Chap 2.1: Nguồn gốc thần giới Hill

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần một: Bảy ma thuật cổ đại, bí ẩn Thần hủy diệt

Trở về sau chuyến lưu đày, cảm giác trong người nó lạ lắm. Có vẻ như loại ma thuật mới này nó khiến tôi hứng thú, tôi quyết định tìm hiểu nó. Tôi đi đến thư viện.

Thư viện nằm sâu trong cung điện, nó có hình vuông, mỗi bức tường dài độ 200 thước, cao khoảng vài chục thước. Cả căn phòng sách to lớn phủ một màu vàng nhạt. Từng kệ sách khổng lồ trải dọc. Tôi bước vào và choáng ngợp bởi sự vĩ đại của nó, bởi trước đây tôi không quan tâm đến mấy chỗ này. Một tiếng nói vang lên:

- Xin kính chào Horos, Thần chiến tranh vĩ đại của thần giới, hôm nay ngài lại đến nơi này sao?

Là thần trí tuệ Thoda, vị thần sáng suốt và thông thái, người canh giữ thư viện này. Ông ta mang vẻ ngoài của một ông lão 70 tuổi theo góc nhìn của con người, mặc một chiếc áo thụng đơn giản màu đỏ sẫm, gương mặt toát lên vẻ hiền từ và tri thức.

Thoda chầm chậm bước đến trước mặt tôi và hỏi:

- Chẳng hay ngài cần gì?

- Tôi vừa được học một loại ma thuật mới, tôi cần tìm hiểu nó.

Ông ấy sờ tay vào người tôi, cảm nhận cái gì đó rồi trả lời:

- Là Ma thuật vàng sao, không ngờ ngài lại sỡ hữu nó đấy.

Tôi đi theo ông ta đến một kệ sách nằm ở cuối thư viện, Thoda lấy ra một quyển sách dày và giải thích:

- Đây là sách viết về nguồn gốc thần giới, cũng như thứ ma thuật ngài sở hữu. Nào, ngồi xuống ghế và từ từ nghe tôi kể.

Tôi theo ông ấy đến bàn và ngồi xuống. Thoda mở sách, một hình ảnh được chiếu lên không khí từ quyển sách ấy, là hình ảnh vũ trụ. Thoda thong thả:

- Xưa kia, một Đấng Tạo Hóa đã dựng nên vũ trụ vĩ đại, và con người là giống loài được ưu ái nhất, được sinh sống ở trái đất tươi đẹp. Hàng loạt các loài người khắp nơi trong vũ trụ cũng được tạo nên. Thời gian cứ trôi đi, rồi con người trở nên mất tình nghĩa với tạo hóa, phạm tội, rồi phải tự mình sinh sống, không được sung sướng như trước kia nữa.

- Vậy rồi thần tộc từ đâu ra?

- Ngài hãy nghe tiếp đây. Khi ấy, Đấng Tạo Hóa cần những trợ tá để cai quản những loài người, Ngài đã tạo ra một vị thần cổ đại, hình dáng ngài ấy như sau:

Thoda lật trang sách kế tiếp, một hình ảnh về vị thần đó hiện ra. Ông ta tiếp lời:

Thân người cao lớn uy nghiêm

Tinh cầu to lớn như chìm trong tay

Mắt ngài sáng tựa sao mai

Tay cầm thánh trượng phô bày phép thiêng

Che mình bằng giáp, bằng khiên

Quanh người khoác áo choàng viền sáng trưng

Chân ngài bọc kín như bưng

Giày ngài bao phủ bởi luồng ánh quang

Khắp người sáng chói như vàng

Ánh dương không thể so bằng nói chi.

Tôi khá ấn tượng, vị thần ấy có vẻ rất mạnh mẽ, tôi hỏi:

- Rồi ông ấy tạo ra thần tộc à?

- Đúng vậy, ngài hãy theo dõi tiếp.

