NOOR (*)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Người tình của ta, ánh dương của ta

Em là lửa ấm trong đêm đông

Em là ánh trăng giăng phủ đôi mắt

Trái tim ta như cây trơ xơ xác

Tắm ánh trăng tươi mát dịu êm

Tâm hồn ta nguội tanh băng giá

Bỗng tan chảy như đèn sáp được thắp lên.

Là mầm nảy từ kẽ nứt sỏi đá

Hay nụ hoa trổ đẹp giữa bụi gai?

Nào ai biết tình từ đâu tìm đến

Nửa vỗ về nửa ôm ấp con tim.

Ôi người tình yêu dấu,

Ôi ánh dương vĩnh hằng.

Hãy để ta yêu em, hãy để ta yêu em.

Hela nhìn món trang sức trước mặt mà những người thợ kim hoàn lành nghề của hoàng thất vừa dâng lên cho nàng chọn lựa. Lệ thường vào đầu hoặc giữa tháng, trang sức cũng như vải vóc sẽ lần lượt được chuyến đến từng người trong cung điện Nineveh. Bắt đầu từ thái hậu Hasan, bà sẽ được lựa chọn những món mà mình hài lòng nhất rồi kế đến sẽ là nàng cùng các công chúa, chỉ sau khi mọi người đều chọn xong thì phần còn lại mới được phân phát cho đám hầu thiếp cùng kẻ hầu. Đối với Hela, nàng không quá quan tâm đến số trang sức này, bởi của hồi môn lẫn quà tặng từ gia tộc Ibuntal dâng lên đã thừa mứa tới nỗi nàng chẳng còn nhớ được số lượng hay hình dạng của từng món trông ra sao. Dẫu vậy, một cách khiêm nhường, hàng tháng nàng vẫn chọn qua quýt vài món khi thì vì nhìn chúng vui mắt, khi thì vì thợ kim hoàn đặt tên nghe độc đáo để rồi cho chúng vào quên lãng. Tuy nhiên, thói quen đó của nàng vào tháng này lại có chút thay đổi, nàng không phải lựa chọn gì nữa. Hoàng đế đã ra lệnh cho người hầu đem đến tặng nàng một bộ trang sức riêng. Thợ kim hoàn e dè nói với nàng rằng chúng đều được chế tác bằng số châu báu vừa chuyển về từ Berouin và toàn bộ đều phải có ngọc lục bảo mà nàng yêu thích.

"Đức ngài thật hào phóng với em." Trưởng công chúa Nubar nhấp một ngụm trà nhụy hoa nghệ tây rồi đặt vào khay gỗ, chị ra hiệu cho kẻ hầu rót thêm mật ong vào. "Em đã làm gì khiến cho ngài vui vẻ như vậy? Hela yêu quý, ta nghe đám nữ tì nói rằng mấy hôm nay ngài gặp em rất thường xuyên."

"Có lẽ tin thắng trận mà hoàng thân Mehmet gửi về đã xoa dịu bớt nỗi buồn của ngài." Hela trả lời. Nàng biết chị Nubar đang muốn thăm dò điều gì, song nàng vẫn tỏ ra ngu ngơ. Đấy là một chuyện tế nhị, và chỉ cần nghĩ đến việc cả cung điện Nineveh đều quan tâm, đồn đại cũng đủ khiến nàng thấy ngượng ngùng.

