Chương 17: Từ Tĩnh Lôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lệ Sa đứng bên cạnh bọn hắn nhiệt tình hầu rượu.

Không quá lâu sáu hủ rượu đầy đã vơi đi một nữa, nhưng đám nam nhân kia vẫn chưa có dấu hiệu nào gọi là bất thường cả, Lệ Sa bấm bụng định bỏ thêm một chút dược thì đúng lúc Phác lão gia cho gọi cô vào bên trong.

-" Tiểu nhân bái kiến lão gia ".

Phác lão gia mặt tươi như hoa phất tay cho phép Lệ Sa ngồi xuống.

-" Ngày mai ngươi cũng đi theo nhị đại tiểu thư tới Linh Sơn Tự lạy phật, tiện tay họa cho cho ta quan cảnh tại Linh Sơn ".

Lệ Sa tầm mắt vô tính lướt qua Thái Anh, trùng hợp nàng cũng đang nhìn cô, có điều chỉ là thoáng qua. Cô gượng cười đồng ý.

Từ xa có một nam tử trên người một thân tơ lụa hoa lệ sáng màu, thắt lưng cũng thêu thêm vài đóa hoa, hắn tiêu sái hiên ngang khiến một số công tử nhà quyền quý phô trương trước đó thu liễm đi vài phần.

-" Tĩnh Lôi cung chúc Phác lão gia, bách lão bá niên trường trường thọ ", hắn chấp tay cuối đầu, cung kính nói tiếp : " Tĩnh Lôi có mang tới bức Thanh Minh Thượng hà đồ, mong rằng người sẽ thích ".

Phác lão gia vốn là người yêu hội họa , ưa thích sưu tầm tranh quý, bức tranh mà mình tìm kiếm đã lâu hiện ngay trước mắt, không khỏi cười to vài tiếng : " Tĩnh Lôi, rất tốt, rất tốt ".

Phác lão gia từ ái nhìn Thái Anh, sau đó dời tầm mắt sang Từ Tĩnh Lôi bỗng nảy sinh một ý định : "Tĩnh Lôi, chi bằng sẵn dịp này cùng Anh nhi đi Linh Sơn tự cầu phúc cho song thân ở nhà ".

-"Ân, được Phác lão gia cho phép thì không còn gì tốt bằng, Tĩnh Lôi đa tạ Phác lão gia ", Từ Tĩnh Lôi không giấu được vui mừng, lập tức đứng dậy cung kính cuối đầu một lần nữa.

Từ Tĩnh Lôi sau khi buổi tiệc kết thúc, vẫn một mực bám lấy Thái Anh không buông. Thái Anh tuy trong lòng vô cùng phiền toái nhưng vẫn phải cố nhịn, tránh làm ra hành động thất lễ.

-" Phác tiểu thư, nàng vẫn tốt ? ", Từ Tĩnh Lôi không giấu khỏi nhớ nhung, dành cho nàng ánh nhìn đầy nhu tình.

-" Vẫn tốt, đa tạ Từ công tử đã quan tâm ", Thái Anh nhàn nhạt lên tiếng, tiếp tục đi về phía trước, không ngó tới Từ Tĩnh Lôi dù chỉ là một cái liếc mắt.

-" ... Vòng tay đó nàng có thích hay không? " thái độ lạnh lùng của Thái Anh đối với Từ Tĩnh Lôi cũng không mấy xa lạ, ngược lại càng thêm hứng thú.

Lệ Sa nấp sau nhành cây phóng tầm mắt qua khu vực nhà xí che miệng cười tủm tỉm. Hài lòng chuẩn bị trở về, vừa lúc nhìn thấy Từ Tĩnh Lôi cùng Thái Anh đang đi tới. Luồng cảm giác khẩn trương không biết từ đâu bộc phát, cô chính là không biết phải chào hỏi như thế nào.

Thái Anh nàng cười cười nói nói với Từ Tĩnh Lôi nhưng không quên gật đầu đáp lại đám tì nữ hướng nàng hành lễ, duy chỉ có Lệ Sa là bị lãng quên rồi bay màu trong hư vô.

=============

===============

Lệ Sa vốn nghĩ Linh Sơn tự là một ngôi chùa nằm trong nội ô, không ngờ đã đi qua một ngày đường vẫn còn chưa tới nơi.

Thuận tay mang ra một quả ô mai khô do Thẩm a di đã chuẩn bị cho mình trước đó, vị chua lan tỏa khắp khoang miệng cùng mùi hương của quả khô làm cơn buồn ngủ của Lệ Sa không tình nguyện tiêu tán: " Từ công tử, còn bao lâu nữa mới tới được Linh Sơn Tự?".

