Chương 64

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thôi. Trên con đường vắng nhuộm vàng sắc đèn, chốc chốc lại có ngọn gió rít qua và đôi ba tiếng mèo hoang vang lên đầy ám ảnh, An đứng một mình mà thấy run quá trời run, miệng liên tục thúc giục Hoài Phong:

"Anh xong chưa? Sao lâu thế? 'Đi' thế thôi, lát về 'đi' tiếp. Không thôi lại đói bụng, không cuốc bộ được đâu."

Nghe An hối, Hoài Phong bất giác nhớ lại sự cố khóa quần đợt Tết hôm nao. Thật tình...!

Kết thúc ngày dài, An thấy mừng vô cùng mừng. Gợi lại được bao nhiêu là kỷ niệm bên Phong, hôm nay với An, quả là thành công rực rỡ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net