Chương 5: Tác Giả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5: Tác Giả.

Thiết lập: Tác Giả x Đối Tượng Thí Nghiệm [ Ngoài ôn nhu, trong biến thái phúc hắc công x Ngoan ngoãn ngượng ngùng dễ bị lừa thụ ].

***

Cậu đứng một góc trong xe điện ngầm chen lấn này, lỗ tai hồng hồng, ánh mắt hoảng loạn. Vì đứng trong góc hẻo lánh, nên cậu biết, có ai đó đang quấy rối tình dục cậu.

Lúc nãy, khi vừa bước lên xe, cậu bị một đám người chen lấn, không cẩn thận đụng vào người khác.

"Xin lỗi", cậu nghiêng đầu nói với người sau.

Không ai trả lời.

Qua hồi lâu, cậu cảm giác có một bàn tay sờ soạng mông cậu. Ban đầu, cậu không chú ý lắm, chỉ lo cúi đầu chơi điện thoại. Bỗng dưng, có một hơi thở nóng bỏng phà lên cổ cậu.

Cậu khó chịu lắc đầu, hơi bước về phía trước. Cái mông lại bị kẻ kia "bộp" một cái bắt dính. Kẻ đó mở lòng bàn tay, ngón tay bóp mạnh vào mông cậu, xoa nắn dữ dội.

Cậu lập tức dừng lại , sau đó eo cậu bị người nọ dùng một tay còn lại kéo về phía sau.

"Cậu bé", giọng nói khàn khan của người phía sau vang lên bên tai cậu, "Cái mông mềm thiệt nha, vừa đụng một chút, bên dưới của tao cứng rồi".

Cậu chán ghét nghiêng đầu sang một bên, trên xe lửa đụng phải người xấu sàm sỡ. Đầu năm nay, ngay cả con trai ra đường đều phải phòng ngừa quấy rối tình dục.

Cậu muốn thoát khỏi kẻ đó, nhưng xung quanh toàn là người đông đúc, không có một chỗ để chen ra. Cậu thấy có người phát hiện được, nhưng người đó cũng không thèm để ý, cứ lo cúi xuống chơi điện thoại.

Kẻ quấy rối ấy cũng thấy bề ngoài cậu trông dễ thương, mềm mềm, dễ ăn hiếp nên mới chọn cậu.

Thân minh hơi nghiêng về phía trước, mông cậu bị dương vật của người đó cách quần đâm đâm.

Eo bị bóp chặt, cậu buồn bực lấy khuỷu tay giật ra sau, người nọ gầm nhẹ. Đột nhiên, trước mắt cậu xuất hiện một mảnh màu trắng, mũi thì ngửi được hương thơm nhẹ, rất thoải mái. Một chàng trai cao lớn hơn cậu, một tay vòng qua vai, kéo cậu vào người, tay còn lại nắm bìa sơ mi chứa đầy giấy hung hăng đập vào người kẻ đó.

"A!!!", kẻ quấy rối cậu là một người đàn ông trung niên, đau đớn ôm "phần dưới" ngã xuống.

"Cảm ơn", cậu ngẩng đầu, mừng rỡ cảm ơn người thanh niên tốt bụng.

Người con trai giúp cậu đeo cặp kính viền bạc, tóc để gọn gàng, trên mặt không có biểu tình gì, thoạt nhìn khá lạnh lùng.

"Không cần cảm ơn", thanh niên buông tay ra khỏi vai cậu, "Nếu cậu vui lòng, tôi muốn nhờ cậu giúp tôi một chuyện".

Người có khuôn mặt đẹp trai và khí chất tốt sẽ dễ dàng làm người khác tin tưởng.Hai người xuống tàu điện ngầm, chàng trai mời cậu đến một quán cà phê gần đó. Cậu cầm ly cà phê đá, uống một ngụm, "Anh nói đi, em sẽ giúp hết sức mình".

Người ngồi đối diện tao nhã nâng tách cà phê nóng lên, nhấp một ngụm. Sau đó chậm rãi nói, "Chuyện là thế này, anh là một tác giả. Anh thường đi những nơi đông đúc như tàu điện ngầm, siêu thị, để tìm kiếm linh cảm sáng tác của mình".

Tác giả bỗng dưng chăm chú nhìn vào mắt cậu, "Anh cảm giác được, em chính là linh cảm của anh".

"Hả?".

Trong nháy mắt, cậu còn tưởng Tác giả đang tỏ tình với cậu nữa chứ. Tiếp sau, cậu được Tác giả mời đến nhà làm khách.

