11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở bên kia phát ra tiếng hét thất thanh,  ở bên này Ryoma bình tĩnh uống Ponta. Oishi đã đi qua bên kia nói cái gì mà bàn bạc với Fuji và Inui xử lý hiện trường

"Thật là lâu a... Các tiền bối đang cùng Kirihara làm cái gì đây? Bao giờ mới có thể đánh Tennis?" Ryoma lầm bầm ném lon nước rỗng vào thùng rác

*Cốp * Lon nước hơi lệch hướng đập trúng đầu một người đang chạy tới, người kia té khuỵu xuống đất một cách điệu nghệ như trong phim vậy.

Đừng giỡn chứ! Mình có ném mạnh như vậy sao?

Ryoma chảy hắc tuyến

"Etou.. Chị không sao chứ? " Thấy người kia biểu hiện yếu đuối cùng mái tóc ngắn ngang vai,  Ryoma auto gán người ta thành con gái

"Haha.. Echizen thật vui tính. " Người kia xoa xoa chỗ đau, ngẩng lên cười khẽ

"Yukimura-senpai?! Anh không phải ở trong bệnh viện a?" Ryoma giật mình chạy tới đỡ người kia.

Dù sao đây cũng là mỹ nhân lá ngọc cành vàng của Rikkadai, để họ biết cậu khiến Yukimura có mệnh hệ gì thì sẽ bị giết mất.

Gió thổi hiu hiu,  cánh hoa bay lướt qua,  khung cảnh nhuộm một màu lãng mạn. Một đẹp đẽ tiểu nam hài nắm lấy tay của một mỹ nhân giúp người kia đứng dậy, ánh mắt nam hài trộn lẫn lo lắng và tự trách, mỹ nhân lại nhìn nam hài đầy sủng nịnh.

"E hèm, diễn hơi lố rồi. " Ai đó hắng giọng

"Nha,  cảm giác có hồ ly quanh quẩn,  tưởng là Fuji-senpai hóa ra lại là anh a?" Ryoma đem Yukimura đỡ đến băng ghế ,  quay lại tìm nhặt vỏ lon lúc nãy  "Niou-senpai đã ở vậy vị thân sĩ kia... Tên cái gì ấy nhỉ? Oái!  "

Không để ý, cậu đạp trúng lon Ponta mình đã ném ra và trượt chân. Nhắm mắt chuẩn bị tiếp nhận cơn đau, lại không cảm thấy gì.

"Là Yagyu Hiroshi. Hi vọng Echizen-kun nhớ kĩ đây. " Cơ thể được nhẹ nhàng đỡ lấy , tiếng nói vang lên bên tai khiến Ryoma hơi đỏ mặt

"Mada mada dane... " Đứng dậy chỉnh mũ Ryoma lầm bầm "Cảm ơn,  Yagyu-senpai. "

"Đội trưởng!!! Làm gì mà chạy nhanh như vậy a? Anh đang bị bệnh đó!  " Kuwahara chạy vội tới "Ah, Echizen cũng ở đây à? "

Mấy vị khác của Rikkaidai nhìn anh, chợt nhận ra lúc nãy họ không nói không rằng chạy đi xem ra tên này cũng không biết lí do. Mà Yanagi lại trùng hợp làm sao không nhắn tin cho người này .

Kuwahara đáng thương bị quên lãng không biết lí do cũng phải chạy lại hộ tống bọn họ.

"Vâng, Kuwahara-senpai hôm nay không trông Kirihara mà chuyển sang trông Yukimura-senpai a? Thật bận rộn. " Ryoma tặng Kuwahara một ánh mắt động viên "Vất vả rồi senpai!"

"Nha... Cảm ơn đã quan tâm. " Người kia cười gượng

"Echizen!!!!!" Cơ thể đột nhiên bị ôm chầm lấy, Ryoma giật bắn người "Không sao chứ?  Có bị mất miếng nào không? Thoát ra được phải không?  Đừng sợ, anh dẫn nhóc đi ăn bánh kem để bình tĩnh. "

"Marui-senpai... Rất nặng, xin hãy thả ra!" Ryoma cố gắn tránh để cái ôm không quá chặt.

Cậu không muốn có thêm một cái bi kịch lộ hàng nữa đâu, tâm linh của cậu hôm nay nhận đủ thương tổn rồi.

