Lời Mở Đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong cái thế giới hỗn độn của tạo hóa từ thuở sơ khai, con người đã nhận ra những ý niệm về thời gian rồi ngẫu nhiên phụ thuộc vào nó ngày càng không kiểm soát. Chẳng có một ai thức dậy mà không tự xuy nghĩ trong đầu mình là hôm nay ngày mấy tháng mấy năm mấy, những công việc thường ngày của mình là gì và làm như thế nào để hoàn thành nó trong vònh hai tư giờ tới.... " Thời Gian là trường tồn, đời người là hữu hạn _ bản thân con người luôn chấp vào suy nghĩ đó để cứ luôn thôi thúc chính mình nhanh lên chứ, vội vàng lên chứ
....

Rồi cũng trong lúc đó, con người nhận ra rằng có một thứ kỳ diệu đã từ rất lâu ẩn sâu trong tâm chí mỗi người, có thể sánh bước và có chăng là điều hiếm hoi duy nhất có thể đồng hành cùng thời gian trên quãng đường dài vô hạn đó... đó chính là Tình Yêu...

Vậy Tình yêu là gì? Một câu hỏi muôn thuở và chưa một lúc nào con người thôi tìm kiếm câu trả lời cho thắc mắc đó. Nhưng suy nghĩ cho cùng thì đến cả thời gian cũng không thể giải đáp được cái băn khoăn ấy dù đã đồng hành với nó qua hàng vạn kiếp người.

Bất lực trước việc định nghĩa một thứ mông lung, sâu xa và đầy bí ẩn như thời gian, con người lại chuyển sang tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi tưởng trừng như giản đơn hơn nhiều :" Tại sao ta lại yêu?" Nhiều thế hệ đã đưa ra những câu trả lời nhất định. Nghe thoáng qua, ta phần nào tìm ra sự đồng cảm. Nhưng nghĩ kỹ lại thì phải chăng những lý lẽ ta đưa ra cốt chỉ để trấn an chính con tim non nớt của mình.

Yêu vì Yêu, nhiều người lúng túng hay nói câu này. Cũng chỉ là nói một cách khác của việc yêu không là gì cả và yêu vô điều kiện. Nhưng có thật sự là có tình yêu nào như thế? Tự dưng yêu mà chẳng có lý do gì? Không thể. Bởi chả lý gì lại yêu khi lần đầu gặp mặt không có ấn tượng gì. Chí ít cũng phải là vẻ bên ngoài toát ra được nội tâm bên trong, hay nghe được ở đâu đó tiếng lành đồn xa rồi đến khi gặp gỡ tình đơm hoa. Cho nên ví như mới yêu mà thốt lên lời đó thì đâu cũng là lời có cánh để cho ta thấy chút lâng lâng vị lãng mạng của tình yêu. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bởi không dưng mà cái từ " tình yêu vô điều kiện" lại sinh ra rồi để người ta ngưỡng mộ và vươn tới. Dĩ nhiên là chúng ta không thể hiểu theo nghĩa đen, mà phải tới một cái mốc xa hơn khi tình yêu trở nên thân thuộc với thời gian. Đó là lúc người ta yêu nhau đủ lâu để thấy được những mặt trái của đối phương và chấp nhận tất cả, không oán trách, không hối hận. Chính lúc đó, tình yêu mới là vô điều kiện.

Thời gian kiểm chứng và nuôi dưỡng tình yêu. Để rồi Tình Yêu tạo ra Hạnh Phúc. Và Hạnh Phúc nuôi nấng con người. Hãy biết trân trọng! Trân trọng mọi thứ đang thật sự nằm trong tay, đang thật sự tồn tại trong đời mà ta tưởng chừng như nghiễm nhiên là thế. Không có gì là tự nhiên có, cũng không có gì là tự động lìa xa. Có chăng là ta vô tình đánh mất cái mà ta đang tìm kiếm.

Hãy thử vươn tay ra!
Hãy thử cất bước
Chưa cần phải chạy đua, bạn đã chạm tới hạnh phúc rồi...

__________________

Nguồn : sưu tầm...

Ta thấy bài này hay về tình yêu nên ta mới viết vào đây, hẳn nó có liên quan đến bộ fic mà ta sắp viết tới đây... các tình yêu vào ủng hộ ta nhé... iu iu😘😘😘 cho ta xin vào sao nhé

👇👇👇👇 ở dưới đó... bấm zo đi

....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net