"Nếu em không muốn cũng không sao", Tác giả nói.

Cậu rất thích tính cách của người tốt bụng đã giúp cậu này. Lúc đó, liền vỗ ngực đáp, "Em đồng ý! Đi, chúng ta tới nhà anh nhé!".

Tác giả khoảng 24-25 tuổi, vật dụng trong nhà màu sắc đơn điệu gọn gàng. Mỗi góc phòng trong căn nhà này đều thể hiện rõ rằng chủ nhà là một người đàn ông độc thân.

Cậu nhìn thấy trên bàn có một xấp lớn bản thảo tiểu thuyết.

Trên kệ sách đặt rất nhiều thư, từ những quyển sách nổi tiếng ngoài nước đến những cuốn sách bình thường trong nước đều có.

Cậu cũng có chút sửng sốt, không ngờ được phòng của một người đàn ông độc thân lại có thể gọn gàng đến thế.

"Trợ lý của anh thỉnh thoảng sẽ đến giúp anh dọn dẹp lại", Tác giả cởi áo khoác ra ném lên ghế, "Mỗi khi cố gắng hoàn thành bản thảo, anh luôn tập trung cao độ. Ai cũng không liên lạc được với anh, anh cũng không chú ý đến mọi thứ xung quanh. Lúc đó, toàn bộ đều phải dựa vào trợ lý giúp đỡ, cô nàng sẽ giúp anh giải quyết mọi việc bên ngoài".

Cậu không lời nào đáp lại, chỉ có thể nghẹn ra một câu, "Trợ lý của anh toàn năng thật".

Đứng ở giữa phòng khách, cậu chớp mắt nhìn xung quanh, "Em cần làm gì đây?".

Tác giả kéo cậu đến gần cửa phòng bếp.Bỗng dưng, trước mắt cậu tối đen như mực. Cậu thử sờ lên mắt, đụng tới một miếng vải màu đen, mềm mại.

Cậu khó hiểu cực kỳ, xoay đầu thắc mắc "nhìn" theo hướng tác giả đứng lúc nãy, ". . . . . .?".

Giọng nói của tác giả vang lên cách đó không xa, "Cách tốt nhất để hiểu rõ một tên biến thái, chính là làm việc mà bọn họ làm, phải không?".

"Hả?", cậu quay mặt lại phương hướng xuất hiện giọng nói của tác giả, hỏi, "Ý của anh là gì?"

"Lạch cạch", một tiếng động nhỏ vang lên, nhỏ bé đến khó nghe được. Nhưng do ánh mắt bị che, nên thính giác cậu trở nên nhạy hơn. Sau khi nghe được, cậu đứng tại chỗ, không dám di chuyển.

Đồng thời, những âm thanh rộn ràng nhốn nháo vang lên, đủ loại giọng nói ồn ào như cái chợ. Cậu bị bịt mắt, giật mình đứng đơ ra đó.

Một bàn tay chạm vào lưng cậu, một bàn tay khác đặt bên hông.

Cậu bước tới một chút, mùi thơm trên áo của Tác giả thoáng qua, một hơi nóng phà lên cổ cậu.

Cậu nhỏ giọng kêu lên, một bàn tay to không nặng không nhẹ bóp eo cậu, "A, Tác giả, anh. . . . . ."

Xen lẫn trong những âm thanh ầm ĩ đó, giọng nói xa lạ của một người đàn ông vang lên, đặc biệt rõ ràng trong lúc này, "Bé cưng, để anh sờ ngực em".

Hông cậu chợt lạnh, vạt áo bị vén lên, một bàn tay thò vào sờ vuốt. Lòng bàn tay có kén mỏng men theo eo cậu, mò lên hai núm vú ở ngực.

"Y. . . . . .", cậu run run, vươn tay - cách quần áo - bắt được cái tay đang làm bậy trước ngực cậu. Chỉ là đôi tay không thèm giãy giụa, cuộn lên hai ngón tay nắm đầu vú của cậu, chậm rãi kẹp lấy, chà xát - trông như chơi rất vui.

Cậu hơi cong cong thân thể mình, hơi thở dồn dập, "Đừng như vậy mà anh".

Người đàn ông bắt lấy hai tay cậu, hôn lên cái cỗ trắng nõn ấy một cái. Cậu xoay cổ qua, né tránh hôn môi, đồng thời đầu vú nhỏ lại bị dùng lực bóp chặt.

"Oái! Chế nhìn xem hai người kia kìa!", giọng nói của một bác gái vang lên, như từ sau lưng cậu truyền đến, "Bọn họ sáp lại gần như vậy làm quái gì?".