Tất nhiên, câu trả lời của nàng không thể qua được mắt trưởng công chúa Nubar. Chị nhoẻn cười, kê lại gối tựa tay của mình và nhặt một chùm nho mọng đỏ ngon ngọt. Gió từ mặt hồ Awjila thổi qua tấm mạng mỏng quây quanh chỗ ngồi của cả hai. Công chúa Nubar sắp lên đường đến Sogias, thế nên gần đây chị hay lui đến trò chuyện với nàng cũng như không còn mấy mặn mà với các sủng nữ của mình. Chị chỉ nói rằng mình muốn được nghỉ ngơi thật thoải mái cũng như cần ai đó bầu bạn trước lúc hôn lễ diễn ra. Khi nghe như vậy, Hela tự nhủ nàng hiểu được phần nào cảm giác của Nubar, hẳn chị cũng đang trải qua quãng thời gian khó khăn mà nàng từng trải qua. Có chăng điểm khác biệt giữa nàng và chị đó là nàng vẫn còn cơ hội trở về Aryssia để thăm gia đình, chỉ cần hoàng đế cho phép. Mỗi lần trò chuyện với trưởng công chúa, Hela nhận ra thỉnh thoảng chị lại có cái nhìn xa xăm chất chứa nhiều nỗi niềm, song nàng không dám dò hỏi chị bất cứ điều gì, như lúc này chẳng hạn. Nubar thích sự tự do, chị sẽ nói khi chị cho là cần thiết, mọi người trong cung điện đều đã quen với điều đó. Đám người hầu nhẹ nhàng rót thêm trà, còn Nubar thì vẫn chẳng nói câu nào, chị chỉ chuyển ánh nhìn từ mặt hồ Awjila sang nàng. Phải, chị đang nhìn nàng, chăm chú hơn một chút.Vì quá bối rối trước thái độ kỳ lạ của trưởng công chúa, Hela bắt đầu uống trà cũng như ăn những món ngọt được bày biện trên bàn gỗ thấp trước mặt. Một lúc sau, trưởng công chúa đột nhiên nhướn người lại gần, chị rút khăn tay và nhẹ nhàng lâu vụn bánh còn vương ở má nàng. Cử chỉ thân mật đó khiến nàng ngơ ngác nhìn chị.

"Đôi lúc ta không hiểu được. Hela thân mến, em quá ngây thơ hay quá khôn ngoan trong chuyện tình ái." Trưởng công chúa trở về chỗ ngồi của mình, chị đẩy nốt đĩa mứt chà là về phía nàng.

"Em vẫn chưa hiểu, thưa chị." Câu nói của Nubar khiến nàng lo lắng.

"Em hờ hững vừa đủ, thân thiết vừa đủ, và vì thế em khiến đức ngài phát điên. Ngài vừa sợ làm em tổn thương, nhưng lại không kiềm chế được ham muốn chinh phục em. Ôi Hela, có phải phụ nữ xứ Aryssia đều đáng sợ như vậy không?" Nubar thở dài, chị liếc nhìn nàng, rồi lại nhìn ra phía mặt hồ đang lấp lánh buổi ban trưa. "Em cho đức ngài hi vọng, sau đó lại khiến ngài thất vọng, đấy là một tội ác."

"Chị Nubar đáng kính, giá mà những điều chị nói là thật, giá mà em có thể làm được việc quyến rũ đấy." Nàng mỉm cười buồn bã, trong đầu hiện ra cảnh tượng hoàng đế và Olvida ở vườn thượng uyển. Chị Nubar đang trách nàng vì vẫn chưa làm tròn bổn phận của mình, mà có lẽ còn tệ hơn thế, chị cho rằng nàng đang dùng mánh khóe để quyến rũ hoàng đế. Song sự trách cứ lẫn hiểu lầm của trưởng công chúa cũng chẳng làm nàng ủ dột như cảnh tượng đáng nguyền rủa kia. Hẳn là chị không biết đức ngài quan tâm đến nàng hầu có mái tóc vàng óng ấy nhiều ra sao. "Đức ngài chỉ đối tốt với em theo phép lịch sự và vì ngài là người có đạo đức mà thôi."

Trưởng công chúa nhíu mày khi nghe nàng than thở. Chị ngồi thẳng dậy, dáng vẻ nghiêm túc chờ nàng giãi bày. Hela đoán hình như nàng đã lỡ lời. Đôi môi thắm sắc đỏ của nàng mím lại thành một đường, lưỡng lự đôi chút nàng mới tiếp tục. Hela bắt đầu kể cho trưởng công chúa Nubar nghe về Olvida, về những tin đồn lẫn nỗi khổ tâm mà nàng cất giấu trong lòng suốt nhiều tháng qua, và cả về thứ cảm xúc kỳ lạ mà ngày qua ngày đang hiện diện rõ ràng hơn nơi trái tim mình, dẫu nàng không biết phải gọi tên nó là gì. Nubar lắng nghe một cách kiên nhẫn, chị không tỏ bất kỳ thái độ nào, im lìm như chiếc bóng. Chỉ sau khi nàng đã trút hết nỗi lòng, trưởng công chúa mới giơ tay ra hiệu cho những người hầu lui đi để không có kẻ nào xen ngang vào cuộc trò chuyện này.

"Hela ngốc nghếch. Tại sao em không hỏi đức ngài về Olvida? Ta dám cá với em rằng chẳng ai ở cung điện này biết rõ về cô ta hơn ngài ấy đâu." Nubar đổi sang một chiếc ly khác, chị bắt đầu nhâm nhi rượu thay vì trà nhụy hoa như lúc trước. "Nghe này, Hela yêu quý, Olvida chỉ là một người bạn. Cô ta giống món nợ mà em trai ta phải trả thì đúng hơn. Thề có thần Viseus, hai người họ không có gì hơn sự tôn trọng dành cho nhau, không gì cả ngoài điều đó."

"Ngài sẽ không thân thiết với người phụ nữ nào mà ngài chỉ xem là bạn, chị Nubar." Hela đáp lại, cổ họng nàng nghèn nghẹn khi cứ phải nhắc đến chuyện này, nàng không tin hoàng đế chỉ xem cô gái người Rusland đấy là bạn.

"Hela thân mến, tể tướng và phu nhân Mara đã dạy em mọi hiểu biết lẫn lý lẽ để trở thành một hoàng hậu, nhưng hẳn là họ cũng đã gieo rắc vào đầu em không ít hoài nghi về cuộc hôn nhân với đức ngài." Trưởng công chúa ôm lấy Pillar vào lòng sau khi đã uống cạn rượu trong cốc của mình, chị còn chẳng buồn bận tâm đến việc con mèo béo ấy ngao ngao phản đối. Và có lẽ vì men rượu ngây ngất, chị Nubar bắt đầu bỏ qua những phép tắc mà nhắc đến hoàng đế theo cách thân tình lẫn suồng sã hơn."Nhưng Hela ngốc nghếch, ta sẽ không ngần ngại nói với em rằng những người đàn ông của gia tộc Venta đều là những kẻ nặng tình, em trai ta cũng vậy..."

"Có lẽ không phải với em." Nàng cố giữ vẻ cứng cỏi. "Em chẳng có gì để xứng đáng để nhận phúc lành đó."

"Ta hiểu em trai mình, Hela ạ. Arko đã rất buồn khi thái phi Hatice qua đời, và cả cách hoàng thất Venta đối xử với bà ấy. Nhưng từ lúc gặp em, em trai ta đã vui vẻ hơn rất nhiều." Ánh mắt công chúa mơ màng nhìn nàng, chị phẩy tay như để bác bỏ lời nàng vừa nói, giọng chị trầm xuống. "Ta nghĩ em trai mình đã tìm được sự an ủi ở em. Có điều, Hela, em ghét bỏ phu quân của mình ư? Vì ta cảm thấy như em đang cố tránh né cậu em trai tội nghiệp của ta."

Câu hỏi của Nubar khiến Hela hoảng hốt. Đấy là chuyện nàng chưa bao giờ dám nghĩ đến, tại sao nàng ghét bỏ hoàng đế cơ chứ? Ngài tốt bụng, lịch thiệp và luôn tôn trọng nàng, còn có thể đòi hỏi điều gì hơn nữa đây? Dù đôi lúc ngài khiến nàng buồn lòng vì sự đa tình của mình, nhưng đấy là chuyện mà quân vương trên khắp lục địa này đều mắc phải. Vả lại, cả cha và phu nhân Mara đã từng nói nó cần thiết để cai trị cũng như mở rộng một đế chế mà không cần phải đổ máu. Hela cuống cuồng giải thích, nàng không muốn để trưởng công chúa có ấn tượng xấu về mình.

"Vậy là em đã phải lòng em trai ta?" Một cách tinh quái, công chúa Nubar vặn hỏi. Cái cựa mình của chị khiến Pillar ré lên hốt hoảng, nó định bỏ chạy nhưng lại bị tóm được và chị bắt nó ngồi yên trong lòng.

"Em...em không biết..." Hela cúi gằm mặt, nàng nhìn con mèo đang run rẩy tận hưởng những cái vuốt ve của Nubar. "Em thích cảm giác thoải mái khi ở bên cạnh ngài, lúc ngài không có ở cung điện thì em nhớ ngài vô cùng, chỉ vậy thôi."

"Thật ngọt ngào làm sao." Công chúa thốt lên, rồi chị ngâm nga những vần thơ mà chị nói rằng hoàng đế rất thích.

Ôi người tình yêu dấu.

Ôi ánh dương vĩnh hằng.

Hãy để ta yêu em, hãy để ta yêu em.

===

(*) Noor: Một từ trong tiếng Arab, có nghĩa là ánh sáng hoặc người thắp lên ánh sáng của vũ trụ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net