Chap 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa dang tay kéo Chaeyoung nằm vào lòng mình.

"Giấc mơ hôm nay thật đẹp." Cô nhắm mắt, cười tươi, cằm đặt lên đỉnh đầu nàng.

"Cậu đã mơ gì?" Chaeyoung vòng tay qua eo Lisa.

"Mơ thấy Chaeng đánh thức tớ, vô cùng ngọt ngào!"

"Vậy từ nay, ngày nào tớ cũng cho cậu mơ giấc mơ này, có muốn không?" Chaeyoung cười, dịu dàng nựng má Lisa.

"Chaeng à, phải cậu không vậy?" Lisa bật cười nghiêng ngã trước những cử chỉ lạ lùng của Chaeyoung. Chưa bao giờ, Lisa thấy nàng dùng ánh mắt này cho cô, ánh mắt yêu chiều cứ như người mẹ đang dỗ dành đứa con cưng của mình vậy, thật không thể nào nhịn cười được.

"Không muốn thì thôi..." Chaeyoung ngồi dậy, thẹn quá hóa giận liếc Lisa.

"Nào người đẹp... cho tớ ôm một chút nữa đi." Lisa luyến tiếc vội vàng níu kéo hơi ấm của nàng.

"Cậu dậy mà đánh răng rửa mặt đi kìa, mọi người chuẩn bị ăn sáng rồi đó." Nói thì nói vậy, những nàng vẫn nương theo lực kéo của Lisa, ngã vào lòng cô một lần nữa.

"Nhưng mà người ta lười lắm, người ta chỉ muốn ôm Chaeng thôi, ước gì có thể ôm Chaeng hết 24 giờ luôn nhỉ..." Lisa dụi mặt vào ngực nàng, hít hà hương vị cơ thể khiến cô mê đắm không muốn rời.

"Cậu nói thật đi, trên người cậu có ma túy đúng không?" Lisa đột nhiên rà soát khắp nơi trên cơ thể nàng, rồi còn cau mày nhìn nàng đầy chất vấn.

Khiến cho Chaeyoung ngây người, kịp thời vẫn chưa hiểu được lời nói của Lisa.

"Ơ... sao tự nhiên lại hỏi vậy?"

"A... Thì người ta nghiện cậu mất rồi. Từ nay, một giây tớ cũng không cho phép cậu cách xa tớ." Lisa đang nằm trên người Chaeyoung, liền vòng tay ôm siết lấy nàng, cảm nhận rõ ràng tiếng nhịp tim đập, mà trong lòng cứ như có cả ngàn đóm lửa, ấm áp đến lạ thường.

Nhớ lại những ngày một mình ở Trung Quốc không có Chaeyoung bên cạnh, hay những ngày hai đứa ở gần nhau nhưng cứ ngỡ như xa nửa vòng trái đất đó. Thật đáng sợ!

Cô thật không biết mình đã có sức mạnh phi thường như thế nào, để có thể vượt qua được hết những chuỗi ngày sống mà như ở địa ngục trần gian, hành hạ cảm xúc đến tốt cùng khi đó.

"Được rồi, một giây cũng không xa. Vậy bây giờ, chị cõng bé Lili đi đánh răng nhé, chịu không?" Chaeyoung xoa xoa mái tóc Lisa, dung túng cho cô đang làm loạn trên ngực mình, còn cười vô cùng hạnh phúc trước những lời nói ngốc nghếch, nhưng đủ khiến cho nàng vui vẻ cả ngày đó.

"Thật á?" Lisa bật dậy, tròn mắt, mặt hớn hở như đứa trẻ nhìn nàng.

Chaeyoung gật đầu, rồi đứng lên, xoay lưng về phía Lisa, hơi khom người xuống để cô dễ dàng leo lên người nàng.

Lisa cười tươi như hoa mặt trời, vòng tay ôm lấy cổ Chaeyoung, không do dự đặt toàn bộ sức nặng của cơ thể mình lên người nàng, vì cả hai có vóc dáng cùng cân nặng không quá chênh lệch nhau nên Chaeyoung cũng khá dễ dàng cõng Lisa lên.

