CHAP 65: HẠ MÀN, THÁO KHOÁN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap 65: Hạ man, tháo khoán

Author: Cbs796104


Người ta nói chờ đợi cậu là ngu ngốc, là mu muội nhưng rồi sao chứ...

Cuối cùng tớ vẫn đợi được cậu. Sau 5 năm cuối cùng tớ cũng đợi được cậu.

" Bạch Hiền, cậu tỉnh chưa..." Biện Hiền vẫn đang ngơ ngẩn trong trạng thái không xác định thì bị tiếng gõ cửa của Xán Liệt kéo về " Hiền, tôi vào được không"

Biện Hiền thực sự lúng túng không biết làm sao có thể đối diện lại với Xán Liệt đây... Giấu đi hay...

[Biện Bạch Hiền, mày bị sao vậy... chẳng phải mày muốn cưa đổ Phác Xán Liệt sao... Cơ hội này nhất định phải nắm bắt]

Xán Liệt mở cửa, Xán Bạch vẫn ngoan ngoán ngồi cách Biện Hiền 5m, Biện Hiền vẫn đang ngây ngốc nhìn thẳng, thực sự buồn cười... Nhưng... trên tay cậu ấy là gì đây... Xán Liệt tiến gần lại, lại gần hơn.

[Tại sao cuốn album lại ở đây... Bị phát hiện rồi]

"Biện Hiền, cậu mở nó ra rồi sao"

[Làm sao đây] Ngay lập tức trên đầu Biện Hiền xuất hiện hai tinh linh tưởng tượng một thiên thần, một ác quỷ.

Ác quỷ nói: Ngươi đừng nhận là đã mở, phải dằn vặt hắn...

Thiên thần nói: Nhận đi, người tốt làm thì nhất định sẽ nhận.

Rồi lại hiện lên một tinh linh Biện Hiền. Tinh linh Biện Hiến nói: Hai ngươi bị sa thải, bây giờ ta mới là người quyết định.

Thấy Biện Hiền vẫn ngây người không nói, Xán Liệt cũng đoán ra được vài phần, đặt khay đồ ăn xuống bàn cạnh giường rồi nhẹ nhàng ngồi xuống giường.

" Biện Hiền.... Tôi vừa hỏi cậu"

[Làm sao đây...Hay cứ coi như mất trí nhớ đi] Chần chừ đôi phút cuối cùng Biện Hiền cũng mở lời " Trong album này là anh chụp sao, anh rốt cuộc là ai lại có ảnh tôi chứ"

Xán Liệt dở khóc, dở cười ra hiểu cho Tiểu Xán Bạch đi ra ngoài, rời mới tiếp tục cậu chuyện.

Xán Liệt lập tức ép Biện Hiền vào thành giường, cười một nụ cười tà mị " Cậu muốn dở trò mất trí nhớ với tôi sao"

Là một diễn viên, ca sĩ chuyên nghiệp, Biện Idol đã định ra kịch bản gì nhất định phải diễn cho trọn "Tôi mới quen biết anh cũng khoảng 1 tuần, tại sao trong album này có ảnh tôi từ khi tôi 18 tuổi, rốt cuộc anh là ai chứ, tại sao theo dõi tôi lâu như vậy" Vừa nói, vừa làm điệu bộ trốn tránh.

Ép sát hơi đôi chút, mắt đối mặt gương mặt không đổi sắc " Đương nhiên tôi là Phác Xán Liệt, và tôi với cậu cũng miễn cưỡng coi là có quan hệ"

" Quan hệ gì... gì chứ..." Thực sự tại Xán Liệt quá tà mị làm Biện Hiền không khỏi xoa xuyến, tim không khỏi đập liên hồi.

" Đương nhiên, cậu là người yêu của anh trai tôi, và tôi cũng miễn cướng mà gọi cậu một tiếng " anh dâu""

[ Gì đây, hiểu nhầm... hiểu nhầm rồi, Biện Bạch Hiền ta có quan hệ gì với tên Phác Chính Thù kia đâu chứ, chắc chắn tại tên kia nói gì đó làm Xán Liệt hiểu nhầm rồi]

" Ai... ai bảo anh tôi là người yêu của hắn"

" Chính ảnh mắt cậu bảo tôi, mọi hành động của cậu nhắc tôi và quan trong hơn nữa chính là do anh tôi nói ra"

" Hắn nói dối, anh nhất định không được tin...Biện Bạch Hiền tôi..." Nói chưa dứt câu đôi môi kia đã bị ai kia xâm chiếm, hơi thở cũng trầm ổm lại, chỉ có nhịp tim là càng ngày càng tăng nhanh.

