Chương 13: Lễ phân loại nhà Hogwarts

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đoàn xe lửa cập bến xong mọi người ùn ùn xô đẩy nhau ra cửa, đổ xuống một sân ga tối tăm, nhỏ xíu. Màn đêm đã buông xuống, để tới được Hogwarts phải ngồi xe lửa mất cả ngày trời. Tôi cảm thấy rùng mình trước sương đêm lạnh giá. Chợt khi ấy, một ánh đèn lập loè xuất hiện trên đầu đám học sinh và tôi nghe một giọng nói quen thuộc cất lên:
_" Học sinh năm thứ nhất! năm thứ nhất lại đây! Harry, Kathy, khoẻ không cháu?"
Đó là Hagrid. Gương mặt gã hớn hở nhìn tôi và Harry trên biển đầu người:
_" Lại đây, đi theo ta! Còn học sinh năm nhất nào nữa không? Bước cẩn thận không ngã bây giờ. Học sinh năm nhất, theo ta."
Mò mẫm trong bóng tối, bọn trẻ loạng choạng đi theo Hagrid xuống một con dốc khá dốc và hẹp. Con đường tối đến nỗi tôi giơ năm ngón tay ra trước mặt mình cũng chẳng thấy gì. Không khí im lặng đến kì dị. Tôi nắm chặt tay Harry tránh cho cậu bé ngã.
Hagrid ngoái đầu ra sau, nói:
_" Đi qua khúc quanh này các cháu sẽ nhìn thấy Hogwarts ngay đây."
Những tiếng kêu ngỡ ngàng đồng thanh vang lên.
Con dốc nhỏ bất ngờ mở ra một hồ nước đen bao la. Bên kia hồ, nằm trên đỉnh núi cao tít là một lâu đài đồ sộ, nguy nga, muôn vàn ô cửa sổ sáng đèn điểm xuyết cho bầu trời đêm như những ngôi sao rực rỡ, lấp lánh.
Trái tim tôi lúc này đập thật nhanh và mạnh. Trong lòng tôi như có ngọn lửa mạnh mẽ bùng cháy. Hình ảnh lâu đài tuyệt đẹp in hằn sâu trong đôi mắt tôi, trở thành một trong kí ức quý giá và đẹp đẽ trong cuộc đời tôi sau này.
Harry bên cạnh cũng hưng phấn không kém, bằng chứng là bàn tay cậu bé đang nắm lấy bàn tay tôi rất chặt.
Hagrid chỉ vào đoàn thuyền nhỏ đã chờ sẵn bên bờ hồ, kêu lớn:
_" Lên thuyền. Mỗi thuyền không được chở quá bốn người."
Tôi ngồi cùng thuyền với Harry, Ron và Hermione. Có một cậu bé mặt tròn tên là Neville cũng muốn lên thuyền cùng Hermione nhưng vì Hagrid không cho phép cậu bé đành ngồi sang thuyền khác.
Hagrid một mình một thuyền lại kêu lớn:
_" Mọi người xong hết chưa? Nếu đã xong rồi thì... Tiến lên!"
Cả đoàn thuyền rời bến cùng một lúc, chạy băng băng qua mặt hồ phẳng lặng như mặt gương. Càng đến gần, toà lâu đài càng trở nên khổng lồ. Cho dù tôi có ngẩng đầu lên hết cỡ cũng không thể nhìn thấy hết toà lâu đài. Đoàn thuyền chúng tôi chui qua tấm màn dây thường xuân tiến tới một cửa sông nhỏ sâu hun hút.
Cập bến, lũ trẻ lục tục bước xuống bãi đất đầy sỏi và đá. Còn Hagrid đi kiểm tra lại xem trên thuyền còn xót thứ gì không. Gã quay lại trên tay nâng một con cóc, nói:
_" À ra mày, đây có phải con cóc cháu làm mất đúng không?"
Neville mừng rỡ giang tay ra đón:
_" Trevor!"
Sau khi đi qua con đường trong núi dẫn tới thẳng lâu đài, bọn trẻ háo hức đứng trước thềm cửa bằng đá, túm tụm lại trước cánh cửa bằng gỗ sồi khổng lồ.
Hagrid giơ nắm tay to lớn của gã lên, đập mạnh cửa ba lần. Cánh cửa mở ra tức thì, một người phụ nữ trông có vẻ lớn tuổi, cao lêu nghêu, tóc dài đen mướt, mặc áo dài xanh ngọc bích đứng sẵn ngay cửa. Khuôn mặt bà ấy nghiêm nghị đến nỗi khiến đám học sinh đang ồn ào, nhốn nháo là thế bỗng chốc im phăng phắc.
Hagrid giới thiệu:
_" Thưa giáo sư McGonagall, đây là các học sinh năm nhất."
_" Cảm ơn bác Hagrid. Bác để chúng lại cho tôi được rồi."
Giáo sư McGonagall dẫn chúng tôi - những học sinh năm nhất đến đại sảnh, trước đó bà ấy có nói:
_" Chào mừng các con đến Hogwarts. Tiệc khai giảng sắp bắt đầu trong vài phút tới, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các con sẽ được phân loại để xếp vào kí túc xá. Lễ Phân Loại là một buổi lễ rất quan trọng. Có bốn nhà kí túc xá tất cả: nhà Gryffindor, nhà Hufflepuff, nhà Ravenclaw và nhà Slytherin. Mỗi nhà đều có lịch sử cao quý riêng. Trong thời gian các con học tâp ở Hogwarts, thành tích của các con đạt được sẽ được cộng vào điểm chung cho nhà mình ở. Cuối năm, nhà nào có được nhiều điểm nhất sẽ nhận được Cúp Nhà."
Harry đứng đằng sau Ron thì thầm hỏi:
_" Lễ phân loại nhà là sao?"
_" Mình không biết, nhưng mình nghe hai ông anh mình bảo rằng phải đánh nhau với quỷ khổng lồ."
Harry giật mình khi nghe thấy ba từ "quỷ khổng lồ", cậu bé mếu máo nói:
_" Làm sao bây giờ, tớ đâu có biết đánh nhau?"
Tôi dở khóc dở cười nhìn Ron và Harry. Ron lại bị hai ông anh sinh đôi lừa rồi.
Tiến vào sảnh đường trong sự chào đón nồng nhiệt của các học sinh năm trên. Học sinh năm nhất xếp thành một hàng, giáo sư McGonagall lấy một cái ghế cao bốn chân đặt trước mặt đám học sinh năm nhất. Phía trên cái ghế là một chiếc mũ phù thủy hình chóp. Cái mũ trông te tua và bẩn thỉu hết chỗ nói.
Tất cả mọi người đều nhìn cái mũ hết sức chăm chú. Sau vài giây im lặng kỳ lạ, cái mũ bỗng nhiên vặn vẹo, một miếng vải rách toạc ra trông như cái miệng, xong nó bắt đầu hát:
_"Ờ này ta dẫu không xinh.

