Tập 118 : Thấy chuyện bất bình ra tay cứu giúp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


<><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><>  

Tôi đi lại đưa [tinh thần lực] vào người Thanh Thanh để kiểm tra lượng khí độc đang tồn tại bên trong, khí độc đã từ từ tản vào lục phủ ngũ tạng rồi.

- {Không biết hắn ta ra sao, nhưng theo mắt nhìn người của Nguyệt Nhi tỷ thì hắn ta chắc không xấu tính đâu} - (nội tâm Thanh Thanh)

Không ổn, nàng ta đã trúng nội thương này hơn 3 tháng rồi.

- Nguyệt Nhi, ngươi đi lấy thùng nước sạch, đổ lọ dược tề này vào rồi cho Thanh Thanh ngâm mình nhanh, còn việc luyện chế đan dược để ta phụ trách (Lâm Thiên)  

- Nhưng mà.. (Nguyệt Nhi)

- {Hắn ta lại còn có thể luyện chế đan dược được à ?? Mình còn không biết có thể thành công luyện chế được [Oải Hương Đan]  nhị phẩm - đan dược không nữa..haizz !! Tin hắn ta vậy, nhìn ánh mắt hắn ta chắc không phải đùa đâu} - (nội tâm Nguyệt Nhi)

- Nếu ta không lầm thì khí độc đã trong người ngươi hơn 3 tháng đúng chứ ? (Lâm Thiên)

Tôi quay sang hỏi con nhỏ Thanh Thanh đang nằm trên giường, với sắc mặt tái xanh.

- Đ-đúng vậy, làm..làm sao.. ngươi biết ?? (Thanh Thanh)

- Ừm, nếu không liền làm theo thì ta cũng bó tay, đến lúc đó thì ngươi chỉ sống được không quá 5 ngày (Lâm Thiên)

- Hả ?? Lâm sư huynh, lời ngươi nói là sự thật ?? (Nguyệt Nhi)

- Đúng ! (Lâm Thiên)

- Ta đưa ngươi vào trong ngâm mình, đan dược nhờ vào Lâm sư huynh vậy (Nguyệt Nhi)

Sau đó nàng ta vội vàng lấy lọ dược tề rồi dẫn Thanh Thanh vào trong. Tôi đưa lọ dược tề ấy là lọ dược tề lúc trước đưa Lâm Nhã và Lâm Xung ngâm mình, nó sẽ giúp loại bỏ cặn bã, đối với khí độc tuy không dứt điểm nhưng có thể ức chế khí độc thấm sâu vào lục phủ ngũ tạng.

Mặc dù tôi biết [Oải Hương Đan] không trị dứt được khí độc xâm nhập cơ thể, nhưng nếu giờ không điều chế đan dược này thì hai nàng ta sao chịu tin tưởng mình chứ.

...Sao quái lạ vậy ta ?? Chỉ là luyện chế [Kim Quang Đan] tam phẩm thôi mà sao lại phát ra luồng sinh khí giống như tứ phẩm - đan dược <đỉnh phong> thế nhỉ ??

Trong thời gian Thanh Thanh còn bên trong ngâm thuốc, tôi điều chế 2 loại đan dược là [Oải Hương Đan] [Kim Quang Đan] , đương nhiên chỉ có [Kim Quang Đan] tam phẩm - đan dược mới trị dứt hẳn loại khí độc xâm nhập vào cơ thể nàng Thanh Thanh.

Cũng may mà mình có một ít cây [Kim Quang Thảo] lấy bên trong [Đan Địa] hôm trước.

Có..khi..nào... À à à !! Là do [Kim Quang Thảo] ngàn năm, được trồng trong [Đan Địa] đã lâu, tự ủ thiên địa linh khí nên lúc luyện chế bạo phát sinh khí tạo ra đột phá đan dược.


- Xong rồi à ? Đan dược đây, 3 viên [Oải Hương Đan] , nhưng nói trước [Oải Hương Đan] không thể trị dứt điểm khí độc trong cơ thể đâu (Lâm Thiên)

Tôi chậm rãi nói ra lời ấy, hi vọng hai nàng chịu tin lời tôi nói, cùng lắm 3 viên [Oải Hương Đan] sẽ kéo dài thêm được vài năm khí độc không phát tán.

- Ừm, bọn ta biết chứ...Bạch trưởng lão có nói qua bệnh tình của muội muội ta rồi, nhưng Bạch trưởng lão có nói là phải cần 1 viên đan dược - tam phẩm gì đó mà cần một loại dược liệu tương đối hiếm..haizz...!! Bọn ta chỉ cần dùng [Oải Hương Đan] đến đâu hay đến đó mà thôi (Nguyệt Nhi)

Đúng như mình nghĩ mà [Kim Quang Thảo] tuy chỉ là tam phẩm - đan dược nhưng rất hiếm, phải đem trồng nhiều nhiều phòng hờ lúc cần thiết.

