Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quản gia Kim đi, để lại hai con người nhìn nhau ngơ ngác, hồi lâu mới hiểu ra vấn đề, liền tách nhau ra.

"Không... không phải quản gia Kim hiểu lầm gì chứ?" Lisa nhìn ra cửa lắp bắp nói.

"Tại cậu không đó, tự nhiên lại kêu tớ hôn làm gì." Chaeyoung khoanh tay trước ngực đi tới đi lui, quản gia Kim chuyện gì cũng nói cho mẹ nàng nghe, nhất định bà ấy đã chạy xuống mách chuyện rồi. Nàng phải làm sao đây? Tình ngay lí giang quá mà.

"Hơ hơ... ai là người bảo chỉ cần tớ nói ra thì sẽ hôn tớ?" Lisa chu mỏ cãi lại. Sao cô lại là người sai chứ, rõ ràng người treo phần thưởng là nàng mà.

"Cậu..." Chaeyoung liếc xéo Lisa một cái rồi ngồi phịch xuống giường.

"Chaeng à, phải làm sao đây?" Thấy Chaeyoung đã thật sự tức giận, Lisa cũng liền hạ giọng, hạ mình một chút còn hơn chọc cho nàng giận, mỗi lần Chaeyoung giận cũng thật rất đáng sợ nha.

"..."

Thấy Chaeyoung im lặng, Lisa đi lại gần, khoác tay qua cánh tay nàng, kéo nàng dính sát lại người mình.

"Đừng giận mà, là tớ sai, tớ xin lỗi." Lisa làm nũng, tựa đầu vào vai nàng lắc lắc.

"Cậu bớt trẻ con đi." Chaeyoung đẩy đầu Lisa ra: "Quản gia Kim biết thì một chút mẹ tớ cũng sẽ biết."

"Thì chúng ta đi giải thích là được, dù sao chúng ta cũng chỉ là... là bạn thân." Lisa bỗng trầm mặt.

"Cậu giải thích làm sao đây?" Chaeyoung cáu gắt nói.

"Đi." 

Lisa dứt khoát đứng dậy, nắm tay nàng kéo ra ngoài. Chaeyoung không thích bị hiểu lầm thì Lisa lập tức sẽ làm cho minh bạch. Nàng vì bị hiểu lầm hai người yêu nhau mà tức giận như vậy, rõ ràng Chaeyoung chưa bao giờ để cô trong tim. Đúng rồi, tất cả đều do cô tự biên tự diễn.

"Lisa, cậu làm gì vậy?" Chaeyoung đứng yên, không muốn đi.

Cô quay lại nhìn nàng: "Rõ ràng muốn đi giải thích mà. Đi, đi giải thích." Chiến trường thay đổi, đến lượt Lisa là người nổi giận.

Thấy đôi mắt Lisa đỏ ngầu, Chaeyoung có phần sợ hãi: "Lisa..."

"Đi, nhanh lên." Lisa lại một lần nữa mạnh bạo kéo nàng đi. Chaeyoung nhăn mặt, cổ tay sớm ửng đỏ, đau rát.

Vừa bước xuống giữa cầu thang, đã thấy hai người phụ nữ chụm đầu nói to nói nhỏ điều gì đó, Lisa biết là đang nói chuyện của bọn họ, liền cố tình dặm chân mạnh xuống cầu thang, như thông báo cho họ biết là cô đang xuống. Đúng như cô nghĩ, vừa nghe tiếng bước chân, cả hai người đã vội tách nhau ra, một người chỉnh lại quần áo ngồi ngay ngắn trên ghế, một người lui lại phía sau đứng nghiêm ở đó.

Lisa hít vào một hơi sâu, chuẩn bị tinh thần để nghe những câu tiêu cực nhất. Nhìn người sau lưng mình, gương mặt đang nhăn nhó. Lisa khẽ nhíu mày, nới lỏng tay.

"Ôi...hai đứa lại đây ngồi đi, ăn trái cây nè." Mẹ đột nhiên lại vui vẻ bất thường, Lisa nghiêng đầu khó hiểu. Là cái tình huống gì đây?