Nhưng mà chớ phán xét ngoại hình.

Xét về thông minh, sắc sảo.

Đố nón nào qua mặt ta.

Các người cứ đội nón hoa.

Mũ cối, mũ nồi tùy thích.

Không sao, ta đây chấp hết.

Nón ta: phân loại Hogwarts.

Những điều giấu chẳng nói ra.

Ta đọc được từ trong óc.

Hãy chải đầu và vuốt tóc.

Đặt lên, ta nói cho nghe.

Người nào vào Gryffindor.

Cái lò luyện trang dũng cảm.

Người nào vào Hufflepuff.

Nơi đào tạo kẻ kiên trung.

Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng.

Đáng tin, đúng người chính trực.

Ai vào được Ravenclaw.

Nơi đào tạo trí tinh ranh.

Vừa ham học lại chân thành.

Hoặc Slytherin cũng thế.

Dạy cho ta đa mưu túc trí.

Làm sai miễn đạt mục tiêu.

Hãy đội lên! Đội lên nào.

Đừng sợ sệt, nghe ta nói.

Nghe ta nói, ta phân loại.

Ngươi là ai, ở nhà nào.

Hãy bình tĩnh, đội lên nào.

Trong vành nón như vòng tay ấm!"
Kết thúc bài ca, cả sảnh đường nổ tung bởi tiếng vỗ tay khen ngợi. Cái nón cúi chào tứ phương tám hướng rồi đứng yên.
Giáo sư McGonagall cầm trên tay cuộn giấy da dày bước tới, bà nói to:
_" Khi ta gọi tên người nào thì người ấy chỉ cần ngồi lên ghế và đội mũ. Bắt đầu: Hannah Abbott!"
Cô bé có cặp má phính hồng hồng cùng mái tóc bím vàng dễ thương bước tới ngồi lên ghế. Chiếc nón che sụp cả hai mắt cô bé. Không lâu sau chiếc nón hô vang:
_" Huffelupff!"
Nhà Huffelupff vỗ tay reo hò chào mừng thành viên mới nhà mình.
_" Kế tiếp: Susan Bones!"
_" Huffelupff!"
Lại thêm một Huffelupff. Harry đứng trước tôi đã bồn chốn lắm rồi, hai chân cậu bé cứ di chuyển hoài không yên. Tôi vỗ vào vai cậu, thì thầm:
_" Đừng lo, chỉ là phân loại thôi mà. Mọi chuyện sẽ ổn thôi."
Quả nhiên hai vai cậu bé đã thả lỏng chút ít. Harry đúng là một cậu bé hay lo xa quá đi.
_" Terry Boot!"
_" Ravenclaw!"
Như nhà Huffelupff, nhà Ravenclaw cũng vỗ tay chào đón thành viên mới.
_" Lavender Brown!"
_" Gryffindor!"
Gryffindor đầu tiên đã xuất hiện. Nhà Gryffindor như bị vỡ tung bởi tiếng hò reo, vui mừng.
_" Millicent Bulstrode!"
_" Slytherin!"
Cậu bé này thì được phân vào nhà Slytherin. Không biết có phải do tôi tượng hay không mà tất cả những người được phân vào nhà Slytherin, theo tôi thấy đều có một khí chất chung, đó là: Rất lưu manh?

