Chap 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau cơn mưa giông chính là cầu vồng, sau ngày xám xịt là bầu trời trong xanh.

Chuyện tình cảm không phải lúc nào cũng là màu hồng tươi sáng, cần phải có những lúc xen lẫn gam màu đen u tối, thì chúng ta mới thật sự biết được màu hồng đẹp đến nhường nào.

Có lẽ, phải có những ngày tồi tệ như thế, thì cả Lisa và Chaeyoung mới biết trân trọng những giây phút bình yên như lúc này.

"Chaeng à..." Lisa ôm lấy tấm lưng của nàng.

Nhìn xuống phía dưới, cả thành phố Bắc Kinh sầm uất và bận rộn hiện ra trước mắt. Nơi này vốn dĩ rất xa lạ với Lisa, lúc vừa đến cô chỉ toàn cảm nhận được sự cô độc bao quanh lấy mình. Vậy mà, chỉ cần Chaeyoung xuất hiện, nó bỗng hóa ấm áp đến lạ lùng.

"Hửm?" Nàng hơi ngã đầu về phía sau, dựa vào vai Lisa, như đang lắng nghe lời cô nói.

"Những hôm cậu ngủ ở bên ngoài, là ngủ ở đâu vậy? Tớ thật rất lo lắng."

Nhớ lại những ngày khổ sở đó, đến cả quan tâm hỏi thăm nàng, Lisa cũng không thể. Đó có lẽ là khoảng thời gian Lisa muốn quên đi nhất, bế tắc, mệt mỏi, mọi thứ lần lượt diễn ra như muốn cướp đi hơi thở của cô từng chút một.

"Tớ ngủ ở nhà của chị Ashley."

Lisa nghe xong, liền dở khóc dở cười, vỗ trán mình: "Hình như ông trời rất thích trêu chọc tớ..."

"Sao vậy?" Chaeyoung cũng bật cười trước biểu cảm hài hước của Lisa.

"Tại sao xe của chị Ashley với Jungkook lại giống nhau như thế nhỉ?"

"Thì chị ấy mới mua xe ... Ê đừng nói với tớ là cậu vẫn còn nghi ngờ tớ với Jungkook?" Chaeyoung xoay người, nhéo một cái thật mạnh vào eo Lisa.

"Không, tớ chỉ thấy trùng hợp thôi mà." Lisa nhăn mặt, mếu máo.

"Trùng hợp cái đầu cậu" Chaeyoung kí thêm một cái vào trán Lisa.

"Nhưng mà, cũng nhờ tớ hiểu lầm, nên chúng ta mới được như bây giờ có đúng hông?" Lisa cười tít mắt, ôm siết lấy nàng.

"Cậu á, đừng có ác cảm với Jungkook nữa. Cậu có biết là chủ tịch đã gửi bản hợp đồng cho Jungkook, muốn hợp tác để tạo scandal hẹn hò với tớ không? Nếu anh ấy không kịp thời nói cho tớ nghe, thì làm sao tớ biết lí do cậu muốn chia tay?"

"Trời, chủ tịch quá đáng đến vậy sao?"

Dùng mưu kế để ép cô chia tay nàng, rồi lại dùng thủ đoạn để tạo scandal cho dư luận hướng mũi tên về phía nàng, thật không ngờ chủ tịch lại hành động như vậy, chỉ quan tâm đến mỗi lợi ích của bà ấy. Tạo scandal hẹn hò với Jungkook thì chẳng khác nào, gián tiếp mượn tay dư luận đâm Chaeyoung một nhát đau đớn.

Lisa có thể nhẫn nhịn chấp nhận nghe lời chủ tịch chia tay với nàng, nhưng cô chắc chắn sẽ không thể ngồi yên nếu như bà ấy dám động vào người con gái cô thương.

"Tớ chỉ xem Jungkook như là một người bạn tốt. Từ nay, không cho phép cậu nghĩ lung tung nữa. Với lại sau này, tớ cũng sẽ không gặp lại Jungkook nữa, cậu yên tâm đi..." Chaeyoung nói ra như muốn trấn an cho Lisa, nàng không muốn Lisa cứ phải lo sợ và nghĩ nhiều về những việc đó nữa.

