Chap 2: Hai người đàn ông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Qua một chuyến tàu điện, tôi bước
nhanh qua vạch kẻ bởi bên kia là công ty tôi r. Bây giờ cũng là h mn đi lm nên con đường đông đúc nhịp điệu lúc có lúc không bởi những bước chân vội vã , thư thái , chầm chậm người qua người lại. Dừng lại giữa đoàn người đi trong vội vã, quá nhiều người đã lướt qua,chỉ là liệu có bao nhiêu người nhớ được mấy giây gặp gỡ này, sau đó lại là mấy giây biệt ly...

Và rồi cuộc sống bh cx có điều bất ngờ và vâng tôi cũng ko phải ngoại lệ, một lực mạnh đập vào vai tôi lm tôi ngã đau hết cả mông lúc đó lòng tôi loạn tào phào : 'hazzz! thật là, mới sáng sớm mà .. ' trong lúc tôi đang cảm thán về cuộc đời thì có một bàn tay thon dài và nhợt nhạt xòe ra trc mắt tôi với sợi gân xanh nối nhau nổi lên rõ ràng, một giọng nói trong trẻo mang vẻ xã cách cất lên đánh tan mạch suy nghĩ của tôi. Tôi chậm rãi đưa mắt nhìn lên để xem kẻ làm tôi vội càng thêm vội đây.

-"xin lỗi"

Lúc đó mắt tôi sáng lên khi thấy thiếu niên tầm 20 tuổi, mặc quần áo bệnh nhân, da trắng như tuyết, đôi mắt màu
hạt dẻ, ảm đạm rũ xuống mang vẻ đượm buồm.

Mà cho tôi biện minh chút là tôi ko mê
trai đâu mà là người cậu ý như tỏa sáng

nên mắt tôi cx sáng theo.Tôi nắm tay cậu ý đứng lên nhanh và trả lời một cách qua loa, tôi vừa chạy vừa nghĩ đến cảm giác nắm tay cậu ấy ừm có cảm giác lành lạnh ,rất mượt mà khiến một đứa con gái như tui thấy ghen tỵ !! Nhưng một điều không thể chối là cậu ý rất đẹp m.n ạ.

Đúng là nói thì chậm xảy ra thì nhanh nhưng cuối cùng tôi vẫn muộn 1 phút ( tôi khok thét ). Mà khi tôi đấy m.n đã đến hết rồi và đã đang lm việc.
Tôi dở chiêu trò năn nỉ ỷ ôi kết hợp với biểu hiện hối cãi, cutee phomai que của mk. nhưng thật không may sếp tôi lòng như đá nên cuối cùng thì tôi
cx phải nộp tiền phạt thuii tôi không nỡ rút tiền ra đó là tiền ăn vặt của mấy đứa nhà tôi cx vs đó tôi hứa trong lòng tháng sau mẹ sẽ cho mấy đứa đồ ăn ngon nha , mẹ xl mấy đứa nhiều🙇. Tôi vừa đi vào chỗ lm vc của mk vừa nghĩ đến số tiền vừa nộp.

Bỗng có một giọng nói vang lên gọi tên tôi hoá ra là c Maya, c rất thân với tôi ở công ty, một người c giỏi giang, sắc sảo, xinh đẹp, c ý giúp đỡ tôi rất nhiều trong những ngày đầu lm ở cty.

-"Kevy, hôm nay đi lm muộn hả cưng? Có chuyện gì à ?"

Tôi để túi xg bàn và đáp:

- " Dạ vâng có một ít sự cố nhỏ xảy ra thui ạ"

- "Ừm, không sao thì tốt. À mà soạn tài liệu c vừa gửi ấy, rồi mang qua c nhá "

- "oki c"

Mặc m.n đừng bảo tại sao tên tôi là Keva mà c ý gọi là Kevy bởi m.n trong cơ quản bảo gọi thế cho thuận miệng á mà tôi thấy có thêm một cái tên cũng hay hay.

Tôi ngồi vào bàn làm việc của mình và xem lại tài liệu. Tôi thầm nghĩ sao cậu ấy nói mỗi thế thuii nhỉ mà sao cậu ý vẫn giữ đc sự trầm tĩnh bởi vẻ đẹp của mk nhỉ, hay mk dạo này thức đêm uống rượu nên xuống sắc ta? . Không phải tôi nói quá lên đâu chứ, tôi đẹp thiệt nha quý vị . Tôi sờ lên mặt bóng loáng mịn màng, ngũ quan tinh xảo, chóp mũi thanh tú, tóc dài vén lên tai khéo léo đáng yêu, dáng người cũng thon thả nhỏ nhắn chứ bộ. Thế mà Keva một mĩ nhân như tôi lại bị mê mẩn bởi vẻ đẹp cậu ý chứ. Hừ!!!

Tôi cứ ngồi vừa nghĩ vừa lm việc thế mà thoáng cái đã trưa rồi, m.n rủ tôi xuống căn tin công ty ăn cơm. Thực đơn ở công ty toàn món tui thk ko hà
Có món phô mai chảy vội khoai tây nướng , thịt lên men ,dưa chuột ; Cơm nấu nghệ Saffron Risotto, bánh Bűndnernusstorte truyền thống;,,, và có một số hoa quả tráng miệng và không thể thiếu mấy thanh chocolate.

Tôi vừa ăn vừa nghe các c trong cty buôn chuyện trên trời, dưới đất. Ăn xog tôi lên lm vc. Thời gian cứ thế trôi đi tôi cx hoàn thành xog cvc của mk thì cx hết h lm rồi , m.n chào nhau cx ra về. Tôi và c Maya thì cx tiện đg nên đi vs nhau trò chuyện, tôi vừa đi vừa ngắm cảnh thành phố về đêm nên đi chậm hơn c ấy. Đột nhiên c ấy hỏi tôi:

-"Kevy này năm nay cx 22 tuổi rồi nhỉ ?"

