19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm mở mắt ra, Kevin thấy hai con mắt hổ phách sáng lòe lòe ở gần sát đang nhìn chằm chằm mình.

Cảm giác có chút mê muội....

Giống như là bị một con mèo để mắt tới vậy.

"Buổi sáng tốt lành, Ryoma." Kevin mở miệng

"Ừ, buổi sáng tốt lành." Ryoma không tiếp tục nhìn nữa, chống tay ngồi thẳng dậy, bước xuống giường

Kevin mộng bức nhìn Ryoma rời khỏi, mãi một lúc sau mới vẻ mặt rối rắm tiến vào nhà tắm. Không biết Ryoma là vừa lúc tỉnh dậy đối mặt với cậu hay là đã dậy và nhìn chằm chằm cậu từ trước? Khoan...vừa rồi Ryoma nhìn không giống như mới tỉnh ngủ. Vậy là vế sau sao? Ryoma nhìn cậu bao lâu rồi? Chết mất, lúc ngủ cậu có chảy dãi không vậy trời?? Để Ryoma nhìn bản thân như vậy thật sự là xấu hổ chết mất!!!

Thật ra cũng không có gì. Tiểu vương tử của chúng ta sáng sớm ngủ dậy mơ mơ màng màng nên quên mất có người ngủ chung giường, nhìn thấy đối diện là cái đầu vàng chóe nên có hơi ngây người mà thôi. Lúc Kevin mở mắt ra, Ryoma cũng vừa lúc thanh tỉnh nên Kevin mới hình thấy cậu ấy hai mắt sáng trưng nhìn mình. Mọi chuyện cũng không phải giống Kevin mơ mộng như vậy.

Mà cứ kệ cho cậu ta mơ đi thôi. Có ai đánh thuế giấc mơ đâu mà :v

Khi bước xuống nhà đã thấy một bàn đồ ăn toàn trứng. Lúc này Kevin lại bị nhìn chằm chằm, nhưng lần này không phải mèo mà là bị thú dữ nhìn chằm chằm. Ryoga đang ngồi tại bàn ăn, mắt sáng lòe lòe trông trừng Kevin.

Trong lòng trầm trồ hai người kia không hổ là anh em, nhìn người mắt đều có thể phát quang như vậy, Kevin vẫn là cười thân thiện chào Ryoga một tiếng. Nhận lại được.... là một nụ cười nhạt chứa địch ý.

Không hiểu sao...nhìn như là ảnh bất mãn với cậu lắm. Cậu đã làm gì sai sao?

"Kevin! Phần ăn của cậu ở kia." Ryoma ngồi ở đối diện , đánh mắt về phía đĩa đồ ăn bên cạnh mình để ra hiệu.

"Ừ..." Kevin gật đầu đi đến chỗ ngồi, mắt vẫn nghi hoặc nhìn Ryoga  

Ryoma thấy vậy thì quay sang trừng Ryoga một cái. Cậu không hiểu được, khi nào tên anh trai ngốc này mới có thể thôi làm trò con bò. Kevin đứa nhỏ này hồi mới gặp thì có vẻ cà lơ phất phơ thế chứ thật ra cậu ta dễ bị bắt nạt muốn chết. Ông anh cậu cũng không thể ỷ bản thân là tiền bối liền muốn ức hiếp cậu ta đi.

"Buổi tập hôm nay em có thể đi sao Chibisuke?" Ryoga nhanh chóng đánh trống lảng

"Cũng không biết. Nếu lại lần nữa biến thành mèo thì thật phiền toái." Ryoma chán nản dùng đũa đâm đâm vào món trứng cuộn tỏ vẻ bất mãn

Một ngày rồi không tập luyện tennis thật là khó chịu. Nhưng mà cậu cũng không biết bản thân sẽ bị biến thành mèo lúc nào. Chỉ sợ đang tập mà xảy ra chuyện thì bao công sức che giấu của cậu đều đi tong. Chưa kể mấy người trong chính tuyển, nếu là đội viên thường hay người do thám từ đội khác nhìn thấy thì cậu thật sự sẽ có ngày bị trưng bày trong bảo tàng mất. 

