Chương 30: Trừng phạt em.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại tập đoàn Ninh gia

Ninh Quốc ngồi trong phòng làm việc, thần sắc nguy hiểm tột cùng.

Hắn nở nụ cười chua chát, ánh mắt có chút thất thần nhìn về phía cửa sổ sát đất.

Hắn đã từng nghe nói, tiểu thư Hạ gia - vị hôn thê của hắn có một mối tình khắc cốt ghi tâm, đến nỗi lúc chia tay, cô hành hạ bản thân đến chết đi sống lại, khiến cho gia chủ Hạ gia đau lòng không thôi.

Mà hắn... hắn vạn phần cũng không nghĩ tới, nam nhân cô yêu sâu đậm, lại là Thuần Phong.

Ninh Quốc thở dài, lòng thấp thỏm không yên. Hắn... sao có thể không lo được cơ chứ, tình địch siêu cấp đã quay trở lại. Mà vốn dĩ, cô cũng yêu Thuần Phong như vậy, liệu... sẽ buông tay được không ?

Ninh Quốc nắm chặt tay.

Ngày thành hôn sắp đến, hắn nhất định sẽ không để xảy ra bất cứ sai sót gì.


Ninh Quốc bước vào căn nhà, thấy bóng hình loay hoay trong bếp của cô gái nhỏ, trái tim hắn bất giác lỡ nhịp.

Căn nhà lạnh giá, vì có cô trở nên ấm áp. Sự ấm áp này, hắn thật sự rất muốn độc chiếm, muốn cùng cô lưu giữ cả đời.

Ninh Quốc nhẹ nhàng tiến lại, cánh tay vòng qua eo cô gái nhỏ, âu yếm ôm từ phía đằng sau. 

Hơi thở man mát phả vào vành tai của Hạ Noãn, giọng nói trầm đục khe khẽ vang lên:

" Lại vào bếp à, sau này em không cần vất vả như vậy, cứ ra nhà hàng là được rồi.  " 

Hạ Noãn đối với sự thân mật này cũng không quá bài xích, cô cười mỉm, tay vẫn không ngừng động tác.

" Ăn nhà hàng hoài vậy, anh không thấy chán à ? Vào bếp cũng là sở thích của tôi mà, nếu anh thích anh ở nhà hàng như vậy thì cứ việc, còn tôi, tôi muốn ăn ở đâu, cũng cần anh quản ? "

Ninh Quốc mặt đầy hắc tuyến, mắt dựt dựt liên hồi.

Ý của hắn, rõ ràng là muốn tốt cho cô. Nữ nhân này lại không biết thức thời, dám mỉa mai lại ? 

Ninh Quốc biểu hiện rõ sự không vui, hắn cắn nhẹ lên vành tai mẫn cảm của Hạ Noãn:

" Em ngày càng lớn mật, ngay cả tôi cũng dám ăn nói như vậy."

Hạ Noãn ngừng động tác, khuôn mặt dần chuyển đỏ.

Hắn đây là... đang chiếm tiện nghi của cô. 

Hạ Noãn quay mặt lại. Cô chưa kịp cất tiếng, đã bị một nụ hôn mạnh mẽ tấn công.

Sau khi thỏa mãn, Ninh Quốc lưu luyến rời khỏi, ánh mắt có chút thất vọng:

" Bé cưng, hôn nhau mà em mở mắt trừng trừng như vậy là tôi sợ đấy, chẳng có chút lãng mạn nào cả. Cơ mà, sau này nếu em dám ăn nói tôi như vậy, tôi sẽ trừng phạt em... bằng một nụ hôn. "

Hắn lại thơm nhẹ vào má cô, ung dung thong thả bước lên lầu.

Hạ Noãn đứng như trời trồng.

Chết tiệt ! Thật khiến cô muốn chửi tục quá đi mà !!!!

Không có chút lãng mạn mà hôn cô đến khi chán chê mới thôi ?  Hắn... đây là đang muốn ăn đòn ?



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net