- Ừm, cầm lấy lọ đan dược này, bên trong có chứa 3 viên đan dược trị dứt điểm khí độc trong cơ thể, có thể đem đến cho Bạch trưởng lão kiểm tra (Lâm Thiên)

- N-nhưng, sao bọn ta có thể lấy không như thế được, nó rất quý a ! (Nguyệt Nhi)

- Đúng đúng đó, dược thủy khi nãy ngươi đưa, ta ngâm một lúc cảm thấy cơ thể khỏe rồi, nếu nhận thêm viên đan dược này nữa thì.. (Thanh Thanh)

Haizzz !! Phụ nữ thật là phiền phức nhất mà.

- Nguyệt Nhi, cô là đang học tập tại [Đan Các] đúng không ? (Lâm Thiên)

- Đúng vậy hehe, ta cũng đang là thành viên của [Đan Các] đang luyện chế tại tầng thứ ba (Nguyệt Nhi)

Làm ở Đan Các mà không biết đến mình thì không sao đi, tầng 3 là hôm trước mình đã ở đó luyện chế rồi, mà cô ta còn không biết mình, muốn khóc quá..

- Ừm, như thế này đi, coi như ta đưa đan dược đó cho Thanh Thanh phục dụng để trị bệnh, lần sau một trong hai người các ngươi đến phụ giúp ta ít hôm, như thế nào ? (Lâm Thiên)

- Muốn bọn ta làm việc gì ? Nếu việc gì không đúng đắn bọn ta xin từ chối (Nguyệt Nhi)

- Haizz !! Hai người các ngươi nghĩ ta là người xấu xa lắm sao ?? Chỉ cần đến phụ giúp ta những việc nhỏ nhặt ở [Đan Các] thôi là được, nếu hai ngươi muốn học ta sẽ dạy hai người các ngươi học luyện dược (Lâm Thiên)

- Ngươi làm gì ở [Đan Các], sao ta không biết ?? (Nguyệt Nhi)

- Đến [Đan Các] gặp Bạch trưởng lão nói là đến phụ giúp cho Lâm Thiên sư huynh, là ông ta sẽ dẫn ngươi đến gặp ta (Lâm Thiên)

- {Lâm Thiên sư huynh...sao mình nghe tên này quen quen..thôi kệ trước tiên đem đan dược đến hỏi Bạch trưởng lão trước đã rồi tính} - (nội tâm Nguyệt Nhi)

- {Lâm..Thiên.. sư..huynh sao, thấy hắn ta..cũng..được, trước tiên tin theo lời hắn ta vậy ??} - (nội tâm Thanh Thanh)

- Được, bọn ta nhận viên đan dược này, đa tạ ngươi trước (Nguyệt Nhi)

- Ừm tạm biệt, hẹn gặp lại  (Lâm Thiên)

Tôi rời khỏi đây, tranh thủ sang [Đan Các] xem khu giao dịch tầng 1 có thể tìm được dược liệu gì mới lạ không.

- Qua đây xem đi mọi người ơi, ở đây ta bán toàn là dược liệu được ta thu hoạch ở sơn mạch nguy hiểm đấy (người bán hàng)

Thấy rao bán nhộn nhịp tôi vào xem thử, toàn là dược liệu bình thường thôi, trong [Shop tu đạo] cũng cả đống.

- Nhìn xem nhìn xem, ở đây ta có 2 nhánh [Thu Minh Diệp] mọi người qua nhìn xem (người bán hàng)

- Ở đây ta có bán 3 gốc [Cam thảo - 1 năm] 1 gốc [Linh chi - 2 năm] mại zô, mại zô (người bán hàng)

- Ta hiện đang có [Ngũ Tinh Quả] số lượng 1 quả, mọi người mua nào (người bán hàng)

Hmmm !! [Ngũ Tinh Quả] này..

- Ngũ Tinh Quả bán sao ?? (Lâm Thiên)

- Sư huynh muốn dùng <cống hiến> hay đan dược trao đổi ?? [Ngũ Tinh Quả] này là tài liệu trân quý, giá  sẽ là 50.000 cống hiến, hoặc 5 viên [Trúc Cơ Đan] (người bán hàng)

Trời !! Bằng giá 2 thanh kiếm tôi mua cho hai đứa em tôi.

- """Ui trời !! Mắc thế !""" (mọi người)

Đám người xung quanh cũng lắc đầu với cái giá mà tên đệ tử bán hàng đưa ra.

Gì chứ [Trúc Cơ Đan] với [Thanh Linh Đan] thì bao la, thiếu thì chế ra nữa chứ có gì đâu mà lo.

- Được ta mua, bên trong lọ này chứa 5 viên [Trúc Cơ Đan] ngươi cứ việc kiểm tra (Lâm Thiên)

- Ta trả 70.000 cống hiến (?)