"Ryoma, cậu hôm nay nếu rảnh thì cùng tớ tập tennis đi. Hôm qua cậu đã hứa rồi!" Kevin từ đĩa thức ăn phấn khích mà ngẩng đầu.

"Mada mada dane." Ryoma liếc cậu ta một cái, ánh mắt lại đảo sang Ryoga. " Được rồi, hôm nay coi như cùng hai người luyện tập cũng không tệ."

"Hai người?" Ryoga lẫn Kevin đều quay sang nhìn nhau sau đó quay sang nhìn Ryoma. 

Ánh mắt Kevin chuyển từ ngạc nhiên sang ủy khuất. Có thêm Ryoga cấp độ chuyên nghiệp ở đây bồi luyện, Ryoma sẽ còn hứng thú mà cùng cậu đánh tennis sao? Dù có đánh thì cũng là do hôm qua cậu ấy đã hứa mà thôi, chắc chắn không sang tới trận thứ hai.

Nhưng mà ông trời hôm nay như là đứng về phía Kevin. Ryoga vừa mở miệng định đáp ứng, một bóng người nhanh như chớp phóng từ ngoài vào phòng bếp, nắm cổ Ryoga mà lắc.

"Hôm nay cậu có họp báo a Ryoga!! Sau đó còn đi chụp quảng cáo cho hãng Tennis Prince nữa!! Làm sao cậu có thể bỏ về giữa chừng mà không nói một lời như vậy chứ??? Cậu muốn tôi tức chết hay sao??"

Ryoma lúc này mắt cá chết nhìn anh quản lý nắm áo anh trai mình mà chất vấn, giống như đã quá quen với khung cảnh này. Kevin cũng vô cùng đồng cảm nhìn cảnh trước mặt. Người đồng đạo a...Cậu cũng hay bị bắt đi chụp quảng cáo kiếm tài trợ cho đội, cậu hiểu mà. Nhưng sự đồng cảm cũng không ngăn cản Kevin cảm thấy sung sướng khi người gặp họa. Ryoga bận việc, chứng tỏ hôm nay chỉ có cậu cùng Ryoma cùng nhau mà thôi!

"Hôm nay không thể hủy sao..." Ryoga cười gượng hỏi

"Hủy cái đầu cậu a!!! Cậu không phải muốn tự lập nên không nhận tài chính từ nhà Echizen sao??" Anh quản lý tức nở nụ cười " Chưa kể việc thắng, cậu nghĩ lúc nào cũng sẽ có giải tennis cho cậu lấy tiền à?Làm việc 3 ngày thì trốn việc 2 ngày. Nhà tài trợ cũng là nhân nhượng dữ lắm mới có thế vẫn hợp tác với cậu. Lại hủy nữa thì cậu tính cạp đất mà ăn sao??" 

"Nhưng là bây giờ tôi về nhà rồi a...đâu có còn lưu lạc nữa mà phải đi kiếm tiền." Ryoga bắt đầu cãi nhây

"Cậu tính ở nhà ăn bám hay sao??? Định để sau này em trai cậu nuôi cậu chắc?"

"Hì, để Chibisuke bao nuôi cũng không tệ." Ryoga xoa cằm  nhìn quản lý của mình mà tán dương " Ý hay lắm!"

Karupin lúc này meo một tiếng, Ryoma cũng bất mãn nhìn về phía hai kẻ ồn ào bên này.

Ngụ ý là: Mắc mớ gì tôi phải nuôi anh?

"Anh đi còn không được sao?" Ryoga ngay lập tức đổi ý, cười hì hì"Mốt anh nuôi em là được."

Thấy Ryoga rốt cuộc thỏa hiệp đi làm, bỏ ngoài tai câu hứa hẹn của anh, Ryoma gật đầu hài lòng rồi hướng sang anh quản lý ném một ánh mắt thương hại.

Người như vậy lại gặp phải Ryoga...thật đáng thương.

