Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Tiểu thư, Ngọc Hoa nói người nhạt miệng, cái này ta đặt biệt chuẩn bị cho người ".

Giả tạo quá, cô ngất ngư phủi tay đổi tư thế, gương mặt tiếp tục biến hóa lạnh lùng hất hàm bất cần.

" Nghe nói người thèm bánh đậu xanh, đây! cho nguời "

" Ai da " Cái này cũng không được, quá kiêu ngạo.

Cô vuốt mặt, đôi mắt thiếu nữ mới lớn tròn xoe nhấp nháy, ngữ điệu ngây thơ ân cần.

" Đại tiểu thư, biết người nhạt miệng, ta có đem tới một ít bánh ngọt "

Gió lạnh bắt đầu thổi, Từ Tĩnh Lôi muốn lấy lòng Thái Anh bèn rẽ lối trở về lấy thêm áo choàng, hắn nhíu mày ngó nghiêng trong góc tối, thân ảnh bạch sắc nổi bật dưới ánh trăng, Lệ Sa cùng tảng đá làm ra rất nhiều hành động kỳ quái.

-" Lạp huynh? ".

-" Ách, Từ công tử ", Lệ Sa động tác uyển chuyển quơ tay loạn xạ, cười trừ : " Ở đây nhiều muỗi quá haha".

-" Haha, ta đi trước ".

Từ Tĩnh Lôi một lòng nôn nóng, thoắt ẩn thoát hiện ở cuối dãy hành lang.

Ngôi đình nhỏ chỉ còn vài bước chân, bầu trời đen đặc bỗng nhiên giáng xuống một cơn mưa rào không tính là lớn nhưng cũng đủ làm người ta ướt sũng, Lệ Sa che chở đĩa bánh ở trong lòng chạy xuyên màn mưa.

-" Ngọc Hoa... nói ta mang cái này tới cho người ".

Thái Anh không có hồi âm khẽ gật đầu lơ đãng, xòe bàn tay đón vô số hạt mưa nhỏ.

Đáy mắt long lanh ngấn nước, trầm tư nhìn màn mưa mờ nhạt giữa trời đêm, khó hình dung ánh mắt của nàng ẩn chứa những gì, tịch mịch đơn bạc , huyễn hoặc mà âu. Lệ Sa cảm thấy ở Thái Anh có một nút thắt, người mơ tưởng vây quanh nàng không tài nào kể hết, cớ sao cô vẫn thấy sự đơn độc trong nàng.

-" Tiểu thư có thật thích Từ Tĩnh Lôi? ", lời nói ra không kịp rút lại, cô từ bao giờ thích thú tọc mạch chuyện của người khác như vậy đâu.

-" Thật thì sao? ".

Lệ Sa ôm đầu phiền não đi tới đi lui, nhịn không nổi cao giọng : " Hắn không phải là người tốt".

-" Phẩm chất con người tốt hay không là do ngươi định đoạt? ".

-" Ta biết hắn không tốt! ".

Cô là người hét to, cũng là người sững sờ. Vừa rồi là sao? Y hệt đứa trẻ tranh cải một vấn đề chẳng hề liên quan với mình một chút nào.

-" Xin lỗi ".

Cô hằn học lao dưới cơn mưa, mặc kệ ông trời có đem cô thấm ướt bao nhiêu đi chăng nữa.

Băng qua nữa đoạn đường thì đừng bước, nhún vai thở dài quay đầu trở lại, nép dưới mái hiên đợi nàng hoàn hảo về phòng mới có thể an tâm.

Trân Ni đứng bên kia dãy nhà đối diện chứng kiến hết thảy, luôn cảm thấy không đúng, nhưng làm sao không đúng thì nàng vẫn chưa nghĩ ra.

=============

Cơn gió lốc đưa màng bụi mỏng phủ kín một khoảng sân, rừng tre phía sau rì rào rung lắc, nghiêng ngả theo từng hồi gió mạnh.

-" Xem ra hôm nay các ngươi chưa thể rời đi ".

Thời tiết tại núi Linh Sơn không ai hiểu rõ bằng Trí Tú, đó là dấu hiệu cơn bão lớn nữa đầu mùa hạ, mây đen tụ kín trên bầu trời, màn mưa nặng hạt phủ kín Linh Sơn màu trắng xóa.

Đêm xuống, bầu trời như đang trúc giận xuống thế gian, sấm chớp rầm vang nhuộm sáng một góc trời, gió cuồn cuộn đem nước mưa tràn vào khung cửa, mùi của mảnh đất khô cằn lâu năm được tưới mát hòa lẫn vào trong không khí xộc lên giữa không trung.

