đồ tàn nhẫn kia. Sau cùng, nàng không tiến lại gần chỗ cái gối nữa, thay vào đó nàng rút chiếc khăn tay của mình ra, chậm rãi nhúng nó vào nước. Nàng làm mọi thứ hết sức bình thản, rồi phủ tấm vải ướt đẫm nước đó lên mặt đứa con đang quấy khóc. Cái khăn ướt sẽ giúp nó im lặng nhanh hơn, bớt đau đớn hơn là gối. Nàng từng chứng kiến ả tình nhân của nhà vua làm vậy với một đứa hầu gái – người mà ả cho rằng sẽ sớm thế vào vị trí tình nhân mà ả chật vật lắm mới đạt được.

Tuy nhiên, đúng vào lúc Timur bắt đầu lạc giọng sau một hồi kêu khóc và cố sức giãy giụa để thoát khỏi cái khăn phủ kín mặt mình, thì thái tử Orson bước vào phòng. Gã lao đến giật phăng mảnh khăn ra trong khi Nasya đứng ngẩn người ở góc phòng, vừa kinh hãi vừa giận dữ. Nàng bước giật lùi, toan bỏ chạy ra ngoài, nhưng chưa kịp làm vậy thì đã bị anh trai mình tóm được. Gã để mặc Timur nằm thút thít trong cũi mà đi đến trước mặt nàng.

"Nàng muốn giết nó? " Orson bóp chặt lấy cổ tay nàng. Khuôn mặt băm trợn của gã như muốn xé xác nàng ngay tại đây và ngay lúc này.

Công chúa Nasya không đáp lại. Nàng vặn vẹo tay cố thoát khỏi anh trai mình trong vô vọng. Bất thình lình, Orson kéo nàng vào lòng gã, ôm hôn nàng như tình nhân lâu ngày gặp lại. Hành động thô lỗ và khiếm nhã này khiến Nasya sợ chết khiếp, nàng đẩy gã ra rồi giáng cho gã một cái bạt tai.

"Đừng động vào ta. " Nàng nghiến răng. Cảm giác tởm lợm lại trào lên nơi cổ họng.

"Chúng ta đã ngủ với nhau hàng tá lần, Nasya yêu quý. Còn chỗ nào trên người nàng ta chưa chạm qua? " Orson ngạc nhiên đôi chút trước vẻ dữ dằn mà nàng biểu lộ, nhưng rồi gã nhếch mép cười khẩy. Cặp mắt đỏ ngầu của gã dán chặt vào bộ ngực đang phập phổng của nàng đầy thèm thuồng. Đã quá lâu rồi gã chưa được dày vò nó.

"Ta cấm ngươi được đến gần ta." Nasya lùi thêm vài bước nữa trong khi anh trai nàng tiến thêm số bước tương tự.

"Nasya của ta," Gã đàn ông nghiêng đầu nói với vẻ thách thức. Nasya bé nhỏ đã biết phản kháng, cái bộ dạng run rẩy của nàng lúc này càng khiến nàng quyến rũ hơn. Ai đó cần phải cho nàng biết sự phản kháng này chẳng có tác dụng gì ngoài việc mời gọi bản năng chinh phục cùa gã. Đã có những lời đồn đại trong cung điện này, gã nghe đám người hầu thì thào lén lút như vậy, rằng Nasya bé nhỏ vẫn thường ngủ với tên chồng hờ cùa nàng. Và giờ gã muốn trừng phạt nàng vì điều đó. "Nàng đang chống lại anh trai mình sao?"

Khuôn mặt công chúa Nasya trắng bệch, nàng muốn bỏ chạy, nhưng sau lưng nàng chỉ là bức tường. Orson nhanh chóng tóm được nàng, và mặc cho nàng gào lên kêu cứu thì cũng chẳng có người hầu nào bước vào. Thái tử đã đuổi tất cả đi khi gã bước vào căn phòng này cũng như khóa trái cửa lại. Nhìn vẻ mặt hãi hùng của Nasya, gã càng thêm phấn khích. Nàng luôn kiêu ngạo, nhưng giờ thì nàng cũng phải sợ hãi như những kẻ khác. Orson ôm chặt Nasya, mặc kệ cho nàng cố chống cự, hai bàn tay to bè của gã bắt đầu luồn vào váy áo, xé toạc như lằn vải và sờ soạng bất cứ đâu mà gã muốn. Giọng công chúa lạc đi, nàng ngã xuống sàn khi vùng chạy khỏi gã. Rồi như nhớ ra sinh linh bé bỏng đang thành hình trong bụng, Nasya vội vã kéo lấy tấm khăn trải bàn để che thân. Tất nhiên, hành động đó không thoát khỏi con mắt hung tợn của Orson, gã đã dừng lại một lúc chỉ để nhìn nàng co ro trong góc phòng. Chưa có ai khen ngợi gã là một kẻ tinh tế, song chẳng vì vậy mà gã ngu ngốc đến mức không đoán ra được em gái mình đang mang thai. Mà hơn nữa, gã gầm gừ nhìn bụng nàng, cái cách nàng che chắn cho nơi đó đều thể hiện được nàng yêu quý đứa con chưa chào đời đến nhường nào. Nasya chưa bao giờ tỏ thái độ như vậy khi nàng mang thai Juhan hay Timur, nếu không muốn nói là nàng còn tỏ ra nuối tiếc vì không thể giết chết chúng.

