Chương 19: Nếu anh đã mở lời.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bóng dáng lẻ loi của cô gái trải dài trên mặt đường đông đúc người qua lại. 

Bước chân Hạ Noãn chầm chậm, nhẹ nhàng. Nhiều lúc cô khựng lại như chờ đợi điều gì đấy, nhưng sau đó lại bước đi trong vô vọng.

Ninh Quốc theo sau, ánh mắt dò xét không ngừng dán lên bóng lưng của cô gái nhỏ. Thấy cô khựng lại, hắn vội tiến lên, hai người cùng nhau sóng vai bước đi.

Đôi nam thanh nữ tú thoạt nhìn như tình nhân, khiến nhiều người đi ngang qua không khỏi trầm trồ.

Ninh Quốc liếc tầm mắt về phía nữ nhân bên cạnh, sau vài phút lưỡng lự, hắn mở lời:

" Hạ Noãn, cô không vui ? " 

Nghe được âm thanh trầm thấp cùng nam tính vang lên, Hạ Noãn khẽ ngẩng đầu. Cô mỉm cười, một nụ cười chua xót:

" Anh... đã bao giờ yêu sâu đậm một người nào chưa ? "

Bước chân Ninh Quốc chợt khựng lại. 

Yêu ai sâu đậm ? 

Một kẻ phong hoa lẫy lừng như hắn sao có thể yêu ai sâu đậm ?

Hắn lắc đầu, không khỏi cảm khái. Tình yêu là gì, mùi vị của nó ra sao, hắn cơ bản chưa bao giờ chạm tới được hai chữ thiêng liêng xa vời ấy.

" Tôi nghĩ em cũng đã biết đáp án."

Hạ Noãn không nói gì, môi mím chặt thành một đường cong. Hai người vẫn cứ im lặng bước đi. Cũng không biết sau bao lâu, Hạ Noãn trả lời, giọng mơ hồ xa xăm:

" Ninh Quốc, được như anh thật tốt. "

Câu nói của cô ập đến bất ngờ khiến hắn ngạc nhiên. 

Thấy vẻ khó hiểu trên mặt nam nhân, Hạ Noãn lắc đầu :

"Nếu không yêu ai cũng tốt. Nhưng nếu con tim anh đã rung động vì một nữ nhân nào đó rồi, thì hãy trân trọng cô ấy. "

Ninh Quốc gãi đầu, với những vấn đề rắc rối này... hắn... hắn cảm thấy bản thân thật mù mịt.

" Tôi chưa từng yêu ai, nhưng nếu là em thì có thể. " Không biết nghĩ gì mà Ninh Quốc chợt thốt lên.

Hạ Noãn giật mình. Cô đứng lại một cách máy móc, ánh mắt khó hiểu.

" À, ý tôi là, dẫu gì sau này tôi và cô cũng đi đến hôn nhân, sao không thử tìm hiểu nhau từ bây giờ ? " Ninh Quốc lúng túng. Hắn vẫn được mệnh danh là sát thủ tình trường, vậy mà cũng có  ngày phải bối rối trước mặt một nữ nhân ???

Hạ Noãn đưa tay ôm ngực, ánh mắt vô hồn thẫn thờ nhìn về phía xa xăm. Dường như rất lâu sau, cô cuối cùng cũng đáp lại.

" Ninh Quốc, nếu anh đã mở lời, vậy chính thức theo đuổi tôi đi. "



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net