112

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn ánh mắt sắc bén của Jennie, Chaeyoung vẻ mặt vô tội: "Em có nói sao?"

"Có."

"Chắc là chị nghe nhầm rồi."

Jennie sao có thể để Chaeyoung dễ dàng lừa gạt cho qua, nắm cằm nàng, hừ lạnh nói: "Luôn miệng nói tín nhiệm chị, Nancy vừa xuất hiện, em liền nhận định chị sẽ chọn cô ta, còn dám nói không cần chị. Tín nhiệm của em chính là như vậy?"

"Em không có không cần chị......" Chaeyoung tự biết mình đuối lý, không dám đối diện với Jennie, "Em xin lỗi, về sau em sẽ không như vậy nữa."

Jennie không vui nói: "Em căn bản không để ý đến chị!"

Ngữ khí còn có vài phần ủy khuất.

Chaeyoung vội vàng nói: "Em để ý mà."

"Nói dối!" Jennie bực bội bóp hai má Chaeyoung.

Miệng Chaeyoung hơi chu lên, vừa buồn cười vừa đáng yêu.

Jennie đưa môi lại gần hôn một cái, kéo người vào trong lòng: "Em nhớ kỹ, chị là người sắp cùng em trải qua một đời. Nếu em cảm thấy chị làm chuyện có lỗi với em, em đánh hay mắng chị đều được, nhưng không được một câu cũng không hỏi liền không cần chị, ít nhất em phải cho chị một cơ hội để giải thích."

Chaeyoung mím môi, nhỏ giọng nói: "Em sợ chị lại mềm lòng với Nancy."

"Nhìn chị dễ lừa gạt lắm sao?" Jennie cúi đầu nhìn người trong lòng, ngữ khí bất mãn.

Chaeyoung lắc đầu: "Em chỉ nghĩ, chị ta là người mà chị thích 6 năm, em ở trong lòng chị có thể sẽ không bằng chị ta."

Giống như lần bị bắt cóc đó, người Jennie lựa chọn chính là Nancy, Chaeyoung sợ hãi lại một lần nữa bị vứt bỏ.

So với bị vứt bỏ, không bằng trước tiên mang Sana rời khỏi Jennie, ít nhất còn có thể lưu lại cho mình chút tôn nghiêm cuối cùng.

"Bảo bối, nhìn chị." Jennie nắm lấy bả vai Chaeyoung, nhìn thẳng vào đôi mắt của nàng, biểu tình rất nghiêm túc.

Chaeyoung lần đầu tiên bị cô gọi "bảo bối" thân mật như vậy, lập tức đỏ mặt, không khỏi ngồi thẳng thân mình.

Jennie căng mặt, gằn từng chữ: "Ở trong lòng chị, em là quý giá nhất, cho dù là mười Nancy cũng không thể so được với em. Em hiểu chứ?"

Chaeyoung giật mình, hốc mắt có chút chua xót, rốt cuộc cũng cong khóe môi: "Ừm!"

Trong mắt Jennie cũng lộ ra một tia ý cười, nhưng vẫn xụ mặt nói: "Lần này em hiểu lầm chị, xin lỗi thôi vẫn chưa được, cần phải trừng phạt."

Vừa dứt lời, Sana vừa mới nói chuyện điện thoại với Tzuyu xong chạy tới, che ở trước mặt Chaeyoung: "Tại sao lại trừng phạt mama?"

Jennie nghiêm túc nói: "Bởi vì mama đã làm sai."

Sana quay đầu nhìn Chaeyoung.

Chaeyoung ho khan một tiếng, lúng túng nói: "Ờm...... là mama không đúng."

Sana không muốn mama bị phạt, nhưng cô giáo đã nói làm sai thì phải bị phạt, về sau mới có thể nhớ kĩ, không mắc phải sai lầm nữa. Sana nghĩ nghĩ, nghiêm trang nói với Jennie: "Vậy dì không cần phạt quá nặng, đánh mông mama là được rồi." Mỗi lần bé làm sai, mama sẽ đánh mông nhỏ của bé, kỳ thật một chút cũng không đau.

