Chap 32: Khởi đầu!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đinh Mạc Ca giống như đổ lên đầu gáo nước lạnh, tim muốn đóng băng.

Tiếng nói dập tắt bao nhiêu hạnh phúc thỏa mãn của anh, giọng nói cô u ám mang vài phần chán ghét cũng có bất lực mà nhỏ bé.

Anh và cô đều bất lực.

Rầm!!!

Đinh Mạc Ca bước ra khỏi phòng. Nhưng đi được vài bước tiếng nấc của cô làm chân anh khựng lại.

"Đinh Mạc Ca! Tại sao? Tại vì sao em luôn thích anh, nhớ anh nhớ chết đi được. Anh vì cái gì mà đối với em như vậy."

"Mạc Ca, anh là đồ khốn."

"Mạc Ca em yêu anh! Anh là của em! Những người khác nằm mơ cũng đừng hòng có được anh."

Thanh Thanh khóc miên man, ném chiếc gối thẳng đến mặt anh, vẫn chưa đủ, cô quơ tay trên bàn trang điểm tiện thể ném luôn vào mặt anh.

Đinh Mạc Ca thất thần nhìn cô, vừa rồi cô nói gì...

Anh đến gần bên giường cô ngồi xổm xuống ngước mặt nghiêm túc lau nước mắt cho cô.

"Xin lỗi!"

Anh vừa mở lời, Thanh Thanh vòng qua cổ anh hôn lên môi anh.

Trái tim anh bỗng đập mạnh, ngây ngô một hồi mới cùng cô phối hợp hôn sâu.
Lúc anh hôn cô, tay anh đã luồn sâu vào áo cô nó đã bắt đầu di chuyển từ bắp chân cô lên đường cong mềm mại nhẹ nhàng đi lên trên.

Thanh Thanh run lên một cái.

Khóe môi anh nhếch lên một cái sau đó hôn cô sâu hơn, đến lúc hai người hít thở không thông mới thả cô ra.

Cơ thể cô bắt đầu bị anh trêu chọc. Ngón tay thon dài trượt lên từng tấc da thịt mềm mại, cả người cô đã mềm nhũn không còn sức lực.

"Một khắc xuân tiêu đáng giá nghìn vàng, em đừng có cứng nhắc như vậy."

Sau một hồi triền miên cả hai cùng ôm nhau ngủ.

Sau đêm nay, cô mặc kệ anh đã phản bội cô hay không cô đều không để ý.

Chỉ đơn giản. Tình yêu cô dành cho anh hơn cả sự ghen tức.

Chỉ đơn giản. Anh yêu cô vượt giới hạn của bản thân. Chuyện của cô với anh ta anh không để ý.

Hai người yên lặng ôm lấy nhau.














[Hoàn]

19/12/2018

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net