Thoda lật trang kế tiếp, hình ảnh về quá trình ấy diễn ra trước mắt, Thoda lại đọc:

Ngài bay đi khắp muôn nơi

Khắp cùng vũ trụ theo lời Đấng ban

Ngài liền cất giọng vang vang:

"Giờ ta cần phải tách ra từng người"

Tức thì ánh sáng chói ngời

Rồi ngài phân tách bảy người khác nhau

Mỗi người bao phủ một màu

Đỏ, vàng, cam, lục, đến màu trời xanh

Tím, hồng xuất hiên thật nhanh

Và rồi bảy vị đồng hành với nhau

Phép thần thông hóa hồi lâu

Một hành tinh đẹp hình cầu hiện ra

Ấy là thần giới chúng ta

Rồi thần tộc cổ được ra thành hình.

Mai sau thống trị hành tinh

Bảo hộ nhân thế hòa bình muôn năm.

Tôi thắc mắc nên hỏi Thoda:

- Thế tại sao ông ta phải tách ra bảy người?

- Vì vị thần ấy mang sức mạnh rất lớn, mang tầm cỡ vũ trụ. Ngài ấy sở hữu cái gọi là Ma thuật trắng, quyền năng gần như vô hạn. Do đó, cần tách ra bảy người để dễ dàng kiểm soát sức mạnh ấy.

- Khoan đã, lúc nãy ông mô tả họ có bảy màu sắc à?

- Đúng, và họ sở hữu ma thuật tương ứng với màu sắc đó, giờ ngài hiểu vấn đề rồi chứ?

Hóa ra là thế, và hiện tôi đang sở hữu một trong bảy. Tôi cảm ơn Thoda, giờ tôi sẽ tự mình tìm hiểu sâu hơn, không phiền ông ấy nữa.

Tôi tạm thời ra khỏi thư viện, tôi sẽ quay lại sau. Tôi đi gặp Kita, anh ấy mừng rỡ:

- Horos, lâu lắm không gặp anh, cũng may mà anh đã thoát kiếp lưu đày, tôi mừng lắm!

- Tôi cũng nhớ anh lắm, ta đi ăn uống một bữa nào!

Cả hai ăn cả một con bò, một con lợn, uống hai thùng rượu nho. Mấy năm nay ở trần gian tôi không được ăn ngon thế này, giờ cảm giác thật sảng khoái.

Có bạo loạn, tôi được lệnh đi dẹp. Mệt ghê, chưa nghỉ ngơi được bao lâu cả. Cả hai lên đường đến biên giới. Thực ra trên thần giới còn có những chủng tộc khác, chúng có kích cỡ và hình dáng khác với các vị thần. Suốt hàng ngàn năm, chúng luôn muốn xâm chiếm toàn bộ nhưng các vị thần đã đánh lui và cho chúng sống ở một vùng nhất định. Tự nhiên giờ lại nổi loạn, phiền phức vô cùng.

Tôi dẫn cả quân đội đi dẹp loạn, bọn khổng lồ này không đông lắm, tầm vài chục tên. Tôi muốn mạnh tay nhưng Kita nói: "Đừng, nếu mạnh tay quá lại sinh thêm thù hận". Tôi cũng không muốn nhưng đành làm theo, tôi cất gươm, bay đến vung từng đấm hạ gục chúng. Những quả đấm như những hòn núi vọng xuống đầu khiến bọn khổng lồ gục xuống đất.

Đội quân được lệnh nên không giết tên nào cả, chỉ hạ thôi. Cả đám khổng lồ bị trói dẫn về cung điện. Trước sân, chúng quỳ theo hàng như những tảng đá lớn.

Thần Benus cầm đinh ba, lớn tiếng tra hỏi bọn chúng:

- Nói nhanh, hà cớ gì các ngươi lại làm loạn?

- Chúng tôi không muốn phải quy phục các người nữa!

- Thần linh bọn ta đã cho các ngươi nơi ở, không can thiệp vào chuyện của các ngươi, cho hưởng nhiều lợi ích, có gì mà không chịu?

- Chúng tôi không cần sự bố thí, chúng tôi cần sự tự do.

- Tức là các ngươi muốn thống trị toàn bộ nơi này?

- Đúng vậy

Thần Benus cười lớn, rồi kể lại chuyện từ xa xưa. Hóa ra, bọn này từ nơi khác đến hành tinh này. Chúng và các vị thần xảy ra tranh chấp nhưng chúng bị quy phục, cho sống ở một vùng đất rộng lớn riêng trên hành tinh này. Rồi thần giới được tạo một màn phủ bao quanh, ngăn không cho sự xâm nhập từ nên ngoài nữa. Quanh hành tinh có những chiếc tàu bay canh gác, cảnh báo ngay lập tức khi có chuyện.

