Tập 164 : Tiến vào bí cảnh và gặp lại người yêu cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


<><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><>  

- Haizz !! Thì do [Huyền Nữ Môn] là môn phái chỉ nhận nữ nhân, mà Yên Yên nàng lại là người đặc biệt là có [Huyền Âm Thể Chất] vì thế khi nhận vào tông môn sẽ nhận được ưu ái và không thể cưới bất kì nam nhân nào (Thanh Âm lão)   

Aìzz !! Cuộc tình éo le thế, mình biết về loại thể trạng gọi là [Huyền âm thể chất] này, hèn gì bọn họ không thể đến được với nhau là đúng mà.

- Vì sao vậy ?? Tại sao yêu nhau không đến được với nhau, để giờ đây hai ta phải khổ đau.. (mọi người)

- [Huyền âm thể chất] là một loại đặc thù thể trạng, tu luyện về [Huyền Âm Tâm Pháp] là rất hợp vì [Huyền Nữ Môn] là môn phái tu luyện chính là [Huyền Nữ Đao Pháp] vì thế nàng là sinh ra đã là người thích hợp của [Huyền Nữ Môn], còn nữa là [Huyền âm thể chất] khi tu luyện đặc biệt được ưu ái tu luyện cực kì nhanh nhưng không thể chung đụng với nam nhân, khi đó thể trạng sẽ bị trung hòa giữa âm và dương rồi sau đó [huyền âm thể chất] sẽ mất tác dụng và nàng sẽ "chết" (Thanh Âm lão)

Một con người sinh ra được ưu ái về tu luyện, nhưng cũng không thể yêu bất kì ai...haizzz, nhân sinh đúng là một vở kịch mà.

- Hức...không còn cách nào sao Thanh Âm lão ?? (Thiên Huyền Nguyệt)

- Haizz !! Không còn cách nào hết (Thanh Âm lão)

Ai nói không cơ chứ, tôi có cách đó là châm cứu dùng bí pháp [Phục Dương Hợp Châm] sẽ tẩy đi từ từ [Huyền âm khí] trong người rồi sau đó trung hòa dần.

Mà hiện tại bây giờ không có thời gian rảnh, bọn họ đã nặng tình như thế thì thêm một ít thời gian cũng không có sao cả.

Các đại tông môn bắt đầu tề tụ đông đủ, đông người ghê gớm.

- Lâm Thiên, đưa cho ngươi ! (Thiên Huyền Nguyệt)

- Thứ này là.. ? (Lâm Thiên)

- Là [Hương phù], ta biết ngươi chắc không chuẩn bị, ta đi bí cảnh này lần này thứ hai nên biết rõ, bên trong địa phương có nơi rất khó ngửi nên thứ này ta đặc biệt chuẩn bị từ trước (Thiên Huyền Nguyệt)

Ài !! Tôi biết rõ hết tình huống bên trong bí cảnh cả rồi, cũng nghe nói đến phía trung tâm bí cảnh có khu vực gọi là [Đầm Lầy Thối], thì như cái tên của nó.  

- T-thế à, đa tạ Huyền Nguyệt !! (Lâm Thiên)

Cái loài phù chú này tôi không cần a, có pháp bảo [Định Thần Châu] mấy vụ này không có lo lắng gì, mà coi như nàng chuẩn bị riêng cho tôi nên tôi cũng vui vẻ nhận.

- Huyền Nguyệt còn ta ?? (Vạn Long Bình)

- Ta nữa (Nhất Ca / Thượng Quan Tiếu)

- Hì, có chuẩn bị hết cho mọi người đây (Huyền Nguyệt)

*phụt !*

Cứ tưởng là chuẩn bị riêng [hương phù] cho một mình mình, ai ngờ...Không lẽ vẻ đẹp tuấn mỹ này không đủ để nàng chuẩn bị riêng cho một mình mình sao !! T_T

Hình như có người tiến lại chỗ này...nhìn mặt quen quen, ai đây ta ??

- ..Là ngươi, Lâm Thiên (Triệu Linh Chi)

Ra là Triệu tiểu thư, Triệu Linh Chi, là thanh mai trúc mã với Lâm Thiên cũ, nhưng vì Lâm Thiên khi đó là một tên phế vật, lại không được Lâm gia coi trọng, dĩ nhiên là nàng không thích là đúng rồi.

- Ừm là ta, Triệu tiểu thư ngươi tốt (Lâm Thiên)

- Ừm, nhưng sao ngươi lại ở đây ?? (Triệu Linh Chi)

- À ! Linh Chi sang đây, đây là nữ đệ tử - thân truyền của ta, cũng là nữ đồ đệ xuất sắc nhất của Huyền Nữ Môn, đây là Tô chưởng môn, chưởng môn của Thanh Vân Môn, còn đây là Thanh Âm lão, là lão thượng của Thanh Vân Môn (Yên Yên)

- Bái kiến Tô chưởng môn, cùng Thanh Âm lão thượng (Triệu Linh Chi)

- Linh Chi, đứa nhỏ này tốt, mà Linh Chi, Lâm Thiên, hai bọn ngươi biết nhau ? (Thanh Âm lão)

- Vâng ! Triệu gia và Lâm gia cũng coi như thân với nhau (Lâm Thiên)

- Ừm, Yên nhi giới thiệu cho ngươi, hắn là Lâm Thiên cũng là đệ tử xuất sắc nhất của Thanh Vân Môn, các vị thượng lão cũng rất ưng ý a ! (Tô chưởng môn)

- Đệ tử Lâm Thiên, mắt Yên chưởng môn (Lâm Thiên)

- Lâm Thiên, tốt, đây là các nữ đệ tử cùng Linh Chi tham gia bí cảnh, các ngươi nhận thức lẫn nhau vào bí cảnh có gì tương trợ (Yên Yên)

- Hảo, hảo, dù gì Âm Sát Tông Hắc Lang Tông đều là bọn tiểu nhân trong bóng tối đánh lén, nhận thức càng đông người càng tốt (Thanh Âm lão)

Bọn tôi cùng với 5 nữ nhân bên Huyền Nữ Môn giao tiếp nhận thức một lúc rồi thôi.

Chỉ có Triệu Linh Chi vẫn cứ ngại ngại khi đối mặt với tôi, còn lại bốn nữ nhân kia vẫn dáng vẻ cao cao tại thượng làm đám người Nhất Ca cũng không ưa gì.

Thực ra thì tôi đối với nàng cũng không có gì cả, vẫn bình thường, chẳng qua là do hồi xưa Lâm Thiên cũ từ nhỏ thân thiết với nàng dẫn đến say mê không bỏ xuống được mà thôi, cùng không phải hoàn toàn là lỗi của nàng.

*xoẹt !!*

- Mọi người chuẩn bị cánh cửa bí cảnh đã mở !!!!

Vừa lúc đó thì tiếng xé rách hư không vừa đến, thì nghe một tiếng truy hô, mọi người đều tập trung lại, cánh cửa bí cảnh đã mở ra.

Đó là một cánh cửa kết giới ảo từ hư không mở ra tại giữa đồng bằng, lực lượng trào ra từ trong cánh cửa ồ ạt.

- Các ngươi có một tháng thời gian đến khi cánh cửa bí cảnh tự động đóng lại, vào đi và nhớ cẩn thận (Tô chưởng môn)

- Vâng !! (mọi người)

Tôi và mọi người đều đi vào trong cánh cửa. Úi chà chà !! Hưng phấn quá.

*vút !*

Hể ?? Khi nãy vào chung cùng mọi người, bây giờ lại chỉ có mình tôi ngay tại đây ??

Hiểu rồi, ra là vậy, vốn cánh cửa đi vào là một loại [cổng dịch chuyển], người đi vào sẽ được đưa đến bất kì nơi nào bên trong bí cảnh.

Nơi này là một mảnh rừng cây xanh cao ngút, che lấp ánh mặt trời, vì thế xung quanh dây leo cây cối phát triển cực kì mạnh.

*xẹt xẹt !*

Ách !! Không ổn, bị bao vây rồi !!

Thì ra là nó [Lãng Thanh Đằng] một loại thực vật dây leo, chúng nó sẽ dùng các dây leo trói giết con mồi để hút hết linh lực, các chất dinh dưỡng để nuôi cây. 

Trong lúc đi vào sâu bên trong khu rừng rậm không để ý bị nó bao vây xung quanh.

[Liệt Diệm Trảm]

[Liệt Diệm Trảm]  

[Liệt Diệm Trảm]  

Cuối cùng cũng xong, bọn dây leo nó bảo vệ gốc cây chính cứng quá, vì thế tốn thời gian với bọn này.

À nên thu nhặt một ít [Lõi Thụ Đằng] bên trong gốc cây [Lãng Thanh Đằng].

Vẫn là bọn người không biết giá trị của [Lõi thụ đằng] này là quan trọng bao nhiêu bên trong bí cảnh này, trước tiên là nạo vét hết [Lõi thụ đằng] bên trong bỏ vào riêng một chiếc [nhẫn trữ vật] đã rồi tiếp tục di chuyển.

Một lúc sau...rốt cuộc cũng tiến vào địa phương khác rồi, cứ đi theo con suối tôi chắc là đến được nơi mọi người tập trung rồi, miếng ngọc giản cũng cảm ứng rõ dần mọi người.

Từ lúc tiến vào đến đây, tôi đã giết tổng cộng 8 gốc [Lãng Thanh Đằng] rồi, thu được rất nhiều [lõi thụ đằng].

- Triệu tiểu thư, ngươi ổn chứ ? (Lâm Thiên)

Vừa đi một lúc thì thấy Triệu Linh Chi cùng hai con nhỏ cùng môn phái đang bị cái gì đó truy đuổi.

