Tập 185 : Điều trị cho chị dâu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


<><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><>

- Nào, Lâm lão đệ, thử dùng tí linh tửu này do chính ta cùng lão bà chưng cất (Tư Đồ Nguyên)

Nhìn sơ qua một tí thì thấy ly rượu bên trong chứa hàm lượng linh khí tương đối nhạt, nhưng tôi nghĩ đối với địa cầu này muốn có được loại linh tửu này thì chắc vô cùng trân quý.

Mà cũng đúng thôi, đối với những gì Tư Đồ lão ca kể thì võ giả xem những món đồ chứa linh khí là những vật chí bảo, vì linh khí có thể chuyển hoá thành nội khí, vào bên trong thành nội lực, tu luyện sẽ nhanh gấp bội bình thường.

- Rượu ngon ! (Letter)

- Khà khà !! Thích là được, loại này chỉ có rất ít, nhớ khi đó ta cùng lão bà lúc đi làm nhiệm vụ lần đầu chung với nhau thì gặp phải bụi linh dược kia, đồng thời nhờ nó mà cả hai mới có dịp tiếp xúc nhiều với nhau...nhớ lại, quả thật rất vui (Tư Đồ Nguyên)

- Hmmm ! Hình như lão ca có chuyện gì đó buồn ? (Letter)

- Có sao ?? Ừm...không giấu gì Lâm lão đệ, cũng cách đây 15 năm, lúc đó nàng được xem là một trong các vị nữ võ giả nổi bật nhất trong giới võ giả. Chỉ tại ta và nàng quá tin tưởng người kia, là tiểu sư muội của nàng... (Tư Đồ Nguyên)

- Haizz !! Bọn ta xem hắn như là đệ muội trong nhà, một lần trong chuyến đi làm nhiệm vụ thì hắn tranh thủ lúc ta không ở gần, đã lén ám sát vợ ta, cũng may mà vợ ta kịp thời tránh khỏi đòn chí mạng đó, nhưng cũng chỉ còn nữa cái mạng, lúc ta vừa kịp trở lại trong lúc nóng giận đã giết chết hắn, do không có bằng chứng cụ thể, và thương thế nghiêm trọng của vợ ta nên hai người bọn ta rút ra khỏi môn phái để tiện cho việc trị thương (Tư Đồ Nguyên)

- Tại sao vị sư muội kia lại ra tay với chị dâu ? (Letter)

- Ả ta cũng là một trong vài nữ võ giả nổi trội, nhưng luôn luôn đứng sau vợ ta, lúc trước ta cũng có lần nhìn ra ánh mắt của hắn, nói chuyện đó thì vợ ta trách ta, nói là đừng nghĩ xấu cho nàng...thôi, đừng nhắc chuyện đó nữa, nào, uống ! (Tư Đồ Nguyên)

Đúng là lòng dạ đàn bà như kim đáy biển, ngoài mặc thì cười vui vẻ, nhưng sâu bên trong thì không thể đo lường được.

Cũng may, cũng may mà tôi chưa gặp phải tình trạng đó.

- Đúng là lúc đầu thấy chị dâu cũng giống như có thực lực, nhưng nhìn khuôn mặt thì rất lạ, lão đệ không tiện hỏi (Letter)

- Khi đó vì cố cứu chữa cho lão bà, ta đi khắp nơi tìm kiếm rất nhiều loại dược vật quý hiếm để cứu nàng, cũng may là nàng cuối cùng cũng khỏi, nhưng nội thương bên trong không cách nào chữa trị, vì thế mà.. (Tư Đồ Nguyên)

- Lão ca, không giấu gì ta cũng biết một ít y thuật, ngày mai tiện thể cho ta gặp chị dâu bắt mạch (Letter)

Nói là biết một ít chứ theo kiến thức mà Lâm Thiên có được từ Hoa Vinh sư phụ thì tôi đã [sao chép] lại 100%.

Cái chính là nên nói biết một hai, để mọi người khỏi nghĩ tôi nói khoác lác.

- T-thật sao ? Được, được, ta lập tức mời nàng sang (Tư Đồ Nguyên)

- Ể ! Đừng a, bây giờ đã khuya, để chị dâu nghỉ ngơi a (Letter)

- Ách !! Do ta quá gấp, do ta quá gấp, nào, uống đi, hôm nay nhân dịp ta cùng lão đệ gặp mặt lần đầu mà ngỡ như đã thân từ lâu, dzô !! (Tư Đồ Nguyên)

Sáng hôm sau

- Lâm lão đệ dậy sớm a, nào ngồi xuống dùng bữa sáng (Tư Đồ Nguyên)

Có ngủ đâu mà thức sớm, ở trái đất này hút...à hít thở không khí cũng đủ tỉnh táo, năng lượng ở đây tuy không trong lành như các thế giới khác nhưng năng lượng cũng rất tốt.