Tôi trả lời vs giọng điệu bất ngờ

- "vâng, năm nay e 22 ạ, mà có gì ko c"

c ý vừa quay đầu nhìn tôi và nói:

-"Thế e có bạn trai chưa?"

tôi cười ngượng ngùng rồi đáp:

- "Bạn trai gì tầm nay, e muốn trải nghiệm cs độc thân hơn c ạ"

- Tiếc thế, c tưởng e muốn thì c gt cho đứa em của c. Nó cx đẹp zai lắm , đang lm bộ phân maketing trong một công ty,..

trong khi c ấy đang thao thao bất tuyệt thì đập vào mắt tôi là ngôi trường cấp hai ở gần khu chung cư mới của tôi. Khoảng khắc đó như tôi đang xem một băng DvD cũ vừa vui vưa buồn. Vui vì cta đã yêu hết mk, buồn vì đó cx chỉ là kỉ niệm nhiều hơn là sự tiếc nuối vì cta đã ko đi đến cuối cx. Tôi đứng nhìn và cứ thế đắm chìm vào cảm xúc của mình.

Tôi nghe giọng của c Maya gọi tôi mang sự lo lắng. Chắc c ấy rất ngỡ ngàng bởi một người luôn mang vẻ hoạt bát , vui cười như tôi mà bh lại khók:

-" Kevy, Kevy , e sao đấy, e khóc à ? , Kevy e có nghe đc c gọi ko?"

C ý vừa gọi vừa lay tôi làm tôi giật mình bừng tỉnh , thấy mặt mk hơi ướt ướt ko bt nước mắt mk trào ra từ lúc nào, tôi vội lau nước mắt. tôi thấy là lạ bởi ký ức lúc nẫy có cảm giác là của tôi thì phải, nhưng trong trí nhớ của tôi lmj có đâu nhỉ, lần sau tôi phải đi khám bác sĩ mới được . Tôi với cái giọng sùt sụt nghẹn ngào mới khók đáp:

-" E không sao, e có khóc đâu có khok muỗi nó bay vào thôi"
-
Tôi nghĩ c ấy không tin đâu và chính tôi cũng ko tin vào cái lí do nhảm nhí đấy, c Maya cũng không hỏi tôi gì về chuyện tại sao lại khóc. Và bh cx đến ngã rẽ vào chúng cư tôi r , tôi bảo c ấy:

-" Đến chung cư e r, c cũng về đi, e về đây , mai gặp c sau, pai pai"

Tôi thấy c ấy định nói gì đó, tôi nói trc rồi vẫy tay

- "E tự có thể đi về đc mà ,e ổn mà , c ko phải lo đâu, e đi đây"

Tôi nở nụ cười cho c ý an tâm , c ý thấy thế chắc cũng yên tâm phần nào quay đi.

Lúc tôi quay đi tôi thấy một bóng người quen thuộc mà không nhớ là ai, tôi cx kệ.

Tôi về nhà thì thấy 3 đứa con của mk ngoan ngoãn ngồi đợ thì cũng mát lòng mát dạ r. Tôi cho 3 đứa ăn thì mk cx nấu cơm ăn, ăn xog thì tắm rồi vào check tin nhắn, công vc. Tôi thấy tin nhắn c Maya:

- "Kevy có sao ko đấy?, C về nhà cứ thấy lo cho m "

Tôi ấm lòng thực sự :

- " Em có lms đâu mà c"

- "À mà lúc hai ce đứng ở chỗ trg cấp hai ý thì thấy có một cậu thanh niên khôi ngô cứ đứng đấy nhìn chằm chằm vào e thì phải, khi e hết khóc thì cậu ta đã đi r"

- " Chắc người ta thấy tự dưng có người khóc trên đg nên đứng lại nhìn hoặc ko phải nhìn cta"

- " Ừ. Thế đi ngủ đi , mai còn dậy sớm"

- "Yes, sir"

Chúng tôi kết thúc câu chuyện ở đấy khi c ý bảo thế ,tôi cau mày nghĩ đi nghĩ lại thì có hai người hôm nay tôi gặp. Một người thì tôi thấy lúc quay vào chung cư bóng dáng của một người có vẻ trưởng thành , thành công trong công việc. Và người còn lại là cậu thiếu niên sáng nay tôi gặp, để lại cho tôi một sự ấn tượng không hề nhẹ một gương mặt ngây ngô hiện ra trong đầu tôi. Gương mặt thiếu niên tuấn tú có vài đường nét sắc sảo nhưng lại có sự ngây ngô lạ thường. Trên người thiếu niên thoang thoảng mùi thuốc khử trùng của bệnh viên với mùi cam và Bergamot, mang lại cảm giác sáng khoái, thanh mát, khiến con người ta muốn lại gần. Từ từ mà khoan tại sao tôi lại có cảm giác như thế đối với một người lần đâu gặp chứ , thật khó hiểu?

Tôi đành phải để cái nghi hoặc đấy vào trong giấc mơ thôi, chứ bh vừa muộn và cx vừa buồn ngủ nữa , ngủ sớm ms đẹp các c e ạ , tôi ngủ đây.😴

****

Mk spoil tý nha 😜  sao không thấy một người bạn thân ? Nam hay nữ ? M.n thử đoán xem người bạn thân ý lm nghề gì nha. (là một nút mở câu chuyện )


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net