Chaeyoung không muốn Jungkook luôn là lí do trong những lần giận nhau của hai người, nàng thật sự đã rất mệt mỏi.

Nàng là người trọng tình, trọng nghĩa. Việc ăn cháo đá bát như thế này, luôn để lại trong lòng nàng một nỗi cắn rứt.

Sâu thẳm, Chaeyoung luôn dành cho Jungkook một sự biết ơn, và cả cảm giác có lỗi.

Nếu lần này Jungkook không nói ra, mà âm thầm ký vào bản hợp đồng đó. Thì có phải hiện tại nàng đang đứng ở pháp trường chịu sự tra tấn bằng ngôn từ của dư luận không?

Jungkook yêu nàng, nàng làm sao không cảm nhận được.

Nhưng tiếc là, trái tim nàng quá nhỏ, chỉ đủ chỗ cho một mình Lisa bước vào.

"Xin lỗi Chaeng. Xin lỗi vì những lần ghen tuông mù quáng. Xin lỗi vì luôn áp đặt những suy nghĩ của tớ lên cậu. Xin lỗi vì luôn làm cậu phải đau lòng... Sau này, tớ nhất định sẽ thay đổi, sẽ không chiều chuộng cảm xúc của bản thân nữa. Tớ sẽ tập đặt mình vào vị trí của cậu nhiều hơn, sẽ yêu thương cậu nhiều hơn." Lisa chân thành, nói ra những lời từ tận đáy lòng mình.

Những ngày qua, Lisa suy nghĩ rất nhiều. Khi con người ta bình tĩnh lại, thì tuyệt nhiên rất dễ dàng nhìn ra rõ vấn đề, mà lúc mình đang điên cuồng trong mớ cảm xúc hỗn độn đó, không thể nhận ra được.

"Lisa à, tớ cũng sai mà. Tại tớ vô tư, tại tớ suy nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, nên luôn vô tình gây ra những tổn thương cho cậu..." Nàng quay người đối diện Lisa, nắm lấy tay cô: "Chúng ta cùng thay đổi vì nhau, có được không?"

"Được." Lisa mỉm cười, ôm nàng.

Thật ra, khi chúng ta càng yêu thì càng cần phải điều chỉnh bản thân, bởi vì tình yêu không phải là thứ có thể nắm giữ quá chặt. Giống như một quả bóng, càng bóp mạnh, thì tỷ lệ nổ tung càng cao. Tin tưởng đối phương, và tạo cho đối phương có lòng tin vào mình. Như vậy, mới là cách nắm giữ tình yêu tốt nhất.

.

Sau khi ăn sáng xong, cũng đã đến giờ Lisa phải đến trường quay. Quản lý Ham vừa điện hối thúc cô phải nhanh chóng xuống xe.

Nhưng Lisa luyến tiếc, không muốn rời khỏi Chaeyoung. Ôm chặt lấy nàng, tựa đầu vào ngực nàng, làm nũng như đứa trẻ không chịu đi học.

"Tớ không muốn đi làm chút nào." Lisa bĩu môi, thút thít.

Nghĩ đến việc để Chaeyoung phải ở một mình trong phòng, đợi đến chiều tối Lisa mới có thể quay về. Thì trong lòng đã không thể chịu nổi rồi.

"Lisa ngoan, tớ sẽ ở đây đợi cậu mà." Chaeyoung cười dịu dàng, vuốt tóc cô.

"Nhưng chắc cậu sẽ buồn lắm đó..." Lisa đưa đôi mắt long lanh nhìn nàng.

"Có sao đâu, một chút tớ sẽ điện thoại tám chuyện với Jennie unnie, Jisoo unnie, Alice unnie..." Chaeyoung cười nói.

"Nhưng... tớ không an tâm." Lisa lắc đầu.

"Chớ bây giờ tớ phải làm sao đây?" Chaeyoung bật cười bất lực trước vẻ mặt cún con của Lisa.

"Cậu đi làm với tớ đi." Lisa nài nỉ đề nghị.

"Trời, cậu muốn ngày mai báo đưa tin Rosé bay sang tận Trung Quốc để thăm Lisa hả?"