"Nàng đã ngủ với thằng con hoang nhà Sudo," Orson thốt lên giận dữ, gã cho rằng đấy là một sự phản bội không thể chấp nhận hay tha thứ của Nasya. Và vì thế, gã lao đến giật tung tấm khăn trải bàn đang quấn quanh thân hình đẹp như tượng tạc kia, bất chấp việc nàng gào khóc van xin gã đừng làm vậy. "Nàng thậm chí còn sắp đẻ ra một đứa con hoang nữa."

Orson túm lấy những lọn tóc mềm vừa bung xõa ra của nàng, gã kéo lê nàng trên sàn gỗ. Tiếng khóc của Nasya bị chôn vùi trong tiếng đồ đạc rơi loảng xoảng trong phong, khi Orson đưa tay gạt sạch đống sổ sách giấy tờ trên cái bàn gỗ nơi thư phòng và đặt nàng lên đó. Cả thân mình kiều diễm của nàng phơi bày trước mắt gã, trần trụi, đầy mời gọi. Tuy nhiên, lần này gã không còn muốn thưởng thức nó nữa, gã muốn hủy hoại nó để thằng chăn ngựa hèn kém kia không bao giờ dám mơ tưởng đến việc hưởng thụ cái thân xác ấy. Rồi nàng sẽ thấy, gã thì thào trong lúc xé vải từ bộ váy nàng đang mặt để trói chặt tay và bịt miệng nàng lại, Derizi sẽ ruồng bỏ nàng ra sao khi hắn nhìn thấy thân thể tàn tạ của nàng. Orson vuốt ve xương quai, bầu ngực rồi nhích dần đến bụng nàng, đôi mắt gã hiện lên tia máu đỏ khi chạm đến đó. Nasya càng thêm hoảng hốt, nàng vặn vẹo cả thân mình, cố hất bàn tay thô bạo kia khỏi người. Nàng biết tên đốn mạt trước mắt muốn làm gì, hai hàm răng của nàng cắn xiết vào vải chặt đến mức muốn xé nát nó ra. Orson luôn biết cách khiến cho nàng cảm thấy nhục nhã, gã cúi người liếm láp da thịt nàng, hít hà mùi nước hoa hồng còn vương trên mái tóc.

"Đừng sợ, Nasya, không ả gái điếm nào sánh được với nàng." Orson nói, trong lúc gã ngậm lấy một bên nhũ hoa, bàn tay thuận của gã bóp chặt lấy cổ nàng. "Thật đáng kinh tởm khi phải chia sẻ nàng với thằng chăn ngựa mạt hạng kia..."

Vừa lăng mạ, gã vừa hôn lên người nàng. Bộ râu rậm của gã cố tình miết vào làn da mềm mại rồi hài lòng khi cảm nhận được nàng đang gai người vì kinh tởm mình. Nhưng như thế vẫn còn chưa đủ, gã bắt đầu kể cho nàng hay dự định trong đầu mình.

"Nasya thân mến, ở Aras, người ta thường giết chết những ả đàn bà lăng loàn như nàng," Gã nói, trong lúc lần xuống thắt lưng của mình. "Họ thường chôn nửa thân chúng xuống đất và để người qua đường ném đá chúng đến chết. Khuôn mặt chúng thường sẽ nát bét rồi thối rữa dưới ánh mặt trời. Nhưng ta sẽ không làm như vậy, vì ta thích khuôn mặt của nàng và vì chúng ta đã vui vẻ với nhau. Nên nếu nàng ngoan ngoãn, ta sẽ chỉ để lại vài vết sẹo trên người nàng để cảnh cáo Derizi mà thôi. Còn đứa bé, ta sẽ giết nó giống như cách nàng định làm với Timur. Thế nên, tốt hơn hết là đừng để nó chào đời."

Nasya càng giãy giụa mạnh hơn. Thình lình, miếng vải bịt quanh miệng công chúa bị trượt ra, nàng dồn hết sức cắn vào tai gã đàn ông thật mạnh, đến mức nàng thậm chí còn nếm được vị máu tanh của gã trong miệng mình. Orson ré lên, gã nổi điên và giáng cho nàng hai cái bạt tai đau điếng trước lúc bóp má nàng đe dọa. Đúng lúc đó, Nasya nghe được tiếng của phu quân nàng ngoài cửa. Nàng hét lớn tên chàng. Orson cuống cuồng bịt miệng nàng lại, nhưng đã quá muộn. Derizi nhanh chóng nhận ra điều bất ổn, chàng đập cửa mạnh hơn. Giờ thì nàng công chúa không thể đáp lại nữa, và sự im lặng ấy càng khiến người bên ngoài thêm lo lắng. Cuối cùng, chàng đạp tung cánh cửa gỗ để lao vào phòng.