" Cảm ơn, Echizen-kun. Em mà vào vòng chuyên nghiệp một cái chắc chắn anh sẽ chuyển qua làm việc cùng em. Tại sao anh lại dính với tên ngu ngốc này chứ..." Lôi Ryoga rời khỏi, anh quản lý cảm kích nhìn Ryoma một cái sau đó vừa đi vừa lầm bầm

Kevin chảy mồ hôi hột. Mốt anh quản lý mà gặp Ryoma chắc ức chế chết. Cậu lúc nào cũng làm việc tùy hứng, đừng mong có vụ thỏa hiệp như Ryoga.

*Rghhnnnn...*

Anh quản lý và Ryoga đi khỏi, lúc này điện thoại của Ryoma vang lên.

"Moshi moshi? Fuji-senpai? Em hôm nay không đến tập đâu, em vẫn bệnh."

"Không, em không có một mình. Có Kevin ở đây nữa. "

Kevin lúc này nhìn chằm chằm thái độ của Ryoma. Vẻ mặt của tiểu miêu vẫn luôn là hờ hững nhưng tai và đuôi bộc lộ cảm xúc thật của cậu ra hết rồi

"Hôm nay đánh tập với Hyotei?Em.... em không đến được... "

Đó, xem đi. Đuôi và tai của cậu ấy dựng ngược lên quơ qua quơ lại chứng tỏ rất muốn đi sau đó lại rất nhanh ủ rũ cụp xuống vì tình thế bắt buộc phải từ chối.

OMG!!!! Super Cute!!!!!

Cúp điện thoại Ryoma hậm hực tiến trở lại bàn ăn

"Kevin, hôm nay tớ sẽ không nương tay đâu!" Ryoma kiêu ngạo nhìn xuống cậu bạn đang ngồi kia

Xem chừng là muốn trút giận lên bạn trẻ Kevin .

"Cầu còn không được." Kevin ngẩng lên mỉm cười

Cái gì chứ đánh tennis cùng Ryoma thì có bị cậu ấy hành hạ cỡ nào cũng cảm thấy vui vẻ.

Một người muốn đánh, một người muốn bị đánh. Diễn biến tiếp theo lại còn thế nào?

Kết quả, hôm nay có hai người hăng hái đánh tennis quên luôn cả ăn.

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

"Gì? Tiểu quỷ bị bệnh nên không đến?" Atobe cau mày nhìn mấy tên chính tuyển Seigaku, sắc mặt anh không được thân thiện cho mấy "Lại còn ở một mình với thằng nhóc Kevin Smith kia?"

Hôm qua rảnh rang lướt twiter một chút, ai ngờ đâu bị nhét một họng thức ăn cho chó.

Atobe chỉ là cảm thấy bức hình tên đầu vàng kia đăng là không có hoa lệ, không biết chọn góc chụp nên mới khó chịu mà thôi.

Chắc chắn không phải do ghen tỵ.

Ừ, một người hoa lệ như anh đây làm sao có thể ghen tỵ bởi một đĩa thức ăn? Nếu anh muốn, nhà bếp có thể làm một núi!

Nên anh mới không có ghen tỵ. Không có ghen tỵ...không có...

Được rồi, ghen tỵ muốn chết !!! Đồ ăn Echizen nấu a!!! Tên nhóc kia là tích đức bao lâu mới có thể hưởng tới??

Không được, không thể để thằng nhóc Kevin đó ở một mình với Echizen nhà mình quá nhiều

"Hừ, Seigaku các người để hai tên tiểu quỷ ở với nhau có thể an tâm hay sao?  Buổi tập hôm nay coi như dời ngày khác đi. Bổn đại gia đi xem tiểu quỷ kia thế nào."

Mấy người trong đội Hyotei liếc mắt nhìn nhau, lúc đục theo Atobe quay đi.

"Mấy người theo tôi làm gì?" Atobe quay lại trừng họ

"Đội trưởng, tụi tôi đi với cậu mà."

"Tớ cũng lo cho Echizen nữa!"

"Xe anh chở tụi em đến, không đi với anh làm sao tụi em về?"