Lisa không nói gì, liền đứng lên, đi lại vali của mình, lấy nón lưỡi chai, mắt kính giả cận và khẩu trang cho nàng: " Nè, cậu mang vào đi. Đảm bảo không ai phát hiện ra." Lisa khẳng định chắc nịch.

"Được rồi..." Chaeyoung đành chiều theo ý cô, đi lấy thêm một bộ đồ ít nổi bật nhất, mặc vào.

Dù sao, ở một mình trong phòng thì cũng thật buồn chán. Đi cùng Lisa ra trường quay, nhìn Lisa làm việc, đó cũng là một niềm vui thích.

.

Vừa xuống tầng hầm, thấy anh Ham đang đứng ở ngoài xe đợi mình. Lisa liền vui vẻ chạy đến, ôm lấy cánh tay của anh.

"Ham oppa, em cảm ơn anh nhiều lắm luôn..." Lisa dùng giọng trẻ con nói.

"Ờ... Giờ mới cảm ơn, chớ hồi tối có người nào đó còn lớn tiếng với anh." Anh tỏ ra giận dỗi, nhưng thật ra thì anh hoàn toàn không để bụng. Ngược lại còn cảm thấy vui khi trông thấy Chaeyoung đang đi đến.

"Tại anh không nói cho em biết anh đi rước Chaeng, nếu mà em biết, em đợi đến ngày mai em cũng chịu." Lisa chu môi trả lời.

"Anh mà nói cho em biết, chắc có khi em trốn việc luôn quá."

"Em nào có?"

"Thôi đi cô ơi, cô qua mà ôm Chaeng của cô đi kia." Quản lý Ham cười, đẩy Lisa ra, khi Lisa cứ ôm lấy cánh tay anh không rời.

Anh Ham vừa đẩy ra, Lisa liền giả vờ ngã vào người nàng.

"Cẩn thận" Chaeyoung tưởng Lisa ngã thật, nên rất nhiệt tình ôm lấy.

"Diễn giả trân vậy mà cũng bị lừa." Anh Ham tặc lưỡi lắc đầu trước cảnh tượng một người ôm một người trước mặt.

.

"Anh, hôm nay em đến trường quay với Lisa thì có sao không?"

Mặc dù, xe đã bắt đầu lăn bánh, anh Ham cũng không nói gì, nhưng nàng vẫn có một chút lo lắng. Nếu lỡ bị phát hiện, thì thật cũng không biết phải xử lí như thế nào.

"Em hỏi Lisa đi, sao lại hỏi anh? Lisa bảo lãnh em mà." Anh vừa lái xe, vừa trêu chọc.

"Ơ... anh là quản lý của tụi em mà, anh phải có trách nhiệm chớ." Lisa chu môi cãi lại.

"Đúng đó, anh phải có trách nhiệm với hai đứa em..." Chaeyoung cũng hùa theo Lisa.

"Giận nhau thì như kẻ thù không đội trời chung, sao hết giận lại giống như hai người cùng hộ khẩu vậy?" Quản lý Ham lắc đầu, cười.

"Anh, nếu tụi em cùng hộ khẩu thật, thì anh có ủng hộ không?" Chaeyoung đang trong trạng thái đùa giỡn, khi nghe anh nói vậy, liền nắm bắt cơ hội, đột nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc.

Làm cho không chỉ anh Ham mà cả Lisa cũng giật mình.

Cô không nghĩ, Chaeyoung sẽ nói chuyện này cho quản lý Ham biết. Dù anh ấy có tốt như thế nào, thì vẫn là người của công ty, nên cảnh giác thì hơn.

"Khụ... Em đang đùa đúng không?" Anh ho khan, nửa tin nửa nghi. Vì trong giọng nói của Chaeyoung thật rất nghiêm túc.

"Anh có phải đã nghe chủ tịch nói qua về chuyện của tụi em rồi?" Nàng hỏi.

Chủ tịch không phải là loại người dễ đối phó, bà ấy chắc chắn sẽ không để cho nàng và Lisa tùy ý yêu đương đâu. Nàng đoán, có thể chủ tịch đã nói cho quản lý Ham biết, để nhầm quản lý và kiểm soát cả hai chặt chẽ hơn.

Nhưng điều Chaeyoung không thể đoán ra được, đó là khi nàng muốn bay qua Trung Quốc gặp Lisa. Anh không hề đắn đo, hay hỏi thêm bất kì điều gì mà nhanh gọn đặt vé bay cho nàng ngay lập tức.