Ở trên lưng Chaeyoung, Lisa vui vẻ đến mức quên mất việc phải nghi ngờ vì sao hôm nay nàng đột nhiên lại nuông chiều cô như thế.

Mà cho dù là lí do gì đi nữa, giờ phút này cô cũng không muốn quan tâm đến. Hôm nay nhất định phải triệt để tận hưởng hồng ân ngàn năm có một này.

"Lấy kem cho tớ đi Chaeng." Lisa chớm chớm mắt.

"Ừm..."

"Đánh răng cho tớ đi." Lisa mở to miệng, thái độ như một cô công chúa kiêu kì đang chờ người hầu phục vụ mình.

"Ừm..." Chaeyoung thấy Lisa như vậy, một tiếng cũng không khó chịu, ngược lại còn cười mỉm, lắc đầu trước sự trẻ con của Lisa.

"Rửa mặt cho tớ." Lisa chỉ chỉ vào gương mặt lắm lem đầy kem của mình.

"Ừm." Nàng lấy cóc nước cho Lisa súc miệng, rồi nhúng ướt khăn, nhẹ nhàng lau sạch gương mặt cho cô.

"Tớ muốn thay quần áo."

"Để tớ đi lấy." Chaeyoung tất bật bước ra ngoài, lấy cho Lisa bộ quần áo mới, rồi nhanh chân bước vào, cúi người thành thục cởi bỏ đồ ngủ của Lisa ra.

Lisa chỉ lặng lẽ nhìn theo, rồi tủm tỉm cười hạnh phúc trước dáng vẻ của nàng chăm sóc mình.

"Chaeng à..."

"Hửm?" Chaeyoung đang chăm chú gài lại từng cúc áo cho Lisa.

"Hay là cậu làm mẹ nhỏ của tớ đi..."

Chaeyoung giật mình ngẩng đầu lên, liền bị Lisa ôm eo kéo sát vào người cô, thuận thế còn hôn vào chóp môi nàng một cái.

"Cậu nói điên nói khùng gì vậy?" Chaeyoung bật cười đánh yêu vào người Lisa.

"Mẹ nhỏ ơi, xin hãy nuôi dưỡng đứa trẻ đáng thương này " Lisa diễn ra vẻ mặt vô cùng tội nghiệp.

Sống xa mẹ từ nhỏ, hiện tại khi quay về cũng không thể nào được mẹ chăm sóc như hồi còn bé được nữa. Thật sự, khi thấy Chaeyoung đánh răng, lau mặt, thay đồ cho mình, Lisa liền rất nhớ đến khoảng thời gian lúc nhỏ khi còn được sống trong vòng tay của mẹ, có bao nhiêu là hạnh phúc, bình yên.

Trong lòng Lisa dâng lên một cảm xúc nghẹn ngào khó tả. Vừa xúc động, lại vừa muốn trêu ghẹo nàng một chút.

"Được rồi. Vậy không kết hôn nữa."

"Why?" Lisa hốt hoảng, mếu máo nhìn nàng.

"Có mẹ con nào lại kết hôn với nhau đâu?" Nàng liền nhún vai, tặc lưỡi.

"Thôi. Tớ không muốn mẹ nhỏ nữa, tớ muốn Chaeng làm vợ tớ hơn." Lisa cười, hôn hôn vào môi nàng.

"Cậu á... như đứa trẻ không chịu lớn." Chaeyoung nheo mắt, lắc lắc chiếc mũi của Lisa.

"Bởi vì ở bên Chaeng, nên Lili không muốn lớn." Bởi vì Lisa biết, chỉ khi có thể thoải mái hóa trẻ con như lúc này, thì mới là giây phút tuyệt vời nhất.

"Thế mà đòi bảo vệ tớ?" Chaeyoung cười nửa miệng.

"Yah... Tớ có phép thuật đó nha, tớ mà biến thành đại cường Lalisa thì cậu có mà khóc không thành tiếng" Lisa liền gồng hai tay lên, để lộ ra cơ bắp cho Chaeyoung thấy.

"Uii... tớ lại sợ quá cơ." Chaeyoung trề môi.

Nàng định bước ra ngoài, thì lại bị Lisa kéo lại.

"Chaeng, cậu không có chuyện gì khác muốn nói với tớ hả?"

"Chuyện gì?" Chaeyoung giả ngơ, hỏi lại Lisa.

"Thì hôm nay cách cậu đối xử với tớ rất lạ. Bình thường cậu có vậy đâu?" Lisa gãi gãi đầu.

"Cậu không thích tớ như vậy hả?" Chaeyoung cười khổ nhìn cái con người đang đứng trước mặt mình. Nàng chăm sóc Lisa, yêu thương Lisa nhiều hơn, mà Lisa cũng ý kiến sao?

Thật ra nàng đã luôn có cảm giác, rằng mình chưa đủ tốt, rằng mình chưa đủ yêu thương, quan tâm Lisa, như cách mà Lisa đã luôn yêu thương, quan tâm nàng. Nên nàng muốn làm một điều gì đó, thể hiện cho Lisa thấy, rằng tình yêu của nàng dành cho Lisa cũng rất to lớn.

"Tớ thích chớ. Nhưng mà..." Trong lòng Lisa không hiểu vì sao lại trở nên bất an. Chẳng phải tử tù nào trước khi chết cũng được ăn một bữa no say sao?

"Chỉ là, ngày hôm nay tớ chợt nhận ra, rằng mình đã thương cậu nhiều hơn ngày hôm qua." Chaeyoung chạm tay lên gương mặt Lisa, nhìn sâu vào ánh mắt cô.

Tình yêu của Lisa đối với nàng phải sâu nặng đến nhường nào, để có thể sẵn sàng cho nàng cả gia tài của cô, mà không cần đắn đo, nghĩ suy?

Liệu Lisa có phải là đang ngầm đảm bảo rằng quãng đời về sau, cô sẽ không bao giờ bỏ rơi nàng?

Hay là, Lisa là đang minh chứng cho việc đối với cô, nàng quan trọng hơn khối tài sản khủng lồ đó?

Trong khoảnh khắc khi nhìn thấy chữ kí của Lisa trên bản hợp đồng, nàng biết mình thật sự đã chọn đúng người rồi.

"Thế ngày mai có thương tớ nhiều hơn ngày hôm nay không?" Lisa cười tít mắt, trong lòng liền như có cả rừng hoa đang đua nở, khi nghe câu trả lời quá sức ngọt ngào của Chaeyoung.

"Có."

"Thế tuần sau có thương tớ nhiều hơn tuần này không?"

"Có."

"Thế tháng sau có thương tớ nhiều hơn tháng này không?"

"Đương nhiên là có có có. Tớ thương cậu nhiều hơn thương bản thân tớ luôn, được chưa?" Chaeyoung cau mày, sắp mất hết kiên nhẫn trước sự nhây của Lisa, bao nhiêu cảm xúc dạt dào đang trực trào trong lòng cũng đều tan biến đi hết, Lisa chỉ giỏi phá không khí thôi.

"Không được, cậu phải thương bản thân của cậu nhiều hơn." Lisa kí yêu lên trán Chaeyoung.

"Còn cậu thì sao?"

"Tớ á?... sẽ thương Chaeng nhiều hơn." Lisa nói lí nhí trong miệng, như một đứa trẻ biết rõ mình đang làm sai điều gì đó, nhưng vẫn cố chấp làm.

Lisa không bao giờ muốn nàng phải làm bất kì điều gì vì cô, càng không bao giờ muốn nàng thương cô nhiều hơn thương bản thân mình.

Nhưng với Lisa, cô lại không thể làm được. Cô không thể nào ngừng việc đặt lợi ích của nàng trước lợi ích của mình. Cô không thể nào ngừng việc đặt vị trí của nàng cao hơn mình một bậc.

"Cậu cũng phải thương cậu, cậu phải biết nghĩ cho bản thân của cậu trước tiên, không được chuyện gì cũng nghĩ cho tớ." Ánh mắt Chaeyoung ươn ướt, ôm lấy Lisa.

"Là cậu nói đó nha. Thật ra bản thân tớ là đang rất muốn..." Gương mặt Lisa bừng sáng. Nhanh tay luồng vào bên trong áo của Chaeyoung, cúi đầu xuống cắn nhẹ vào vành tai nàng, một vệt đỏ theo sự mẫn cảm liền ẩn hiện ra.

"Yahh... cậu không nghiêm túc được một chút à?" Chaeyoung ngại ngùng đẩy người Lisa ra xa mình.

"Tớ đang rất nghiêm túc nghĩ cho bản thân mình nè." Lisa cười cười, tiến lại gần nàng, bế nàng ngồi lên lavabo.

Đôi môi liền nhanh chóng chiếm lấy môi Chaeyoung, bàn tay tích cực xoa nắn hai quả mềm mại đầy mê hoặc của người đối diện.

Chaeyoung cũng buộc phải nhập cuộc. Dung túng cho từng hành động của Lisa.

"Ưm... chậm thôi Lisa." Hai tay nàng bấu chặt vai Lisa, mắt nhắm hờ, hơi thở cố gắng theo kịp tốc độ của Lisa, cơ thể cả hai đang từng khắc nóng dần với những thanh âm khe khẽ được Chaeyoung phát ra.

Cốc cốc !

"Ông bà chủ mời tiểu thư và cô Lisa xuống ăn sáng." Giọng quản gia Kim vang lên.

Mọi động tác trên tay Lisa đều dừng lại, cô ngã đầu lên vai nàng, hậm hực, giậm chân, nghiến răng nói: "Lúc nào cũng vậy."

Một năm trước cũng tại căn phòng này, khi cả hai còn là bạn thân, chính là bà ấy phá không cho Chaeyoung hôn cô. Mãi đến một năm sau, khi cả hai đã chuẩn bị kết hôn, cũng lại là bà ấy... Thời gian có thể làm cho mọi thứ thay đổi, chỉ có quản gia Kim xuất hiện không đúng lúc, vẫn chưa từng thay đổi.

.

"Chaeyoung với Lisa khi nào ăn xong, thì lấy giấy tờ cá nhân của các con đưa cho ba nha." Ba vừa ăn, vừa nói.

"Chi vậy ba?" Chaeyoung ngây thơ hỏi.

"Đồ ngốc. Để làm thủ tục kết hôn cho hai đứa chứ chi?" Chị Alice ngồi kế bên, lấy đôi đũa đánh mạnh vào đầu Chaeyoung.

"A... Lisa..." Chaeyoung ôm đầu mếu máo nhìn Lisa.

Lisa thấy thế cũng xót người yêu liền lấy tay xoa xoa nơi vừa bị chị Alice đánh cho Chaeyoung.

"Ba có thể giúp tụi con ạ?" Lisa vốn nghĩ cả hai sẽ phải tự đi đến sở tư pháp để làm thủ tục, còn đang lo sợ sẽ bị người khác nhận ra. Thật không ngờ, gia đình Chaeyoung đã nghĩ thấu đáo như vậy rồi. Lấy vợ có gia đình là luật sự, chẳng phải rất tuyệt vời sao?

"Không phải ba, mà là bạn trai của Alice, Roy."

Roy là học trò cũ của ba, bằng tuổi với Alice, hiện đang làm việc tại sở tư pháp, là một người Úc chính gốc, với làn da trắng cùng chiều cao nổi bật. Vì đem lòng yêu mến Alice, nên Roy đã luôn nổ lực ghi điểm trước mắt ba. Thật, đã thành công khi ba đặc biệt ấn tượng với cậu học trò này, không chỉ có vẻ ngoài đẹp trai mà trình độ học vấn cũng rất đáng nể.

"Ủa... chị với Roy quen nhau rồi hả?" Vừa trông thấy chị Alice đang từ tủ lạnh đi lại, Chaeyoung một lần nữa ngây thơ hỏi.

"Cái gì? Ai nói với em" Alice trừng mắt nhìn nàng.

"Ba nói." Chaeyoung đưa mắt nhìn qua ba.