Thật là có nhiều chuyện tôi cần tìm hiểu, suốt hàng trăm năm tôi chinh chiến chứ không bao giờ tự hỏi những cuộc chiến này để làm gì.

Sau đó thì bọn nổi loạn bị giải vào trong ngục.

***

Lý Nam tôi đã suy nghĩ rất nhiều về các vị thần, sau khi sư phụ Horos thể hiện ra. Không biết nơi ở của ngài ấy như nào, nơi đó có gì. Nằm suy nghĩ miên man, anh Lê Trí gọi:

- Lý Nam, ăn cơm thôi, suy nghĩ gì mà say mê vậy?

Tôi bật dậy, đi đến chỗ các anh trai. Khi ăn cơm, tôi nói:

- Các anh, các anh có muốn lên thiên giới không?

Anh Trần An cười:

- Em bị gì vậy? Sao mà lên được.

Rồi anh ấy thản nhiên ăn tiếp. Riêng anh Lê Trí hỏi tôi:

- Sao em hỏi vậy?

- Thì em muốn biết nơi đó như nào, biết đâu lên đó mình được bất tử.

- Cũng có lí, nhưng đừng có mơ tưởng nhiều. Con người trần tục sao lại được chú ý đến chứ!

Anh Đinh Dũng xen vào:

- Còn anh, nếu anh được lên đó, anh muốn được đối mặt với một chiến binh nào đó.

- Thôi đi, tuy chúng ta được thần chiến tranh dạy võ, nhưng sức người sao so được với thần binh! – Anh An nói.

Chúng tôi lại im lặng dùng bữa. Tuy ngoài miệng nói thế thôi, nhưng thực sự trong lòng ai cũng muốn một lần được lên thiên giới. Chúng tôi dùng bữa xong, ra ngồi nhìn trời, lòng thầm ao ước.

Anh Đinh Dũng nói rằng:

- Ước chi anh có sức mạnh hơn người nhỉ! Anh muốn dùng nó để bảo vệ mọi người, thay cho các vị thần.

- Cao đẹp đấy em trai, nhưng để coi bao giờ thành sự thật. – Anh Trần An đáp.

Chúng tôi ra sân rèn luyện sức mạnh và võ nghệ, thay vì chỉ nằm mơ ước viển vông.

***

Tôi lại vào thư viện, tìm hiểu về Ma thuật vàng. Tìm mãi mới được quyển sách nói cụ thể về nó. Quyển sách chép như sau:

Bảy vị thần cổ đại đi khắp nơi, tạo ra các thần giới bảo hộ cho từng hành tinh của các nhân loại, tức là mỗi tộc người sẽ được một thần tộc riêng cai quản. Mỗi thần giới đều có ma thuật thuần khiết, giúp thần tộc đánh thức khả năng trong người, cũng như chữa lành và tăng sức mạnh.

Đọc đến nhiệm vụ, tôi thấy mình có gì đó không đúng lắm. Các vị thần là người bảo hộ cho con người, nhưng chiến tranh thì bảo hộ gì chứ? Một giọng nói vang lên:

- Có đấy, ngài bảo hộ cho các chiến sĩ, giúp họ chiến đấu bảo vệ những gì cần bảo vệ.

Tôi quay lại, là thần Thoda. Tôi đáp lời:

- Đúng, nhưng e là tôi không kiềm chế được mình. Cảm giác hiếu chiến vẫn còn đâu đó trong lòng, sợ rằng tôi lại gây ra những trận chiến vô nghĩa khác.

- Không sao, ai rồi cũng sẽ phạm sai lầm, quan trọng là có nhận ra hay không. À, ngài tìm hiểu về ma thuật đến đâu rồi?

- Ta vẫn đang đọc

- Có gì cần hỏi cứ gọi tôi nhé

- Được rồi, ông đi nghỉ ngơi đi

Thoda quay đi, tôi vội lật tiếp trang sách. Đây rồi, bảy loại ma thuật cổ đại, để xem nó có gì nào.