-"Ưhm... một ngày... sẽ đến nơi ".

-"Nga~ (chẹp chẹp )", Lệ Sa không tự chủ rùng mình một cái.

Từ Tĩnh Lôi cố nhắm mắt định thần, âm thầm quệt mép, đôi tay bấu chặt đầu gối từ nãy giờ bỗng tăng thêm lực đạo.

-"Lạp huynh, không biết ngươi đã được bao nhiêu niên kỷ ", hắn ngầm đánh giá Lệ Sa, gương mặt thanh tú trắng noãn, có khi còn mềm mại hơn cả nữ nhân, lòng thầm tiếc nuối.
-" Ta 26 tuổi ".

-"Ngô~ ngươi lớn hơn ta ", Từ Tĩnh Lôi kinh ngạc hô, bởi hắn chỉ mới 25 .

-" Haha ", Lệ Sa miễn cưỡng cười lên một cái.

Linh Sơn tự nằm trên đỉnh núi Linh Sơn, đoạn đường về sau càng hiểm trở, kì lạ một điều suốt cuộc hành trình càng tiến gần địa phận Linh Sơn làng mạc dần thưa thớt.

Đoàn xe chạy dưới ánh chiều tà cho tới khi trời sụp tối, cuối cùng dừng lại trước một trọ quán không tính là nhỏ nhưng có phần âm u. Mã phu nói rằng bọn hắn thường xuyên qua lại nơi này nên biết rất rõ, trong ngoài mười dặm chỉ có duy nhất trọ quán này mà thôi.

-" Đám gia đinh kia có thể ngủ ở ngoài một đêm, Phác tiểu thư nàng cùng nhị tiểu thư và Kim tiểu thư đây ở một gian, ta với Lạp huynh sẽ ở một gian, Phác tiểu thư nàng thấy thế nào? ", Từ Tĩnh Lôi vẫn là khí độ nho nhã, lời lẽ chậm rãi ôn tồn giải thích.

-" Không được! ", không cần nghĩ ngợi, Thái Anh lập tức bác bỏ đề nghị của Từ Tĩnh Lôi .

Lúc này cả 3 người chung một ánh mắt đổ dồn về phía Thái Anh, lần đầu tiên nhận thức nàng phản ứng mạnh đến như vậy.

Duy chỉ Lệ Sa là dùng ánh mắt sùng bái dành cho nàng.

Trân Ni thầm xem thường, suy cho cùng hai đại nam nhân ở cùng một chổ, Thái Anh cũng không cần phản ứng quá phô trương đi, làm như người kia là nữ nhân không bằng....

Trân Ni đôi mắt lưu động khắp người Thái Anh : " Thái Anh muội thấy thế nào?".

Thái Anh thu hồi nét mặt, tựa như người vừa rồi không phải là nàng, xong nhắm mắt xoay lưng : " Tốt ".

Vừa tiến vào căn phòng chưa kịp sắp xếp đồ đạt, Từ Tĩnh Lôi không kiêng dè điều gì hắn cởi phăng ngoại y, chuẩn bị cởi đến quần thì Lệ Sa nhịn không nổi cơn buồn nôn, ôm miệng tháo chạy .
Cửa bật mở đã gặp Thái Anh, Lệ Sa nhất thời không tốc độ không thể kiểm soát xém chút nữa là tông phải nàng mất thôi, cũng may thân thủ nhanh nhẹn kịp thời giữ khoảng cách với nàng.

Thái Anh sắc mặt liên tục thay đổi, trắng rồi lại hồng, hồng lại chuyển trắng. Trước ngực nàng bị người kia cư nhiên ép chặt.

" Chát "

Người đã rời đi từ lâu ấy mà Lệ Sa vẫn ở yên một chổ bưng một bên gương mặt, đôi mắt đờ đẫn dán xuống tấm chăn  ngổn ngang nằm  dưới đất.

Từ Tĩnh Lôi ở trên giường hồi lâu cũng không thấy có bất kỳ động tĩnh nào khác từ phía Lệ Sa : " Lạp huynh còn không mau lên giường? ".

-" Ách... kia... Từ công tử cứ tự nhiên, ta đêm nay sẽ ngủ ở trên bàn ".

-" Nào! Lạp huynh đừng khách sáo, tới đây ".

-" ...haha ta có thói quen tắm trước khi ngủ ", không đợi Từ Tĩnh Lôi trả lời, Lệ Sa dập tắt nến, cả căn phòng cũng chìm vào bóng tối.
Trân Ni cẩn thận kiểm tra cuối dãy hành lang, xác định xung quanh tĩnh lặng không một bóng người mới rút xuống cây trâm cài tóc, dè dặt từng bước nhỏ đến gần cánh cửa vải.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net