20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại một mùa đông nữa trôi qua.

Thành phố G nghênh đón trận tuyết đầu mùa, từ chạng vạng bắt đầu rào rạt rơi, tới buổi tối vẫn còn chưa dứt, nhánh cây hai bên đường phố đều được bọc bởi lớp tuyết trắng xóa.

Tuy rằng cảnh tuyết rất đẹp, nhưng tuyết phủ kín cả con đường dài, xe trên đường phố đều giảm tốc độ. Tuy là thế, trên đường Jisoo lái xe trở về nhà cũ, vẫn gặp được vài sự cố giao thông.

Cô lái xe càng thêm cẩn thận, chậm rì rì đi về phía trước, thẳng đến 8 giờ tối mới trở lại nhà cũ.

Trong phòng khách vô cùng náo nhiệt, mấy tiểu bối ngồi ở chỗ kia, vây quanh Bà nội Kim nói nói cười cười.

Jisoo vừa vào cửa đã bị Bà nội Kim gọi tới bên người.

"Đây là con trai của chú Lee, Jinwoo." Bà nội Kim nhìn chàng trai trẻ tuổi bên cạnh, lại nhìn về phía Jisoo, "Khi còn nhỏ các con rất hay chơi đùa cùng nhau."

Lee Jinwoo vội vàng đứng lên, chỉ liếc mắt nhìn Jisoo một cái liền đỏ mặt, ngượng ngùng gọi một tiếng: "Jisoo."

Tầm mắt Jisoo dừng ở trên mặt hắn, không khỏi nhíu mày.

Bình tĩnh mà xem xét, Lee Jinwoo lớn lên cũng không tệ, thậm chí có thể nói là rất tuấn tú.

Hắn đại khái 29 tuổi, gương mặt còn mang theo chút nét hoạt bát, thoạt nhìn rất dễ chịu.

Đặc biệt là đôi mắt kia, đôi mắt hoa đào tiêu chuẩn, thế nhưng có vài phần bóng dáng của Lisa.

Một chàng trai trẻ tuổi lại tuấn tú như vậy, còn có đôi mắt hoa đào cực giống Lisa, Bà nội Kim cố ý giới thiệu hắn cho Jisoo, ý tứ trong đó không cần nói cũng biết.

Jisoo thật sự rất không vui......

Cô và Lisa chia tay một năm này, lão phu nhân vì muốn "bẻ thẳng" xu hướng giới tính của cô, hao hết tâm tư nhét người vào bên cạnh cô.

Đẹp trai, tuấn tú, đáng yêu...... Đủ các loại đàn ông, tất cả đều không ngoại lệ vô cùng đẹp.

Nhưng Jisoo chính là không dao động, thường xuyên lạnh mặt không quan tâm, không đến một tháng, các chàng trai đều biết khó mà lui.

Hiện giờ lão phu nhân cảm thấy không khả thi, dứt khoát tìm người có vài phần tương tự Lisa đưa đến trước mặt cô.

Đáng tiếc lão phu nhân không hiểu, ở trong lòng Jisoo, mặc kệ có người giống Lisa nhiều đến mức nào, Lisa cũng đều là độc nhất vô nhị, không thể thay thế được.

Đối mặt với Lee Jinwoo đang ngượng ngùng, Jisoo chỉ lãnh đạm "Ừ" một tiếng.

Lee Jinwoo xấu hổ đứng ở nơi đó, nhẹ nhàng cắn cắn môi.

Bà nội Kim lên tiếng: "Tiểu Soo, Jinwoo sắp tới sẽ ở thành phố G chơi mấy ngày, hai ngày này con bồi tiểu Woo đi dạo phố tham quan đi."

"Con không rảnh." Jisoo nhàn nhạt nói.

Bà nội Kim nói: "Bận rộn lâu như vậy rồi, con cũng nên nghỉ ngơi hai ngày."

"Phim điện ảnh rất nhanh sẽ công chiếu, hiện tại quan trọng nhất là giai đoạn tuyên truyền, con không thể tự uổng phí một năm tâm huyết của mình."

"Con!" Bà nội Kim tức giận đến khó kiềm nén.

Lee Jinwoo bỗng nhiên ôn nhu nói: "Bà ơi, con không sao, phim của Jisoo quan trọng hơn."