"Sau khi tạo ra các thần giới và các thần tộc, bảy vị thần hóa mình thành vô số quyển sách dạy ma thuật, trong đó, có bảy quyển tương ứng với bảy vị thần, là bảy ma thuật chính tách ra từ Ma thuật trắng:

- Ma thuật đỏ: khả năng phong ấn mạnh mẽ, gây đau khổ tinh thần cho bất cứ ai, đọc suy nghĩ, giải phóng năng lượng màu đỏ gây hao tổn thân xác. Có thể nói nó tượng trưng cho Tinh thần.

- Ma thuật vàng: khả năng hấp thụ năng lượng phép từ những đòn tấn công ma thuật, từ đó làm cơ thể mạnh hơn tùy khả năng. Thậm chí sau khi hấp thu có thể sử dụng lại thứ ma thuật đó. Nó tượng trưng cho Sự tiếp thu.

- Ma thuật cam: khả năng di chuyển nhanh thần tốc, càng sử dụng tốt thì càng di chuyển nhanh. Nó cũng đẩy nhanh suy nghĩ lúc di chuyển. Cao siêu hơn, nó có thể thao túng tốc độ của bất cứ thứ gì, thậm chí rút hết nó đi trong một thời gian. Nó tượng trưng cho Tốc độ.

- Ma thuật lam: khả năng tạo ra hình dạng bất cứ thứ gì trong tâm trí dưới dạng năng lượng trong suốt màu xanh lam. Nhờ đó có thể tạo khiên, vũ khí, rồi điều khiển nó theo ý muốn. Nếu suy nghĩ mạnh hơn, nó có thể tạo ra một lớp khiên bảo vệ cả hành tinh. Nó tượng trưng cho Hiện thực hóa suy nghĩ.

- Ma thuật lục: khả năng tránh mọi đòn tấn công bất kể tốc độ, nhanh chóng học lại và phản đòn với sát thương bằng một phần ba. Khi kích hoạt hết mức, nó đoán được cả những nguy hiểm trước một giờ. Nó đại diện cho Sự phản ứng trước hiểm nguy.

- Ma thuật hồng: khả năng giải phóng nguồn năng lượng lớn, gây xung chấn và sát thương lên cả linh hồn, xuyên qua được những bùa phép bảo vệ. Xung chấn mạnh nhất có thể gây sụp đổ cả mặt đất. Nó đại diện cho Năng lương.

- Ma thuật tím: khả năng tâm linh, triệu hồi, bùa chú, trừ ma diệt quỷ. Nó có thể gọi ra bất kì nhân vật nào trong thần thoại của con người trong thời gian ngắn. Có thể gọi hồn, xuất hồn, nhập xác. Nó đại diện cho Tâm linh."

Tôi như mở mang đầu óc sau khi đọc. Bảy loại phép này đại diện cho những đặc điểm tạo nên các vị thần như chúng tôi: có tinh thần, có sự tiếp thu học hỏi, có tốc độ, khả năng hiện thực hóa, sự phản ứng linh hoạt, mang năng lượng lớn và khả năng tâm linh.

Vậy là tôi mang ma thuật đại diện cho sự tiếp thu. Được rồi, tôi sẽ cô gắng trở nên mạnh mẽ hơn và học hỏi nhiều điều hơn. Tôi tiếp tục đọc, một trang sách ghi rằng:

"Thần hủy diệt, kẻ mang âm mưu xóa sổ địa cầu, sở hữu trong mình Ma thuật tối, loại ma pháp mạnh mẽ vô cùng, đẩy mạnh những tiêu cực bên trong hắn lên cực đại. Chiếc vòng thần mang Ma thuật trắng sẽ giúp tiêu diệt hắn ta."

Tôi bàng hoàng, không ngờ nhân loại lại có nguy cơ bị xóa sổ bởi một tên ác thần. Nhưng tôi không thể tìm ra thông tin của hắn ở bất cứ trang sách nào cả, cũng như chiếc vòng huyền thoại kia.

Tôi đến gặp thần Benus để hỏi, ngài ấy đáp rằng:

- Ngươi chưa cần phải biết bây giờ. Hiện ta cần tập hợp những vị thần mạnh mẽ nhất, và cũng sẽ cần những nhân loại xuất chúng. Con người sẽ có lúc tự cứu lấy mình, không quá phụ thuộc vào chúng ta.