"Thật ngại quá. . ." Giọng nói của người đàn ông trả lời, đôi môi đặt trên cổ cậu cũng rời đi, "Em trai tôi đang tức giận, đòi tôi mua quà cho nó. Tôi đang dỗ em ấy đây!".

"À à. . ." Bác gái đáp lại như hiểu ra điều gì, lại bắt đầu cùng ai đó bên cạnh nói gì đó. Chỉ chốc lát sau, giọng nói cũng dần hòa vào dòng người. 

Cảm giác chân thật đến thế khiến cậu hoảng hốt, muốn lấy mảnh vải che mắt xuống, nhưng hai tay bị bị nắm chặt, tránh không ra.

Hơi thở kia lại phả vào cổ cậu, giọng nói xa lan của người đàn ông như đang cười khẽ, "A. . . . . . anh đang sờ nơi này của em. . . . . .". Sau đó, đầu vú cậu bị vặn mạnh, người kia hỏi, "Thoải mái không?".

"Buông tôi ra ngay", cậu nhỏ giọng chống cự, "Đừng có sờ chỗ đó! A. . . . . .". Bỗng dưng, đũng quần bị người đó nhẹ nhàng bắt lấy, bàn tay không nặng không nhẹ xoa dương vật nhỏ đang ngủ yên.

Cả cơ thể cậu bị ôm chặt cứng, áp sát vào lòng người đàn ông. Mọi người xung quanh hầu như khó có thể thấy được cậu.

Dây nịt bị mở ra, bàn tay đó không chần chờ gì mà tiến thẳng vào quần lót. Cậu giãy giụa thì bụng lại bị cánh tay của người đàn ông kéo lại. Dương vật cậu còn chưa "tỉnh giấc", bàn tay kia cầm lấy, bắt đầu nhẹ nhàng di chuyển lên xuống. Ngón tay có một lớp kén mỏng ấy ma sát quy đầu mẫn cảm của cậu, khiến cậu muốn khóc lên, lại lên rên rĩ vì sướng.

Bình thường cậu ít khi "tự sướng" một mình. Lần này bị người phía sau "đùa giỡn", không bao lâu liền bắn ra.

Người đàn ông bất ngờ bị bắn tinh dịch vào tay, bàn tay cầm dương vật cậu hơi dừng lại.

"Đủ rồi", âm thanh cậu nói ra rất nhỏ. Lúc này, mặt cậu đỏ ửng, tóc tai lộn xộn, "Được chưa? Làm ơn thả tôi đi. . . . . .".

Người sau lưng không thèm để ý cậu.Người đàn ông dùng ngón tay vẽ vòng tròn quanh quy đầu cậu. Bỗng nhiên, đem bàn tay dời ra sau, ngón tay dính đầy tinh dịch, chính xác mà đâm vào lỗ hậu không đề phòng của cậu.

"Này!", cậu giật mình hô lên, theo bản năng co lại tiểu huyệt. Mà ngón tay kia còn nằm trong cơ thể cậu, lập tức bị lỗ nhỏ phía dưới dùng lực hút, khiến người đó khó có thể rút ra.

"Đồ dâm đãng", người nọ dùng sức đánh mạnh vào mông cậu, "Mút giỏi thật, muốn anh làm em tới vậy sao?".

Sau đó, người đàn ông kia mau lẹ tháo dây nịt. Vừa kéo quần lót xuống, một cây dương vật nóng hổi nện vào mông cậu, phát ra tiếng "bộp" nhỏ đến khó nghe được. Quần cậu cũng bị lột xuống, người nọ nắm hai tay cậu từ trước ngực chuyển xuống trước bụng. Uy hiếp cậu cầm chặt quần trước, phần sau quần hơi bị kéo thấp, còn quần lót thì bị xả xuống dưới. Người đàn ông đấy dùng tinh dịch cậu thoa lên dương vật - với chiều dài có thể thắng những người đàn ông khác kia. Tiếp sau, trực tiếp đâm vào lỗ hậu của cậu, "A! Đau quá. . . . . . Đừng mà. . . . . .".

Bên trong cậu còn chưa chảy nước, mà dương vật kia lại ra vào trong cúc huyệt cậu, không có chút tiếc thương nào cả. Cậu nghiêng người về phía trước, muốn thoát khỏi cuộc giao cấu này, dương vật của hắn - người đàn ông đó - vì thế mà bị tuột khỏi lỗ hậu nhỏ, thấy vậy bèn kéo cậu lại, đâm cả cây vào thật sâu. Hai tay của cậu bị siết chặt đến mức thấy được từng vệt màu hồng chói mắt, cả người cậu bị kẻ đó đụng tới run lên. Cảm giác sung sướng khi tiểu huyệt được lắp đầy, khiến bên trong cậu chậm rãi chảy ra dịch ruột non làm trơn.

Dương vật lớn ở trong cơ thể cậu đánh thẳng về phía trước, bên trong cậu bị ma sát đến ngày càng bóng mượt. Khi đâm sâu vào, phần lông bên dưới của người đàn ông kia chui vào miệng huyệt của cậu, khiến cả người cậu run lên.

Đôi mắt không nhìn thấy ánh sáng của cậu ướt nhẹp, miệng khẽ mở, không ngừng tràn ra những tiếng rên rĩ.

"A. . . . . . Ưm. . . . . . a a. . . . . ."

Bên trong tiểu huyệt, vách tường thịt hung hăng xoắn lại, ôm chặt dương vật trong cơ thể. Cậu loáng thoáng có thể cảm giác được những đường gân lồi ra trên dương vật ấy nữa. Người nọ đưa đẩy eo liên tục, xen lẫn trong đó là tiếng bộp bộp của dương vật khi đụng vào mông cậu. Cậu phảng phất nghe thấy được khi tiểu huyệt phun ra nuốt vào dương vật phát ra tiếng òm ọp đầy dâm dục.

"Ưm ưm a. . . . . .", giọng cậu nức nở như một con thú nhỏ mới sinh ra, đầu óc trống rỗng. Nghe xung quanh tiếng người nói chuyện, khiến cậu ảo giác rằng mình đang đứng ở nơi đông người, bị một người đàn ông xa lạ cưỡng hiếp! Cảm giác đột nhiên chân thật này khiến cậu rung lên, lỗ hậu co rút lại, mút chặt dương vật bên trong.

Người phía sau kêu một tiếng, "Fuck!". Cậu không ý thức được giọng nói này cùng giọng nam lúc nãy khác xa nhau, chỉ theo bản năng co rút tiểu huyệt.Người đàn ông ấy bị cậu kẹp tới bắn ra, dương vật lớn bắn vào lỗ hậu, một lượng lớn tinh dịch như muốn lắp đầy cúc huyệt cậu.

Trong khoảng thời gian ngắn, cậu nghĩ là dương vật cắm phía sau cậu sẽ không động đậy nữa. Liền vài giây sau đó, dương vật nằm trong cúc huyệt lại cứng lên, phồng ra trong lỗ hậu của cậu. Bàn tay lớn cầm eo cậu, cậu lại bị người đàn ông ấy mạnh mẽ làm thêm một lần nữa.

Người nọ nhanh chóng đong đưa eo, phía dưới đụng kịch liệt vào cái mông tròn. Cậu khom lưng, chịu đựng việc làm này của hắn.

Giọng nói ngây thơ của đứa trẻ vang lên, "Mẹ ơi, hai người kia đang làm gì vậy ạ?".

"Trời ơi! Xem hai người đó kìa. . . . . .".

"Bọn họ dính sát vào nhau, đồng tính luyến ái sao. . . . . .".

"Hai người đó là anh em mà! Trời ạ, thế hệ trẻ bây giờ, thiệt là. . . . . .".

Cậu ngu ngơ nghe người xung quanh nói chuyện, cả người nằm trong trạng thái không có ý thức gì cả. Có chút mệt mỏi cùng chết lặng, chỉ có duy nhất lỗ hậu phải chịu đựng dương vật lớn xỏ xuyên qua.Người phía sau rống một tiếng, dương vật lại mạnh mẽ đâm vào. Bàn tay lớn cầm chặt eo cậu, dương vật giữ hai chân như muốn mãi mãi dính vào tiểu huyệt cậu vậy. Người nọ gồng cơ đùi, eo đẩy đẩy về phía trước. Dương vật đâm sâu vào cúc động của cậu.

"Ưm. . . . . . A. . . . . . A ha . . . . . .", cậu thở dốc. Lúc này, cậu lại cảm giác mình như một con cá mắc cạn, bao nhiêu không khí cũng không đủ.

Chỗ giao hợp lầy lội không chịu nổi, dương vật trong lỗ hậu ra ra vào vào. Chất lỏng màu trắng đục chảy xuống đùi cậu, hai người hơi thở nặng nhọc, dương vật nhỏ của cậu bị người nọ nắm lấy nhanh chóng di chuyển lên xuống.Dương vật đang "hoành hành" trong cơ thể cậu bỗng dưng dừng lại, tinh dịch lại bắn vào trong tiểu huyệt. Đồng thời, quy đầu bị bấm nhẹ một cái, cậu run rẩy bắn ra tinh dịch.

Hai người cùng lúc thở hổn hển, trong lỗ hậu của cậu còn mang theo cây dương vật của kẻ đó. Người phía sau hình như không muốn rút ra, những âm thanh ồn ào kia cũng theo đó mà biến mất, trong không khí chỉ lưu lại tiếng thở dốc của hai người.

Cậu ngồi trên dương vật của hắn, bỗng dưng bị nắm eo xoay một vòng. Người đàn ông kéo mông cậu đem cậu ôm lên, vì sợ ngã xuống nên cậu bèn ôm cổ hắn.

Cả người cậu như tuột xuống, dưới thân cậu ngậm dương vật của người nọ. Cậu cảm giác được mông mình ngồi lên hai cái đùi mạnh mẽ của hắn. Miếng vải đen che mắt cậu được lấy xuống, trong mắt cậu chứa đầy hơi nước. Cần thích ứng một lúc lâu, cậu mới nhìn rõ người trước mắt.Hai người mặt đối mặt, chỉ thấy Tác giả thâm trầm nhìn cậu, đôi mắt chứa đầy ẩn ý. Cậu ngốc ngốc nhìn hắn, một người thanh niên vốn nho nhã, khi tháo mắt kính ra lại trở nên khác hẳn. Trong đôi mắt của cậu chiếu rọi ra khuôn mặt có nét gian trá và mê hoặc của Tác giả.

Tác giả sáp lại đây hôn môi cậu, cậu theo bản năng nhắm mắt lại.

Sau khi kết thúc nụ hôn này, cậu ngại ngùng hỏi, "Anh. . . . . . làm chuyện đó với em. . . . . . là. . .".

"Xin lỗi, bỗng dưng lại làm thế với em", Tác giả nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên mi mắt cậu. "Anh nghĩ mình sẽ có điểm dừng, nhưng em. . . . . . thật hấp dẫn. . . . . .".

Cậu rối rắm nói, "Những âm thanh kia. . . . . .".

"Là anh thu âm trước, để giúp em có những cảm nhận chân thật nhất . . . . . .", Tác giả cười khẽ.

"Hả?", cậu giật mình nhìn Tác giả, "Không lẽ anh để ý đến em lâu rồi sao?".

"Ừm", Tác giả cười xoa đầu, thấy cậu trừng mắt một cách đáng yêu. Bèn nói, "Anh vẫn chú ý, thấy em luôn ngồi trên chuyến xe này, anh quan sát em vài tuần rồi". Bờ môi cậu bị liếm một chút, cậu hơi hé miệng, đầu lưỡi Tác giả lập tức chui vào. Hai người miệng lưỡi cùng múa, phát ra tiếng nước chậc chậc.

Tác giả nhìn khuôn mặt đỏ hồng của cậu, tiếp tục nói, "Sau đó, anh phát hiện ra, em rất thích hợp làm đối tượng thực nghiệm của anh".

"Đối tượng. . . . . . thực nghiệm?".

"Anh chuẩn bị viết về một nhân vật mắc bệnh tâm lí biến thái. Trong lòng nghĩ đến chuyện xấu, sẽ muốn biểu diễn ra trước mặt mọi người".

Dương vật dưới thân đẩy cậu một chút, cậu nhớ ra phần dưới cả hai còn dính chặt nhau. Tác giả cười nhẹ, trông gian trá vô cùng, hai tay ôm eo cậu, dưới thân đẩy đẩy lên, "Giống như. . . . . . bây giờ vậy, giao cấu trước mặt người khác".

"Ai da. . .", cậu bị đâm trúng vị trí mẫn cảm, nhẹ kêu lên. Cả người cũng mềm nhũn, ngồi phịch lên đùi Tác giả.Mũi cậu ra mồ hôi lấm tấm, nhắm mắt lại, cắn vào cổ Tác giả một ngụm. Người đàn ông đó chỉ đáp lại cậu bằng cách đẩy mạnh eo, cậu bị làm đến mức lắc la lắc trên người hắn.

Cậu rên khẽ, tiếng cười nặng nề như trêu chọc của Tác giả vang lên bên tai cậu.

Nhưng thật ra, là ai trở thành mục tiêu của ai, ai bị chú ý tới trước. Trong lòng cậu cũng đang cười khẽ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net