Chap 10: Thất Tịch 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa nằm trầm mặc trên chiếc giường quen thuộc, cuộn mình trong chăn, mông lung suy nghĩ về những điều vừa xảy ra.

Sau nhiều trạng thái của cảm xúc, tức giận, uất ức, buồn bã, ủy khuất, giờ đây chậm rãi suy xét lại, cô chợt nhận ra những lời mình nói lúc nãy kì thực có phần hơi quá trớn.

Rất dễ làm nàng tổn thương ...

Chuyện này thực ra nàng hoàn toàn không có lỗi. Là cô bí mật trở về không thông báo trước, nàng cũng không biết là cô đợi ở nhà, lý do gì cô có thể trách nàng đây? Dù gì cũng chỉ là ăn uống sau giờ làm, đặt trên vị trí của nàng lúc đó, nếu cứ như thế mà về nhà, chẳng phải sẽ nhịn đói mà đi ngủ sao?

Nghĩ là thế, nhưng cô cũng vô cùng khó chịu chuyện người đi ăn cùng nàng là Park Chanyeol. Nếu không phải anh ta, chắc tối nay sẽ không bung bét tới mức này. Chaeyoung cứ thế mà nhận lời đi cùng Park Chanyeol, có hay không nể mặt cô một chút?

Nhưng vậy thì sao chứ? Nàng nói nàng không có tình cảm với Park Chanyeol, bất quá xem như là hai người bạn cùng đi cứu đói cho bao tử đi?

Trằn trọc vật lộn với mớ suy nghĩ một buổi thì tiếng chuông hẹn giờ trên điện thoại đã vang lên, chớp mắt đã 3h sáng, nếu còn chần chừ ra sân bay sẽ trễ.

Lisa tắt chuông đi,uể oải xoa xoa hai bên thái dương, sau đó từ từ ngồi dậy, rời giường vào toilet rửa mặt, chỉnh trang lại lớp trang điểm, rồi ra ngoài lấy áo khoác và túi xách để rời đi.

Bước ra phòng khách nhận ra đèn còn mở, Lisa nhíu máy khi nghe thấy tiếng nôn ọe phát ra từ toilet chung. Cẩn thận quan sát một vòng, cô sải bước đến bên bàn ăn mình chuẩn bị từ buổi tối, lúc cô cãi nhau với Chaeyoung còn chưa ai động vào, giờ đây đã vơi đi gần hết, chè đậu đỏ hoàn toàn đã ăn sạch, 3 món ăn chính chỉ còn mỗi thứ một ít, súp bí ngô cũng chỉ còn một nửa. Cô từ đầu không hề động đũa, trong nhà chỉ còn Chaeyoung, nhưng nàng lúc đói bụng cũng chẳng ăn được nhiều thế này, hơn nữa lúc nãy nàng cũng đã ăn cùng người kia, làm sao còn sức chứa được đống thức ăn này? Lại liên tưởng đến tiếng nôn ọe vừa rồi, nghĩ thế nào cũng thấy hơi quỷ dị.

Lúc Lisa còn đang mãi suy nghĩ, Chaeyoung từ trong toilet đã bước ra, hơi sững sờ khi nhìn bộ dạng quần áo chỉn chu của Lisa, cô cũng ngước mắt lên nhìn nàng, từ lúc chạm mặt nhau ban nãy, đến giờ hai người mới lần đầu chân chính nhìn thẳng vào mắt nhau.

Chaeyoung dường như muốn lẫn tránh ánh nhìn của cô, rất nhanh liền đảo mắt qua chỗ khác, lại bước đến ngồi ở bàn ăn, làm ra vẻ không để ý đến Lisa, tiếp tục xử lý phần còn lại. Gương mặt nàng nhìn thế nào cũng thấy méo mó vô cùng khổ sở, tựa hồ không thể nào ăn thêm nữa rồi.

"Cậu định ăn đến chết sao?" - Lisa giật lấy chén súp trên tay nàng, ngữ khí trách móc đi kèm theo một phần lo lắng.

Nàng vẫn không nhìn Lisa, tay cầm đũa gắp miếng thịt đã sớm lạnh tanh trên dĩa beafsteak bỏ vào miệng, ánh mắt long lanh tựa như đang ngấn nước, biểu cảm nửa áy náy nửa giận hờn, thoạt trông vô cùng phức tạp:

"Chẳng phải cậu cất công trở về chuẩn bị sao? Tớ sẽ ăn cho bằng hết, không để chừa một chút nào. Như thế có vừa lòng cậu chưa?"