Nói xong, hắn lại hướng Jisoo lộ ra một nụ cười ngượng: "Jisoo, anh xem tin tức trên mạng, bộ phim "Trường kiếm" sắp tổ chức lễ công chiếu đầu tiên. Anh thật sự rất thích phim điện ảnh của em, mỗi một bộ anh đều xem, đáng tiếc anh không giành được vé tham gia buổi lễ. Em có thể mang anh đi xem được không?"

Jisoo không chút khách khí nói: "Không thể."

Lee Jinwoo không dự đoán được sẽ năm lần bảy lượt bị Jisoo cự tuyệt, trong lòng vừa tức vừa bực.

Hắn không biểu lộ ra ngoài, ngược lại mở to đôi mắt hoa đào xinh đẹp, nhìn Jisoo nói: "Anh sẽ không gây phiền toái cho em đâu."

Đổi lại là người phụ nữ khác, nhìn đến bộ dáng tuấn mỹ, biết điều này của Lee Jinwoo, phỏng chừng đã mềm lòng.

Từ trước đến nay Lee Jinwoo muốn có thứ gì, hắn ta đều làm như vậy, trước nay chưa từng thất bại.

Nhưng mà Jisoo vẫn một mặt lãnh đạm: "Để cho người khác bồi anh đi."

Trong phòng khách còn có những người khác đang ngồi, Lee Jinwoo bị cự tuyệt hai lần ở trước mặt mọi người, mặt có chút cứng ngắc.

Bà nội Kim cũng không vui, nhưng cũng không có cách nào cưỡng bách Jisoo thích Lee Jinwoo, liền nói: "Thôi được rồi, mọi người cũng đã trở về đông đủ, đi ăn cơm đi."

Bà nội Kim hạ quyết tâm muốn làm cho Jisoo từ bỏ ý niệm với Lisa.

Ở trong mắt bà, Lisa chính là một tiểu thư không học vấn không nghề nghiệp, là do cô câu dẫn Jisoo, làm hại Jisoo mất đi hứng thú với đàn ông. Muốn sửa lại đúng xu hướng giới tính của Jisoo, phải giải quyết từ cội nguồn mới được.

Cơm chiều qua đi, Bà nội Kim cố ý gọi Jisoo lên lầu, đưa cho cô một phần tư liệu.

"Đây là?" Jisoo hỏi.

"Con nhìn rồi sẽ biết." Bà nội Kim ý bảo cô mở túi tư liệu ra.

Jisoo mở ra, từ bên trong lấy ra một xấp ảnh chụp, trên ảnh là người mà cô vô cùng quen thuộc, Lisa!

Nhưng mà trên ảnh chụp trừ bỏ Lisa, còn có một người phụ nữ khác.

Ảnh chụp vào một ngày mưa, Lisa mặc áo lông hơi mỏng, hơi hơi cau mày, thoạt nhìn không rất cao hứng.

Người phụ nữ bên cạnh vẻ mặt ôn nhu, cười cười phủ thêm áo khoác cho nàng, mang theo sủng nịch rõ ràng, thậm chí có thể nói là ân cần.

Jisoo híp híp mắt, nhìn chằm chằm người trên ảnh chụp, môi hồng không khỏi mím lại, cằm cũng căng chặt.

Bà nội Kim liếc mắt nhìn cô, nói: "Ta đã sớm nói qua, đứa nhỏ Kim gia kia không phải là người an phận. Các con vừa mới chia tay một năm, cô ta đã có bạn gái mới."

Jisoo trầm mặc hồi lâu, khi mở miệng thanh âm đã có chút khàn khàn: "Đây là tự do của em ấy."

Bà nội Kim bất mãn nói: "Cô ta ở nước ngoài tự do tự tại, con còn thủ thân một mực chờ nó, quả thực mất hết mặt mũi Kim gia."

"Thích em ấy không có gì phải mất mặt cả." Jisoo thoạt nhìn rất bình tĩnh, giống như không chịu chút ảnh hưởng nào, "Về sau ngài không cần lấy mấy thứ này tới thử con."

Bà nội Kim lập tức quát lớn: "Ta đây là vì muốn tốt cho con! Từ xưa đến nay, đàn ông và phụ nữ kết thành quan hệ hôn nhân, bởi vì chỉ có phụ nữ với đàn ông mới có thể cùng nhau sinh con nối dõi gia tộc.