Ánh mắt Jennie hơi tối lại, nhìn thoáng qua nửa người dưới của Chaeyoung, câu môi nói: "Đánh mông? Trừng phạt này không tệ nha."

"Không được!" Chaeyoung mặt đỏ tai hồng.

"Chị quyết định!"

Jennie đối với sự trừng phạt mà con gái nói ra phi thường vừa lòng, không cho Chaeyoung phản đối, Sana còn rất tán đồng gật gật cái đầu nhỏ.

Chaeyoung: "......"

Một lát sau, người phụ trách của đoàn phim tới thông báo cho Chaeyoung đi trang điểm.

Sana cũng muốn đi, Chaeyoung có tâm muốn để không gian lại cho hai mẹ con, liền không đồng ý, để Sana lại cho Jennie trông.

Sana ngửa đầu nhìn Jennie, bỗng nhiên miệng nhỏ thở dài, khuôn mặt nhỏ lộ ra một chút ghét bỏ.

Jennie: "......"

Sana chạy lại ghế sô pha, từ ba lô nhỏ lấy ra một quyển truyện tranh.

Jennie cùng bé đọc một lát, điện thoại không ngừng truyền đến âm thanh nhắc nhở có tin nhắn, click mở, là tin nhắn của Nancy.

Jennie nhìn lướt qua, mặt vô biểu tình ấn gọi.

"Alo, Jennie." Điện thoại truyền đến thanh âm vui sướng của Nancy, "Cậu rốt cuộc cũng chủ động tìm mình......"

"Từ hôm nay trở đi, cô không còn là nghệ sĩ của giải trí Kim Thế, chuyện hủy hợp đồng tôi sẽ phân phó bộ phận pháp vụ gửi cho cô."

"Jennie, cậu......"

"Nếu cô còn không biết điều, vọng tưởng phá hư tình cảm của tôi và Chaeyoung, thì cứ việc thử xem, tôi bảo đảm sẽ khiến cho cô không kịp hối hận!" Ngữ khí Jennie sắc bén lãnh khốc, không mang theo một tia độ ấm, giống như ở bên kia điện thoại chính là kẻ thù lớn nhất của cô!

Nancy há miệng thở dốc, phát hiện bản thân thế nhưng một chữ cũng không nói nên lời, lòng bàn tay cùng phía sau lưng đều toát ra một tầng mồ hôi lạnh. Cô ta và Jennie hoàn toàn cắt đứt rồi, ngay cả bạn bè cũng không làm được.

********

"Đồ đệ bỏ mạng" là Jisoo tự mình sáng tác chế tạo kịch bản cho Chaeyoung.

Toàn bộ đoàn đội đều rất ưu tú, cố ý muốn cho Chaeyoung dựa vào bộ điện ảnh này để ôm một chiếc cúp giá trị trở về.

Vì thế từ tuyên truyền poster đến trang phục đạo cụ đều thập phần nghiêm khắc, Chaeyoung chỉ chụp ảnh poster cùng đều chụp đến vài giờ.

Chờ sau khi tiến tổ, nàng mới phát hiện chụp ảnh poster không đáng kể chút nào, đóng phim mới là tra tấn người.

Có đôi khi một động tác, một ánh mắt, thậm chí một bóng dáng, Jisoo đều sẽ bắt diễn viên phải quay đi quay lại mấy trăm lần.

Có diễn viên chịu không nổi loại tra tấn này, ngầm phun tào Jisoo tâm lý biến thái, còn có diễn viên khác bị hành đến phát khóc.

Chaeyoung cũng bị làm cho mệt mỏi bất lực.

Loại mệt mỏi này không chỉ trên thân thể, mà còn trên tinh thần, có khi nàng không thể phân biệt được đâu là phim đâu là đời thực.

Thẳng đến cuối tháng, nàng quay xong hai phân cảnh khó nhất trong bộ phim, Jisoo mới đại phát từ bi cho nàng nghỉ ngơi một ngày.

Jennie lập tức vừa đe dọa vừa dụ dỗ, làm Chaeyoung dọn đến biệt thự của cô.