"Bunta,  đi xuống. " Giọng nói lạnh băng vang lên,  Marui làm theo như một cái máy

"Đội phó làm sao giờ mới tới? " Niou đã ở thay thế Marui treo trên người Ryoma

Từ khi nào mình trở thành giá treo người??! Ryoma khổ sở lách khỏi vòng tay của người kia

"Thủ tục ở bệnh viện. " Sanada nói, mặt ngày càng đen

"Nha…" Mọi người nhìn quanh quẩn,  không ai dám nhìn Sanada

Bọn họ cùng đội trưởng chạy khỏi bệnh viện, tất cả công việc giấy tờ thủ tục gì đổ hết lên đầu Sanada. Giờ ổng chưa nắm đầu đập cả bọn là còn may.

"Anh nghe nói Akaya làm phiền em hả? " Yukimura nhanh chóng thay cái chủ đề "Còn đưa em đi....ừm... Làm việc đó? "

"Ah... Vâng. " Ryoma ngập ngừng

Đột nhiên vác mình chạy chắc cũng coi là làm phiền chứ? Cũng đúng là đưa đi đánh tennis mà.

Nghe Ryoma trả lời, sắc mặt của Rikkaidai đều thay đổi rồi

Akaya vậy mà dám đem Echizen đi abcxyz...

Ai nha... Não các vị suy nghĩ thật khác người. Người thường như ta không thể lí giải.

"Akaya hiện tại ở đâu? "Niou bẻ tay,  mỉm cười hỏi

"Kirihara đang cùng các senpai của Seigaku nói chuyện ở góc bên kia. " Ryoma thành thật nói

"Bunta,  ở đây cùng Ryoma đi. " Yagyu vỗ vai Marui "Bọn này đi một lát. "

"Biết rồi, nhớ làm cả phần tớ luôn nha!" Marui vui vẻ gật đầu

"Kuwahara,  đỡ tớ. "

"Ah,  đội trưởng? " Kuwahara khó hiểu nhìn anh "Cậu đang bệnh. "

"Tớ biết. Nhưng cũng muốn qua đó cùng Akaya đàm luận. " Yukimura mỉm cười

Ryoma cầu mình nhìn lầm, nụ cười kia không khác gì Fuji lúc lên cơn máu S cả. Thứ đó không nên xuất hiện trên mặt Yukimura dịu dàng , phải không?

Nhìn mấy người hùng hổ đi qua kia, Ryoma liền thấy khó hiểu

"Các senpai đi đâu đây? "

"Là đội viên của chúng ta gây lỗi , chúng ta nhất định phải trừng phạt. " Sanada mặt đen không có điểm dừng

Ryoma cho rằng cái nồi hôm trước Ryoga làm cháy còn không đen bằng mặt anh. Đồng thời trong lòng đang cầu cho Kirihara bình an trở về cùng cậu đánh tennis.

"Echizen! Ăn bánh kem chứ?  Gần đây có tiệm ngon lắm! "Marui lại đu lấy cậu vui vẻ hỏi

Ngẫm lại, Ryoma cảm thấy mỗi đội từng gặp đều có người đu cậu như vậy đi. Seigaku có Kikumaru-senpai ,  Shitenhoji có Kintaro,  Rikkaidai có Marui-senpai với Niou-senpai , Hyotei có Gakuto còn có Jirou nữa ,  Fudomine... Ừ không có, Shinji-senpai sẽ không làm trò đó đi.

Trong khi suy nghĩ, cậu bị lôi đến hàng bánh ngọt lúc nào không hay.

Kệ đi, cứ tận hưởng đã!

Ryoma híp mắt thoả mãn ăn đống bánh kem Marui mua cho mình , đúng là không gì ngon bằng đồ chùa.

Ở đối diện, Marui cắn muỗng cười vui vẻ.  Muốn nắm bắt trái tim trước tiên phải bắt được dạ dày mà! Cơ hội cho anh và Echizen ở riêng không có nhiều, phải hảo hảo sử dụng!

Trong khi đó xử lí xong Kirihara,  mọi người trở về đã không thấy hai bạn trẻ đâu rồi.

"Bunta quả không đơn thuần như mọi người nghĩ a... " Yanagi ở bụi cây ghi ghi chép chép "Dữ liệu như vậy chắc là đã đủ cho hôm nay, đến chỗ hai người kia đi thôi. "

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

A/n: Lâu không gặp ha! Thi xong rồi,  ta sẽ ra chap sớm hơn :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net