"Dâu tây nè Lisa, mùa này dâu ngọt lắm, ăn nhiều vào."

"Xoài của con nè Chaeyoung." Mẹ lấy đĩa xoài đưa trước mặt nàng.

"Dì Park, chuyện là khi nãy..." Lisa nhìn lên quản gia Kim, quản gia Kim liền vờ nhìn sang hướng khác, cô hừ lạnh một tiếng trong lòng. 

Bà Park nhìn theo ánh mắt của Lisa, hiểu ngay ý Lisa muốn nói.

"À... quản gia Kim vừa nói với dì rồi." Không hiểu sao bà Park lại cười, Chaeyoung nãy giờ cúi mặt cũng tò mò ngước lên nhìn. Vì sao mẹ nàng lại cười nhỉ?

"Mẹ có chuyện gì vui hả?" Chaeyoung nhìn mẹ hỏi, nàng vốn cũng đã chuẩn bị tinh thần để nghe mẹ la rồi. Vì từ trước đến giờ mẹ nàng rất khó trong chuyện yêu đương của nàng, còn nhớ lúc học cấp 2, mẹ khi biết tin nàng có người thích thì liền la mắng dữ dội, cấm cản đủ thứ. Từ đó Chaeyoung đã nghĩ, mẹ có ác cảm với việc nữ nữ yêu nhau.

"Đương nhiên!" Mẹ không cười nữa, lặng ngồi ngắm hai đứa trẻ đối diện mình, trong lòng liền một hồi cảm thán, cũng đẹp đôi lắm chứ.

"Lúc nãy quản gia Kim có trông thấy... tụi con ở trong phòng...thật ra thì..." Lisa ngập ngừng không biết nên nói sao cho đúng.

"À mẹ hiểu rồi." Bà Park bỗng nghiêm mặt.

Lisa liền hít thở không thông, Chaeyoung cũng bấu chặt tay mình. Mẹ nàng là một luật sư giỏi, giỏi nhất là việc che đậy cảm xúc, nên suy nghĩ thật của mẹ như thế nào nàng cũng không tài nào đoán được.

"Quản gia Kim, từ nay về sau bà không được phép tùy tiện vào phòng của 2 đứa nhỏ nữa, nếu trường hợp này còn lặp lại, tôi sẽ không nhẹ tay."

Cả hai khi nghe xong liền đơ người, đồng loạt nhìn nhau, rồi nhìn bà Park.

"Mẹ?" Chaeyoung khó hiểu nhìn mẹ.

"Bây giờ Úc cũng chấp nhận hôn nhân đồng giới rồi, mẹ cũng không phải loại người cổ hủ không theo kịp thời đại" Bà Park mỉm cười, dịu dàng đi đến ngồi vào giữa Chaeyoung và Lisa.

"Mẹ, không phải như mẹ nghĩ đâu." Chaeyoung xanh mặt giải thích. Tình huống này, có chết nàng cũng chưa từng nghĩ đến nó sẽ xảy ra.

"Mẹ biết ở Hàn vẫn còn rất nhiều người kì thị, nhưng ở đây thì khác. Các con cứ tự nhiên sống với đúng tình cảm của mình. Mẹ tin cả ba con và Alice cũng sẽ ủng hộ các con đến với nhau. Chỉ cần các con hạnh phúc là được." Bà Park lấy bàn tay của hai người đặt vào nhau. Mà Lisa cũng rất tự nhiên nắm lấy tay của Chaeyoung, còn mỉm cười gật đầu nhìn bà.

Chaeyoung nhíu mày khi thấy Lisa đang hùa theo mẹ mình, Lisa làm những hành động này có phải là đang ngầm thừa nhận mối quan hệ của họ đúng với suy nghĩ của mẹ hay sao?!

"Mẹ à, tụi con chỉ là bạn thân thôi... đúng không Lisa?"

Chaeyoung hất mặt nhìn Lisa muốn cô cùng giải thích cho mẹ hiểu, nhưng nàng nhận lại chỉ là nụ cười tít mắt của ai kia.