"À ừ..." Quản lý Ham có một chút căng thẳng, giống như bản thân đã bị nàng vạch trần một việc làm xấu xa gì đó.

"Em hy vọng, anh sẽ ủng hộ tình yêu của tụi em." Chaeyoung dịu giọng, trong giọng nói lại có mấy phần là cầu xin.

"Ừm, anh rất ủng hộ." Xe vừa dừng đèn đỏ, anh liền quay xuống mỉm cười nhìn hai người.

Hai đứa nhỏ có một tình yêu đẹp như vậy, làm sao anh phản đối hay ngăn cản được chứ?

Không phải đợi đến lúc chủ tịch nói anh mới biết, mà anh biết lâu rồi. Ánh mắt, hành động của hai người thật sự yêu nhau, sẽ không cách nào che giấu được.

Chủ tịch giao cho anh nhiệm vụ, phải tìm mọi cách để tách hai đứa nhỏ ra. Nhưng anh làm sao có thể làm điều đó được chứ?

"Khi công việc của Lisa kết thúc, tụi em muốn bay sang Úc, anh có thể giúp em không?"

Bởi vì, các chuyến bay của BLACKPINK luôn bị công ty kiểm soát, nên nàng và Lisa không thể tự ý bay sang Úc được. Một phần khác, nàng đang muốn tìm đồng minh, một người có thể và đủ sức lực giúp nàng che mắt chủ tịch. Chaeyoung luôn xem quản lý Ham như một người anh trong nhà, nên nàng tuyệt đối rất tin tưởng anh sẽ giúp được mình.

"Chaeng à...?" Lisa nghe xong, liền vô cùng bất ngờ, nàng chỉ nói đến vấn đề kết hôn cách đây vài tiếng, vậy mà bây giờ đã tính đến chuyện bay sang Úc để kết hôn rồi. Lisa không phải là không muốn nhanh chóng kết hôn với Chaeyoung, nhưng thật sự trong lòng cô, vẫn luôn sợ, sợ Chaeyoung chỉ nông nổi, nhất thời nóng vội.

"Để làm gì?" Anh khó hiểu hỏi.

"Anh biết mà? Nước Úc là đất nước chấp nhận hôn nhân đồng giới..."

Chaeyoung cũng thật không thể đoán được anh sẽ ủng hộ hay phản đối việc cả hai kết hôn. Nhưng nàng hết cách rồi, ngoài anh, Chaeyoung cũng không biết nên cầu cứu ai khác.

Nàng đã hạ quyết tâm, nhất định phải tìm mọi cách để kết hôn với Lisa, càng nhanh càng tốt.

Chaeyoung không bao giờ muốn vụ việc Lisa vì bị uy hiếp mà dễ dàng chấp nhận rời xa nàng, tái hiện lại một lần nào nữa.

Chaeyoung bị ám ảnh, ám ảnh cái cảm giác đau nhói đến không thể thở nổi khi đó.

"CÁI GÌ?" Anh hoảng đến nổi, tấp thẳng xe vào lề.

"Chúng ta đã làm việc cùng nhau nhiều năm như vậy, em biết anh cũng rất thương tụi em. Em chưa bao giờ cầu xin anh bất kì điều gì, nhưng lần này, làm ơn hãy giúp hai đứa em..."

Lisa từ nãy đến giờ hoàn toàn im lặng. Nhìn thấy Chaeyoung thật sự rất chân thành muốn kết hôn với mình, Lisa xúc động đến nghẹn lời.

Chưa bao giờ Lisa dám nghĩ, thời khắc này có thể xảy ra trong cuộc đời của mình.

Một người từng có cái nhìn xấu về hôn nhân, một người luôn lo sợ việc riêng của mình sẽ ảnh hưởng đến người khác, một người sẽ trở nên tức giận khi nghe cô nhắc đến hai chữ kết hôn.

Thế mà, hôm nay lại chủ động nói muốn kết hôn với cô, lại chủ động tìm cách để hai người nhanh chóng kết hôn. Việc này, có phải Lisa đang nằm mơ không? Nếu thật là mơ, Lisa cũng nguyện sống mãi trong giấc mơ ngọt ngào này.