Chaeyoung cũng không muốn cùng cô tách ra, vì thế mang theo Sana dọn qua. Còn Irene vô luận thế nào cũng không chịu dọn đến Kim gia, muốn ở một mình.

Chaeyoung lo lắng thân thể của em gái, không yên tâm để nàng một mình ở chung cư.

Irene nói: "Chị, em không muốn cả đời này cứ sống ỷ lại vào chị. Thân thể của em đã tốt lên nhiều rồi, em hy vọng chị có thể sống cho bản thân nhiều hơn."

Chaeyoung không lay chuyển được nàng, đành phải đáp ứng tạm thời để nàng thử sống một mình một tháng.

Nếu Irene không thể tự chăm sóc tốt cho bản thân, nhất định phải dọn đến Kim gia.

Tuy nói như thế, Jennie biết Chaeyoung khẳng định không yên lòng Irene, liền phân phó người đón Irene vào biệt thự ở vào hai ngày cuối tuần.

Như vậy Irene vừa có thể sống riêng một mình, vừa có thể thường xuyên gặp mặt người nhà.

Đối với sự an bài tri kỷ của Jennie, Chaeyoung và Irene đều cảm thấy rất vừa lòng.

Chaeyoung và Jennie ở chung không bao lâu, các vị trưởng bối Kim gia cứ liên tục thúc giục bọn họ nhanh chóng kết hôn.

Chaeyoung có chút khó xử.

Gần đây nàng vội vã đóng phim, Jennie cũng bởi vì lúc trước dưỡng thương, công ty rất nhiều chuyện phải xử lý, hai người cũng chưa có thời gian chuẩn bị cho hôn lễ.

Vì thế thời điểm Kim lão gia tử lần nữa thúc giục bọn họ kết hôn, Jennie liền nói: "Chờ Tiểu Chaeng quay phim xong, chúng con sẽ kết hôn."

"Đồ đệ bỏ mạng" ít nhất còn phải quay năm tháng, nghĩa là chuyện kết hôn nhanh nhất cũng là năm tháng sau.

Kim lão gia tử nói: "Vậy trước tiên đi lãnh chứng, hôn lễ để sau cũng được. Con đừng ỷ vào Tiểu Chaeng thích con, liền kéo dài không kết hôn, chuyện này nếu đặt ở thời của chúng ta, chính lưu manh lừa gạt, xứng đáng bị bắn chết!"

Jennie bất đắc dĩ: "Không phải con dối gạt ngài, hiện tại người bị lưu manh lừa gạt chính là con."

"Tiểu Chaeng không chịu kết hôn với con?"

"Em ấy muốn yêu đương trước, sau đó mới kết hôn."

Hai người chân chính ở bên nhau còn chưa đến ba tháng, suy nghĩ của Chaeyoung cũng rất bình thường.

Kim lão gia tử đành phải thôi.

Năm tháng sau, thời điểm Chaeyoung quay xong "Đồ đệ bỏ mạng", đột nhiên nhận được thư mời của Hiệp hội Hoa Lan.

Hiệp hội Hoa Lan là chương trình trao giải lớn có sức ảnh hưởng nhất quốc nội, mỗi năm tổ chức một lần, đã tổ chức tới lần thứ 30, lễ trao giải mỗi năm đều có thể khiến cho mọi người bàn luận vô cùng sôi nổi.

Lúc trước Chaeyoung không có tư cách tham gia, nhiều nhất là dựa vào phương thức mua vé dành cho khán giả vào cổ vũ để được tham dự.

Nhưng lần này không giống, năm nay bởi vì bộ phim "Cửu tiêu" tạo nên một làn sóng mới, fan Weibo trong nửa năm ngắn ngủi đã tăng đến năm ngàn vạn!

Chaeyoung vẫn như cũ không có gì thay đổi, sau khi nổi lên cũng không tham gia tổng nghệ, không tiếp quảng cáo, ngay cả Weibo cũng không thèm tương tác, một lòng nhào vào đoàn phim đóng phim điện ảnh.

Nhưng nhiệt độ "Cửu tiêu" kéo dài, nơi nơi đều có người thảo luận cốt truyện, không ít người cứ như vậy lọt hố Chaeyoung.

Bởi vậy khi bình chọn giải thưởng Hoa Lan, Chaeyoung được đề cử giải Nữ diễn viên có nhân khí nhất.

Đương nhiên, giải thưởng này không phải nhìn vào kĩ thuật diễn, mà dựa vào nhân khí, là do đông đảo các fan bỏ phiếu để bình chọn.

Trước mắt tổng cộng có 5 nữ diễn viên được đề cử, một người trong đó chính là Nancy.

Nancy bị không ít người thoát fan, nhưng vẫn còn một số lớn fan trung thành, mỗi ngày đều giúp cô ta điên cuồng bỏ phiếu, bởi vậy số phiếu của cô ta cũng không thấp, theo sát phía sau Chaeyoung.

Trước lễ trao giải một ngày, Jennie đột nhiên hỏi Chaeyoung: "Em có muốn giải thưởng này không?"

Chaeyoung gật đầu: "Nói không muốn là giả, bởi vì em vẫn chưa có bất cứ giải thưởng nào. Bất quá em càng hy vọng có một ngày có thể dựa vào thực lực của bản thân đạt được giải thưởng, như vậy mới có ý nghĩa, cho nên lần này dù có lấy được hay không, em đều không sao cả."

Jennie ôm nàng: "Nếu em muốn giải thưởng này, chị có thể lấy nó cho em."

Chaeyoung lắp bắp kinh hãi, trừng mắt nhìn cô: "Còn có thể mua giải của Hiệp hội Hoa Lan?"

Jennie không cho là đúng: "Vừa rồi em đã nói, giải thưởng nhân khí mà thôi, loại giải thưởng này không nhìn kỹ thuật diễn, cho nên hiệp hội cũng lười quản, chỉ có fan mới có thể tranh đến vỡ đầu chảy máu."

Chaeyoung bừng tỉnh đại ngộ.

Đột nhiên có chút đồng tình những fan nghiêm túc bỏ phiếu cho mình, rất muốn phát Weibo kêu bọn họ không cần quá cố gắng.

Nhưng nghĩ lại, các fan đều thật lòng thành tâm bỏ nhiều phiếu như vậy, nàng làm sao có thể hắt bát nước lạnh này vào mặt các cô được.

Chuyện này cứ mắt nhắm mắt mở cho qua đi.

Nghĩ đến ba năm nay, Nancy không hề thiếu các loại giải thưởng nhân khí, Chaeyoung hiếu kỳ hỏi: "Nancy lấy được những giải thưởng đó, chắc là do chị mua đi?"

"Vài cái là do chị mua, còn lại là do fan của cô ta điên cuồng bỏ phiếu mà giành được. Kỳ thật trong giới chỉ xem trọng những giải thưởng kim bài, ví dụ như giải Nữ diễn viên xuất sắc nhất. Bảo bối, cho dù em có muốn giải thưởng này, chị cũng không có biện pháp lấy về cho em."

Chaeyoung lắc đầu, kiên định nói: "Em không cần chị giúp, em có thể tự mình lấy!"

Jennie cười cười hôn nàng một cái: "Thật sự không cần giải thưởng lần này sao? Gọi một tiếng tỷ tỷ, chị bảo đảm giải thưởng này sẽ là của em."

Chaeyoung mặt vô biểu tình nói: "...... Em mệt rồi, đi nghỉ đây."

Lễ trao giải của Hiệp hội Hoa Lan chính thức bắt đầu vào lúc 8 giờ, nhưng chưa tới 6 giờ đã có rất nhiều nghệ sĩ cùng các nhà đầu tư tai to mặt lớn lục tục xuất hiên.

Chaeyoung và Jennie đã công khai mối quan hệ, ban tổ chức liền an bài bọn họ cùng đi thảm đỏ, vị trí ngồi trong lễ trao giải cũng ở kế bên nhau.

Không biết trùng hợp hay là cố ý, Nancy cư nhiên ngồi ở bên cạnh Jennie.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net