Truyền thông báo chí vẫn thường ca tụng rằng, chất giọng của Park Chaeyoung so với người thường là vô cùng khác biệt, luôn mang cho người nghe cảm giác đặc biệt dễ chịu, mê luyến. Đó chắc chắn là vũ khí lợi hại nhất của nàng.

Lúc này đây Lisa chân chính xác nhận, điều báo chí nói quả thực không hề sai.

Thanh âm của nàng vừa rồi, là vài phần uất ức, vài phần áy náy, cũng có vài phần nũng nịu, quả thực làm cho Lisa chìm vào trầm mê. tay chân phút chốc trở nên mềm nhũn, không nhịn được cảm giác muốn cưng chiều nàng. Phẫn nộ tức giận lúc nãy dường như bay đi đâu hết rồi.

"Được rồi, đừng ăn nữa. Không khéo sẽ bội thực mất" - ngữ khí Lisa cũng bất giác dịu lại, vô cùng ôn hòa.

'..." - vẫn không trả lời

"Được rồi, tớ không giận nữa. Đừng ăn nữa có được không?" - Lisa hết cách, nhẹ nhàng bước đến ôm nàng vào trong ngực mà nhỏ giọng. Nghĩ đến lúc nãy nàng ăn đến mức phải nôn ra, cảm thấy vô cùng đau lòng, thực sự lại có thể ngốc đến vậy sao?

Lisa âu yếm vuốt ve tấm lưng nhỏ nhắn của Chaeyoung, lại nhận thấy người trong lòng có chút run lên. Cô liền vội vàng tách ra, đối diện với gương mặt của nàng, nhận ra nàng vừa bật khóc không thành tiếng.

Gương mặt ủy khuất lúc này ướt đẫm nước mắt, khiến trái tim Lisa như bị ai đó bóp chặt, vô cùng xót xa.

"Thôi nào, đừng khóc" - Lisa nhẹ nhàng đưa tay lau đi dòng nước chảy trên mặt nàng, lại ôn nhu dỗ dành - "Bất chấp xa xôi cách trở để trở về, không phải để nhìn cậu khóc. Ngoan một chút có được không?"

Kiên nhẫn một lúc lâu, rốt cuộc thì Chaeyoung cũng không khóc nữa. Lisa lúc này mới khoác eo, song song dìu nàng đến ngồi tựa lên vai mình ở sofa, rồi thuận tay rót một cốc nước lọc đưa cho nàng.

Nhận nước ly nước từ tay Lisa chỉ uống được một nửa, lúc đưa trả lại, Chaeyoung mới để ý giờ đây Lisa đã một thân y phục chỉnh tề, còn có túi xách lớn để ở bên cạnh.

"Phải đi sao?" - nàng nhỏ giọng thỏ thẻ. dư âm trận khóc lúc nãy khiến âm thanh phát ra có chút đặc.

"Ừm, 5h sáng bay, bây giờ không đi sẽ trễ" - Lisa đưa bàn tay lên vuốt ve gương mặt trắng nõn của nàng, có chút lưu luyến không rời.

"Không thể ở lại thêm sao? Chỉ vừa mới trở về mà..." - Chaeyoung sững sờ, không nghĩ Lisa lại phải đi về gấp gáp như vậy.

"Chiều mai lại phải quay tiếp rồi, không thể trì hoãn. Do..." - Lisa nói tới đây có chút khựng lại, nhưng rất nhanh tiếp tục - "Do sắp xếp hết mực cũng chỉ dư ra được chút thời gian về đón Thất Tịch với cậu, nên mới phải vội vội vàng vàng thế này"

Chaeyoung nghe tới đây liền sững sờ, cảm giác tâm tư mình như bị cái gì đó đâm vào. Nangg chưa từng nghĩ qua chỉ để ăn một bữa tối với mình, Lisa lại phải bất chấp hành hạ bản thân như thế. Chưa kể về tới lại còn bị mình cho leo cây, rốt cuộc cô ấy phải chịu bao nhiêu ấm ức? Đổi lại là nàng chắc sẽ chẳng chịu nổi uất nghẹn mà làm ầm ĩ lên.

Tâm tình Chaeyoung trở nên phức tạp, vô thức dán chặt thân mình vào lòng Lisa, tranh thủ hít hà mùi hương quen thuộc mà những ngày qua nàng hằng nhung nhớ.

"Được rồi, lúc này lại dính người như vậy, làm sao mà tớ nỡ rời đi đây?" - Lisa cúi đầu hôn lên trán nàng, lại nhìn đồng hồ trên tay, phát hiện không thể trễ hơn được nữa, không đành lòng mà gỡ vòng tay kia ra - "Ngoan. Đến giờ tớ phải xuất phát rồi"

Chaeyoung buông thõng hai tay, đưa hai mắt lưu luyến ngước nhìn. Lisa cảm thấy nếu tiếp tục đối diện nàng sẽ mê muội mà không đi được mất, đành dứt khoát quay người, cầm túi xách hướng cửa mà bước, lại đột nhiên cảm thấy có gì đó giật giật nhẹ, ngoảnh qua thì phát hiện Chaeyoung đang níu lấy góc áo của mình.

"Ở lại thêm một chút có được không? Những ngày qua không gặp, cũng không trò chuyện, tớ thực sự nhớ cậu đến phát điên. Cũng đã toan tính sẽ bay qua Trung Quốc để tìm cậu, nhưng sợ lại bị cậu lạnh nhạt nên mới thôi. Hôm qua tớ cũng không phải muốn đi tụ tập cùng ai cả, chỉ là quen cảm giác Thất Tịch có cậu bên cạnh, ở một mình không chịu được nên mới cố ý tìm lý do ra ngoài cho khuây khỏa. Thực chất không hề..."

Lời nàng còn chưa nói xong, môi đã bị Lisa khoá lại. Cô đè nàng xuống sofa, điên cuồng phủ lên những nụ hôn dày đặc, khí tức của Lisa khiến Chaeyoung cảm thấy như đang ở trong một cơn ảo ảnh mỹ lệ. Cô ấy từng chút từng chút ôn nhu chiếm đoạt hô hấp của nàng, cho đến khi hơi thở hai người hoàn toàn hoà lẫn vào nhau.

"Thực xin lỗi" - Lúc lâu sau Lisa mới ngừng hôn, lại tham lam mút mát hai cánh môi đã trở nên sưng đỏ thêm một lần rồi mới rời đi - "Tớ có chút quá phận rồi. Nhưng cậu làm tớ... không thể kiềm chế nổi"

"Không... không sao" - Chaeyoung bị tấn công bất ngờ, lúc nãy cảm giác vô cùng tận hưởng nụ hôn kia, bây giờ lại có chút đỏ mặt, ngập ngừng - "Không phải nói phải đi sao?"

"Tớ hết cách với cậu rồi" - Lisa thở dài, nhìn biểu cảm thẹn thùng của người dưới thân mình, bất chợt lại động tâm, hôn lướt lên cánh môi nàng một lần nữa, rồi rất nhanh rời đi - "6h sẽ có một chuyến khác, tớ sẽ dời qua vậy, cũng không quá ảnh hưởng, lại có thêm 1 tiếng ở cùng cậu"

Chaeyoung nghe vậy tâm trạng bỗng chốc trở nên vui vẻ, nhưng lập tức lại có biểu cảm hơi mất tự nhiên khi phát hiện ra tư thế người nằm trên áp người nằm dưới của họ bây giờ, quả thực là quá ái muội rồi.

Tuy nàng không có bài xích việc Lisa hành động thân mật với mình, nhưng giờ nằm như thế này, cũng là quá vội vã đi?

Đương nhiên mọi biểu cảm của nàng đều được thu vào mắt Lisa, cô kín đảo thở dài che giấu vẻ bất lực. Park Chaeyoung vẫn luôn da mặt mỏng như thế, lúc nào cũng ngượng ngùng, khiến người ta luôn có cảm giác muốn đem nàng ra mà khi dễ.

Rốt cuộc Lisa cũng ngồi thẳng người lên, tựa lưng vào sofa rồi kéo Chaeyoung dán chặt vào trong lòng mình. Mùi hương hoa hồng nhàn nhạt từ người nàng phát ra khiến Lisa mê đắm, liền thấy đây là cảm giác dễ chịu nhất trên đời.

-------------------------------

Thoắt cái đã hơn 1 tháng kể từ khi Lisa bắt đầu đặt chân đến Trung Quốc quay chương trình. Mọi thứ đều diễn ra rất thuận lợi. Đây cũng chưa phải giai đoạn trọng điểm, chỉ là các công tác chuẩn bị trước khi lên sóng, từ họp bàn ý tưởng, huấn luyện chung, đến quay video quảng bá và các hoạt động ngoài lề khiến cả đoàn phải tập trung trong một quãng thời gian dài. Đợt này theo dự định thì 5 ngày nữa sẽ kết thúc, sau chỉ cần theo lịch được sắp xếp, mỗi đợt quay chỉ cần vài ngày là đủ.

Lisa đang ngồi trò chuyện với Ella, một tiền bối người Đài Loan, hiện đang đảm nhiệm vai trò cố vấn thanh nhạc của chương trình. Ella tên thật là Trần Gia Hoa, hơn cô đến 16 tuổi, tuy có một chút khoảng cách thế hệ, nhưng bản tính Ella rất thức thời, tư tưởng sống trẻ trung hiện đại, cũng là người duy nhất có thể giao tiếp tốt bằng tiếng Anh trong tổ cố vấn, cho nên nàng là người thân thiết nhất với Lisa ở đây.

Hai người đang sôi nổi đàm luận về một bạn thí sinh có tài năng vô cùng nổi bật trong số 100 người, thì Lisa khựng lại khi nhìn thấy điện thoại rung lên thông báo có tin nhắn mới. Là Park Chaeyoung.

Kể từ lần trước Lisa trở về Hàn Quốc, hai người gần như đã làm hòa, không còn chiến tranh lạnh với nhau nữa. Tuy vẫn không mặn không nhạt, nhưng mỗi ngày đều đều đặn nhắn tin hỏi thăm tình hình, thỉnh thoảng gọi một cuộc điện thoại để trò chuyện, lắng nghe thanh âm của nhau. So với quãng thời gian chiến tranh lạnh trước đó, tình hình bây giờ thực sự là quá mức tích cực rồi.

Cũng phải nói, trước đây giữa hai người, cô luôn là người chủ động, dù gì Chaeyoung cũng thuận theo cô, gọi điện nhắn tin luôn trả lời rất nhanh, không bao giờ để cô phải đợi. Chaeyoung vốn thuộc tuýp kiêu kỳ, luôn luôn để người kia phải chạy theo mình, Lisa thì thích chiều chuộng sủng nịnh, nên lúc trước cô cũng thấy không có chỗ nào không ổn.

Nhưng bây giờ cô có nhiều gánh nặng trên người, tính cách cũng theo thế mà có nhiều phần trầm tĩnh hơn. Nàng thì trời sinh ngạo kiều, không bao giờ cư xử vồ vập, cứ thế thành ra hiện tại hai người hiếm khi ríu rít cùng nhau. Trước đây vẫn luôn nghĩ nếu hai người không ở cùng một chỗ, chắc sẽ không bao giờ rời điện thoại mà liên tục cập nhật với đối phương, thực chất các nàng cũng chưa từng xa nhau quá hai tuần, nên điều này chưa được kiểm chứng. Bây giờ thực tế xảy ra rồi, đúng là mọi thứ không phải lúc nào cũng như bản thân toan tính.

"Ngày mấy cậu đến Paris?" - đọc dòng chữ ngắn gọn, Lisa nhíu mày suy nghĩ một chút, cố gắng nhớ lại lịch trình sắp xếp hôm trước. Tuần lễ thời trang Paris lần này, nàng được mời làm khách mời đặc biệt tại show diễn của nhà mốt Celine.

"Ngày 27 diễn ra show, trước đó 1 ngày có hẹn cùng đi tham quan cửa hàng với giám đốc sự kiện thương hiệu, nếu không có  gì thay đổi tối 25 sẽ bay"

Lisa vừa gửi đi, lại nghĩ Chaeyoung cũng sẽ tham dự fashion week đợt này do Saint Laurent mời, liền soạn thêm một tin nhắn.

"Show của cậu là ngày 24 nhỉ? Lịch sắp xếp thế nào?"

Rất nhanh liền nhận được tin nhắn trả lời.

"Ngày 23 đã có mặt tại Pháp, theo dự định xong việc sáng 25 lập tức trở về"

Lisa trầm mặc hồi lâu, điều này có nghĩa cô vừa đặt chân đến thì nàng đã vừa trở về. Cô bay trực tiếp từ Trung Quốc sang Paris, sau khi kết thúc show thì về thẳng Thái Lan do lễ Chusoek ở Hàn được nghỉ phép đến 10 ngày. Nên gần như sắp tới hai người cũng sẽ một thời gian dài không gặp được nhau.