Lúc nãy còn hầm hầm kéo nàng xuống giải thích, vậy mà bây giờ lại ngồi ở đó cười ngây ngốc như đứa điên thế kia. Tức chết mất.

"Lisa à, Chaeyoung của dì giao hết cho con, sau này nó có hư thì tùy con xử lí."

"Dì cứ yên tâm, con sẽ chăm sóc cậu ấy thật tốt." Lisa lấy tay vỗ vỗ vào ngực trái của mình.

"Yahh LALISA." Chaeyoung hét lên, cặp mắt nảy lửa nhìn Lisa. Còn với tay ra sau lưng đánh vào vai tên ngốc nghếch kia một cái. Đâu phải lúc nào cũng đùa được đâu chứ.

"Con hung dữ cái gì? Tối ngày chỉ biết ăn hiếp Lisa." Bà Park quay người che chắn cho Lisa. Lisa núp sau lưng bà Park, còn lè lưỡi chọc tức nàng.

"Mẹ à, tụi con không như mẹ nghĩ đâu mà."

Còn cái tên Lisa kia, không biết hôm nay ăn trúng cái gì mà giỡn nhây như vậy, thấy mẹ càng ngày càng hiểu lầm, vậy mà không một câu giải thích.Thật hối hận khi đưa tên này về nhà mà. Chaeyoung bực tức nghĩ.

"Vậy sao quản gia thấy con đang hôn môi Lisa?"

"Không phải, chỉ là hôn má thôi."

"Bạn bè ai lại hôn nhau nhỉ?" Mẹ cười nháy mắt nhìn quản gia Kim. Bằng mọi giá nhất định hôm nay bà phải bắt con gái bà công khai mới được. Bà Park đã nghi ngờ từ lâu rồi, còn chuyện tối qua nữa, Lisa vừa qua thì con gái của bà đã liền bất chấp thời gian, không gian mà chạy đi gặp người ta rồi, đó không phải là yêu chứ là gì. Bạn bè nào mà lại như vậy?

"Mẹ, mẹ... không phải mà." Nàng cứng miệng không biết giải thích như thế nào. Hôn nhau chỉ là thói quen do Lisa tạo cho nàng thôi, không biết từ bao giờ, nàng đã mặc định việc hôn là rất bình thường.

Đuối lý với mẹ, Chaeyoung liền lấy cặp mắt nảy lửa của mình nhìn chằm chằm vào Lisa, đe dọa Lisa, nếu cô không nói đúng sự thật, cô chắc chắn sẽ không yên thân với nàng.

Lisa như cảm nhận được cái chết của mình đang cận kề liền rùng mình lên một cái. Rồi nhìn nàng cười cười.

"Mẹ." Lisa kề tai vào tai mẹ nói nhỏ gì đó, mà nàng không thể nghe thấy.

Nghe xong mẹ lại cười còn gật gật đầu.

"Được rồi, mẹ tin hai đứa chỉ là bạn thân." Mẹ vỗ vỗ vai Chaeyoung rồi đứng lên.

"Quản gia Kim chuẩn bị đồ ăn trưa đi, ba con Alice nghe tin Lisa đến nên một chút sẽ về ăn cơm, nhớ nấu nhiều món ngon."

"Dạ bà chủ."

Nói xong, mẹ cũng đi lên phòng của mình, còn không quên quay lại nháy mắt với Lisa.

"Yah Lalisa." Vừa thấy mẹ đi khuất vào phòng. Chaeyoung liền nhào lại đánh Lisa liên tục.

"A... đau mà." Lisa lấy hai tay ôm đầu mình, bằng mọi giá cô phải bảo vệ khuôn mặt xinh đẹp này.

"Cậu... thật đáng ghét." Chaeyoung đánh thêm một cái thật mạnh vào bã vai Lisa, rồi ngồi xuống thở. Cơn giận cũng vơi đi chút ít.

"Đau chết người ta." Lisa không sợ bị đánh tiếp, mà còn lết lại gần nàng.