- *hà !* Lâm Thiên, ngươi sao lại ở đây, chạy nhanh đi nó đang đến (Triệu Linh Chi)

*grừzzz !!*

Thì ra là một đàn hắc lang truy đuổi theo các nàng.

- Chạy đi !! (hai nữ nhân)

- Lâm Thiên, đi nhanh (Triệu Linh Chi)

Ừmmm, xem ra nàng Linh Chi này cũng tốt tính.

- Được rồi, đừng lo (Lâm Thiên)

Đám [Hắc lang] khoảng 13 con, cũng không tệ, đêm nay có thịt sói ăn rồi kè kè.

[Vạn Kiếm Quy Tông]

*grừzz !*

Ách !! Còn vài con chạy kịp thoát khỏi chiêu đó.

- Lâm Thiên, cẩn thận !! (Triệu Linh Chi)

Đúng lúc có 2 con [Hắc lang] thoát khốn và lao về phía tôi cùng Linh Chi, Linh Chi truy hô rồi kịp rút kiếm giết 2 con sói này.

Tuy là không nguy hiểm gì nhưng xem ra nàng ta không thấy nguy mà trốn thoát, cũng coi như một cái nữ nhân tốt, hèn gì mà Lâm Thiên hồi trước chết mê chết mệt.

[Bạt Kiếm Trảm]

- Triệu tiểu thư, đa tạ (Lâm Thiên)

"Hắn..có phải là Lâm Thiên thật không ?? Tại,tại..sao lại lợi hại như vậy, không...không phải từ nhỏ hắn đã không thể tu luyện sao ?? Tại sao lại mạnh đến vậy, tại sao.." - (nội tâm Triệu Linh Chi bối rối)

- K-không, không, bọn ta phải đa tạ ngươi mới đúng (Triệu Linh Chi)

- Đa, đa tạ Lâm công tử (hai nữ nhân)

"Mạnh mẽ quá !!"

"Đẹp quá, soái quá !!"

Hai nữ nhân vừa thoát nguy, bây nội tâm rạo rực, mặt ửng hồng, cặp mắt chói sáng hình trái tim hướng về Lâm Thiên.

- Ừm, không có gì, chỉ là bọn chúng cũng đe dọa ta thôi (Lâm Thiên)

Vừa nói tôi vừa tranh thủ thu nhặt hết xác mấy con [hắc lang] này vào Item box, cái gì cái nhặt hàng trước rồi tính gì tính.

- Ách ! Lâm Thiên, nàng đây là Thu Ngọc, còn nàng là Thu Sương (Triệu Linh Chi)

- Ừm, Thu Ngọc, Thu Sương, ta đi hướng kia gặp lại đồng bọn, các ngươi định đi hướng nào ? (Lâm Thiên)

- À đúng rồi, bọn ta cũng định đi hướng đó (Thu Ngọc)

- Hìì, vậy thì đi chung nào Lâm công tử (Thu Sương)

- Đi thôi, tranh thủ tề tụ bọn hắn (Lâm Thiên)

- À.. à ừm, đi thôi (Triệu Linh Chi)

Đi dọc theo con suối một lúc cũng đến vùng đồng bằng thoáng rộng, ngọc giảm cảm ứng càng lúc càng hiện rõ vị trí bọn họ.

- Lâm huynh đệ , ở đây !! (Nhất Ca / Thượng Quan Tiếu)

A ! gặp rồi, là hai bọn hắn Nhất Ca, Thượng Quan Tiếu.

- May quá, gặp được Lâm Thiên đây bọn ta đều không sợ nguy hiểm nữa rồi (Thượng Quan Tiếu)

- Chưa gặp Huyền Nguyệt và Vạn Long Bình sao ? (Lâm Thiên)

- Chưa, ta cùng Quan Tiếu cũng vừa gặp khi nãy, may mà trốn thoát kịp đám Hắc Lang Tông (Nhất Ca) 

- Bọn chúng tập trung đủ rồi sao ?? (Lâm Thiên)

- Ừm, bọn chúng tập trung đủ 5 người (Thượng Quan Tiếu)

*chậc chậc !*

Đám này chuyên nuôi sủng vật, chắc là do sủng vật đánh hơi tập trung sớm.

- Không ổn rồi, cần phải tề tụ đám người Huyền Nguyệt gấp, Linh Chi, song Thu, bọn ngươi cũng mau chóng tập hợp đủ người đi (Lâm Thiên)

- Đ-được, vậy hẹn mọi người lúc sau gặp lại (Triệu Linh Chi)

- Ừm, mọi người đi thôi (Lâm Thiên)

Nhóm tôi cùng nhóm của Linh Chi tách ra tại đây, bọn tôi đi theo hướng ngọc giảm cảm ứng.

<><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><>  

Mấy hôm nay có một chuyện buồn khá lớn là : Ba má không cho lương nữa, nhờ thế buồn quá nên viết truyện, nhờ thế đúng giờ có hàng T_T 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net