- Ừm, vừa lúc đang đói a, à mà trong nhà ngoài lão ca cùng chị dâu, ta không thấy ai ? (Letter)

- Khà khà ! Ở biệt thự này chỉ có ta và lão bà sinh sống thôi, hai đứa con một đứa tên Tư Đồ Vinh có một công ty ở Hợp thành cũng có hai đứa nhỏ, rảnh rỗi thì bọn nó cũng hay về đây thăm vợ chồng ta, còn đứa thứ hai tên Tư Đồ Thanh Thanh đang là hiệu trưởng  ở Giang thành cũng có gia đình và một người con (Tư Đồ Nguyên)

- Như thế quá tốt rồi, à mà chị dâu đâu, sao không cùng dùng bữa sáng ? (Letter)

- À, một lúc nữa nàng sẽ dùng sau, mỗi sáng nàng phải phục dụng thuốc rồi tu luyện để áp chế nội thương (Tư Đồ Nguyên)

- Ừm (Letter)

Xem ra Tư Đồ lão ca cũng có một đại gia đình hạnh phúc a, mình thì có vợ mà chưa có con, còn ông lão ca này đã là ông nội, ông ngoại rồi, trớ trêu, chắc ít hôm về thăm các cô vợ rồi cố gắng làm ra vài đứa hehe.

Ngồi một lúc thì Thương tỷ cũng rời khỏi phòng ra ngoài.

- Lão bà, xong rồi ? Ngồi xuống dùng bữa chung (Tư Đồ Nguyên)

- Tốt ! (Ứng Thanh Thương)

Ngồi dùng bữa sáng một lúc thì Tư Đồ lão ca cũng nhắc đến việc xem bệnh cho chị dâu, nói đến thì lão ca khuôn mặt chờ mong, còn chị dâu thì có tí buồn, chắc là do bệnh tình rất lâu không thể chữa khỏi, nên không mong chờ gì hơn.

Tình trạng này...kinh mạch không bị thương tổn, dùng linh thức dò xét sẽ rõ...ái chà hèn gì bắt mạch không thấy.

- Thương tỷ, có phải hai lần hạ sinh đều rất thống khổ ? (Letter)

- Ách !! Sao ngươi biết ? Lúc hạ sinh đứa thứ nhất thì rất đau đớn, lần thứ hai mang thai thì chồng ta tận lực nhờ các y bác sĩ đến chăm sóc nhưng vẫn rất đau đớn a (Ứng Thanh Thương)

- Lão đệ, ngươi nhận biết nội thương của lão bà ta ? (Tư Đồ Nguyên)

- Ừm ! (Letter)

Cái này cũng không có gì hiếm gặp, chỉ là phía [đan điền] bị thương tổn, dẫn đến không thể hấp thu linh khí, nội khí, đối với linh giả hay võ giả đó như là miệng bị thương không thể ăn uống gì được vậy.

- T-thật sao ?? (Tư Đồ Nguyên)

- Rất nhiều năm nay, chồng ta chạy khắp nơi tìm danh y nỗi tiếng cho đến các thần y truyện miệng khắp nơi, xong, vẫn không ai nhìn ra nguyên nhân bệnh tình của ta (Ứng Thanh Thương)

- Ehehe !! Tìm được bệnh làm gì mà hai người ủ rũ thế ? (Letter)

*Ách !*

- Đúng a, hihi (Ứng Thanh Thương)

- Đúng, đúng, đúng, Lâm lão đệ...không biết, có thể chữa khỏi cho lão bà ta ? (Tư Đồ Nguyên)

- Chuyện nhỏ (Letter)

- T-thật ?? Tốt quá rồi, tốt quá rồi (Tư Đồ Nguyên)

- T-ta..có thể khỏi sao ? (Ứng Thanh Thương)

Éc ! Vừa nói có thể chữa khỏi mà Tư Đồ lão ca đã nghẹn ngào, còn chị dâu thì ngồi gục khóc rồi.

Aizz !! Để họ thả lỏng tâm tình một lúc đi đã, chắc do chứng nội thương này đã làm khổ hai vợ chồng lão ca rất nhiều.

- Yosh !! Trước là kêu người dọn một căn phòng trống, chuẩn bị sẵn thùng nước sạch để ngâm mình và khăn lau, tiếp đó không để người làm nào đến gần căn phòng (Letter)

- Được !! (Ứng Thanh Thương / Tư Đồ Nguyên)

Sau khi đợi đám người làm chuẩn bị mọi thứ khỏi rời khỏi, tôi kêu Tư Đồ lão ca ở bên ngoài canh chừng không cho ai đến gần.

