Chap 58: TIẾP TỤC LÀ BIỆN BẠCH HIỀN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap 58: Tiếp tục là Biện Bạch Hiền
Author: Cbs796104

   Biện Bạch Hiền đang ngủ ngon trên chiếc giường khách sạn thì bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại, và người gọi đến không ai khác chính là Phác Chính Thù.

" Alo..." Giọng đầy ngái ngủ trả lời điện thoại. Thực sự giấc ngủ bây giờ đối với cậu một giây một phút đều quý giá, lâu lâu được ngủ cho thoải những ngày luyện tập chỉ được ngủ vài ba tiếng.

" Hiền, anh đến sân bay rồi em ở đâu" Phác Chính Thù nói với giọng không thể nào thiếu đánh hơn, phá vỡ giấc ngủ của bản thiếu gia thực sự rất thiếu đánh.

" Ở khách sạn..." Từng chữ từng chữ Biện Hiền đều kéo dài nhấn mạnh cho thấy sự bực bội đang kìm nén.

" Dậy đi chứ,chẳng phải đã 8h rồi sao, chẳng phải em có hẹn sao"

" Wa....Người đại diện cho chưa đến giục, anh giục cái gì chứ"Biện Hiền nói chuyện mà miệng ngáp đến chảy nước mắt.

" Em ở đâu, anh đến đón"

Cơn buồn ngủ khiển Biện Hiền trở nên cáu kỉnh " Khách sạn còn gì, hỏi nhiều"

" Khách sạn nào?"

Trời sinh ra Biện Hiền mù đường, được người đại diện đưa đến khách sạn liền ở lì trong khách sạn không ra ngoài nên chính cậu cũng không biết mình ở đâu, Chính Thù hỏi quá thì cũng đành nhìn ra ngoài mà trả lời rắng " Thì khách sạn ở dưới cái đám mây to to ý"

Nghe được câu trả lời này Chính Thù thật không biết nên khóc hay nên cười đây, Biện Hiền thực quá đáng để yêu thương đi " Thôi khỏi đi, ở yên đấy anh đến luôn"

" Ừ" Tắt điện thoại, trùm chăn Biện Hiền tiếp tục sự nghiệp ngủ vĩ đại của mình.

Chưa ngủ được bao lâu thì chuông cửa lại vang lên inh ỏi làm Biện Hiền cáu kỉnh muốn đạp đầu với gói tự tử cho xong. Lết cái thân xác chẳng còn chút sức lực.... vì ngủ nhiều của mình ra mở cửa. Thật muốn như đợt trước không để ý đến hình tượng, Biện Hiền nhanh chóng lấy lại tinh thần nhất định phải giữ cái hình tượng Idol như băng sơn hoa tuyết không ăn khói lửa, mở cửa liền tươi cười nhìn người đối diện.

Nhưng làm sao đây người đối diện chính là tên vừa phá giấc ngủ ngàn vàng của Biện Idol, đáng chết đáng ghét Phác Chính Thù, Biện Hiền từ tươi cười trở thành biểu cảm méo mó.

" Sao anh biết chỗ này"

" Thì anh chính là theo hormone tình yêu mò đến đây đó" Phác Chính Thù nâng lên một đồng đồ ăn mặt tươi cười hớn hở.

" Im lặng bước vào hoặc đi ra khỏi đây, em không muốn mai lên báo đâu, em muốn sống yên ổn" Biện Hiền mặt không cảm xúc quay lưng bước vào.

Chính Thù đương nhiên lựa chọn đi vào phòng và " Kick" đóng cửa rồi.

" Hiền, chẳng phải em nhận lời rồi làm người yêu anh rồi sao, sao nỡ lạnh nhạt đến vậy"

" Thôi coi như hôm nay chúng ta chia tay được không, yêu xa rất mệt mỏi" Biện Hiền biết thứ cậu yêu ở Chính Thù duy nhất chỉ là gương mặt giống Xán Liệt và mối nợ, nói đúng hơn chính là ơn nghĩa.

" Vậy anh lập tức chuyển về châu Á, chuyển em trai anh sang bên kia, anh chuyển về gần em được chứ" Chính Thù đủ thông minh để hiểu Biện Hiền vẫn không thực sự không hề yêu mình nhưng... đặc tính chiếm hữu cho Phác Chính Thù biết nhất định Biện Hiền phải là của hắn.

" Không cần, chia tay đi vậy sẽ tốt cho cả hai hơn, em cần thời gian suy nghĩ"

" Vậy nếu anh không có gương mặt giống Xán Liệt gì đó của em em có cảm giác với anh dù là một chút không?"

Biện Hiền chưa từng nghĩ, nếu đúng hơn là không muốn nghĩ đến tình yêu nữa, thực sự cậu đã rất đau, rất đau rồi.

" Nói anh biết... phải nói thật"

Đã từng, chưa hề hay... Biện Hiền lưỡng lự rồi cũng trả lời " Một chút"

Dù một chút, thực sự cũng đã đủ rồi, Chính Thù không nói chỉ từ từ tiến đến chỗ cậu đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ " Vậy, từ bây giờ hãy đẩy nó lên đôi chút được không?"

Biện Hiền có chút bài xích nhưng với thân hình kia thự sự đẩy người kia ra cũng chỉ như một động tác dư thừa nào đó.

" Ding... ding..." Tiếng chuông cửa giải thoát Biện Hiền khỏi Chính Thù kia.

" Thiên, anh đến thật đúng lúc" Thiên người đại diện của Biện Hiền chưa hiểu cái mô tê gì đã bị Biện Hiền kéo vào trong.

" Biện Hiền cậu chưa thay đồ sao, hôm nay còn phải gặp công ty kia" Thiên quét một lượt trên người Biện Hiền xác định cái bộ dạng có chút lôi thôi kia mà không khỏi thở dài " A, là Phác thiếu gia sao"

Phác Chính Thù ném cho Thiên một ánh nhìn không thể nào kém thiện cảm hơn mà tra lời " Ừ" một tiếng. Đối với một con kì đà cao 1 mét 70 kia như vậy là rất may mắn rồi nếu là tính khí mọi ngày của Chính Thù chắc chắn ai kia đã nằm đo sàn từ lúc mới bước vào rồi.

Biện Hiền lao vào nhà tắm sửa soạn với vận tốc ánh sáng, chỉ là đi ký hợp đồng quảng cáo đới với một ngôi sao nổi tiếng ăn diện cũng không quá cầu kì, Biện Hiền để mặt mộc, tóc màu khói ướt ướt hơi rũ xuống, khoác trên mình chiếc sơ mi trắng, quần âu đen thế là đủ, không cần quá cầu kì những rất thu hút.

" Hiền, chẳng phải bảo không được để tóc ướt rồi sao, sẽ bị cảm" Chính Thù vừa nhìn Biện Hiền bước ra liền kéo cầu ngồi xuống mà sấy khô cái mái tóc ướt kia.

Lúc trước mỗi lần gội đầu đều là Xán Liệt giúp cậu sấy, sau khi rời xa Xán Liệt Biện Hiền cũng bỏ luôn thói quên sấy tóc trực tiếp để đầu ướt cũng không để Chính Thù giúp sấy tóc, đến nay vẫn là lần đâu tiên Chính Thù sấy tóc cho Biện Hiền.

Mái tóc mới sấy hơi rũ xuống, nhìn tổng thể Biện Bạch Hiền vẫn là chuẩn idol cuốn hút của fangirl.

" Đi thôi, 8h45' rồi, 9h chính là giờ hẹn, Biện Hiền phải xuất phát thôi" Thiên giục giã, Biện Hiền cũng không phải đối thế là đúng 8h46 căn phóng trở lại vẽ tính mịch vốn có.

Biện Hiền là idol làm việc có chuyên nghiệp đúng 9h đã ngồi an tọa trên bàn họp đợi ngài giám đốc đáng kính đến kí hợp đồng. Lần kí hợp đồng này cũng chính là cho Biện Hiền là người mẫu đại diễn cho công ty Xán Bạch, cũng là bước đầu tiên của cậu trong thị trường Trung Quốc.

^GV+\

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net