Nghĩ đến đây trong lòng cực kì không vui, thì lại nhận được thêm một tin nữa từ nàng.

"Thật ra cũng không quá vội về nước. Tớ sẽ ở lại thêm 2 ngày, chúng ta có thể gặp mặt một chút. Trước đây vẫn chưa có cơ hội cùng cậu ngắm Paris"

"Được. Vậy tớ sẽ xếp lịch để bay qua sớm hơn dự định. Chúng ta sẽ có trọn một ngày với nhau"

Ella đang loay hoay quan sát sân khấu đang được set up phía trên, bất chợt quay qua thấy Lisa đang chú tâm nhìn vào điện thoại gõ gõ gì đó, ánh mắt nhu tình trông vô cùng ấm áp. Từ lúc gặp gỡ, ấn tượng của nàng về Lisa là một người lễ phép, hiểu chuyện, luôn luôn cởi mở với mọi người xung quanh, nhưng giác quan của một người phụ nữ cho nàng biết rằng, đứa trẻ này dường như luôn mang một tâm sự gì đó khó nói, chỉ đè nén trong lòng, ít khi cảm nhận được Lisa thực sự vui vẻ.

Vậy mà, bộ dạng bây giờ, thực giống một thiếu nữ đang trong thời kỳ mặn nồng yêu đương.

------------------------

Paris, Pháp, 11h đêm

Vừa bước qua cổng nhập cảnh, Lisa thần sắc mệt mỏi sau gần 12h bay, có chút bất lực khi chứng kiến cảnh tượng hỗn loạn trước mặt.

Ở sảnh chờ sân bay, hàng trăm con người đang tụ tập, ai nấy đều biểu cảm thập phần háo hức, có người cầm trên tay máy ảnh cỡ đại, có người lại cầm máy mini, người không có thì túc trực bằng điện thoại, có người là phóng viên của các báo, còn đại đa số là fan hâm mộ, tất cả đều giơ cao trong trạng thái sẵn sàng, không để bỏ lỡ bất cứ khoảnh khắc nào của người sắp bước ra.

Đám đông khiến cho Lisa có chút đau đầu. Tuy đã quen với cuộc sống của một siêu sao được khắp nơi săn đón, nhưng thời gian này công việc dồn dập, sức khỏe cũng không tốt, Lisa luôn trong trạng thái cần được nghỉ ngơi, bây giờ muốn thoát khỏi đây có lẽ cũng phải tốn không ít thời gian và công sức. Hơn nữa, máy bay ngày hôm nay cô ngồi trùng hợp lại bị hỏng hệ thống wifi, nên gần 1 ngày trời cô không cập nhật được tình hình của Chaeyoung, trong lòng không khỏi có cảm giác sốt ruột.

Đêm qua, sự xuất hiện của nàng ở hàng ghế đầu show diễn của Saint Laurent gây ra một cơn sốt trên mạng xã hội toàn thế giới, ở thảm đỏ sự kiện, nàng diện một chiếc blazer dáng dài màu đen, ôm sát lấy đường cong cơ thể, chất liệu da bóng cộng thêm giày cao gót cũng màu đen cùng mái tóc vàng quyến rũ được vén hoàn toàn ra sau, lộ ra gương mặt thanh tú diễm lệ, khiến tổng thể càng thêm vạn phần quyến rũ. Toàn bộ các đầu báo thời trang đều phát sốt vì sự tỏa sáng của nàng, đồng loạt gọi nàng là nhân vật nổi bật nhất Paris ngày hôm đó.

Lisa tìm xem một số video nhỏ giọt do các blogger và người hâm mộ đăng tải, thấy nàng trước ống kính vạn phần tự tin, vạn phần xinh đẹp, nhan sắc cùng phong thái tao nhã, nhưng không kém phần ma mị động lòng người. Thật khiến Lisa cực kỳ tự hào hãnh diễn, lại còn xuất hiện một chút cảm giác bất an.

Nàng như một bức tranh hoàn mỹ, Lisa sẽ dễ dàng giữ được nàng bên mình sao?

———————

Ơ lại bấm nhầm nút đăng tải :))) chết rồi giờ sao giờ sao =)))))

Giờ mới chính thức off nha mấy bạn. Nhưng cứ vote đi biết đâu mình lại có động lực trồi lên :D

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net