Hôn xong, Xán Liệt lại ôm Biện Hiền ghé tai cậu mà nói " Cậu định nói, cậu chỉ yêu mình tôi... đúng không?"

Xấu hổ, ngượng ngùng, Biện Bạch Hiền phải làm sao đây... Lời nói cậu nói nhỏ đến khó nghe " Ư... chỉ yêu mình cậu" tiếng sau nhỏ hơn tiếng trước nhưng... làm sao đây miệng Biện Hiền quá gần tai Xán Liệt đi bao nhiêu lời nói đều từng từ từng chữ đi vào đại não Xán Liệt.

" Ừ... Tôi biết"

Biện Hiền thẹn quá hóa giận liền đẩy Xán Liệt ra, mặt cũng trở thành quả dâu tây chín đỏ đến buồn cười.

Xán Liệt nhìn cũng ngây ngốc theo Biện Hiền " Nhìn cậu xem, có cần phải đỏ mặt vậy không... chẳng lẽ lâu rồi không hôn ai sao"

[ Gì chứ... con ngươi đỏ mặt, anh trai ngươi đỏ mặt, cả nhà ngươi đỏ mặt thì có] Biện Hiền mãi không lây lại được bình tĩnh tim lại càng đập nhanh hơn.

[ Không được mình bị hắn hôn, không thể để thua thiệt được] Thế là một màn đảo chính được thực hiền và người bị cưỡng hôn lại là Xán Liệt... Vốn chỉ định hôn nhẹ coi như lấy lại chút thua thiết ai dè đâu lần này lại càng thua thiệt hơn vừa lấy thế chủ động được vài giây đã bị Xán Liệt cướp lại hôn đến mất hết dưỡng khí mới được nhả ra.

" Ngươi là gì vậy... độc ác, ích kỷ, hẹp hòi, xấu xí... giấu ta lâu như vậy" Vừa nói Biện Hiền vừa đập lên ngực Xán Liệt.

Bây giờ không biết nên khóc hay nên cười đây, và rồi Xán Liệt quyết định phải cười một cái tươi sáng " Ừ, anh đọc ác, ích kỷ, hẹp hòi... nhưng em nhìn đi anh đâu có xấu xí, chẳng phải rất đẹp trai sao"

Biện Hiền cuối cùng cũng bị chọc cho cười " Tại sao cậu nhớ lại mà không đi tìm tôi, cậu biết tôi sống 5 năm đó rất đau khổ không?"

Ôm thật chặt cái thân thể còn đang run rảy kia vào lòng " Xin lỗi, anh xin lỗi, Phác Xán Liệt này dùng tất cả tim gan ra xin lỗi Biện Bạch Hiền"

" Nói, tại sao cậu không đi tìm tôi, tại sao gặp tôi rồi còn giả mất trí nhớ"

" Chẳng phải anh xin lỗi rồi sao, còn lý do có thể không nói không?"

" Không được, có phải là do cậu không còn yêu tôi nữa nên..."

" Không... nhất định không từ trước đến giờ vẫn luôn yêu em, trước không đổi bây giờ không đổi đến sau này nhất định sẽ không đổi, nếu em không tin hay là chúng ta làm đám cưới được không"

Làm đám cưới... hai chữ này làm Biện Hiền đa ngây ngốc lại càng ngây ngốc hơn "..."

" Chúng ta sẽ sang Mĩ đám cưới, được chứ"

"..." Im lặng không phải là không muốn nói chỉ là Biện Hiền vẫn đang sốc mà chưa nói thành câu mà thôi.

" Có phải em vẫn đang lo ngại Tiểu Xán Bạch" Xán Liệt cười cười " Yên tâm đứa bé này là con của anh và em..."

[ Biện Hiền mày phải tỉnh lại, phải trả lời Xán Liệt] " Nhưng... làm sao... cậu lấy được ... để mang đi thụ tinh chứ"

Đến lần này không còn cười mỉm nữa là phá lên cười " Đương nhiên là có chuẩn bị trước rồi, chẳng lẽ kiếm chúng khó khắn sao... làm em thoải mãn rất dễ mà"

Lần này là thẹn đến toàn thân chuyển sang màu hồng luôn rồi.

" Vậy tháng sau quay xong quảng cáo nhất định sẽ tổ chức đám cưới"

" Ư..."

Con người ta là như vậy, hạnh phúc đến với bạn thực sự rất khó cũng đường như quá dễ dàng...


________________________

Và đương nhiên còn một chap lễ cưới của đôi bạn trẻ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net