Lisa có thể sinh con cho con sao? Không thể! Hai người phụ nữ ở bên nhau, ngay cả con cũng không có, thì làm sao có thể gắn bó hôn nhân lâu dài?

Dựa vào tình cảm? Tình cảm là thứ không đáng tin nhất, chỉ có con cái mới có thể gắn bó hôn nhân, con và Lisa căn bản không có khả năng đầu bạc răng long!"

Bà nội Kim càng nói càng hăng, hận không thể dùng gậy chống hung hăng gõ tỉnh Jisoo.

Jisoo lại bình tĩnh nói: "Con cái đúng thật có thể gắn bó hôn nhân giữa hai người, nhưng một cuộc hôn nhân như vậy có ý nghĩa gì? Bất quá là chịu đựng lẫn nhau mà thôi. Đó không gọi là hôn nhân, là gông xiềng mới đúng.

Con biết con rất ích kỷ, con chỉ muốn kết hôn với người mà mình yêu, chứ không phải một cuộc hôn nhân lâu dài với đàn ông, chuyện này đối với người đàn ông kia cũng không công bằng."

Bà nội Kim tức giận đến không được: "Được! Hay cho người mà mình yêu! Nếu con đã nhận định cô ta, vậy thì cũng phải nhìn xem nó có nhận định con hay không!"

Thần sắc Jisoo có điểm cứng đờ, đáy mắt hiện lên một mạt ảm đạm, gằn từng chữ: "Con đã nói sẽ chờ em ấy."

Bởi vì những lời này, Bà nội Kim tức giận đến cả đêm cũng không cho sắc mặt tốt.

************************

Bóng đêm buông xuống, chung quanh nhà cũ một mảnh yên tĩnh.

Jisoo ngủ không được, trong đầu lặp đi lặp lại câu nói kia của Lisa: 'Tôi sẽ không chờ chị.'

Lúc trước thời điểm Lisa nói những lời này, Jisoo vốn dĩ không tin.

Tiểu Lice của cô không biết cách che giấu, nghĩ cái gì đều viết hết ở trên mặt. Rõ ràng vẫn còn thích cô, rõ ràng không buông xuống được, lại nói dối sẽ không chờ cô.

Jisoo sao có thể tin tưởng.

Nhưng không nghĩ tới hiện thực lại hung hăng cho cô một cái tát!

Lisa thật sự không chờ cô, cô đã đánh mất em ấy rồi.

"Tiểu Lice......" Jisoo ngồi ở trên ban công, không bật đèn, ngửa đầu uống một ngụm rượu.

Đêm đông, cô trước nay chưa từng ngồi như thế này mà nhớ Lisa, thậm chí hối hận nghĩ, nếu lúc trước cô tiền trảm hậu tấu, kéo Lisa đi lãnh chứng, có phải bọn họ sẽ không phải tách ra như bây giờ hay không?

Jisoo rất rõ ràng, nếu một năm trước cô cầu hôn Lisa, em ấy khẳng định sẽ đáp ứng.

Hiện tại thì không chắc.

Nghĩ đến đây, ngực Jisoo một trận đau nhói.

Cô lại uống một ngụm rượu, đột nhiên nghe được có người gõ cửa phòng: "Jisoo, em ngủ rồi sao?"

Là giọng của Lee Jinwoo.

Jisoo không để ý đến.

Ai ngờ Lee Jinwoo lại nhẹ nhàng mở cửa đi vào.

Trong phòng chỉ có ánh sáng mờ nhạt tỏa ra từ đèn tường, thời điểm Jisoo từ bên ngoài ban công đi vào, Lee Jinwoo khiếp sợ, thiếu chút nữa thét chói tai.

"Jisoo, em...... Em còn chưa ngủ sao?" Hắn lắp bắp hỏi.

Jisoo quét mắt nhìn hắn một cái, nháy mắt hiểu được ý đồ của người này.

Đêm hôm khuya khoắt lại chỉ mặt một chiếc ao thun mỏng chạy đến phòng một người phụ nữ, hơn nữa còn chưa có sự đồng ý của cô đã xông vào, rõ ràng là muốn lên giường với cô.

Đây rốt cuộc là do Bà nội Kim an bài, hay là chủ ý của một mình Lee Jinwoo, Jisoo không có tâm tình đi tìm hiểu, lạnh nhạt quát: "Đi ra ngoài!"