"Hai đứa đã suy nghĩ kỹ chưa? Việc kết hôn rất quan trọng, không chỉ ảnh hưởng đến tương lai gần, mà là cả cuộc đời của các em về sau." Anh đương nhiên là sẽ dùng toàn lực để giúp đỡ. Chỉ là, tụi nhỏ còn trẻ, dù có tin tưởng về độ trưởng thành trong suy nghĩ của hai đứa như thế nào, thì anh cũng không thể ngừng lo lắng.

"Dạ kỹ rồi ạ." Chaeyoung nhìn Lisa cười trìu mến.

Nghĩ đến việc, cả cuộc đời sau này đều có thể ở bên cạnh Lisa, là lòng nàng đã ngập tràn cảm giác hạnh phúc.

.

Vừa đi vào trong, anh Ham vừa nói với Chaeyoung: "Một chút nếu có người ở đó thì em đừng nói chuyện nha, tại giọng em nó đặc biệt, người ta có thể sẽ đoán ra."

"Dạ."

Lisa cười rất tươi, hôm nay có nàng đi theo xem mình làm việc, tâm trạng đặc biệt rất phấn khích.

Theo thói quen, Lisa lại tìm tay của nàng để nắm.

Chaeyoung giật mình, liền né khỏi tay Lisa: "Yahh... Ai cho cậu nắm."

"Ơ... Tớ nắm tay người yêu của tớ mà. Cậu lấy quyền gì cấm?" Lisa trề môi, ngoan cố nắm lấy tay của nàng.

"Lisa..." Quản lý Ham gằn giọng, ý bảo cô đừng đùa giỡn nữa.

Suốt ngày đi theo hai đứa nhỏ này, không biết từ khi nào lại biến thành bảo mẫu chính hiệu.

Anh cười, nhìn hai bạn trẻ đang tung tăng đi trước mặt mình. Như vậy, thật ra tốt hơn rất nhiều những lúc Lisa và Chaeyoung giận nhau, mỗi người một khung trời, đó mới là điều đáng bận tâm.

.

Giờ nghỉ trưa.

Vừa tắt máy, Lisa đã chạy vội đến chỗ nàng đang ngồi.

"Sao cậu không ngồi ở phòng nghỉ ngơi của tớ cho mát, ra đây làm gì? Có nóng lắm không?" Lisa vừa hỏi, vừa lấy bàn tay của mình quạt cho nàng.

"Thì tớ muốn xem cô giáo Lisa làm việc như thế nào thôi." Chaeyoung cười đáp.

"Ai cũng gọi tớ là cô giáo, cậu có thấy tớ rất ngầu hông?" Lisa diễn lại gương mặt và giọng nói nghiêm túc của mình, giống như lúc cô chỉ dạy cho các bạn thí sinh.

"Không."

"Tại sao?" Lisa chu môi, nhíu mày thất vọng.

"Cậu chỉ ngầu được trong mắt người ngoài thôi." 

"Thế trong mắt cậu, thì tớ như thế nào?" Lisa tò mò hỏi.

"Tâm hồn trẻ thơ trong thân xác người lớn? Hmm... chắc vậy." Chaeyoung xoa cằm, gật gù cười.

"Yah... Park..." 

"Này, cậu điên à?" Chaeyoung nhanh tay chặn miệng Lisa lại, trước khi cả trường quay đều biết Park Chaeyoung nàng đang ở đây.

"Cô giáo Lisa..." 

Khi thấy đằng xa có người đang đi đến, nàng liền rút tay lại, lùi xuống vài bước, nép sau lưng Lisa, cúi đầu.

"Này, cứ như cậu là tội phạm ý." Lisa nói nhỏ.

"Tại cậu chứ tại ai." Nếu Lisa không nài nỉ nàng, thì nàng hiện tại đâu trở nên giống kẻ phạm tội như lời Lisa nói.

"Cô giáo ơi, em đã ăn trưa chưa?" Ngu Thư Hân cười hỏi. Ngu Thư Hân là một trong những thí sinh tiềm năng của chương trình Thanh xuân có bạn 2, cũng là một fan cứng của Lisa.