- Đây là chuyện lớn đấy, ngài che giấu làm gì?

- Sẽ đến lúc ta tiết lộ tất cả, giờ thì chưa đâu. À, ngươi nên biết điều này, sẽ có một ngày, phần lớn con người không còn tin vào thần thánh chúng ta nữa. Hiện nay, mầm mống của điều đó vẫn đang phát triển.

- Thật sao? Vậy nó là gì? Tôi đi dẹp nó ngay.

- Đừng có dại dột như những thần linh trong quá khứ, họ ra tay tiêu diệt Vô thần hội và rồi họ bị trừng phạt vì can thiệp quá nhiều vào chuyện của con người.

- Vô thần hội? Một tổ chức à?

- Đúng, nó là tổ chức của những kẻ vô thần. Hội này không tin vào các tôn giáo hay tín ngưỡng, ma quỷ hay thần linh, thiên đường hay địa ngục. Tất cả những gì chúng công nhận là những gì được chứng minh, mắt thấy tai nghe.

- Vậy thì can thiệp có gì sai chứ?

- Không, đó là quyền tự do của chúng

- Tự do cái gì, ngài ra lệnh đi, tôi dẹp bọn chúng ngay

Thần Benus nổi giận:

- Ngươi thôi ngay cho ta. Nói cho ngươi hay, ngươi vẫn còn thiếu hiểu biết lắm. Chớ có tự ý làm điều gì dại dột, ta không ngại lưu đày ngươi lần nữa đâu.

- Vậy giờ tôi có nhiệm vụ gì không?

- Có, đó là không làm gì cả.

Rồi ngài ấy bỏ đi. Ngài ấy vẫn như thế, cứ giấugiấu giếm giếm, chả bao giờ tiết lộ quá nhiều thứ gì cả. Tại sao ngài ấy có vẻphản ứng mạnh khi nói tới chuyện dẹp cái hội đó nhỉ?

Bỏ qua chuyện đó, tôi cần nhiều thông tin hơn về Thần hủy diệt, nhưng lão Benus thì chả nói gì, sổ sách cũng không ghi chép quá nhiều. Tôi suy nghĩ vẩn vơ, vừa nghĩ vừa đi dọc hành lang, chợt tôi đâm sầm vào ai đó.

Isana, là cô nàng Thần ánh sáng, công chúa của cung điện. Đúng rồi, biết đâu cô ấy nắm thông tin gì đó. Tôi xin lỗi cô ấy:

- Công chúa thứ lỗi, do tôi có chuyện đang suy nghĩ!

- Ờ

Rồi Isana bỏ đi. Cái gì mà lạnh lùng dữ vậy? Tôi chạy theo cố bắt chuyện:

- Công chúa à, tôi có chuyện cần cô giúp!

- Ta không rảnh

- Tôi chỉ muốn hỏi cô vài điều thôi

- Ba câu

- À, vậy tôi hỏi nhé?

- Ừ. Còn hai câu

Chết thật, tự nhiên hỏi thừa. Phải tập trung vấn đề thôi, tôi hỏi tiếp:

- À, tôi muốn hỏi về Thần hủy diệt, cô biết về hắn chứ?

- Ta không biết

- Gì chứ, cô giấu tôi đúng không?

- Hết ba câu. Tóm lại là đừng có làm phiền nữa!

Rồi công chúa một mực quay đi. Cuối cùng chả được gì, sao cô công chúa này xinh đẹp nhưng lại khó chịu như thế nữa!

***

"Xin lỗi anh, Horos, thật ra ta biết về Thần hủy diệt, nhưng giờ ta chưa thể nói cho anh được. Nếu muốn đánh bại hắn, thì giờ hãy cố mà gia tăng lực lượng đi."

Ta bỏ đi, nhưng lén nhìn về phía sau, thầm nói như thế. Mong anh không làm chuyện gì tệ hại.

***

Tôi ra khỏi cung điện, vừa đi vừa suy nghĩ vềtên ác thần, cùng với chiếc vòng thần trong truyền thuyết. Suy nghĩ về lịch sửcủa thần giới, liệu nó có tốt đẹp như tôi thấy?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC