Tập 134 : Lâm Thiên ra uy với Vạn Long Bình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


<><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><>  

  - Trận đấu tiếp theo đệ tử - thân truyền Thượng Quan Tiếu đấu với đệ tử - thân truyền Vạn Đông (Đình trưởng lão)

Đến trận tiếp theo giữa Vạn Đông là đệ tử - thân truyền của Kim trưởng lão, rất giỏi về luyện chế binh khí nhưng không biết chiến đấu như thế nào, còn tên Thượng Quan Tiếu này..

- Tên Thượng Quan Tiếu là đệ tử của ai vậy ? (Lâm Thiên)

- Tên Thượng Quan Tiếu này là đệ tử - thân truyền của Đông trưởng lão, người với cái tên Đông Độc lão quái (Nguyệt Nhi)

Thì ra là thế, hèn gì dò xét hắn mình cứ thấy hắc ám vây tỏa xung quanh, giờ mới biết đó là độc khí tỏa ra khắp người, đối với người tu luyện độc công và tiếp xúc độc tố thường xuyên sẽ xảy ra hiện tượng như thế.

*beng beng !*

Không tồi, không tồi, xem ra mình quá xem thường Vạn Đông này rồi, mặc dù nói hắn ta là một luyện khí sư nhưng đã đạt cảnh tới "cảm, hiểu binh khí" tức là cảm nhận và thấu hiểu, lợi dụng những lần rèn binh khí mà Vạn Đông lúc chiến đấu sẽ triển khai toàn lực bộ vũ kỹ cùng binh khí của hắn.

Không những thế am hiểu luôn binh khí của đối phương sẽ dễ dàng dựa vào khe hở, điểm mù của binh khí kia mà tận dụng né tránh hoặc phòng thủ.

- Hảo, tiếp tục [Hỏa Vực Bằng] (Vạn Đông)  

- Được, cứ phóng ngựa tới đi ! [Độc Thập Kích] (Thượng Quan Tiếu)

Ở bên dưới khán đài cũng rất cuồng nhiệt, theo dõi trận chiến.

Phía xa nơi hàng ghế danh dự cũng có rất nhiều ánh mắt thán phục.

- Kim trưởng lão, xem ra tên tiểu tử Vạn Đông không tệ rất, thành tựu luyện chế của hắn như thế nào ? (Phi Ưng thượng lão)

- Vâng, không giấu gì Phi Ưng thượng lão, tên tiểu tử Vạn Đông lúc thu nhận ta đã biết hắn rất đam mê luyện khí rồi, suốt ngày cứ trong mật thất tìm hiểu về các loại binh khí, chắc chắn sau vài năm người làm sư phụ này sẽ thua hắn về mặt luyện khí (Kim trưởng lão)

- Ừm không tệ, không tệ (Phi Ưng thượng lão)

- Còn phải nói đến Đông lão quỷ đây, mọi năm ta thấy tên tiểu tử ấy càng giống ngươi rồi đấy (Thanh Âm lão)

Đông trưởng lão nghe vậy cường phá lên.

- Tên tiểu tử Thượng Quan Tiếu dù sao cũng gọi ta một tiếng nghĩa phụ nên người cha nuôi như ta cũng tận lực dạy dỗ nó thôi (Đông trưởng lão)

Trên sàn đấu bắt đầu phân rõ hạ thượng.

Dù Vạn Đông rất ưu tú nhưng so với độc công của Thượng Quan Tiếu cũng phải chịu khuất phục một tí.

- Ta thua ! (Vạn Đông)

- Thượng Quan Tiếu thắng ! (Đình trưởng lão)

- """Thượng Quan sư huynh quả nhiên càng ngày càng lợi hại""" (đám đệ tử)

- """Nhưng phải nói đến Vạn Đông sư huynh, tùy cơ thúc dục kiếm pháp một cách nhuần nhuyễn, thật tuyệt""" (đám đệ tử) 

Hầu như ai cũng biết kết quả trận chiến này rồi, nhưng ai cũng cảm phục trước mức độ tiến bộ của các vị đệ tử - thân truyền.

- Haizz !! Thật là... năm nay ngươi càng thêm biến thái đó Thượng Quan huynh đệ à, độc công của ngươi quả nhiên càng ngày càng lợi hại (Vạn Đông)

- Hà hà ! Vạn Đông huynh đệ cũng rất tuyệt a !, mai sau nhất định có dịp mong Vạn Đông huynh đệ giúp ta luyện chế một bị trảo thủ thật tốt a ! (Thượng Quan Tiếu)

- Nhất định, nhất định ! (Vạn Đông) 

- Ca ca, ngươi nói xem nếu đấu với tên Thượng Quan Tiếu đấy thì ca ca có thể thắng không ? (Lâm Nhã)

- Chắc ca ca không định dùng quyền đấu với hắn chứ ? (Lâm Xung)

- Haha, nếu có dịp đấu với hắn một trận thì ta xem độc hắn đủ mạnh hay kiếm ta đủ bén (Lâm Thiên)

- Nói như thế ngươi có thể dùng kiếm pháp để trấn áp độc công ? (Nguyệt Nhi)

- Làm sao có thể ? Độc công là vận dụng vũ kỹ mạnh trấn áp hoặc phù văn phụ trợ mà thôi, không thể dùng kiếm phá độc chướng ra được (Thanh Thanh)

- Người luyện độc là dùng độc để áp chế đối phương, rất khó có một loại binh khí nào tiếp cận được, nhưng đó là đối với các ngươi suy nghĩ mà thôi. Muốn triệt phá độc chướng thì cần làm phân tâm người dùng độc, ý ta nói dùng công kích mạnh nhất đánh thẳng vào phía đối phương đang thả độc khí ra, làm cho độc xung quanh phân tán như thế sẽ triệt tiêu đi lợi thế của độc chướng (Lâm Thiên)

- Wàw !! Thì ra là thế...nhưng đối phương có phòng ngự chi giáp, hoặc vũ kỹ phòng ngự khắc chế công kích của chúng ta thì sao ? (mọi người)

- Thì chúng ta sẽ dùng thuộc tính sở trường của chúng ta để khắc chế khí độc, độc công không phải là thập toàn cường đại, nó cũng như tất cả các thuộc tính khác, thí dụ như khi trận trước Thiên Huyền Nguyệt sở trường phong thuộc tính, thì lợi dụng phong hệ tạo gió để thổi tan khí độc, còn hỏa hệ thì trực tiếp đốt khí độc, thủy hệ thì chỉ cần tạo ngưng sương tạo ra một mảng ẩm khí là đủ thổi tan khí độc... (Lâm Thiên) 

- À !!! Hiểu rồi, dùng công kích kết hợp với vũ kỹ thuộc tính tấn công hoặc phòng ngự để khắc lại đối thủ (mọi người)

*phù !* 

Cũng may trẻ nhỏ dễ chỉ dạy, nói một tí liền hiểu ra mấu chốt vấn đề, xem ra [hệ thống : tập luyện] đối với tôi thực sự là một thứ cực kỳ tốt.

Ba tháng vừa qua bên trong [hệ thống : tu luyện] tôi đã chiến đấu bằng ảo chiến không biết bao nhiêu trận, có trận thì dùng tương sinh đối chiến, có trận thì tương khắc đối chiến...

Hình như còn trận cuối cùng là kết thúc thì phải, để xem trận này ai đấu với ai cho mình mở mang kiến thức hè hè.

- Trận đấu tiếp theo đệ tử - thân truyền Vạn Long Bình đấu với đệ tử - thân truyền Lâm Thiên (Đình trưởng lão)

**** !! Tôi có nghe lầm không, không lẽ xui gì xui dữ vậy trời.

- Ca ca tiếp tục tới ca ca lên đánh kìa (Nhã / Xung)

- Haizzz !! Sao bốc dính mình hoài vậy trời (Lâm Thiên)

Phía hàng ghế cao kia có vài khuôn mặt mỉm cười.

- Ta có tí sắp xếp cho tên tiểu tử Lâm Thiên kia ra trận cuối cùng, để các vị thượng lão tiếp tục theo dõi hắn (Chưởng môn)

- Ahaha (mọi người)

- Tên tiểu tử Vạn Long Bình này là đệ tử - thân truyền của ta, tuy hắn quả thật tư chất rất tốt nhưng quá tự mãn, lần này xem ra có thể hảo dạy dỗ để cho hắn nhận ra "thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại thủ nhân" (Văn trưởng lão)


Hmm ! Nghe nói hắn ta là đệ tử - thân truyền của Văn trưởng lão, sở trường là dùng chiến phủ và có lực phòng ngự kinh người.

Lần này xem ra phải lộ một tí thực lực nho nhỏ rồi, lần này phải dùng kiếm để đánh với hắn.

- Cố mà đừng để bại sớm đấy ! [Tham La Phủ Phục]  (Vạn Long Bình)

- Được [Liệt Diệm Trảm] nhị thức ! (Lâm Thiên)

*beng beng !*

- """Hai đòn công kích mạnh thật""" (đám đệ tử)

- [Linh Phạm Vô Sơn] (Vạn Long Bình)

- [Bạt Kiếm Trảm] tam sát ! (Lâm Thiên)

*xoẹt !*

Đem ra bạt kiếm tam sát rồi mà chỉ làm thương nhẹ đến hắn.

