Bốn: Offline

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhắn tin trên mạng,điều các bạn sợ nhất là gì? Với tôi đó là "đang nhắn tin thì offline"

........

Thật ra...gần như lần nào tôi online,đèn xanh của chị cũng sáng. Nhưng bỗng một hôm cái đèn đó không sáng,kèm theo một câu "online 2h trước"

Tôi không nhận bản thân mình là người có kiên nhẫn,nhưng nếu chờ thêm một tí có lẽ sẽ không sao~

Online 3h trước
....4h....

6h......

Tôi là một con người rất hay suy nghĩ tiêu cực,không kể ra các bạn cũng biết lúc đó tôi đang nghĩ gì.

Và đây là tôi:

" Chắc chỉ bận công chuyện thôi mà..."

" Ừm....do đang đi ngoài đường thôi..."

"Hay do điện thoại hư rồi...."

"Tích cực lên nào!!!"

" Be positive....be positive....be positive "

" 8 giờ trước rồi!!!"

Muốn biết biểu cảm của tôi à? Mặt mũi méo xệch,tay chân bất lực đưa lên rồi lại thả xuống,điện thoại để ngay trước mặt,màn hình vẫn sáng. Khung chat mở ra để ngay trước mặt

Thở dài...

Mẹ tôi rõ ràng là đang khó hiểu với cái biểu cảm của con gái mình. Bà không hỏi tôi,nhưng biểu cảm của bà cho thấy bà đang rất bất an với cái thần kinh của con gái mình -.-"

Sau đó tôi bị lôi cổ đi ngủ, làm sao mà ngủ được với cái tâm trạng lên xuống thất thường này được a!!! Tôi nhất định là cực kì tỉnh táo chờ chị online!!!

5 phút sau

Tôi ngáy như con lợn trên giường...

--------------------

Sáng hôm sau vừa dậy,tôi đã mở điện thoại lên kiểm tra

*văng tục* nó từ "8h trước" giờ trở thành "18h trước"!!!!

Cả tối qua chị không online sao?! Một phút cũng không???!!! Tâm trạng buổi sáng của tôi từ mệt mỏi ngay lập tức chuyển sang "CỰC KÌ MỆT MỎI"

Hôm đó nếu không lầm thì đó là thứ 7 ,tôi biết chị rất ít online giờ này...nhưng tôi vẫn muốn kiểm tra tin nhắn

Thà rằng tôi đừng kiểm,kiểm rồi thì rầu không chịu được....

Cái khung chat của chị sắp tròn 24h không online rồi....chị đang làm gì vậy? Sao lại không online?....Chị đâu rồi?....

Em nhớ chị...

Nằm lăn lộn đến mức sắp chịu không nổi rồi, newfeed facebook tôi gần như đầy stt của tôi rồi...Tôi quyết phải sài chiêu cuối cùng!!!

Nhắn sang hỏi người bạn thân của chị, chị ấy tên D,lúc bấy giờ tôi vẫn không dám nhắn tin với chị ấy...do ngại,nhưng hôm đó tôi cuối cùng cũng chịu mở lời

" Ss ơi"

"Ơi em?"

" Ss có số điện thoại của M không ạ? Hôm qua đến giờ gần 24h rồi nhưng M vẫn chưa onl..."

" Ss thấy bài tus của em rồi,đợi ss tí ss gọi nó cho em!"

...........

" Ss vừa gọi nó,nó chửi "ĐANG LÀM MÁ ƠI!!!"

".......dạ,em cảm ơn ss. Ss cho em xin số điện thoại của M được không ạ...chuyện là em quên xin M...."

" Đây em, xxx-xxxx-xxx "

-----------

Sau đó chị ấy còn bảo tôi gọi phá chị đi,để chị khỏi làm

........

" M chửi em mất =)))))"

"Nó không nỡ chửi em đâu!! Ss nó còn chửi chứ em chắc gì nó chửi"

( Giờ đọc lại dòng này nghe...ngộ tai vãi chị nhỉ?!)

Cuối cùng thì...dù nhớ đến mấy tôi cũng không gọi chị....

Không phải sợ chị chửi đâu,tôi sợ làm phiền chị...Tôi cứ sợ chị bị cảm nặng đến mức điện thoại cũng không cầm nổi chứ. Nghe được bạn chị nói như vậy, cục đá trong lòng tôi cuối cùng cũng được thả xuống. May quá,chị không sao~

Bất giác nhìn vào số điện thoại vừa được lưu,tôi khẽ cười.

------------------------

Tối đến chị bảo tôi rằng "Anh làm về mệt quá nên ngủ một giấc đến sáng"

Thở phào,chị chỉ mệt thôi~nhưng mệt như vậy nên để chị nghỉ ngơi chút rồi

Tôi lại trở lại bộ dạng của một con ngốc, nhìn điện thoại mà cười tủm tim

Có lẽ chị bận lắm nên đến online cũng không được, miễn chị ổn thì tôi yên tâm nhiều rồi

Chuyện này cũng là bất đắc dĩ thôi,chị mệt nên ngủ sớm. Đâu thể trách chị bỏ bê tôi được~ chị mệt hay không đâu thể đoán trước được,nên khoing thể co chuyện báo trước a

Vả lại,tôi coa số điện thoại của chị rồi. Không sợ nữa,sau này có gì sẽ gọi chị một tiếng. An tâm hơn rồi <3

Hình như tôi chưa nói rõ vài điểm,M là tên chị. Thôi đừng đoán mò~ không ra đâu mấy cưng <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net