Lệ Sa ví cơn bão này như bão Pakhar càn quét Sài Gòn vào năm 2012 mưa giật gió gió lùa, cô lo ngại sơn trại này có trụ vững qua đêm nay nữa hay không.

Bên ngoài có tiếng đập cửa, Lệ Sa níu kéo hơi ấm từ trong chăn trì trệ lê chân.

Bầu trời một lần nữa giáng xuống vài đạo minh quang mang gương mặt người kia hiện rõ, Lệ Sa vội kéo nàng vào bên trong, vén lọn tóc mai rối loạn trước mặt nàng, cô lật đật chạy đi tìm khăn lông khoác lên bờ vai run rẩy vì ướt sũng.

Nàng có lẽ hiểu được Lệ Sa sắp nói điều gì tiếp theo, giơ cao chiếc lọ nhỏ trước mặt cô.

-" Còn một liều cuối vẫn chưa uống ".

Nguyên lai thứ trong bình là đan dược do Ngọc Hoa bào chế, phải uống đúng liệu trình nhằm đề phòng di chứng về sau.

Thái Anh lặng lội đội mưa chỉ để đưa cô thứ này thôi sao? Thái độ lạnh lạnh nóng nóng của nàng không sớm thì muộn cũng bức cô phát điên mất thôi.

Lệ Sa động tác gọn gàng cho viên đan dược vào lòng bàn tay, một ngụm nước liền nuốt xuống. Đưa cho nàng một bộ trung y mới, coi nàng như một đứa trẻ dứt khoát bắt nàng thay ra.

-" Đêm nay ở lại đây đi ".

Thái Anh sửa sang cổ trung y cho kính đáo, y phục Lệ Sa có hơi rộng rãi, nàng ngây ngô chớp đôi mắt to tròn nhìn cô.

-" Ta.. không " .

Lệ Sa không ngờ Thái Anh thích chơi trò đuổi bắt đến như vậy, cô đi qua bên phải, nàng liền chạy sang bên trái, cô lật đật sang trái, nàng lại vòng ra sau.
Lệ Sa sắp không giữ được nhẫn nại cường hào bế Thái Anh vừa vặn trên tay, mới nhận ra nàng ốm đến như vậy, bất giác dân lên một cỗ xót xa.

Ở vị trí này Thái Anh dễ dàng nhìn rõ hai khỏa căng tròn bên trong cổ áo không chỉnh tề hở rộng của cô, nàng có muốn vùng vẫy cũng không thể được, toàn thân nàng tê dại chẳng còn một tia khí lực nào cả, tùy ý cho cô muốn làm gì thì làm.

Lệ Sa cười tít mắt, chu đáo phủ chăn kín người Thái Anh.

-" Ta thực ra không có ý xấu, Từ Tĩnh Lôi hắn không phải loại nam nhân tốt ".

-" Quê nhà của ngươi... nữ nhân có thể cùng nhau... là sự thật? ".

Lệ Sa có hơi ngạc nhiên , lâu sau mới nhè nhẹ gật đầu.

-" Kia... ta có thể tới đó một lần được hay không? ".

Lệ Sa chống đầu nghiêng người về phía nàng, vuốt cằm nhìn Thái Anh tựa đang xem điều gì đó rất thú vị.
Thái Anh cũng là ngước nhìn cô đợi chờ câu trả lời, đợi mãi vẫn chưa thấy hồi âm, nàng dưới cái nhìn của Lệ Sa như chồi non đứng dưới ánh mặt trời, e dè hưởng thụ tia nắng ấm áp.

Gò má Thái Anh ửng hồng trông phi thường đáng yêu, Lệ Sa không nhịn nổi muốn trêu ghẹo nàng một lúc : " Không ngờ tiểu thư hứng thú tới chuyện nữ nữ nhiều như vậy ".

Đúng như mong muốn, Thái Anh lập tức phủ nhận, biểu cảm lúng túng đáng yêu của nàng càng làm cô tăng thêm hứng thú : " Chuyện đó ta có một ít kinh nghiệm, đại tiểu thư có muốn thử hay không? ".

Thái Anh gương ngụm sâu xuống tấm chăn, chỉ chừa mỗi đôi mắt là lộ ra bên ngoài.

Lệ Sa sắc lang vuốt cằm, áp sát Thái Anh, gần, một lúc một gần.

( Rắc! Bộp! )

Cô đau đớn ôm bụng nằm dưới sàn nhà, hơi hám chạy mất dấu, thốt lên một cái cũng vô vàng khó khăn. Ai mà ngờ Thái Anh ra tay vô tình như vậy đâu, một cước đạp cô bay khỏi giường.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net