"Jisoo." Lee Jinwoo mềm giọng gọi một tiếng, "Em đừng đuổi anh đi. Anh chỉ muốn tâm sự với em một chút, cho anh nói chuyện với được không?"

Nói xong hắn liền duỗi tay kéo Jisoo.

Sắc mặt Jisoo trầm xuống, không chút khách khí nắm lấy cánh tay hắn túm ra cửa: "Cút!"

Sắc mặt Lee Jinwoo trắng bệch, không đoán được sẽ bị Jisoo ghét bỏ.

Trước lúc tới Kim gia, cha mẹ đã dặn dò hắn rất nhiều lần, nhất định phải khiến cho Jisoo thích hắn, tranh thủ để hai nhà liên hôn.

Lee Jinwoo cũng đã lặng lẽ hỏi thăm qua, mọi người đều nói Jisoo là người rất tao nhã, nhưng đêm nay nhìn thấy một mặt lạnh băng vô tình của Jisoo, làm hắn có chút sợ hãi.

Nếu không phải tài chính công ty ba hắn xảy ra vấn đề, hắn cũng sẽ không mạo hiểm, đêm khuya chạy đến phòng Jisoo câu dẫn cô.

"Jisoo......" Lee Jinwoo bắt lấy ống tay áo Jisoo, không chịu rời đi, còn muốn ôm lấy Jisoo.

Jisoo mạnh mẽ kéo tay hắn ra, đem người đẩy ra khỏi phòng ngủ, "Rầm!" Một tiếng đóng cửa phòng, hơn nữa còn khóa trái.

Sáng sớm hôm sau, khi trên bàn cơm chỉ còn lại Jisoo cùng Bà nội Kim, Jisoo đột nhiên nói: "Ngài không cần tiếp tục thay con an bài, con không thích một người đàn ông đêm hôm khuya khoắt còn lén chạy đến phòng con."

Thần sắc Bà nội Kim bất biến, như cũ thong thả ung dung uống cháo.

Giây tiếp theo, bà nghe thấy Jisoo nói: "Nếu ngài còn sắp xếp đàn ông cho con, con sẽ lập tức đi làm phẫu thuật không có con được nữa."

Cạch!

Bà nội Kim cầm chén đũa ném lên trên bàn, tức giận đến một chữ cũng không nói nên lời.

Bữa sáng qua đi, Lee Jinwoo liền bị tài xế Kim gia tiễn đi.

Buổi tối là lễ công chiếu phim điện ảnh "Trường kiếm" của Jisoo.

Bộ phim điện ảnh võ hiệp này quay một năm, hiện tại tiến vào giai đoạn tuyên truyền, lễ công chiếu đầu tiên là mấu chốt nhất.

Jisoo mời một ít truyền thông phóng viên cùng nhà phê bình phim điện ảnh tham gia, trong giới không ít bạn tốt cùng minh tinh tới giúp cô tuyên truyền.

Phim điện ảnh còn chưa bắt đầu, trong đại sảnh đã lục tục có người tiến vào, trong đó phần lớn là người xem chân chính.

Jisoo mới từ hậu trường đi ra, bỗng nhiên nhìn thấy trong đám người có một bóng dáng quen thuộc.

Lisa?

Trong lòng cô chấn động, mắt đen gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng kia, hai chân giống như không chịu khống chế, bước nhanh về phía thân ảnh kia!

Người kia tựa hồ phát hiện ra, hơi hơi nghiêng đầu nhìn một chút, xoay người đi ra ngoài.

Người kia mang mũ cùng khẩu trang, Jisoo không nhìn thấy khuôn mặt, rời đi cũng rất nhanh. Chờ Jisoo đuổi tới cửa, đối phương đã không thấy bóng dáng.

Vào đông gió lạnh thổi tới, Jisoo bỗng nhiên hoàn hồn.

Lisa còn đang ở nước ngoài, sao có thể về nước tham gia lễ công chiếu phim điện ảnh của cô. Cho dù Lisa tới, bọn họ cũng không thể gặp mặt.

Lão phu nhân lúc nào cũng nhìn chằm chằm cô, một khi biết cô gặp mặt Lisa, lão phu nhân khẳng định sẽ không bỏ qua.

"Kim đạo, bộ phim sắp bắt đầu rồi." Nhân viên công tác vội vàng chạy đến bên cạnh cô.

Jisoo "ừ" một tiếng, xoay người trở lại đại sảnh.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net