Derizi nhìn đống đồ đạc nằm ngổn ngang trong phòng, chàng đưa mắt dáo dác tìm kiếm công chúa, thế rồi chàng lặng người đi trước cảnh tượng nàng gần như khỏa thân bên cạnh thái tử Orson. Nasya lắc đầu quầy quậy, nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng. Nasya lắc đầu quầy quậy, nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng. Thân mình nàng đầy dấu hôn và cả máu nữa. Chỉ từng đấy thôi cũng đủ để chàng hiểu chuyện gì đã xảy ra. Tên thái tử mọi rợ rút kiếm, gã vung lên toan kết liễu chàng. Nhưng nào dễ dàng như vậy. Derizi đỡ được đòn tấn công đó không chút khó khăn, chàng nhặt thanh kiếm đang nằm ngay dưới chân mình lên. Thế rồi cả hai lao vào nhau không có vẻ gì sẽ nhân nhượng, họ đều muốn giết chết kẻ kia.

*

* *

Nasya đã thiếp đi một lúc. Nàng mơ thấy khuôn mặt quỷ quái của anh trai mình. Nhưng đấy không phải ác mộng mà là một giấc mơ đẹp, nàng nghĩ như vậy, bởi trong giấc mơ ấy, Orson đã bị giết chết và nàng được tắm bằng máu của gã trước khi khoác lên mình tấm áo choàng dành cho tân vương trong ngày đăng quang. Rồi bỗng nhiên nàng giật mình nhớ đến Derizi và thế là giấc mơ kết thúc. Khi nàng thức dậy, chàng vẫn còn túc trực bên cạnh giường, giống như một vệ thần trung thành nhất. Chàng không mở lời mà chỉ lằng lặng nắm lấy bàn tay đang buông thõng yếu ớt của nàng, áp nó lên má mình và cười buồn bã. Nasya ứa nước mắt, cánh tay còn lại của nàng run rẩy lần đến phần bụng thay cho một câu hỏi.

"Không sao, Nasya, đứa bé vẫn ổn." Derizi trấn an nàng.

Công chúa thở phào nhẹ nhõm, song như vẫn còn điều gì đó chưa yên lòng, nàng lại ngước nhìn chàng với vẻ chờ đợi.

"Ta... đã để hắn đi." Chàng tiếp tục, giọng run lên vì giận. Chàng đã có thể chặt đầu tên khốn ấy, nhưng sau cùng chàng lại nghe theo lời cầu xin của nàng mà tha mạng cho gã. Nasya tội nghiệp, nàng phải bảo vệ kẻ đã suýt cưỡng hiếp mình chỉ vì lo sợ rằng nhà vua sẽ khép chàng vào tội chết. Còn Orson thì chẳng có vẻ gì là biết ơn nàng, thậm chí gã còn đe dọa trả thù.

"Đừng buồn, người tình của em." Nàng thì thầm. Ngón tay nàng chạm vào vết thương trên tay chàng. "Em sẽ khiến hắn phải trả giá, sớm thôi"

Sớm thôi, nàng lặp lại một lần nữa, trong đầu hiện ra cảnh Orson bị xử tử. Anh trai nàng phải chết, bởi gã sẽ không buông tha cho đứa trẻ trong bụng nàng cũng như Derizi, và cách duy nhất để nàng bảo vệ cả hai là giết gã sớm hơn dự định. Nàng ngước nhìn phu quân của mình, một hồi lâu sau nàng mới thều thào cầu xin chàng hãy lánh đến Farland.

"Ta sẽ không để nàng và con ở lại vương đô khi chưa giết được Orson." Derizi từ chối lời cầu xin đó. Hãy thử nghĩ xem ngày hôm nay sẽ xảy ra chuyện kinh khủng gì, và nếu chàng không đến kịp thì có lẽ Nasya đã bị tên mọi rợ ấy hành hạ đến mức nào. Vì thế, chàng không thể rời xa nàng lúc này được.

"Tình lang của em, chàng phải giúp em." Nasya vẫn khăng khăng, nàng níu lấy tay chàng. Lưỡng lự đôi chút, nàng mới để cho chàng biết lý do chàng cần phải đến Farland. "Em muốn có binh lực của nhà Oriento. Orson được các quý tộc vùng Algo ủng hộ, họ sẽ không để yên nếu hắn xảy ra bất kỳ chuyện gì..."

"Bất kỳ chuyện gì?" Chàng lặp lại lời nàng với vẻ hồ nghi. "Nàng muốn làm gì, Nasya?"

Công chúa mím môi, nàng lảng tránh ánh mắt của người tình. Rồi như không chịu được cảm giác cắn dứt trước chàng, nàng thở dài.

"Em muốn giết hắn." Nàng trả lời ngắn gọn, một cách đầy lạnh lùng.

====

(*) Peiskos: Một từ trong tiếng Nauy, miêu tả cảm giác khi ngồi trước một đống lửa đang cháy. 

(*) Lấy cảm hứng từ bài hát ru Hurrem's Lullaby trong Magnificent Century


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net