Một tên nào đó lớn tiếng tranh dành món hàng tôi mua.

- N-nhưng..ta đã bán cho vị sư huynh này rồi (người bán hàng)

- Tên này to gan, dám trước mắt thiếu gia Lỗ Tạp mà càn rỡ (đám đàn em)

- Thiếu gia, hắn ta không nể mặt người, bọn ta phế một cánh tay hắn được không thiếu gia ? (đám đàn em)

*bụp*

- Thằng ngu, ở đây là ở [Đan Các], ngươi nói kiểu đó thì để Bạch trưởng lão nghe thì chết (Lỗ Tạp)

- Vị huynh đệ này, có thể để lại cho ta [Ngũ Tinh Quả] được không ? Ta sẽ cho ngươi 3 viên [Tẩy tủy đan], thế nào ? (Lỗ Tạp)

Hắn nhìn sang tôi rồi đưa ra đề nghị với tôi.

- Hừ !! Thứ này ta đã mua rồi, ngươi mua thứ khác đi. Ê ! Đây là thêm 3 viên [Trúc Cơ Đan] xem như cho ngươi không bị thiệt thòi giá cả (Lâm Thiên)

Hehe, tôi cố tình đưa ra 3 viên [Trúc cơ đan] cho tên đệ tử bán hàng là cố ý cho tên thiếu gia kia thấy để biết, 3 viên [tẩy tủy đan] của hắn to như bánh xe bò.

- """Tên khốn !! Dám trước mặt thiếu gia mà càn rỡ""" (đám đàn em Lỗ Tạp)

- Bình tĩnh đi ! Vị huynh đệ, ta đang cần [Ngũ Tinh Quả], ở đây có 70.000 cống hiến ngươi cầm rồi đưa ta thứ đó, nếu không thì ngươi không yên đâu (Lỗ Tạp)

- Con muỗi ở đâu quanh đây vo ve, ngứa tai quá nhỉ ?? (Lâm Thiên)

- Tên tiểu tử này quả thật càn rỡ quá rồi, dám nói thiếu gia là con muỗi, đánh nó !! (đám đệ tử)

- Ở [Đan Các] mà dám động tay, động chân hehe, có ngon thì cả đám lên hết đi ta tiếp (Lâm Thiên)  

Lúc này thì rất đông người đã vây lại xung quanh tham gia náo nhiệt.

- Tên đó là thiếu gia Lỗ Tạp, sao có người dám gây sự với hắn ta à ?.

- Tên Lỗ Tạp này không ai dám ho he cả, là đệ tử - nội môn được lên tầng thứ tư của [Đan Các] đó.

- Haha ! Hắn ta xong rồi, tại sao dại dột mà đụng vào Lỗ Tạp.

- """Hình như quen quen... A !! Hắn là Lâm sư huynh, đúng rồi, đúng rồi, Lâm sư huynh"""

- """Lâm sư huynh ? Hắn là ai ??""" (mọi người)

- Các ngươi hôm đó chắc không có mặt, Lâm sư huynh này là chính tay Bạch trưởng lão dẫn đến, Bạch trưởng lão còn nói là cứ gặp thì gọi Lâm sư huynh một tiếng, chắc chắn sẽ có lợi không có hại.

- """Thế à !! Chắc cũng là một tên thiếu gia của đại gia tộc nào đó đây mà""" (mọi người)

Tiếng bàn tán của đám người xung quanh càng ngày càng nhiều.

- Haha, được lắm, được lắm, trước mặt Lỗ Tạp ta mà ngông cuồng, không ngại nói ngươi biết ta đang là đệ tử được Bạch trưởng lão chiếu cố, đang có một chỗ tại tầng thứ tư ở đây. Để lại [Ngũ Tinh Quả] rồi ta tha cho một mạng rời đi (Lỗ Tạp)

- Chó ở đâu sủa vậy ta ?? (Lâm Thiên)

- Hừ !! Tụi bây lên đánh cho hắn tàn phế, cứ đánh ở đây không ai trách móc ta đánh chó đâu (Lỗ Tạp)

Đám đàn em nghe theo lời Lỗ Tạp rồi rút binh khí lao về phía tôi.

*beng*  *beng*

*phụt !*

- T-thiếu..gia..hắn ta lợi hại quá (đám đàn em)

- Còn ngươi nữa, lên luôn cho ta giãn gân giãn cốt nào (Lâm Thiên)

Tôi giơ ngón tay ngoắc ngoắc tên Lỗ Tạp.

- Ngươi !! Dám ở đây đánh nhau, còn làm đám người của ta bị trọng thương, ta thay mặt [Đan Các] đuổi ngươi khỏi đây, người đâu đưa hắn vào phòng giam ở [Đan Các] (Lỗ Tạp)

<><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><>  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net