- Ngươi lăn cho ta [Tam Linh Trảm] (Vạn Long Bình)

Uầy ! Hắn ta tỏ ra sát ý rồi, mình có cướp người yêu hắn đâu mà lại động sát ý với tôi thế nhở ?

- [Diệt Liệm Trảm] tứ thức ! (Lâm Thiên)

*xoẹtzzzz !*

- Aaaa !!! Chết đi cho ta [Hỏa Linh Phù] (Vạn Long Bình)

- Không ổn ! (Lâm Thiên)

[Thuấn di]  

[Huyền Vũ Lôi Giáp] 

*phù !*

Cũng may mà triển khai kịp vũ kỹ phòng ngự, trên người tôi không có trang bị giáp trụ hộ thân, nếu dính chiêu đó từ tấm linh phù ấy chắc tôi bị thương là cái chắc.

Phía hàng ghế cao những người tu vi cao đều nhìn theo kịp.

- Không ổn, là linh phù nhị phẩm, sát chiêu !!! (Chưởng môn)

- Hừ ! Chỉ là giao lưu mà hắn lại dám ra sát chiêu như thế (Tô Thanh Phong)


Nếu hắn ta muốn thì tôi cũng nên kết thúc sớm trận đấu.

- Được rồi kết thúc thôi [Thanh Vân Pháp - Liệp Khắc] (Lâm Thiên)

*xoẹt xoẹt !*

*phụt !*

- Ta thua ! (Vạn Long Bình)

Phía trên cũng mở to mắt cao hứng :

- Vũ kỹ [nhân cấp - cao giai] trấn tông - tam thức sao ?? (Thạch trưởng lão)

- Đúng vậy ! Hắn ta mới vào tông môn ta chưa đầy một năm mà đã học tới tam thức pháp trấn tông rồi sao ?? (Thanh Tôn lão)

- Yêu nghiệt !! (mọi người)

Cũng may là hắn sơ hở cứ tưởng mình đã kiệt sức nên buông lỏng vì thế mình chỉ dùng đến tam thức pháp.

Vũ kỹ [Thanh Vân Thuật] là vũ kỹ trấn tông cả ngàn năm nay, có tổng cộng 8 thức, trong thời gian 3 tháng mình cũng đã luyện được 7 thức.

- Lâm Thiên th... (Đình trưởng lão)

- Chưa !! (Vạn Long Bình)

- Giao lưu như thế thì cũng không công bằng lắm, Lâm Thiên có dám tiếp tục cùng ta so vẻ phù văn không ? (Vạn Long Bình)

- Vạn Long Bình, ngươi muốn sao ? (Đình trưởng lão)

- Tiểu tử không giỏi trong việc chiến đấu lắm, có một ít biết về tài nghệ phù sư nên muốn cùng Lâm huynh đệ giao lưu tí thôi (Vạn Long Bình)

"Hừ ! Không thể làm xấu mặt được, cũng may mà mình theo đuổi Thiên Huyền Nguyệt nên cũng biết về vẽ phù, làm xấu mặt hắn ta trước mọi người thôi" - (nội tâm Vạn Long Bình)

- """Đúng là xạo ke mà, không phải sợ quê mặt nên mới đánh trống lãng thế thì..""" (đám đệ tử)

Phía hàng ghế cao cũng nghe thấy :

- Linh trưởng lão, Văn trưởng lão, tên tiểu tử Vạn Long Bình cũng biết về phù văn sao ? (Chưởng môn)

- Ta không rõ (Văn trưởng lão)

- Hắn ta theo đuổi đệ tử ta Thiên Huyền Nguyệt mấy năm rồi mà không được, nên cũng có học một ít vẽ phù văn (Linh trưởng lão)


À à à ! Thì ra là muốn dùng tài lẻ để không làm nhục mặt, cũng may gải đúng chỗ ngứa tôi rồi.

- Sao ? Có dám so tài vẽ phù văn với ta không ? (Vạn Long Bình)

Tên Vạn Long Bình cười đắc ý.

- Được, thích thì so tài phù văn (Lâm Thiên)

- Mời Linh trưởng lão lên giúp ta giám sát cuộc thi này (Đình trưởng lão)

- Được !! (Linh trưởng lão)

Linh lão từ trên bay xuống sàn đấu, rồi lấy ra 2 cái giá gỗ to để 2 bên.

- Ở đây ta có 2 cái giá treo giấy vẽ phù to, để cho mọi người đều chứng kiến thấy 2 ngươi đều tự tay vẽ ra tấm phù này, thế nào được không ? (Linh trưởng lão)

<><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><>  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net