"Hừ... ai biểu cậu dám hùa theo mẹ." Nàng liếc Lisa, rồi nhích ra xa cô.

"Cậu không thấy mẹ rất vui vẻ sao?" Lisa mặt dày nhích theo, còn lấy tay ôm eo nàng lại để nàng không còn cơ hội tránh xa cô nữa.

"Nhưng rõ ràng mẹ đã hiểu lầm." Chaeyoung hậm hực, khoanh tay trước ngực, lưng ngã xuống sofa.

"Cũng có nhiều người hiểu lầm chúng ta mà."

"Nhưng đó là người ngoài, còn đây là mẹ tớ, là mẹ tớ đó."

"Thì chúng ta biến điều đó thành sự thật đi, rồi mẹ sẽ không còn hiểu lầm nữa." Lisa tỉnh bơ nói.

"Cậu điên à?" Chaeyoung xoay qua đánh Lisa một cái nữa. Suốt ngày chỉ biết đùa giỡn.

"..." Lisa trầm mặt, lấy tay chạm vào ngực trái của mình rồi nhanh chóng bỏ xuống. Sao tim lại đau thế nhỉ?

"Cậu đã nói cái gì, mà mẹ liền tin chúng ta không phải là loại quan hệ đó vậy?" Thấy Chaeyoung nhìn qua mình, cô liền quay về khuôn mặt tươi cười nhìn nàng.

"Cậu hôn tớ một cái, tớ sẽ nói cho cậu nghe. Lúc nãy, người ta còn chưa được hôn." Lisa trề môi nhớ lại tình huống vừa xảy ra.

Mắt Chaeyoung nhìn xung quanh một vòng, xác định không có ai, liền nhanh như chóp hôn vào má Lisa một cái. Lisa nhận được nụ hôn liền trưng ra bộ mặt sung sướng, cười tít mắt.

"Nói đi."

"Tớ nói với dì là cậu đang rất ngại, mong dì sẽ cho chúng ta thời gian, sau này nhất định sẽ đường đường chính chính công khai cho tất cả mọi người đều biết. Hy vọng dì đừng ép cậu phải thừa nhận!" Lisa chuẩn bị thế để chạy, nói ra câu này nhất định cô sẽ bị đánh.

"CẬU BỊ ĐIÊN À?" Đúng như Lisa dự đoán, nàng vừa giơ tay lên thì Lisa đã chạy đi một khoảng.

"Đứng lại cho tớ." Chaeyoung đuổi theo. Nghĩ sao lại nói với mẹ nàng như vậy chứ, hiểu lầm lại càng hiểu lầm. Không biết trong đầu Lisa, cậu ấy nghĩ cái gì nữa.

"A... chị Alice, Chaeng muốn đánh em." Vừa thấy chị Alice từ cửa đi vào, Lisa liền một mạch chạy lại, núp sau lưng.

"Em lại ăn hiếp Lisa?" Chị Alice dang hai tay ra, cản Chaeyoung lại.

"Em phải dạy dỗ cậu ấy, chiều quá nên hư rồi." Chaeyoung sắn tay áo, mặt đầy sát khí.

Chaeyoung đi thẳng tới, chồm qua người chị Alice, cố đánh cho bằng được Lisa. Cô thì ra sức né, chị Alice lại rất nghĩa khí che chở cho cô.

"Alice, chị có phải chị ruột của em không vậy?" Tại sao ai cũng bênh Lisa hết?

"Cái này phải hỏi ba mẹ mới biết được." Chị Alice cười nói.

Chaeyoung dừng lại mọi động tác, ngồi xuống sofa, trầm mặt.

Alice thấy hình như Chaeyoung giận thật rồi, liền buông Lisa ra, đi lại khều vai nàng: "Này, chị giỡn mà."

Vừa thấy chị Alice rời khỏi Lisa, mắt nàng liền lóe sáng, chạy nhanh như tia chóp, nhào lại câu cổ Lisa, quật xuống sàn, ra sức đánh đấm.

Mà tuyệt nhiên, Lisa cũng không một cử chỉ muốn phản đòn lại nàng, cô chỉ cố gắng thoát khỏi vòng tay của Chaeyoung, chứ không hề muốn đánh lại làm đau nàng.

Chị Alice đứng bên ngoài nhìn bất lực. Tại sao Chaeyoung lại không thấy Lisa là đang nhường nhịn em ấy chứ?

"Được rồi, tớ xin lỗi mà, lần sau không vậy nữa." Lisa nắm được hai tay Chaeyoung, nguyên thân người của nàng bây giờ đã nằm gọn dưới thân Lisa.

"Còn có lần sau?" Chaeyoung cũng tùy ý cho Lisa nằm trên người mình, giọng nói có vài phần dịu lại.

"Ờ thì... thì không có lần sau nữa." 

"Mẹ lại xem hai đứa nó đóng phim tình cảm nè." Chị Alice che miệng cười nhìn mẹ đang từ trên cầu thang đi xuống.

"Ừa. Bạn thân nên mới ôm nhau lăn lộn vậy đó." Mẹ cười nhìn hai người vẫn chưa chịu tách nhau ra.

"Mẹ..." Chaeyoung vội vàng đứng lên, chạy về phía bà, bộ mặt vô cùng nghiêm túc: "Lisa nói khùng nói điên đó mẹ, thật sự tụi con chỉ là bạn thân thôi, không phải người yêu đâu. Mẹ phải tin con"

"Ừa. Thì mẹ tin hai đứa là bạn thân mà." Bà Park nhún vai trả lời.

.

Vài ngày sau đó, Chaeyoung dẫn Lisa đi khắp nơi ở Melbourne. Những nơi nổi tiếng nhất, những nơi đẹp nhất đều có dấu chân của hai người. Bọn họ trải qua những ngày rất vui vẻ, rất tự do. Ở đây không giống như Hàn, cho dù mọi người có biết họ đi chăng nữa, vẫn rất tôn trọng sự riêng tư của hai người. Chaeyoung từng nói " Ước gì chúng ta gặp nhau ở Úc nhỉ, có lẽ lúc đó chúng ta sẽ tự do hơn". Cô nghe xong liền một hồi xúc động, ước gì điều đó thành sự thật nhỉ?

Khi cả hai không còn thân phận là idol nữa, có khi cô sẽ tự tin mà bày tỏ tình cảm của mình, có khi bọn họ sẽ không cần sợ bất kì điều gì mà dũng cảm ở bên nhau.

Hôm nay là ngày cuối cùng ở nơi này, Chaeyoung dẫn Lisa đến một công viên, đây là nơi lúc nhỏ nàng thường được cha mẹ đưa đến, đã có rất nhiều kỉ niệm.

Cùng nắm tay nhau tản bộ dưới nắng chiều, ngắm nhìn khung cảnh xung quanh, khuôn miệng của cả hai luôn ẩn hiện nụ cười.

Cuộc sống sau này cũng thật mong giống như thế, không cầu một tình yêu oanh oanh liệt liệt, chỉ mong có thể bình bình lặng lặng cùng nhau đi qua cuộc đời.

Cả hai chọn một ghế đá ngồi xuống, đối diện họ là một hàng rào cây xanh tươi tốt.

Bầu trời hôm nay lại đặc biệt xinh đẹp, những áng mây trắng lơ lững, ánh nắng vàng ấm áp, mặt trời cũng dần dịu nhẹ trong buổi chiều tà.

"Lisa, chúng ta trông giống như cặp vợ chồng già quá ha?" Không biết tại sao, nhưng nàng thật rất muốn nói ra câu này.

Một buổi chiều an yên, hai vợ chồng già cùng nắm tay nhau đi trên con đường trải đầy nắng vàng. Ngồi tựa vào nhau chầm chậm ngẫm lại cuộc đời đã trải qua cùng nhau, đó là những gì nàng đã nghĩ đến.

Con người cuối cùng cũng chẳng mong phú quý giàu sang, điều họ mong muốn nhất chính là được cùng với người mình yêu thương nhất đi đến cuối cuộc đời.