"Em chưa, nhưng quản lý đã mua cho em rồi ạ." Lisa vừa nói vừa nhích người, che chắn cho Chaeyoung.

"Tiếc thật. Chị lỡ chuẩn bị cho em rồi nè." Thư Hân buồn bã nói.

"Không sao đâu. Em ăn thêm cũng được." 

"Vậy thì tốt quá. Món ăn ở quán này siêu ngon đó. Hôm trước, chị đã vô tình phát hiện ra. Không biết có hợp khẩu vị của em không?" Thư Hân khi thấy Lisa nhận đồ ăn của mình, liền phấn khích hơn bao giờ hết.

"Em đoán chắc là sẽ ngon lắm, cảm ơn chị." Lisa lịch sự khẽ cười, cũng không dám nói gì quá nhiều, chỉ sợ con người phía sau mình lại nổi trận ghen tuông.

"À ừ..." Thư Hân ngập ngừng như muốn nói gì đó.

"Sao ạ?" Lisa khó hiểu hỏi. 

 "Lần sau em quay lại, có thể xin giúp chị chữ ký của Jennie được không?... À nếu không tiện cũng không sao cả." Thư Hân xua tay lắc đầu.

"Hôm trước chị nói chị là fan của em, sao bây giờ lại xin chữ ký Jennie?" Lisa bất mãn hỏi.

"Nói ra thì cũng hơi ngại... Tại chị ship Jenlisa, nên chị là fan của cả hai luôn." Thư Hân gãi đầu cười.

"A..." Lisa đột nhiên bị người đứng phía sau nhéo một cái, đau đến đỏ mặt.

"Ai vậy Lisa?" Nãy giờ trong mắt Thư Hân chỉ có mỗi Lisa, nên đến tận bây giờ mới phát hiện ra người đứng phía sau cô.

"À... là trợ lý của quản lý em. Thôi, em vào phòng nghỉ ngơi đây, chúc chị ăn trưa ngon miệng." Lisa vội vàng nói, rồi cùng nàng đi nhanh vào phòng.

Vừa vào đến phòng, Lisa liền khóa cửa lại, nhăn mặt nói: "Mắc gì cậu nhéo tớ?" 

"Thích." Chaeyoung ngồi xuống ghế, chéo chân.

"Ơ..." 

"Sao? Trợ lý của quản lý nên không được quyền nhéo idol hả?" Chaeyoung giận dỗi bĩu môi.

Lisa thấy Chaeyoung như vậy, liền cười cười đi đến: "Đương nhiên là có quyền. Không chỉ được quyền nhéo, mà trợ lý của quản lý còn được idol ôm nè." Lisa ôm nàng, nói tiếp: "Còn được idol hôn nữa." Lisa hôn vào môi nàng một cái.

Chaeyoung cuối cùng cũng cười, đánh yêu cô: "Đồ lắm trò."

"Lần này, cậu là ghen với chị Thư Hân hay chị Jennie đây?" Lisa nháy mắt cười.

"Tớ không có ghen."

"Lại chối... Thế sao nhắc đến Jenlisa cậu lại nhéo tớ? Lại nổi giận nhỉ?"

"Tại tớ bực." 

"Mắc gì bực?"

"Ai kêu tớ không được tạo nhiều moment với hai chị, trong khi người đó lại nhiệt tình tạo moment làm cho fan Jenlisa ngày càng đông?"

"Người ta chỉ vô tình thôi." Lisa biết mình sai, lại liền hóa mèo con, cọ cọ đầu vào người nàng.

"..."

"Người yêu à, đừng giận mà. Chuyện ship chỉ là sở thích của các fan thôi, cậu để tâm làm gì. Cậu nên để tâm đến chuyện chúng ta chuẩn bị kết hôn nè. Hết hôm nay là tớ quay xong rồi đó."

"Vậy sáng mai liền bay sang Úc."

Nhìn mặt Chaeyoung vừa đang giận dỗi cô, lại vừa gấp gáp kết hôn, khiến Lisa phì cười. 

"Cười cái gì?" Nàng cau mày hỏi.

"Tớ vẫn không tin có một ngày, cậu thật sự muốn kết hôn với tớ..."



End chap 32.

Mọi người chuẩn bị tiền ăn cưới chưa?? 😂


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net