"Ba à... Sao ba cứ vậy hoài, con với Roy chỉ đang tìm hiểu thôi, chưa có yêu nhau." Thật ra, Alice không phải ghét bỏ Roy, nhưng nói thích thì cũng không đúng. Việc chị đồng ý bước vào giai đoạn tìm hiểu cùng Roy, là vì ba. Ba đã luôn nhắc về Roy trước mặt Alice và thúc ép chị nên cho Roy một cơ hội. Trước mắt, thấy Roy cũng là người tốt, Alice cũng không muốn khiến cho ba phải thất vọng, nên mới cho cả hai cơ hội để tìm hiểu nhau.

"Thì ba con chỉ nói Roy là bạn trai của con, chứ có nói là người yêu của con đâu." Mẹ thấy ba bối rối không biết trả lời, liền nhanh trí nói giúp ba.

"Ừa, mẹ con nói đúng đó." Có mẹ nói đỡ, ba liền như nắm được phao cứu sinh.

"Không thèm nói chuyện nói ba nữa, con đi làm đây." Alice trề môi nhìn hai cặp vợ chồng trước mặt mình, một cặp son sắc một lòng, một cặp tình cảm mặn nồng, thật quá tủi thân rồi.

"Chiều nhớ về sớm, chứng kiến em con kết hôn đó." Mẹ nói với theo.

"Con biết rồi." Alice vừa mang giày, vừa trả lời mẹ.

"Còn hai đứa nữa, ăn nhanh đi rồi đi lên lấy giấy tờ xuống đây. Mẹ nhờ quản gia Kim ra Sở tư pháp đưa cho Roy làm trước những thủ tục cơ bản, buổi chiều hai đứa chỉ cần ký vào là được."

"Dạ." Cả hai vui mừng, liền đồng thanh trả lời.

.

"Chúng ta sắp cưới nhau thật hả Chaeng?" Lisa tựa đầu vào vai nàng, khi cả hai đang ngồi trên giường.

"Yah... Nãy giờ cậu hỏi, không dưới 10 lần đâu đó." Chaeyoung khó chịu lên tiếng, Lisa vẫn còn chưa tin vào sự thật?

"Thì trả lời người ta đi mà..."

"Ừm chúng ta sẽ cưới nhau. Một chút nữa thôi cậu sẽ bị tớ trói chặt cả đời. Cậu sợ chưa?"

"Sợ..." Lisa cười tủm tỉm.

"Cậu sợ?" Chaeyoung trừng mắt, gằn giọng, nhéo vào tai Lisa.

"A... người ta giỡn mà, cưới được Chaeng là phúc đức mấy đời của người ta tích góp được đó." Lisa vừa nhăn mặt vì đau, lại vừa cười cười nịnh nàng , gương mặt chẳng khác gì mấy chú hề đang diễn trò.

"Nói vậy còn nghe được." Chaeyoung hài lòng, buông tay đang nhéo tai Lisa ra.

"Người ta là đang nói lời thật lòng..." Lisa lại như chú cún con, thu mình vào vòng tay của Chaeyoung.

"Mà này Lalisa." Chaeyoung đột nhiên cau mày, đẩy Lisa ra.

"Ơ... thì cậu cứ nói đi, mắc gì phải đẩy người ta ra, người ta buồn." Lisa mặt dày, lại chui vào lòng nàng.

"Là cậu quên hay cố tình không muốn nhớ?"

"Hửm? Chuyện gì?" Lisa ngơ ngác không hiểu nàng đang nói gì.

"Nhẫn cưới của tớ đâu. Cậu định không cho tớ đeo nhẫn cưới à?"

Lisa ngơ người vài giây, rồi chỉ vào tay nàng.

"Nè..."

"Nè cái gì?" Chaeyoung nhìn theo tay Lisa, đang chỉ vào ngón tay đeo nhẫn đinh của mình.

"Cậu có biết là chiếc nhẫn này nằm trong bộ sưu tập Cartier Love không? Khi bộ sưu tập Cartier Love ra đời, có một thông điệp như này, tình yêu vĩnh cửu là hạnh phúc từ những điều giản đơn. Lúc đọc thông điệp đó, trong đầu tớ chỉ nghĩ đến cậu, nên liền mua về một đôi cho chúng ta, như ngầm muồn bày tỏ tình cảm của tớ cho cậu biết, nhưng cậu vĩnh viễn cũng không thể tự biết." Lisa trầm mặt, tủi thân.