Lisa nghe xong liền bật cười hạnh phúc: " Vợ chồng già á?"

"Ừa... Cậu không thấy giống à?"

"Giống, rất giống." Tớ còn ngàn vạn lần mong nó thành sự thật kìa, Lisa thầm nghĩ.

Cả hai không nói gì nữa, chỉ lặng lẽ tận hưởng mọi thứ xung quanh cùng nhau.

Lisa nhìn vô định về phía trước, tâm hồn như thả đi đâu đó, rồi bất giác khóe môi lại cong lên: "Chaeng à..."

"Hửm?"

"Trên đời này á, có rất nhiều người điên cuồng chạy theo tiền tài lợi ích, còn có nhiều người nhẫn tâm đạp lên người khác để đạt thứ mình mong muốn. Có người cứ mãi mê, mơ mộng tìm một cái kết tuyệt vời cho một cuộc đời nào đó. Có người lại luôn cố chứng tỏ rằng mình đặc biệt giữa vạn người..." Lisa quay qua nhìn Chaeyoung, mỉm cười rồi nói tiếp: "Nếu là tớ, tớ sẽ không chọn những điều như thế." 

"Nếu là cậu thì cậu sẽ chọn gì?" Nàng cũng rất tò mò về sự lựa chọn của cô.

Nàng biết suy nghĩ của Lisa về cuộc sống không phải ngây ngô như cách cô thể hiện ra bên ngoài. Có lúc Lisa năng động hoạt bát, cũng có lúc cô trầm tư, ít nói. Lisa luôn giữ những điều tiêu cực vào lòng, nhưng tuyệt nhiên cũng không bao giờ nói ra những âu lo của bản thân cho nàng biết. Chaeyoung muốn cùng Lisa giải quyết buồn phiền đó, nhưng Lisa không nói, nàng cũng không tiện xen vào. Chỉ biết đứng ở một góc nào đó, nhìn Lisa tự giải quyết những buồn phiền của bản thân.

"Tớ chỉ chọn những thứ nhỏ nhặt giản đơn, tớ chọn một ngày thật đẹp nhất của những ngày tớ thấy đẹp, rồi đạp xe chở cậu đi trên con đường dài, vắng lặng, yên bình. Đến một khoảng trời thoáng đãng nào đó, dừng lại và buông chỉ một câu thôi." Lisa khẽ hít vào một hơi, rồi nói tiếp: "Chaeng à, tớ sẽ ế trọn đời bên cậu nhé?" 

Lisa nhìn nàng cười, nụ cười của cô hiện tại giống như ánh mặt trời của hoàng hôn, dịu nhẹ, ấm áp và tràn đầy hy vọng. Chaeyoung thẫn thờ vài giây trước lời nói, nụ cười và ánh mắt đó. Tim nàng đập nhanh lắm, hình như nó xao động rồi. Nghĩ thế, Chaeyoung liền vội muốn triệt tiêu đi cảm giác này.

"Tại sao lại ép bản thân ế trọn đời bên tớ chứ, rồi ai sẽ dành cả đời ở bên cậu?"

"Vậy cậu có muốn dành cả đời ở bên tớ không?" Nói ra được câu này, Lisa đã phải lấy toàn bộ dũng cảm, can đảm mà mình có được.

"Không, tớ còn phải có chồng có con nữa chứ. Tớ thích trẻ con, tớ thích có một gia đình nhỏ. Tớ tin chúng ta rồi cũng sẽ tìm được hạnh phúc cho riêng mình thôi. Không cho phép cậu nghĩ tới chuyện ế tới già đó, biết chưa?" Chaeyoung bật cười trước suy nghĩ trẻ con đó của Lisa.

Lisa ngượng cười, rồi nhanh quay đi hướng khác, cố giấu đi đôi mắt thoáng buồn.

Năm tháng trôi qua, cậu vẫn thế và tớ vẫn vậy.Cậu vô lo còn tớ nghĩ đủ điều !!


End chap 4.

Mãi đến sau này, Chaeyoung mới thật sự nhận ra, năm tháng đó mình đã bỏ lỡ những gì... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net