Sau đó tất cả mọi chuyện đều xảy ra y như chính truyện. Ron Weasley và Hermione Granger được phân vào Gryffindor, Draco Malfoy được phân vào Slytherin.
Cuối cùng cái tên Harry Potter cũng được xướng lên. Harry quay ra nhìn tôi, ánh mắt chần chừ không biết nên tiến lên hay là không. Tôi cười cổ vũ cậu bé, tay tự động thả tay cậu bé ra. Harry lấy hết dũng khí tiến tới. Cậu bé ngồi xuống ghế, chiếc mũ đội xuống đầu cậu cho đến khi che kín hai mắt cậu bé.
Thời gian Harry đội mũ lâu hơn hẳn người khác. Tất cả mọi người, cả giáo viên lẫn học sinh đều nín thở chờ đợi cái tên nhà của cậu bé.
Nhưng tôi không lo một chút nào hết, bởi vì tôi biết Harry sẽ được phân vào Gryffindor.
Quả nhiên một lúc lâu sau, cái nón hô lên:
_" Gryffindor!"
Harry loạng choạng bước xuống, cậu không hề nhận ra tiếng reo hò cổ vũ dành cho cậu bé lớn hơn hết thảy từ nãy đến giờ. Hai anh em sinh đôi nhà Weasley gào lớn:
_" Tụi mình có Harry Potter, tụi mình có Harry Potter."
Sau vài cái tên nữa, rút cuộc đã đến lượt tôi. Giáo sư McGonagall gọi:
_" Kathy Miller!"
Tôi bước đến, cố áp chế trái tim đập nhanh quá mức. Tôi thấy ánh mắt mong chờ của Harry ngồi bên Gryffindor và ánh mắt sáng lấp lánh của Draco Malfoy bên Slytherin. Ron ngồi giữa Harry và Hermione đứng dậy hét:
_" Cố vào Gryffindor nhé, Kathy!"
Tôi miễn cưỡng mỉm cười với Ron một cái. Ngồi xuống, đội chiếc mũ "phân loại nhà" vào. Khi tầm nhìn bị bao phủ bởi bóng tối, một giọng cất lên trong đầu tôi:
_" Ái chà, một bí mật thú vị đây! Yêu thương kẻ khác nhưng lại tự ti vào chính bản thân mình... Có một cái đầu khôn ngoan không kém... Chà chà... Nên như thế nào mới đúng đây?..."
Tôi lẩm nhẩm trong đầu:
_" Tôi muốn vào Gryffindor, tôi muốn vào Gryffindor, tôi muốn vào Gryffindor,..."
_" Muốn vào Gryffindor ư? Không được đâu, cô bé à! Nhà Gryffindor là nhà đối lập nhất với cô bé đấy! Vậy thì tốt nhất là..."
Tôi hét lên trong đầu:
_" Xin đừng là Slytherin!"
Cái nón reo lên:
_" Slytherin!"
F*ck! Tôi không nhịn nổi chửi bậy! Cái mũ "phân loại nhà" chết dẫm! Nếu có cơ hội chắc chắn 100% tôi sẽ đốt trụi nó!
Tôi tiến về phía nhà Slytherin, có vẻ ngoại trừ Draco ra mọi người ở Slytherin không chào đón tôi lắm. Draco chủ động bước đến chào đón tôi, cậu ta hài lòng nhướn mày:
_" Tôi biết cậu sẽ vào nhà Slytherin mà!"
Tôi quay đầu nhìn Harry, khuôn mặt cậu bé bàng hoàng không thể tả, trong đáy mắt cậu bé như có cái gì vỡ tan tành, lan tràn nuốt lấy toàn bộ đôi mắt cậu bé. Harry nhìn tôi chằm chằm, môi cậu bé lẩm bẩm vài từ tôi không rõ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net