"Tớ biết được ý nghĩa của chiếc nhẫn, nhưng lại không thể biết được rằng cậu có thật sự mua chiếc nhẫn này là vì ý nghĩa của nó hay chỉ vì nó đẹp? Bởi vì lúc đó, cậu luôn thể hiện cậu là con người mà ai cậu cũng có thể ôm, cũng có thể hôn. Nên tớ không dám tin những cảm giác của mình là đúng, không dám tin vì cậu yêu tớ nên mới tặng tớ chiếc nhẫn này."

Nếu Lisa lúc đó không làm những hành động khiến cho nàng hoài nghi, thì liệu cô có cần dùng nhiều năm như vậy, chỉ để sống trong cảm giác đơn phương khốn khổ?

"Là tớ đã sai rồi đúng không?" Lisa đưa mắt nhìn nàng.

Lisa của những năm đó, luôn sợ nàng sẽ kì thị mình, sẽ coi thường tình cảm của mình. Nên cô đã luôn thể hiện rằng mình đối với tất cả mọi người là như nhau, ai cô cũng tỏ ra thân mật, để đến khi cô thân mật với nàng, thì nàng sẽ không cảm nhận được sự khác biệt của cô đối với nàng.

"Ngốc. Yêu một người làm gì có chuyện sai với đúng. Chỉ là khi ấy, cả tớ và cậu đều không biết cách yêu."

"Vậy bây giờ cậu thấy tớ đã biết cách yêu chưa?" Lisa chớm mắt mong chờ câu trả lời của Chaeyoung.

"Chưa." Chaeyoung cười, chọc Lisa.

"À... thì ra cậu chọn cái chết?" Lisa nhìn Chaeyoung bằng cặp mắt sắc lang. Từ từ đẩy nàng nằm xuống giường, ngồi lên người nàng.

"Cậu... cậu làm gì?" Chaeyoung thừa biết Lisa đang định làm gì mình. Nhưng nàng vẫn diễn tròn vai cô gái ngây thơ với ánh mắt sợ sệt.

"Chứng tỏ cho cậu thấy tớ cũng biết cách yêu."

"Ý tớ là cách yêu... chứ không phải cách yêu."

"Không phải là như nhau sao?"

Không muốn đợi thêm nữa. Lisa trực tiếp tốc chiếc áo thun rộng của nàng lên, đem đầu mình chui vào bên trong. Lisa như chú ngựa non hiểu chiến, náo loạn cả một vùng đất màu mỡ. Khiến cho nàng chỉ biết bất lực, nằm nhìn chiếc đầu bên trong lớp áo, đang nhiệt tình di chuyển, cùng những âm thanh mút máp thân thể nàng, không một chút ngại ngùng được Lisa phát ra.

Cốc cốc !

"Ông bà chủ mời cô chủ và cô Lisa xuống phòng khách. Cậu Roy đã đến rồi ạ."

"Dạ, tụi con xuống liền." Chaeyoung cố gắng điều chỉnh thanh giọng của mình, trả lời.

Lisa đang làm việc bên trong áo, liền tức giận cắn một cái vào nụ hoa đang nở rộ của nàng. Rồi từ trong bóng tối, chui ra tìm ánh sáng với vẻ mắt hoàn toàn không cam tâm.

"Này, phòng cậu hình như có camera giấu kín đó." Lisa nhìn khắp nơi trong phòng.

"Làm gì có?"

"Chắc chắn là có."

"Why?"

"Cậu không thấy dì Kim toàn gõ cửa vào những lúc tớ đang làm chuyện đại sự à?" Lisa nhíu mày.

"Chuyện đại sự á?" Chaeyoung bật cười khanh khánh, khi Lisa phát ra hai chữ đại sự với vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng đó. Người ngoài không biết, có khi sẽ tin Lisa là đang thật sự làm một việc ích nước lợi nhà gì nữa ấy chứ.



End chap 35.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net