Nói cái gì cũng có.

Atobe bực mình, đừng tưởng anh không biết bọn họ nghĩ gì. Một hai cái đều trong lòng ý nghĩ xấu muốn cướp Echizen.

"Atobe! Echizen là Seigaku cột chống. Vẫn là không phiền Hyotei lo lắng." Tezuka lên tiếng, ánh mắt nghiêm nghị lời nói chính kinh " Chúng tôi sẽ đến xem Echizen. Các cậu về đi."

Tezuka vừa lên tiếng, giữa Seigaku và Hyotei mùi thuốc súng nồng nặc.

"Đúng vậy nha~ Ochibi là đàn em đáng yêu của bọn này. Hyotei các người không cần để ý đâu." Kikumaru rất nhanh hùa theo

"Nói cái gì vậy, tôi lúc tập huấn cũng thân với cậu ấy lắm nha! Lo lắng là tất nhiên rồi!" Mukahi lập tức cãi lại

Hai bên cãi nhau chí chóe, Inui rất nhanh đứng ra.

"Bây giờ mọi người uống ly Inui juice này đi! Ai uống hết trước sẽ đi tới chỗ Echizen! Ly này là sản phẩm mới, chưa có ai thử đâu."

Mọi người im lặng lùi về một bước, ánh mắt kinh dị nhìn thứ sủi bọt tím trong cái ly trên tay Inui. Sau đó ánh mắt nhìn về phía Fuji đang cười tủm tỉm

"Chơi vậy ai chơi, chơi mình đi má!!!"

"Các cậu đang làm gì vậy? Không phải đi xem Echizen sao?" Oishi đã thu dọn đồ đạc xong, ánh mắt khó hiểu nhìn mấy đứa đứng cãi nhau

Mấy người kia nhìn anh như nhìn đứa ngốc. Ai muốn cùng cái đám người kia đi chung a?

"Mấy cậu không đi thì tớ đi vậy. Hai đứa nhỏ ở nhà một mình. Echizen đang bệnh mà không chừng hiện tại còn đang phải làm đồ ăn trưa cho hai người đây."

Thấy đám người vểnh tai lên, Oishi biết mình đã chọt đúng chỗ đau. Hôm qua lướt twiter anh cũng thấy tweet của Kevin mà.

Hy vọng nếu họ lo lắng cho Echizen thì mau mà đi đi. Nhưng mà Oishi không ngờ tác dụng phụ của chiêu này có thể kéo theo tính mạng của một người. :)))

Mấy người kia, ánh mắt quỷ dị nhìn nhau, lại nhìn ly Inui's juice trên tay Inui. Giống như họ đồng loạt được nhắc nhở về kẻ thù chung vậy. Mọi người hiểu ý nở nụ cười.

"Inui, tớ biết ai là người hoàn hảo thử Inui's juice của cậu rồi. Chúng ta đến nhà Echizen đi." Fuji cả người như tỏa ra thánh quang hiền lành nói

#Chúc mừng Kevin Smith đạt thành tựu tự đào hố tự chôn#

#Chúc mừng Oishi-senpai mở kĩ năng vô ý thức hố chết người.#

"Dừng lại uống chút nước đã." Kevin mở miệng nói khi đang cùng Ryoma đánh tennis

Ryoma gật đầu, tiến đến chỗ treo chuông lấy một cái khăn bông thấm mồ hôi. Cùng lúc cậu nhận được tin nhắn từ Momoshiro

[Chút nữa bọn anh với mấy tên Hyotei tới xem em. Cẩn thận đừng để họ thấy tai và đuôi.]

What the....tới làm cái gì vậy trời??!

Ryoma vô cùng không tình nguyện, dừng lại trận tennis với Kevin để tiến vào tắm rửa giả trang giấu đi mấy thứ có thể khiến cậu giống sinh vật lạ và bị đem mổ nghiên cứu.

Nhận được tin các tiền bối của Ryoma sẽ đến, Kevin tự nhiên cảm thấy lạnh sống lưng. Cậu có linh cảm không tốt về điều này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net