- Thương tỷ, trước tiên uống vào viên [Phục linh đan] này (Letter)

- Tốt ! (Ứng Thanh Thương)

Ở bên phiến đại lục kia, người bị thương liên quan đến [đan điền] khá nhiều, vì thế thương thế như thế này bên kia gặp rất nhiều, chỉ là chị dâu bị thương đã rất nhiều năm, vì thế điều trị phải đi kèm với phục dụng đan dược.

- Cảm thấy như thế nào ? (Letter)

- Không ngờ dùng một viên đan dược ngươi đưa lại có thể phục hồi lại sức mạnh của 15 năm trước a ! (Ứng Thanh Thương)

Sax !! Lại quên là dược lực đối với người Trái Đất mạnh gấp nhiều lần, nên vừa sử dụng lại có thể toàn bộ hồi phục chỉ mới một hơi thở.

- Đừng vui mừng sớm, chỉ là kích phát hồi phục nhất thời, trước đó tỷ có luyện qua võ công tâm pháp nào, vận dụng cho ta xem (Letter)

Như một kiểu kiểm tra tổng quát, vận dụng tâm pháp cho nội lực khắp cơ thể toàn bộ khởi động, tôi dùng linh thức dò xét một cách tổng thể xem còn bị thương hay tắt nghẻn dòng chảy nội lực ở đâu hay không để thuận tiện một lần trị dứt điểm.

Mà hình như bộ [tâm pháp] này có vẻ hơi yếu, lộ tuyến là đúng nhưng phẩm chất vận dụng lại kém.

- Thương tỷ, ngươi ngưng vận dụng a, trước tiên cho hỏi bộ [tâm pháp] này từ đâu chị dâu học được ? (Letter)

- Ufufu ! Bộ võ công này là mạnh nhất trong tông phái chỉ truyền cho đệ tử đứng đầu (Ứng Thanh Thương)

Trời !! Đùa cái quái gì vậy ???

Lựa đại một bộ [tâm pháp] trong người Lâm Thiên thu thập được, cũng mạnh gấp mấy lần bộ gì gì đó mà chỉ truyền cho đệ tử đứng đầu môn phái.

Xem ra không chỉ kém về tài nguyên mà cả võ học đều thấp như vậy a, để chọn một bộ thích hợp truyền cho chị dâu đã, để biết cái gì mới là mạnh hehe.

- Thương tỷ, đừng bài xích, ta truyền cho tỷ một bộ [tâm pháp] tên gọi [Phượng Tâm Chú], thích hợp nhất cho tỷ (Letter)

- Há, tốt a ! (Ứng Thanh Thương)

Lấy bộ vũ kỹ sao chép tất cả rồi truyền vào não của chị dâu, như vậy cho nhanh đỡ phải hướng dẫn lộ tuyến lại từ đầu.

Một lúc tiếp thu xong bộ vũ kỹ thì chị dâu bắt đầu niệm thuật, dòng nội lực trong cơ thể bắt đầu chuyển sang màu đỏ và chạy dọc khắp cơ thể.

Đấy, đấy ! Như vậy mới gọi là [tâm pháp] chứ, vừa một vòng lộ tuyến là cả cơ thể bắt đầu chuyển biến rõ rệt.

- Đây, đây, thứ này...thứ này, thật mạnh. Như thế trân quý võ công lại truyền thụ cho ta ?? (Ứng Thanh Thương)

Sau khi niệm xong tâm pháp thì chị dâu lần đầu biểu hiện là ngỡ ngàng, sau đó kinh hải, như thế nào há há, so với võ công chỉ truyền cho đệ tử nổi bật thì thế nào hà hà hà.

*phụt !*

Chết tiệt !!

- Thương tỷ, ngưng niệm [tâm pháp] , duỗi hai cánh tay ra, truyền nội lực từ [đan điền] lên trung ương huyệt vị rồi truyền ra ngoài hai cánh tay (Letter)

Sơ suất thật, dược tính của [đan dược] quá mạnh, tí nữa là linh khí bành trướng mà dẫn tới bạo thể rồi.

Nếu tôi không có ở đây nhìn liên tục động thái của lộ tuyến nội lực của chị dâu thì mang hoạ rồi.

Lần sau nhất định điều tra rõ dược lực bên trong từng món đồ rồi sau đó mới đem ra ngoài a.

Dù gì thì Võ giả vẫn khác biệt nhiều với Linh giả cùng Thể giả.

<><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><>

<> Góc quảng cáo <>

Mọi người ơi ! Mọi người ơi !! 

Anh rảnh qua ủng hộ dùm truyện của ông bạn : ichika-van-lanka

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net